Bạn đang đọc Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ – Chương 35: Man Nhân Thân Thể Dưỡng Thành
Thục Sơn Bàng Môn Chi Tổ
Tác giả: Ngọc Trảo Tuấn
Chương 35: Man Nhân Thân Thể Dưỡng Thành
La Phong, đang ở trong phòng ăn uống cùng vài bằng hữu của mình, trong lúc bất chợt, một đạo lưu quang màu trắng từ trên không trung vọt tới, hạ xuống trước người hắn.
La Phong giơ tay tiếp nhận, là một quả ngọc phù hình vuông.
Người ở chỗ này, đều là Dược sư của Hồng Mộc Lĩnh, cho nên đối với loại ngọc phù này cũng không xa lạ, bọn họ đều biết, đây chính là ngọc phù truyền tin những lúc quan trọng.
Lúc này lại có một người cười nhạo:
– Xem ra, vẫn là La đại ca nổi tiếng à, tiên sư luôn luôn truyền tin cho hắn!
La Phong cũng không cãi lại, bởi vì giờ khắc này, hắn đang bận đọc nội dung trong truyền tin ngọc phù! Sau khi đọc xong, khuôn mặt vốn đang cười lập tức im bặt.
– Chuyện gì vậy?
– Vị tiên sư ấy có việc gì?
– Xảy ra chuyện gì?
…
Trong lúc nhất thời, mọi người tranh nhau nói ầm ĩ cả lên, nhao nhao hỏi.
La Phong đột nhiên đứng dậy, ôm quyền với mọi người, nói:
– Lần này, chỉ sợ ta cần mỗi vị lão đệ ở đây hỗ trợ rồi!
– Chuyện này có gì đâu? La lão ca chiếu cố chúng ta còn ít sao? Có chuyện gì cứ việc nói! Chỉ cần có thể làm được, quyết không chối từ!
Một tên mập mạp trả lời, chém đinh chặt sắt, không có nửa phần do dự.
Sau hắn, người còn lại cũng nhao nhao phụ họa.
– Đa tạ!
La Phong cung kính cung tay một cái, nói:
– Chư vị chắc đều đã biết ta có một cháu trai đã bái nhập môn hạ Hồng tiên sư học đạo. Truyền tin ngọc phù này, chính là hắn gởi tới. Gần đây, hắn muốn làm vài nhiệm vụ, lại lo lắng thực lực không đủ, cho nên muốn tìm một ít Cự Lực Thảo, cường kiện thân thể một chút.
Cự Lực Thảo này tuy rằng ta cũng còn thừa một chút, nhưng mà cũng không nhiều lắm, hiệu quả có thể không đủ, cho nên xin chưa vị lão đệ giúp đỡ một chút.
– Cự Lực Thảo? Không thành vấn đề!
Tên mập lùn kia mở miệng nói trước:
– Chỉ là, ngươi không lo lắng tác dụng phụ sao? Cháu trai của ngươi ta đã thấy qua, mi thanh mục tú, anh tuấn bất phàm, trời sanh bộ dạng công tử, nếu như biến thành như ta, vậy thì thật là đáng tiếc!
Mập mạp vừa mới nói xong, liền có một người bác bỏ nói:
– Lý mập mạp, ngươi nói cái gì đây, người ta thay đổi, cũng đổi thành khôi ngô vạm vỡ, cùng với béo như ngươi là hai chuyện khác nhau.
– Tốt lắm, các vị cũng không cần nói đùa nữa. Cháu trai ta cần gấp, cho nên, mọi người vẫn phải vất vả một chút, mau chóng mang tới, ta sớm lên đường! (bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
…
Ba ngày sau, Chung Nguyên ở dưới chân núi gặp cửu cửu La Phong.
Tiếp nhận hộp ngọc tím cực lớn kia, trong lòng hắn vô cùng chấn động. Bởi vì, hắn cũng không biết về công việc tìm dược, nhưng cũng hiểu được, tuyệt đối là hao phí rất nhiều tâm huyết mới tìm được.
– Cửu cửu, ngươi cho ta nhiều như vậy, sẽ không ảnh hưởng đến ngươi bàn giao nhiệm vụ chứ?
Chung Nguyên hỏi.
La Phong cười nói:
– Yên tâm, chỗ này hơn phân nửa là ta lấy từ chỗ lão bằng hữu của ta, lão huynh đệ giúp đỡ, chậm rãi trả lại là được! Không cần nóng nảy.
Cửu cửu mặc dù nói rất thoái mái, Chung Nguyên cũng không cho rằng như vậy, bởi vì, nợ nhân tình, càng khó hoàn trả. Hắn có lòng, nhưng mà hiện tại hắn nghèo rớt mùng tơi, không có gì lấy ra được. Vàng bạc các loại hắn cũng không ít, nhưng mà linh dược thì không lấy ra được. Cho nên, hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhận lấy, đợi tương lại báo đáp.
Tuy nhiên, khi hắn nghe cửu cửu nói muốn chuẩn bị vào núi tìm thuốc, hắn không chút do dự lấy ra Thái Âm Thứ, sau đó truyền cách dùng cho La Phong.
La Phong hiểu được tính cách của cháu ngoại mình, cho nên cũng không có từ chối, trực tiếp nhận lấy, sau khi lại dặn dò vài câu, liền cáo từ rời đi.
Tiếp theo đó, Chung Nguyên cũng trở về.
Vừa về tới chỗ mình, Chung Nguyên liền phân phó Cửu Mệnh đồng tử, nói mình sắp sửa bế quan. Không có chuyện quan trọng, không nên quấy rầy hắn.
Ngồi xếp bằng trên giường hẹp, Chung Nguyên mở hộp ngọc màu tím lớn kia ra, ánh mắt đảo qua, liền biết tổng cộng có 53 gốc.
Trong tổng lục thiên tài địa bảo giới thiệu về Cự Lực Thảo hết sức tường tận, cho nên, Chung Nguyên cũng không cho rằng dùng nó sẽ xảy ra vấn đề gì. Cách không chụp một cái, hai gốc Cự Lực Thảo liền tới tay, một ngụm hấp nạp vào.
Cự Lực Thảo rất khác linh tửu Tiên Nhân Túy, một lúc lâu, Chung Nguyên cũng không cảm thấy chút khác thường nào. Cho tới tận một khắc sau, mới có một cảm giác khô nóng, từ trong máu thịt, gân cốt sinh ra. Loại này cảm giác nóng này lúc bắt đầu dùng một tốc độ vô cùng chậm chạp tản ra, nhưng mà trong khoảnh khắc sau, liền xếp thành từng dòng thác lũ trút xuống, xuyên qua máu thịt, gân cốt tẩy phạt.
Cũng không tính quá đau, cũng không tính dễ chịu. Rất khó hình dung đó là cảm giác gì. Nói khó chịu cũng là khó chịu, nói thoải mái cũng thoải mái, có thể nói là đủ loại tư vị cùng nổi lên.
Vốn, Chung Nguyên còn muốn vận dụng chân khí hóa huyết dẫn đường một chút, nhưng mà bây giờ đừng nói là dẫn đường, ngay cả vận hành chân khí cũng làm không được, chỉ có thể mạnh mẽ chịu đựng.
Dần dần, lỗ chân lông quanh người hắn, bắt đầu rỉ ra tia máu và dịch đen. Chưa ăn qua thịt heo cũng thấy qua heo chạy, Chung Nguyên lúc này mừng rỡ, bởi vì, điều này nói rõ Cự Lực Thảo ngoài kiện thân thể, mà trên phương diện cải thiện tư chất cũng đạt tới trình độ nhất định.
Qua khoảng gần nửa canh giờ, cảm giác nóng hoàn toàn biến mất, mà quần áo Chung Nguyên lại ướt đẫm, lại còn tản ra mùi tanh hôi nồng đậm.
Lúc này, thân thể Chung Nguyên run lên nhè nhẹ, nhưng mà thông qua tinh thần nội thị, hắn có thể thấy rõ sự khác biệt của mình.
Chân khí lưu chuyển, thân thể hơi chấn động một chút, chất dơ bẩn không còn. Chung Nguyên không dừng lại một chút nào, ngay sau đó, lại cầm hai cây Cự Lực Thảo nuốt vào.
Đêm khuya, khi Chung Nguyên lần thứ bảy ăn Cự Lực Thảo, bỗng nhiên, tiếng bùm bùm như sao đậu, từ trên người Chung Nguyên truyền ra.
Lần này, hắn cũng cảm thấy vô cùng đau đớn, dường như thân thể bị xé rách vậy. Khi loại đau đớn này đi qua, Chung Nguyên cũng phát hiện, mình cao hơn một chút, thân thể cũng tráng kiện hơn 1 vòng.
– Cứ tiếp tục như vậy chiếu xuống, ta sẽ có khổ người gần như những sư huynh Man nhân đó!
Chung Nguyên âm thầm cười khổ nói.
Đối với hình tượng của mình, Chung Nguyên cũng rất coi trọng, nhưng, bây giờ bất chấp nghĩ nhiều như vậy, hết thảy, thực lực là trên hết, những thứ khác, có thể dùng mưu tính kế.
Chung Nguyên sau khi cảm khái, cũng không dừng lại, tiếp tục nuốt ăn Cự Lực Thảo, tuy nhiên, lần này không phải hai gốc nữa, mà là ba gốc, bởi vì, căn cứ theo suy đoán của hắn, năng lực chịu đựng của mình lại thêm cường hãn.
Cứ như vậy, Chung Nguyên lần lượt dùng, nuốt ăn hóa nạp, thân thể cũng lần lượt lột xác, càng ngày càng gần khổ với Man nhân. Sau lần thứ mười ăn, đợi khoảng nửa canh giờ, vẫn không có biến hóa chút nào. Lúc này, Chung Nguyên liền hiểu được, mình sử dụng Cự Lực Thảo lột xác đã tới cực hạn, Cự Lực Thảo đối với hắn đã không còn hiệu quả.