Bạn đang đọc Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ – Chương 50: Bách Độc Hàn Quang Chướng (Thượng)
Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ
Tác giả: Ngọc Trảo Tuấn
Chương 50: Bách Độc Hàn Quang Chướng (Thượng)
Ở một chỗ hang động.
Chung Nguyên vung tay lên, U Minh Huyết Thủ thật lớn quét ra, nhắm vào một cái lỗ nhỏ cỡ miệng chén nằm trong lòng đất.
Bên trong lỗ nhỏ kia tràn đầy chất lỏng màu đen, nhưng không có một chút xíu nào tràn ra.
Chất lỏng này chính là Hủ Nguyên Sát, một loại độc sát khác có thể sánh với Độc Long Sát, Chung Nguyên tốn mất 5 ngày mới tìm được.
Hủ Nguyên Sát, tên như ý nghĩa, có lực ăn mòn đặc thù đối với chân nguyên, pháp lực của tu sĩ. Một khi bị dính phải, liền như giòi thấu xương, không ăn mòn hết pháp lực toàn thân tu sĩ sẽ quyết không bỏ qua, đúng là vô cùng lợi hại. Đương nhiên, không phải nói nó không tổn thương thân xác, có điều so sánh với sát khí ngang cấp thì phương diện này yếu hơn không ít.
Đặc tính của Hủ Nguyên Sát cũng làm Chung Nguyên đau đầu rất lâu, bởi vì hắn không có loại pháp khí chuyên thu lấy vật phẩm này, chỉ cậy vào pháp thuật U Minh Huyết Thủ. Nhưng mà, U Minh Huyết Thủ là pháp thuật, là chân sát hóa huyết của hắn cô đọng thành, còn hắn còn xa mới đạt tới tầng thứ tự thủ linh tính,không bị tà xâm, cho nên gặp phải Hủ Nguyên Sát cũng chỉ có phần bị thiệt thòi.
Tuy nhiên ngọc châu trước mắt, tự nhiên là Chung Nguyên sẽ không bỏ qua. Cân nhắc thật lâu, cuối cùng hắn nảy ra một ý, đó là mượn lực lượng của Tu La Huyết Diễm.
Tu La Huyết Diễm bá đạo vô cùng, tu đến tuyệt đỉnh, vạn vật thiên địa không gì không đốt cháy được. Hiện giờ dù hắn mới vừa nhập môn, nhưng đã hiển thị sơ được uy lực, hắn cũng tràn đầy lòng tin có thể đối phó. Quả nhiên sau khi thí nghiệm, phát hiện tuy rằng Tu La Huyết Diễm cũng sẽ bị Hủ Nguyên Sát ăn mòn một ít, nhưng mà Hủ Nguyên Sát cũng bị đốt sạch, không sót chút nào.
Chính vì có chỗ dựa, Chung Nguyên mới dám thả ra U Minh Huyết Thủ.
Hủ Nguyên Sát bị U Minh Huyết Thủ cách không hút lấy, lại không bay ra khỏi đó, chỉ là trên chất lỏng toát ra khói đen. Những khói này chỉ tới gần U Minh Huyết Thủ, liền bị Tu La Huyết Diễm bám trên đó đốt sạch, không còn sót lại.
Chung Nguyên thấy vậy, hai tay vội bấm quyết, tăng mạnh lực hút của U Minh Huyết Thủ. Lúc tăng công lực lên chín thành, Hủ Nguyên Sát dạng chất lỏng màu đen mới rung động, lung lay bay ra khỏi cái hang nhỏ kia, mở rộng ra như dòng sông. Tuy nhiên dưới áp lực vô hình của U Minh Huyết Thủ, quả cầu nước liền co lại cỡ như quả bóng, sau đó bị U Minh Huyết Thủ bao bọc.
Vừa bọc lại, lập tức không ngừng vang lên tiếng xèo xèo. Chung Nguyên biết rõ đây là Tu La Huyết Diễm cùng Hủ Nguyên Sát đang công kích, tiêu hao lẫn nhau.
Chung Nguyên không phải không muốn bỏ nó vào trong bình, mà thật sự là bình ngọc thường không thể chịu nổi loại độc sát này. Sở dĩ Lê Cửu Tiêu dù có thể thu 97 loại độc vào trong bình ngọc, đó là vì toàn bộ đều đã tinh luyện qua, làm độc lực của các loại độc sát khí ẩn sâu vào trong, không lộ ra chút nào.
Hiện giờ hắn không có điều kiện này, cho nên hắn trực tiếp đánh lên cấm chế, nhét vào túi da báo, liền thi triển U Minh Huyết Độn nhanh chóng bay về phía Thiên Cẩu Bình. (bygoogle = window.bygoogle || []).push({}); truyện từ
Hết cách, Hủ Nguyên Sát này nhìn như rất nhiều, nhưng đối với Chung Nguyên phải luyện chế Bách Độc Hàn Quang Chướng thì lại không có bao nhiêu. Nếu để quá lâu, Hủ Nguyên Sát tiêu hao quá lớn, nói không chừng sẽ không đủ dùng, hoặc là hắn phải đi tìm một chỗ Hủ Nguyên Sát khác, hoặc là phải thay một loại khác.
Nam Cương, dù là chướng khí đầy đất, nhưng độc sát đỉnh cấp như Hủ Nguyên Sát lại không dễ tìm như thế. Chung Nguyên có thể tìm được một chỗ trong vòng 5 ngày, có thể nói là chiếm thành phần may mắn rất lớn.
Vừa về tới động phủ của mình, Chung Nguyên lập tức đi tới trước Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh to lớn, mở nắp ra, nhanh chóng lấy ra Hủ Nguyên Sát trút hết vào trong.
Trước khi Chung Nguyên ra ngoài tìm độc sát khí, đã đơn giản tế luyện Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, biết bên trong có tới 800 cái không gian nhỏ độc lập, không lo vấn đề chứa đựng Hủ Nguyên Sát.
Nếu không phải Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh này quá to lớn, không tiện mang theo, hắn quả thật muốn mang theo bên mình! Đương nhiên, thân là pháp bảo, chỉ cần hoàn toàn luyện hóa thành công, sẽ có thể thu vào người. Nhưng tu vi của hắn hiện giờ, 10 năm cũng đừng mơ thành công. Ở thời điểm trước mắt mục tiêu hàng đầu là bằng mọi giá phải tu thành nguyên thần thứ hai, Chung Nguyên nào có thời gian tốn công như thế.
Cất xong Hủ Nguyên Sát, Chung Nguyên lại theo thứ tự bỏ Độc Long Sát, Âm Phong Sát vào trong. Âm Phong Sát, là ba ngày trước Chung Nguyên lấy được, chỉ là một loại độc sát bậc trung.
Sau khi hoàn thành, Chung Nguyên liền ngồi xếp bằng trên đất, bắt đầu điều tức. Bởi vì lúc này đã thu đủ trăm độc, hắn phải dùng trạng thái tốt nhất tiến hành luyện chế Bách Độc Hàn Quang Chướng.
Điều tức lần này, Chung Nguyên tốn suốt một ngày, lúc hắn mở mắt, trong mắt lóe sáng làm cả phòng bừng sáng.
Lúc này, nếu có người ngoài ở đây, khẳng định sẽ phát hiện lúc này thần hồn của Chung Nguyên đã tiến vào đạo cảnh. Ở cảnh giới này, tất cả lực lượng của Chung Nguyên đã thống nhất hoàn mỹ, sử dụng nó làm việc sẽ làm ít công to.
Bản thân Chung Nguyên lại không biết, cho nên hắn chỉ bình tĩnh làm phép, tung ra Tu La Huyết Diễm. Những đốm lửa hội tụ một chỗ, tạo thành ngọn lửa to như cái đấu, thiêu cháy hừng hực.
Trong lòng khẽ động, 800 không gian bắt đầu thay đổi liên tục, không gian chứa Âm Phong Sát nhanh chóng vào vị trí trung tâm. Tiếp theo, trận văn khắc bên trong Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh đồng loạt khởi động, lưu chuyển những vầng sáng. Khoảng khắc, đoàn Tu La Huyết Diễm bị hút vào, không ngừng lưu chuyển trong trận văn, một lúc sau, tất cả màu đỏ liền biến mất, chỉ còn một đoàn khí nóng tinh khiết, chia thành tia thẩm thấu vào không gian chứa Âm Phong Sát.
Những khí nóng này kết thành lá chắn, bao bọc Âm Phong Sát bên trong, từ từ luyện hóa.
Những đoàn khói dâng lên, thể tích Âm Phong Sát giảm mạnh, màu sắc ngày càng đậm hơn. Chừng nửa canh giờ trôi qua, Âm Phong Sát khí tràn ngập mười mấy trượng biến thành quả bóng nước to cỡ bàn tay, sáng bóng như ngọc.
Chung Nguyên vẫn chưa ngừng lại, mà tiếp tục luyện hóa. Lại qua một lúc, quả bóng nước co rút một nửa, vòng sáng bóng cũng tỏa ra.
Lúc này, Chung Nguyên hiểu được đã tới hỏa hầu.