Đọc truyện Thượng Ẩn – Phần 2 – Chương 46: Đêm khuya đến phòng ngủ kiểm tra đột xuất
Edit: Baotri1998
“Cạn chén!”
Bên ngoài gió to nhiệt độ hạ thấp, hai người vùi ở ký túc xá, Bạch Lạc Nhân uống chút ít rượu, Cửa sổ đóng chặt, rèm cửa sổ kéo rất kín, mà lò cù lao* bốc lên hừng hực khí nóng, khiến cho cả phòng khói mù tràn ngập, lộ ra mười phần tình cảm ấm áp.
(* Lò cù lao: mấy chị em biết mấy bà làm sí mại thường để thịt ở trong đó đó )
Bạch Lạc Nhân bị hơi nóng xông đến mặt hồng toàn bộ, Cố Hải nhìn hắn ăn ngon miệng.
“Ăn từ từ.” Cố Hải muốn gắp một chút thịt bỏ vào trong bát của Bạch Lạc Nhân, ôn nhu hỏi:
“Chừng mấy ngày chưa ăn cơm no ?
“Há gì mà ăn không no?” Bạch Lạc Nhân oán hận,” Căn bản là không ăn được!”
Cố Hải lông mày dày khẻ nheo, giả vờ giận hờn nhìn Bạch Lạc Nhân.
“Cậu không bao giờ vào bếp, giống như chúng ta hôm nay vậy, tùy tiện đều ra ngoài mua chút đồ ăn về, mua chút ít tương mè, ăn bữa thịt cừu xỏ xâu cũng đều khó khăn? Lớn già đầu rồi, còn có thể để mình bị đói?
” Sẽ không làm” Bạch Lạc Nhân ăn từng ngụm từng ngụm, đầu cũng không
ngẩng.
Cố Hải hơi lộ ra bất đắc dĩ,” Đây cũng không cần kỷ thuật gì! Nhìn kỹ, để đồ ăn trực tiếp vào nồi, đổ nước vào, chờ nước sôi đưa thịt vào, cái này cũng đâu có khó?”
Bạch Lạc Nhân cố tình chống lại, dám nói không.
“Vậy cậu làm gì?” Cố Hải nhanh tay đem đầu Bạch Lạc Nhân đối mặt mình, cưng chìu hơi thở hiu hiu bên tai Bạch Lạc Nhân, “Chỉ biết tức giận tôi sao?”
Bạch Lạc Nhân quay đầu vui vẽ một chút, “Đúng”
Mượn một chút mùi rượu, Cố Hải ánh mắt nhìn Bạch Lạc Nhân đến ngây dại, Bạch Lạc Nhân gò má đang ở trước mắt hắn, đường nét hoàn mỹ, Ngũ quan anh khí *, ngay cả những động tác nhỏ đều tạo nên dáng vẽ quyến rũ mê người.
Cảm giác được trên má ướt ướt, Bạch Lạc Nhân đôi đũa trong tay ngừng một chút. Sau đó gỏ vào bát Cố Hải, hảo tâm nhắc nhở:” Tôi nói này!, thịt ở trong nồi, cậu chạy trên đây ăn cái gì?”
Cố Hải tay ngăn cổ áo của Bạch Lạc Nhân, cười xấu xa nói:” Không muốn ăn thịt, muốn ăn đậu hủ.”
Bạch Lạc Nhân hung hăng ác liệt mạnh mẽ đá văng Cố Hải cả giận nói:”Cậu một câu lưu manh nữa, có tin tôi ấn đầu của cậu vào trong nồi hay không?
Cố Hải cười gắp một ít đồ ăn, vừa ăn vừa nói: “Nhân tử, tôi nhìn thấy cậu ăn cũng là một loại hưởng thụ.”
Bạch Lạc Nhân giật mình, hắn lại không phải làm sao đó chứ? Trước đây không quan tâm đến Cố Hải ăn cái gì, cứ đơn giản là chỉ cần lấp đầy cái bao tử. Hiện tại người này, lại có tật xấu như vậy cái này tiếp theo cái kia mà đến, đầu tiên là ăn cái gì, sau đó là ăn ở đâu, ăn cùng ai uống cùng ai, cùng nhau ăn gì, hình như cùng đi ăn cũng trở thanh chuyện đại sự >.