Đọc truyện Thương Anh Hơn Cả Chữ Thương – Chương 26
– Em có thể tự mình lo cho bản thân được mà. – Quỳnh An quay ra phía hồ nước. Thời gian qua cô đã nhận ra được rằng bản thân mình phải biết tự lo cho mình, khi những người thân bên cạnh mình rời đi mất thì sẽ không còn cảm thấy cả bầu trời này như đang sụp đổ.
– Nhưng anh muốn lo cho em.
– Em không muốn quá phụ thuộc vào anh.
– Được, vậy em về làm việc cho anh.
– Là sao.
– Anh vừa kí thành công hợp đồng về mảng thời trang đang cần người đại diện. Em sẽ là người đại diện cho anh.
– Nhưng mà em…
– Không nhưng gì hết. Quyết định vậy đi.
Quỳnh An không nói thêm gì. Cô biết rằng anh muốn tốt cho cô nên cũng đành theo ý anh.
– —————————————————————————————————
Chiều nay sau khi học xong, Quỳnh An đi đến quán chào tạm biệt mọi người.
– Sao, em nghỉ việc á. Tại sao lại nghỉ, đang rất tốt mà. – Chị Thảo tru tréo lên. Thời gian vừa qua chị rất quý Quỳnh An, bây giờ nó đi rồi ai buôn chuyện với chị đây.
– Vâng, em sẽ nghỉ việc ạ. Thời gian vừa qua rất cảm ơn mọi người đã giúp đỡ em. – Quỳnh An cười nói với mọi người.
– Em đã tìm được việc làm chưa. – Chị Hoa lên tiếng hỏi
– Cảm ơn chị, em đã tìm được rồi ạ.
Anh Toàn từ ngoài đi vào.
– Quản lí mới đến. – Mọi người cùng đứng dậy chào hỏi.
– Chào hỏi xong rồi thì chúng ta đi thôi. – Anh Toàn đi đến phía Quỳnh An cầm tay cô kéo đi.
– Chào mọi người. – Quỳnh An quay đầu lại vẫy tay chào mọi người.
Quỳnh An được anh Toàn nắm tay đưa đi thì để lại cho mọi người một sự khó hiểu lớn. Chỉ mới qua 1 ngày mà quan hệ của họ đã trở nên thân thiết như vậy sao. Ai nấy cũng ú ớ không thể nói ra thành lời.
– Bây giờ mình đi đâu hả anh. – Quỳnh An quay sang nhìn anh Toàn.
– Anh sẽ đưa em đến công ty tìm hiểu trước một số việc, để em dễ dàng hơn khi bắt đầu công việc.
– Em sẽ bắt đầu làm luôn sao.
– Đúng thế, hợp đồng này phải triển khai sớm nhất có thể.
Quỳnh An không nói gì nữa mà bắt đầu tập trung suy nghĩ vào những chuyện mình cần phải làm. Cô vốn không phải quá hiểu biết về thời trang. Liệu cô có làm hỏng việc của anh không.
Anh Toàn dẫn Quỳnh An vào cao ốc của tập đoàn MCA, mọi người gặp anh đều cúi chào lễ phép. Kèm theo đó là một thái độ tò mò đối với cô.
– Công ty của anh lớn thật. – Quỳnh An suýt xoa khi đi vào bên trong tòa nhà.
– Như thế này đối với anh vẫn chưa đủ.
– Anh của em giỏi thật. – Quỳnh An tít mắt khen ngợi.
Anh và cô cùng đi vào thang máy để đi lên phòng làm việc của anh.
– Giám đốc mới đến. – Thư kí Ngọc Diệp thấy giám đốc đi cùng một người con gái khác thì tỏ vẻ ngạc nhiên và không thích. Cô đã theo anh rất lâu rồi nhưng chưa bao giờ có thể gần gũi với anh như thế này. Cô ta là ai mà trông thân thiết với giám đốc vậy chứ.
– Chuẩn bị tài liệu về hợp đồng với Haver rồi mang vào phòng cho tôi.
– Vâng, tôi sẽ chuẩn bị ngay.
Quỳnh An nghe thấy tên Haver thì thấy thật quen, hình như đã nghe thấy đâu đó rồi thì phải nhưng không thể nhớ ra. Hai người vừa vào phòng làm việc thì cô liền hỏi.
– Anh, anh nói hợp đồng này kí kết với Haver sao.
– Đúng thế, đó là một cơ hội rất tốt cho công ty. Haver là một tập đoàn lớn mang tầm quốc tế.
Điều này thực sự cô cũng đã nghe đâu đó rồi nhưng không thể nhớ nổi. Đúng là đầu óc cô não cá vàng quá mà, thứ cần nhớ thì không nhớ được.
– Thưa giám đốc, tài liệu đã được chuẩn bị xong. – Ngọc Diệp đẩy cửa bước vào thì thấy 2 người đang ngồi trên ghế sofa giữ phòng.
– Cảm ơn cô. Chuẩn bị cho tôi một ly capuchino. – Anh Toàn cầm lấy tập hồ sơ rồi nói.
– Không phải là cà phê sao giám đốc.- Ngọc Diệp bất ngờ, hôm nay giám đốc lại muốn uống capuchino sao. Bình thường cà phê là thức uống ưa thích của giám đốc.
– Cứ làm theo lời tôi nói.
– Vâng. – Ngọc Diệp không dám nói một lời nào nữa nhanh chóng đi ra ngoài chuẩn bị đồ uống anh yêu cầu.
– Em vẫn thích capuchino chứ.
– Vẫn rất thích. – Quỳnh An cười tít mắt.
Ngọc Diệp mới đi ra phía cửa thì liền nghe được câu nói của anh Toàn. ” Thì ra là của cô ta “.
– Đây, em xem đi. Đây là hợp đồng mà lát nữa chúng ta sẽ dùng bữa tối và kí cùng Trần Tổng bên Haver. Còn đây là những điều em cần làm khi trở thành người đại diện của hợp đồng này. – ANh Toàn cầm tài liệu lên kiểm tra một lát rồi đưa cho Quỳnh An.
Cô nhận lấy rồi chăm chú đọc thật kĩ tài liệu anh đưa. Cô chưa từng làm việc này bao giờ nhưng bản chất cô vốn thông minh nên cô sẽ cố gắng không để anh thất vọng.
– Em đã hiểu rồi. – Quỳnh sau một hồi đọc thật kĩ tài liệu thì gật đầu chắc nịch.
– Rất tốt. Bây giờ cũng đã gần đến giờ hẹn rồi. Chúng ta đi thôi. – Anh Toàn nhìn đồng hồ thì đứng dậy nói với Quỳnh An.
Hai người đi ra ngoài, đi qua bàn làm việc của Ngọc Diệp thì cô ta gửi đến Quỳnh An một ánh mắt sắc lạnh. Cô cũng không hiểu tại sao nhưng cũng không để tâm nhiều làm gì.
Xe dừng trước một cửa hàng thời trang lớn. Quỳnh An thắc mắc quay sang hỏi.
– Chúng ta hẹn chỗ này sao anh.
– Chúng ta cần thay đổi một chút. – Anh Toàn cười nói rồi xuống xe sang phía này mở cửa cho Quỳnh An.
Quỳnh An lúc này mới để ý đến bộ dạng của mình. Cô hiện giờ chỉ đang mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản cùng quần jin. Cô vốn rất đơn giản nên ít khi trang điểm khi ra ngoài.
Họ bước vào cửa hàng, một nhân viên nữ nhanh chóng ra chào hỏi.
– Chào giám đốc Phạm. Hôm nay đưa bạn gái đến sắm đồ sao.- Chị nhân viên vui vẻ nhìn Quỳnh An.
– Chúng tôi sẽ có một buổi kí hợp đồng, chọn cho cô ấy một bộ trang phục phù hợp. – Anh Toàn lạnh lùng nói mà bỏ qua câu hỏi của chị nhân viên.
– Xin giám đốc Phạm chờ một chút. – chị nhân viên quay sang Quỳnh An. – Mời quý cô đi lối này.
– Dạ.
Họ đưa Quỳnh An vào gian phòng của đồ công sở. Quần áo ở đây thực sự rất đẹp. Quỳnh An thích thú ngắm nhìn nó. Chị nhân viên đưa cho cô một chiếc váy 2 dây không quá hở hang, dài trên đầu gối một chút. Chiếc váy bó sát vào người, lại được làm bằng chất lụa cao cấp nên rất tôn lên dáng người của cô. Kèm theo nó là một chiếc áo vets nữ màu đen. Kết hợp vào thì thì thực sự rất phù hợp với buổi kí hợp đồng ngày hôm nay. Quỳnh An được mang thêm một đôi giày cao gót 9 phân vì cô không phải là cao lắm. Họ trang điểm nhẹ nhàng cho Quỳnh An. Vì vốn dĩ mặt cô đã có nét sẵn nên chỉ cần điểm vào những điểm nhấn là được. Mọi thứ đã được hoàn thành xong. trông cô như một con người khác hoàn toàn. Quỳnh An tự ngắm nhìn mình trong gương rồi mỉm cười.
– Anh, em xong rồi. – Quỳnh An đi ra, thấy anh Toàn vẫn đang chăm chú xem tài liệu nên cô lên tiếng gọi.
Anh Toàn nhìn lên thì thấy Quỳnh An trong một bộ dạng khác. Cô như thế này vẫn giữ được nét dễ thương nhưng lại thêm một phần sắc sảo và trưởng thành. Anh đi đến vuốt mái tóc cô.
– Em gái anh như thế này thì anh sẽ mệt mỏi vì chuyện kén em rể lắm đây. – Anh Toàn lên tiếng trêu đùa.
– Anh, không được trên chọc em. – Quỳnh An xấu hổ đỏ ửng mặt.
– Hahaha. Chúng ta đi thôi.
Quỳnh An cùng anh Toàn ra xe nhanh chóng đến chỗ hẹn.