Thực Vật Khế Ước Sư

Chương 12


Đọc truyện Thực Vật Khế Ước Sư – Chương 12


Ban không thể tra ra được bối cảnh của cửa hàng thực vật Bách Thảo, Bá tước Layton cũng không cho người điều tra nữa.

Ở trên tinh cầu Tangol, không người nào có thể khiêu chiến quyền uy của Phủ bá tước!
Lý bá nhìn tin tức vừa nhận nhíu mày.

Kiều gia tuy rằng không lớn bằng lúc trước, nhưng cũng không phải là một Bá tước chỉ có thể xưng vương ở tinh cầu Tự nhiên xa xôi có thể tùy ý xem thường.

Chỉ là hiện tại thiếu gia lại một lần nữa chỉnh hợp sản nghiệp Kiều gia, tuy rằng lưu lại đầy đủ nhân thủ, thế nhưng điều động sẽ kinh động thiếu gia, sẽ làm hắn mất tập chung.

Những quý tộc ở Đế tinh cũng không giống với thượng tầng “Thuần phác đáng yêu” ở tinh cầu Tangol, thân phận thiếu gia đặc thù, hơi bất cẩn một chút liền sẽ rơi vào cảnh hiểm nguy.

Lý bá trầm ngâm một lúc lâu, vẫn không có vận dụng thế lực.

Bá tước Layton tuy rằng bá đạo, nhưng không bạo ngược, sự tình nếu như thật sự không ổn rồi điều động nhân thủ cũng không muộn.

Kể từ khi Phạm Thường ngã nhào dưới tay Kiều Tu, liền không có tới cửa hàng thực vật Bách Thảo lần nào nữa.

Tính cách Phạm Thường quật cường, không muốn mọi người biết chuyện này, nhưng cũng biết nặng nhẹ, việc Kiều Tu có thể giải trừ Khế ước giữa Khế Ước Sư và khế thực không phải là việc nhỏ, Bích Lan của nàng mãi đến tận một tuần lễ sau mới miễn cưỡng khế ước thành công lại lần nữa, Phạm Thường có thể cảm giác được cấp bậc của nàng giảm xuống hơn nửa.

Phạm gia ban đầu cũng không dám tin tưởng, nhưng Phạm Thường là người ngông cuồng nhưng cũng biết nhìn người.

Sau vẫn là một trưởng lão của Phạm gia không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt đột nhiên trắng xám, ánh mắt sợ hãi làm Gia chủ nhíu mày.

Cho đến một buổi tối, để có thể quyết định phương hướng tương lai của Phạm, các Trưởng lão đóng cửa mở một cuộc họp kéo dài một ngày.

Sau đó gia chủ nhà họ Phạm tự mình liên hệ hai nhà Trái, Đổng, trước đó, tất cả con cháu có quan hệ với Phạm gia, ngay cả cháu đức tôn được gia chủ sủng ái nhất cũng bị nhốt ở trong nhà, mặc cho hắn khóc nháo lăn lộn cũng không thể bước ra khỏi nhà một bước.

Đã sớm biết thân phận của Kiều Tu, gia chủ nhà họ Đổng cũng không che giấu nữa, bây giờ thân phận của Kiều Tu không còn là bí mật.


Chuyện lúc trước, mặc dù tin tức nói rằng thiếu gia Kiều gia mất tích, bất quá phần lớn mọi người đều suy đoán là đã chết rồi.

Ai lại dám yên tâm để một người như vậy người an toàn sống sót?
Sau đó có người châm biếm nói mấy gia tộc lớn kia lòng dạ ác độc, ra tay không chút lưu tình, bất quá cũng chỉ là công phu ngoài miệng, nếu để cho bọn họ lựa chọn, chỉ sợ sẽ làm càng quá đáng hơn.

Người đã bị “Dự đoán” là tử vong vẫn còn sống sót, hơn nữa còn nhàn nhã mở một cửa hàng Thực vật, mấy gia chủ không biết là nên khóc hay nên cười.

Theo sự tình thì tâm tình của hắn rất tốt, thế nhưng ai biết hắn có hay không đột nhiên phát nộ làm ra chuyện gì đó điên rồ?
Trong đó đặc biệt là người Phạm gia trở nên lo âu, tật xấu của Phạm Thường bọn họ không ai không biết, bất quá Phạm Thường có thiên phú cao miệng lại ngọt, Gia chủ thương nàng không kém gì con mình.

Bây giờ Phạm Thường chọc giận nhân vật tuyệt đối không nên chọc vào, Phạm gia chủ nhận thức được rằng đây là đang trừng phạt ông dung túng hành vi hoang đường của Phạm Thường.

Đổng gia còn không biết tâm tư của Đổng Trận đối với Đường Tiểu Trì, vì vậy vẫn “bất động”.

Tả gia chủ lập tức dừng lại việc điều tra cửa hàng thực vật Bách Thảo, nhớ tới lời Tả Phán Sơn nói, liền nhìn Tả Khâu Tự với con mắt khác, trong lòng nhiều thêm hai phần vui mừng.

Sau khi suy tính, Tả gia chủ không có ngăn lại việc tiểu bối Tả gia đặc biệt là hai người Tả Phán Sơn giao du với Đường Tiểu Trì giao du.

Không đề cập tới Kiều Tu, chỉ riêng bản lĩnh của Đường Tiểu Trì cũng đủ để cho Tả gia mạo hiểm thử một lần.

Có thể cùng Kiều Tu tương giao cũng sẽ không phải là nhân vật đơn giản, Tả gia trải qua sự kiện này ngược lại đối với năng lực của tiểu lão bản trong miệng Tả Phán Sơn không hoài nghi nữa.

Bên trong Phủ bá tước, Layton nghe báo cáo của thủ hạ, hé mắt.

Cửa hàng thực vật Bách Thảo đối với động tác của ông cư nhiên không có nửa điểm phản ứng, căn bản là không đem ông để ở trong lòng hay là không muốn đối địch với ông? Ngón trỏ của Bá tước Layton gõ lên mặt bàn bằng gỗ, phát sinh tiếng vang đỗ đỗ, xem ra phải dò xét thêm lần nữa.

Cửa hàng thực vật Bách Thảo gần đây lượng khách giảm đi nhiều.


Mấy người Ngũ Như Bách che che giấu giấu ám chỉ Đường Tiểu Trì đắc tội người ta, nên nghĩ biện pháp khơi thông quan hệ.

Đáng tiếc Tiểu sư thúc tổ không có nghe hiểu ám chỉ của y, Lý bá nghe hiểu cũng chỉ khẽ mỉm cười, lễ nghi hoàn mỹ dâng lên điểm tâm.

Đào Tạo Sư đặc biệt là Đào tạo sư cấp cao không thể tùy ý thao túng đối tượng, mục đích của Bá tước Layton cũng không phải muốn đối địch với Đường Tiểu Trì, chỉ là sinh ý bị chút ảnh hưởng, căn bản không quá quan trọng, Kiều gia còn có thể thiếu chút điểm tiền này sao?
Điều Bá tước Layton cần là mặt mũi, muốn Đường Tiểu Trì chủ động lấy lòng, nhưng căn bản Đường Tiểu Trì không biết tình huống, vẫn còn hồ đồ, Lý bá đã cam đoan an toàn của Đường Tiểu Trì với Kiều Tu, căn bản không dám để cho cậu mạo hiểm, cục diện liền giằng co như vậy.

Ngược lại Tả Khâu Tự đánh bậy đánh bạ liền giải khai được cục diện bế tắc.

Mẹ của Tả Khâu Tự Nhạc Lệ là chị em ruột với vợ của Bá tước Layton Nhạc Đan.

Nhạc Lệ mất sớm, Nhạc Đan đối với Tả Khâu Tự là người ngoại sinh này cũng tận tâm chăm sóc, Tả Khâu Tự khi còn bé thường ở tại Phủ bá tước.

Sau đó Nhạc Đan cũng vì bệnh mà chết, Tả Khâu Tự vì bận bịu học nghiệp nên mới ít liên hệ.

Bất quá đối với đứa em họ Shirley ốm yếu, Tả Khâu Tự vẫn quan tâm săn sóc.

Shirley sắp được chín tuổi, Tả Thâu Tự dự định đưa cho nàng một cây Khế thực làm quà sinh nhật.

Sau khi trẻ con ở thế giới Tinh Lịch kiểm tra tư chất Khế Ước Sư sẽ được tỉ mỉ giáo dục, tuy nói chín tuổi là độ tuổi tốt nhất khế ước, thế nhưng cũng thường có trẻ trước đó mấy năm đã có thể tự mình khế ước thực vật.

Thời điểm Tả Khâu Tự liền năm tuổi đã có thể khế ước thực vật đầu tiên.

Cũng có trường hợp hoặc là bởi vì thiên phú không đủ, hoặc là thân thể ốm yếu, đến nỗi sau chín tuổi cũng không cách nào khế ước được thực vật, như nguyên bản Đường Tiểu Trì, mãi đến tận mười chín tuổi cũng không có thể thành công, là bởi vì linh khí trong thân thể quá mức hỗn loạn, không có cách nào câu thông với Khế thực.

Shirley bởi vì sinh non nên thân thể ốm yếu nhiều bệnh, Tả Khâu Tự sợ nàng cũng không chịu đựng nổi gánh nặng khi khế ước thực vật, nhớ tới Tiểu Trì đưa cho cậu Phiêu Hồ thảo, sáng sớm liền chạy đến cửa hàng khẩn cầu Tiểu Trì hỗ trợ.


.

Hãy tìm đọc trang chính ở — t r u m t r u y e n.

N E T —
“Tiểu trì, cậu có thể cùng đi với tớ đến Phủ bá tước gặp Shirley không? Tớ nghĩ muốn tặng cho nàng một cây khế thực thích hợp nhất, giống như Phiêu Hồ thảo mà cậu đưa cho tớ vậy.”
Tả Khâu Tự nằm nhoài một bên khác của quầy hàng, trịnh trọng đề xuất thỉnh cầu.

Cậu biết Phiêu Hồ thảo mà Đường Tiểu Trì cho cậu có bao nhiêu khó tìm, cũng rõ ràng có khả năng sẽ đem lại phiền phức cho Đường Tiểu Trì, vì vậy đôi mắt lớn trợn lên, không chớp nhìn chằm chằm Đường Tiểu Trì, chỉ cần Tiểu Trì biểu hiện ra một tia khó xử, cậu liền lập tức thu hồi lại thỉnh cầu, đồng thời xin lỗi Tiểu Trì.

Đường Tiểu Trì bị Tả Khâu Tự trợn tròn mắt giống hệt với con mèo con chọc phát cười, cũng nằm nhoài trên quầy, đáp: “Không thể bảo nàng tới cửa hàng được sao?”
Tả Khâu Tự buông xuống lông mi, có chút thương tâm thở dài nói: “Shirley thân thể không tốt, cha của nàng lo lắng nàng ra cửa sẽ bị thương, vì vậy Shirley rất ít khi được ra ngoài.”
Đường Tiểu Trì suy nghĩ một chút liền đáp ứng.

Cậu rất yêu mến Tả Khâu Tự, không muốn cự tuyệt thỉnh cầu của Tiểu Tự.

Khế thực của Phủ bá tước không giống với cửa hàng có thể để cậu tùy tiện cảm ứng, may là cậu có thể dùng dụng cụ kiểm tra linh căn.

Là hạt quả Năm Màu.

Quả Năm Màu chỉ là hoa quả phổ thông, vỏ ngoài có màu vàng, mùi vị không được tốt cho lắm, gọi là quả Năm Màu là bởi vì hạt của nó không giống nhau, mỗi hạt đều màu sắc khác nhau.

Bỏ vào máy kiểm tra lực tương tác với thực vật hạt quả năm màu và Linh Thạch phối hợp, liền có kiểm tra được linh căn một người.

Lý bá sau khi nghe Đường Tiểu Trì nói muốn ra ngoài một ngày, không có ngăn cản, chỉ là lặng lẽ tiếp nhận nhiệm vụ trong coi cửa hàng.

Bá tước Layotn tính cách táo bạo, chỉ sủng ái đứa con gái của ông ta, nói gì nghe nấy, tuyệt sẽ thương tổn người muốn giúp nàng.

Phủ bá tước cũng là một cái trang viên, chỉ là diện tích so với trang viên Lung Thúy lớn hơn không chỉ gấp mười lần, bố trí nghiêm ngặt, bất cứ lúc nào cũng có thể thấy được thị vệ qua lại dò xét.

Tả Khâu Tự mắt nhìn thẳng tiến vào cửa lớn của Phủ bá tước, vốn định trực tiếp chạy đến nơi ở của Shirley, nhưng lại nhìn Tiểu Trì bên cạnh, bất đắc đi đến nhà chính.


Quan hệ giữa Tả Khâu Tự và Bá tước Layton không tính là quá tốt.

Dì Nhạc Đan của cậu là một người rộng rãi hào phóng, rất là thương yêu Tả Thâu Tự, tính cách Layton biệt nữu, thấy đến thê tử đặt quá nhiều tâm tư ở trên người thằng nhóc chưa đủ mười tuổi, nhưng lại không dám ngăn cản vì sợ chọc giận nàng thương tâm khó qua, chỉ có thể ám ám nhịn xuống.

Cho đến nữ nhi bảo bối sinh ra, thấy Shirley cũng ỷ lại, tín nhiệm đối với anh họ, Bá tước Tayton càng không thuận mắt Tả Khâu Tự.

Tả Khâu Tự đối với dượng nghiêm túc gàn bướng* vừa thấy cậu mặt liền đen này cũng không có cảm tình gì cái này nghiêm túc gàn bướng vừa thấy hắn liền mặt đen dượng cũng không có cảm tình gì, vì nể mặt Shirley, mặc dù hai người có ghét nhau đến đâu cũng chỉ có thể luôn luôn ẩn nhẫn, mãi đến tận hiện tại.

Chuyện của cửa hàng thực vật Bách Thảo Tả Khâu Tự cũng nghe qua, cậu nghe được một ít tiếng gió thổi, việc quan hệ với Đường Tiểu Trì, cậu cũng không thể giống với ai đó chuyện gì cũng có thể không quản, huống chi Tả gia chủ cũng ẩn ẩn lộ ra hàm ý.

Tả Khâu Tự biết tính cách chết vì sĩ diện của bá tước Layton, rõ ràng nhìn thấy dì Nhạc Đan và Shirley hôn cậu thì tức giận gần chết, nhưng vẫn làm bộ dáng vẻ không chút nào để ý, chỉ dám ở sau lưng lén lút mài răng, sau khi dì Nhạc Đan tạ thế tính cách của ông càng thêm cố chấp, nếu Bá tước Layton muốn cùng Tiểu Trì cá chết lưới rách, hai người bất luận là ai thắng ai thua đều không phải cảnh tượng mà Tả Khâu Tự muốn xem.

Đã có cơ hội, vẫn để cho bọn họ tự giải quyết mới tốt.

Tả Khâu Tự một bên kéo Đường Tiểu Trì đi về nhà chính một bên giải thích: “Trước đi gặp cha của Shirley một lát, Bá tước Layton.

Dượng tớ mặc dù có chút nghiêm túc, nhưng vẫn tính là người tốt.”
Gia nô tùy thị bên cạnh đầu càng cúi thấp hơn chút, bước nhanh hơn giống như cái gì cũng không nghe thấy.

Đường Tiểu Trì căn bản không biết trước đó Phủ bá tước đã từng giao thủ với cửa hàng thực vật Bách Thảo, trước tiên phải đến bái phỏng gia chủ đối với Đường Tiểu Trì là chuyện đương nhiên, cậu còn dẫn theo lễ vật, là lá trà và điểm tâm cậu tự làm.

Bá tước Layton trên mặt không chút biến sắc vẫn còn có chút giật mình.

Đã sớm biết Đường Tiểu Trì nhỏ tuổi, nhưng không ngờ lại nhỏ như thế.

Ban đầu Bá tước Layton nghĩ rằng những khế thực kia là của người đứng phía sau Đường Tiểu Trì, bất quá tại thời điểm Tả Khâu Tự nói muốn dẫn người này tới gặp Shirley, ông liền chú ý đến tên tuổi của thiếu niên chủ quán này.

Anh em nhà họ Tả khế ước một cây thực vật tuy rằng ở trong mắt người khác vẫn còn là bí mật, lấy lý do Bá tước đại nhân có khả năng là bởi vì vợ mất mà đặc biệt quan tâm Tả gia, nhưng vẫn là dị thường dễ khiến người khác chú ý.

– —————
– Zen-
5-7-2019.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.