Thượng Tướng Đại Nhân Độc Sủng Vợ Yêu

Chương 19: Giận Dỗi


Bạn đang đọc Thượng Tướng Đại Nhân Độc Sủng Vợ Yêu – Chương 19: Giận Dỗi


Tôn Vĩnh Thành nheo nheo mắt tỉnh dậy, đầu hắn vẫn còn đau nhức do hôm qua uống quá nhiều rượu.

Dường như kí ức nhục nhã tối hôm qua đang ùa về khiến hắn thật sự muốn tìm một cái lỗ nào đó chui xuống…
Không ngờ người như hắn lại bị một người con gái chỉnh đốn nghiêm ngặt như thế, rồi sau đó hắn còn ăn vạ cô ta nữa cơ chứ.

Rõ ràng người vợ mà hắn tưởng ngoan hiền nết na kia chính là một con sư tử cái lợi dụng lúc hắn say xỉn mà bắt nạt hắn…
Tôn Vĩnh Thành vệ sinh cá nhân xong liền đi xuống lầu, hắn có chút lạ lẫm quan sát xung quanh căn biệt thự to lớn được xây dựng cách đây mấy năm về trước, nhưng dường như đây là lần đầu tiên mà hắn ngủ lại ở đây qua đêm.


Ít ra bây giờ nơi này có Lục Đông Anh lo liệu, nên hắn cũng yên tâm đi làm công việc của mình…
Tôn Vĩnh Thành xuống phòng ăn đã thấy bữa sáng được bày biện ngon mắt ra trước mặt, nhưng hắn lại không hề nhìn thấy Lục Đông Anh đang ngồi đợi hắn ra ăn sáng, chẳng lẽ cô ngủ chưa dậy sao…? Hắn cũng nghe nói mẹ hắn thuê rất nhiều người hầu đến đâu để chăm sóc căn biệt thự này, nhưng bây giờ ngoài vị quản gia đã lớn tuổi ra thì không có bóng dáng một ai cả…
Tôn Vĩnh Thành đưa mắt nhìn quản gia, hắn bắt đầu lên tiếng hỏi trước…
“Lục Đông Anh đâu rồi…?”
Quản gia cung kính cúi chào Tôn Vĩnh Thành, ông có chút suy nghĩ liền trả lời câu hỏi của hắn…
“Thưa ngài, phu nhân đã dậy từ sớm rồi ạ, hình như cô ấy và một đám người hầu đang ở sân trước đào bới gì đó…!”
Tôn Vĩnh Thành nhăn mày liền đứng dậy, hắn vừa bước ra ngoài đã nhìn thấy Lục Đông Anh cùng đám người hầu đang ngồi trên bãi cỏ cùng nhau kết một tràng hoa hồng rất nhiều, những bông hoa còn lại được hái cẩn thẩn đặt vào trong cái rổ lớn không biết dùng để làm gì…
Tôn Vĩnh Thành nghĩ lại lúc trước hắn cũng nghe nói Lục nhị tiểu thư của Lục gia rất thích chơi đùa với cây cỏ, cô cũng có sự quan tâm đặc biệt với các loài hoa xinh đẹp.

Hắn đoán chừng số hoa đủ loại nằm trong cái rổ lớn kia chính là để cô chế tạo ra mấy cái mùi hương kì lạ.

Còn số hoa hồng được kết thành một rải dài chắc chắn dùng để trang trí nhà cửa.
Người hầu đang vui vẻ cười nói xung quanh Lục Đông Anh khi nhìn thấy Tôn Vĩnh Thành bước đến liền cúi chào, có chút e dè đứng sang một bên không dám ngồi xung quanh phu nhân của mình nữa.
Lục Đông Anh ngước mặt lên nhìn thấy Tôn Vĩnh Thành liền mỉm cười vui vẻ, cô ra vẻ tự hào liền khoe chiến tích lừng lẫy từ sáng đến giờ của mình với hắn…
“Anh dậy rồi thì mau ăn sáng đi, em và người hầu đã hái được rất nhiều hoa trang trí nhà cửa rồi đấy…!”
Tôn Vĩnh Thành vừa ngồi xuống bên cạnh Lục Đông Anh đã ngửi thấy hương thơm nhè nhẹ dễ chịu tỏa ra từ cơ thể cô, hắn ra hiệu cho người hầu lui xuống để thương lượng riêng với Lục Đông Anh một số chuyện…

“Hôm qua do tôi uống nhiều quá nên nói năng hồ đồ, em đừng để bụng…”
Lục Đông Anh nghĩ đến chuyện ngày hôm qua liền cảm thấy buồn cười nhưng phải kiềm lại, dù sao đi chăng nữa người đàn ông này cũng là chồng cô, chăm sóc anh ta cũng là chuyện nên làm…
“Không sao đâu…mà anh thấy trong người thế nào rồi, đã đỡ hơn chưa…?”
Tôn Vĩnh Thành gật đầu, hắn cầm dải hoa hồng trong tay Lục Đông Anh lên liền kiếm chủ đề khác để nói chuyện với cô trước khi đến bến cảng làm việc…
“Em đang chuẩn bị cho bữa tiệc đầu tiên của thượng tướng phu nhân sao…?”
Có thể nói đây là truyền thống của các cô gái cao quý khi được gả vào giới thượng lưu, hoặc có chồng là quan chức cấp cao của chính phủ để thể hiện ra uy quyền của bản thân mình cũng như chứng tỏ địa vị của mình trong thương giới.

Nhưng mục đích sâu xa mà các cô gái khi tổ chức bữa tiệc này chính là ngầm khẳng định “người đàn ông mà các cô ngày đêm nhớ thương chính là chồng hợp pháp của tôi…!”
Lục Đông Anh nhẹ nhàng gật đầu, cô có chút không muốn tổ chức bữa tiệc này cho lắm, nhưng sáng nay mẹ cô vừa nhắc khéo nên vẫn phải tổ chức như thường lệ cho bà vui.

Dù có khẳng định vị thế của mình trước mặt mọi người đi chăng nữa, sau này người đàn ông kia có người phụ nữ khác ở bên ngoài cô cũng không cản được…

“À…em nghĩ chúng ta nên làm tiệc nho nhỏ thôi cho tiết kiệm chi phí, dù sao mối quan hệ của chúng ta cũng không giống như những gì người khác nghĩ…”
Tôn Vĩnh Thàng nhíu mày tỏ ý không vui liền đứng dậy, hắn cảm thấy người Lục Đông Anh không hề toàn tâm toàn ý hướng về người làm chồng như hắn, dường như cô có ý định ngoại tình với tên đàn ông khác sau lưng hắn khi hắn đi làm nhiệm vụ thì phải…
“Quản gia…ông thương lượng với phu nhân mở tiệc xa hoa vào cho tôi, đến mức bất kì ai tham dự cũng phải choáng ngợp mà sinh ra ghen tị…dùng bao nhiêu tiền của tôi cũng được…!”
Quản gia ậm ừ gật đầu liền hướng mắt nhìn về phía Lục Đông Anh đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Đợi khi Tôn Vĩnh Thành lên lầu, ông mới dám tiến đến chỗ Lục Đông Anh để thì thầm vào tai cô…
“Phu nhân à…thượng tướng đại nhân giận rồi đấy…!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.