Bạn đang đọc Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack – Chương 25: Cường Cường Liên Hợp
Kế hoạch thất bại thảm hại.
Frank lấy hai tên đồng bạn làm khiên nhưng có vẻ không có tác dụng như gã tưởng.
Một người chết rất dứt khoát, chưa kịp sinh ra sợ hãi đã chết.
Một người thì chết thập phần thống khổ, nửa người trên nằm trong bụi cỏ, phía sau là một vệt máu dài, đôi tay nhuốm máu duỗi về phía Frank kêu cứu.
Frank kinh hoàng mà nhìn về phía Rex như đang thấy một ác ma đoạt mệnh, một cỗ hàn khí bỗng nhiên bốc lên từ lòng bàn chân, trực giác nói cho gã biết nam nhân này rất nguy hiểm.
Giờ này trong đầu gã chỉ còn lại một ý niệm duy nhất, đó chính là chạy trốn.
Vì thế gã liều mạng mà chạy, không ngờ gã cũng là một người may mắn.
Lúc Rex cầm kiếm chuẩn bị đuổi theo thì lại có một trận âm thanh truyền tới, từ thanh âm có thể nhận thấy có nhiều hơn hai – ba người.
Ngũ quan sắc bén của Rex hiện lên một tia âm trầm, đôi mắt đen kịt nhìn theo hướng Frank đào tẩu, một bóng đen chợt lóe rồi biến mất ở hướng đó.
Thân Rex ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Cách Ngôn, nhanh chóng khiêng cậu lên rồi chạy theo hướng ngược lại.
Đến khi những người kia xuất hiện thì ở đây đã không còn một bóng người chỉ có hai thi thể kinh khủng nằm trên mặt đất.
Người bị chém vào thắt lưng đã chết vì mất máu quá nhiều, vẻ mặt vẫn còn nguyên sự sợ hãi và méo mó trước khi chết.
“Thủ đoạn thật là tàn nhẫn.” Một lính đánh thuê khiếp sợ mà nói.
Đúng lúc này lại có một đám người chạy tới.
“Đoàn trưởng Locke xem ra ta đã xem nhẹ thủ đoạn của ngươi.” Người tới là Hắc Ô Nha, mà người đến trước một bước là đoàn trưởng Locke.
Hắc Ô Nha nhầm tưởng rằng người là do đoàn trưởng Locke gϊếŧ nên khi nói mang theo một tia châm chọc.
Đoàn trưởng Locke cau mày.
“Các người hiểu lầm rồi, người không phải do đoàn trưởng của bọn ta gϊếŧ.
Lúc bọn ta đến đã thấy như vậy rồi, hẳn là tất cả chúng ta đều đến muộn một bước, Ám Ảnh Dực Hổ có lẽ đã rơi vào tay người khác rồi.” Tâm phúc Marvin đứng ra giải thích.
Mùi máu tươi nồng đậm cơ hồ bao trùm hơi thở của Ám Ảnh Dực Hổ.
May mà bọn họ đến đúng lúc, mùi còn chưa tiêu tan hoàn toàn.
Hơn nữa Ám Ảnh Dực Hổ còn chưa hoàn toàn học được cách khống chế sức mạnh của bản thân nên vẫn để lại dấu vết làm bọn họ phát hiện.
“Nếu là như vậy, ta ngược lại muốn biết người đó là ai.
Phương pháp đẫm máu thế này hợp với khẩu vị của ta.
Ta rất muốn làm quen với hắn.” Hắc Ô Nha tà ác mà liếm lưỡi, tươi cười mang theo một tia mùi máu tươi.
Vẫn là quên nói, người này là một tên biếи ŧɦái có sở thích đặc biệt.
“Hắc Ô Nha, nếu ngươi còn thời gian nghĩ đến chuyện nhàm chán đó không bằng nghĩ lại xem ai có thể bắt Ám Ảnh Dực Hổ.
Nếu ta đoán không nhầm, nhiệm vụ này hẳn là một nhiệm vụ ẩn cấp S.
Đoàn dong binh Quạ Đen muốn dùng nhiệm vụ này để đánh vào cấp S đúng không?” Đoàn trưởng Locke đột nhiên nói.
Sắc mặt Hắc Ô Nha hơi biến, ánh mắt trở nên sắc bén: “Làm sao ngươi biết?” Hắn cũng không phủ nhận, bởi vì nếu đoàn trưởng Locke dám nói ra thì khẳng định gã nhận tin từ con đường mà hắn không biết.
“Làm sao ta biết được không quan trọng.
Quan trọng là mục tiêu của chúng ta đều là con Thánh Thú kia, mà hiện tại có người đã cướp được nó trước, Nếu còn không nhanh tìm ra người đó, rất có thể đối phương sẽ rời khỏi rừng rậm Tasha.” Đoàn trưởng Locke tung cành ô-liu hợp tác, gã không thể cố thêm được nữa.
Đừng nhìn gã biểu hiện không vội không nản, trong lòng gã bây giờ đang rất sốt ruột.
Đối với Ô Nha, nếu nhiệm vụ cấp S thất bại, mấy năm sau vẫn còn cơ hội.
Nhưng gã lại không còn bất cứ thứ gì để xoay chuyển đường sống nữa, việc này liên quan đến cả tương lai cùng tiền đồ của gã sao gã có thể không nóng nảy, mà chuyện này cũng chỉ có Marvin biết.
“Ngươi muốn chặn ở lối vào rừng Tasha?” Sắc mặt Hắc Ô Nha khá hơn, lập tức đoán được ý của gã.
“Không sai.” Đoàn trưởng Locke hào phóng thừa nhận.
Chỉ có mỗi Đoàn dong binh Hắc Lang thì không thể, nhưng thêm Đoàn dong binh Quạ Đen thì gã có thể nắm chắn bảy – tám phần.
Hắc Ô Nha đột nhiên cười rộ lên.
“Ngươi tính toán rất tốt nhưng chuyện phía sau thì sao? Ta và ngươi đều muốn Thánh Thú, chẳng lẽ ngươi nguyện ý nhường cho ta?”
“Đương nhiên không thể.
Ta nhất định phải có được Thánh Thú.” Đoàn trưởng Locke rất kiên định.
“Một khi đã như vậy thì còn gì để nói nữa.
Các ngươi tự dùng bản lĩnh của mình đi.” Hắc Ô Nha đã dự kiến trước, không để bụng mà phất tay rời đi.
“Nếu ta dùng thứ có giá trị ngang bằng để trao đổi thì sao?” Đoàn trưởng Locke ngăn hắn lại.
Sự vội vã đó đã làm bại lộ tâm tư của gã.
Hắc Ô Nha vốn dĩ có chút nghi hoặc, hiện tại đã xác định con Thánh Thú này đối với gã là thập phần quan trọng.
Quan trọng như nào thì hắn không cần biết, nhưng hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Mục tiêu của Đoàn dong binh Quạ Đen là hoàn thành nhiệm vụ cấp S, nhưng nhiệm vụ cấp S cũng không chỉ có một, bọn họ cũng không cần nóng vội, sau này cơ hội còn nhiều, trong nhất thời hắn cũng không cần vội.
Hắc Ô Nha cười tủm tỉm mà xoay người lại, lại lộ ra biểu tình chiêu bài của mình, người của hắn liền biết rõ đây không phải là chuyện tốt gì.
Trong lúc đó Rex cùng Cách Ngôn rời đi hiện trường còn chưa biết đoàn trưởng Locke đã bước đầu đạt thành hiệp nghị với Hắc Ô Nha.
Một khi lối vào rừng rậm Tasha bị nắm giữ, nó xác thật sẽ gây ra cho họ một ít phiền toái..