Bạn đang đọc Thức dậy đã lập gia đình rồi – Chương 49:
Bao lâu rồi cô chưa gặp anh?
Cao Tình cho rằng mình sẽ nhớ rất rõ ràng, ngay cả từng phút từng giây đều nhớ rõ nhưng trên thực tế cô đã không nhớ rõ nữa.
Dường như đã trôi qua rất lâu, lại dường như chỉ là phút chốc ngắn ngủi, dường như thời gian không còn tồn tại, cô vừa ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy anh cười với cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cung Thần.
Một cái tên mà cô không thể nhắc đến, không thể chạm đến, không thể đối mặt nhưng trước sau luôn không có cách nào quên đi.
Anh đã thay đổi rất nhiều, mái tóc cắt rất ngắn, dường như sát vào da đầu, những sợi tóc ngắn mọc ra dường như còn lạnh lùng cứng rắn hơn trước đây; khuôn mặt anh cũng đã thay đổi, trưởng thành hơn nhiều so với trước đây nhưng đôi mắt vẫn như thế —— đen kịt, sâu sắc, dường như cả thế giới đều mắc nợ anh vậy.
Mà sự ra đời của anh, chính là để đòi nợ thế giới này.
Tim Cao Tình chợt nhói, trong lúc ngẩn ngơ chính cô dường như đang đứng bên bờ vực, phía trước là gió lạnh vù vù mà cô cứ muốn nhảy xuống dưới giống như bị điên vậy.
Cứ như lúc lần đầu gặp anh, rõ ràng biết cả người anh đều là gai, vẫn muốn dựa sát anh.
“Cao Tình?” Trong giọng nói của Cung Thần có sự khó tin không thể che giấu được, “Em là Hạ Mộc?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một câu nói làm cho Cao Tình quay về hiện thực.
Cô là thay Hạ Sở đến gặp mặt người khác, đến gặp mặt một người đàn ông thích Hạ Mộc.
Ngay tại bàn số 4 của nhà hàng Tác Lạc Luân lầu 4, ngay tại chiếc bàn mà Cung Thần ngồi này.
Cung Thần là Dante, Cung Thần đã tỏ tình với một sinh viên tên Hạ Mộc không hề tồn tại.
Mà cô lại đóng giả thành Hạ Mộc xuất hiện trước mặt anh.
Cao Tình cảm thấy chuyện này cũng không phải là sự thật, nếu như là sự thật thì sao có thể vô lý như thế!
“Tôi…” Cao Tình mở miệng, lời có thể nói ra lại cực kì có hạn.
“Sao em có thể là Hạ Mộc?” Cung Thần nhíu chặt chân mày, trong giọng nói trầm thấp chứa đựng sự chất vấn.
“Tại sao tôi không thể là Hạ Mộc?” Cao Tình ngẩng đầu, tất cả sự yếu đuối biến mất gần như sạch sẽ, sắc mặt cô vô cùng lạnh nhạt, giống như một ‘chiến sĩ thân mặc khôi giáp’ không gì sợ hãi.
Cung Thần híp mắt, khí thế quanh người cực kì đáng sợ: “Tại sao em phải đóng giả thành một sinh viên năm tư, tại sao phải tham gia cuộc thi của Liên Tuyến?”
Cao Tình không hề chùn bước: “Nếu như tôi biết anh ở đây, tôi tuyệt đối sẽ không tham gia cuộc thi này.”
Người mà anh luôn nghĩ đến, giọng nói gây thương nhớ, lời nói ra lại là cây dao đã thấm độc, không chút do dự đâm vào trong tim anh.
Cung Thần rủ mắt, đôi môi mỏng mím chặt giống như lưỡi dao: “Anh không hiểu em làm thế có ý nghĩa gì, hay là nói em đã sớm biết anh…”
“Tôi nói rồi, nếu như tôi biết anh ở đây, ngay cả nhà hàng này tôi cũng sẽ không bước vào một bước!”
Sắc mặt Cung Thần trắng bệch, đôi mắt sâu hơn: “Cao Tình, em đã ly hôn.”
Ngón tay Cao Tình hơi co rút, âm thanh lại lạnh lùng cứng rắn như nhũ băng: “Không liên quan đến anh.”
Cung Thần cong môi, nói ra lời đau lòng: “Mới vừa kết thúc một đoạn hôn nhân đã gấp rút…”
“Chát” một tiếng, Cao Tình không hề do dự tát anh ta một cái.
Cung Thần nghiêng mặt, không động đậy.
Bàn tay Cao Tình đau đến mức nóng rát nhưng cũng không thể so sánh được với sự đau khổ trong lòng phải chịu: “Tôi thích đó, tôi có đi tìm trai bao cũng không liên quan đến anh.”
“Em dám.” Cung Thần vươn tay nắm chặt lấy cổ tay của cô.
“Anh là cái thá gì? Năm đó anh không xem tôi như bạn gái, bây giờ càng cmn cái gì cũng không phải!” Cao Tình không hề sợ chút nào, đời này cô chưa từng sợ bất kì người đàn ông nào, “Buông tay!”
Cung Thần không buông, Cao Tình nóng giận trong lòng, một chân dẫm lên chân anh ta, cô chỉ hối hận hôm nay không mang giày cao gót, thấp hơn anh ta một cái đầu cũng thôi đi, còn không thể dẫm chết anh ta, đáng hận!
“Buông ra.”
Cung Thần không nói tiếng nào.
Cao Tình nói: “Tôi gọi người đó nha!”
Cung Thần biết là cô mà tức giận lên thì chuyện gì cũng đều có thể làm ra được, không thể không buông cổ tay cô ra.
Cao Tình đột nhiên rút tay ra, trong lòng hận, chân lại dùng lực nghiền thêm một chút, ngoài miệng càng là đau lòng thế nào càng nói thế đó: “Vòng chung kết tôi sẽ không tham gia, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Nói xong lời này, Cao Tình xoay người rời đi, mặc dù cô mặc một bộ đồ kiểu sinh viên nhưng cũng đã cương quyết bước đi ra được khí thế nữ vương.
Thua người chứ không thua trận (*), gặp phải tên đàn ông cặn bã thì phải không chút nể tình giống như gió thu quét lá rụng vậy.
Cung Thần đứng ngay chỗ cũ, một lúc lâu sau cũng không thể bình tĩnh lại được.
Cao Tình có lẽ đã xem anh là Dante rồi, lúc ở trong nhóm hai người nói nói cười cười, Dante tỏ tình cô cũng không từ chối, còn đặc biệt trang điểm thành dáng vẻ này để đi gặp mặt. (Nếu có đọc ở trang rồi thì cũng nhớ qua Luvevaland.co đọc để ủng hộ editor nha mấy bà)
Cô là muốn chấp nhận anh ta đi.
Kết hôn, ly hôn, lại bắt đầu một tình yêu mới.
Quả thật là không liên quan đến anh, lúc anh đẩy cô ra, cô đã hoàn toàn rời đi.
Hạ Sở hoàn toàn không ngờ đến Cao Tình nhanh như vậy đã đi ra.
Lẽ nào vừa bước vào cô ấy đã từ chối Dante, ăn cũng không ăn đã đi ra?
Không thể làm người yêu thì vẫn có thể làm bạn bè mà, chuyện này có phải là quá kiên quyết rồi không?
Hạ Sở nhanh chóng xuống xe, đi đến hỏi: “Nhanh vậy?”
Đến gần nhìn mới thấy sắc mặt Cao Tình không đúng cho lắm.
Có đánh chết thì cô ấy cũng sẽ không rơi nước mắt ở bên ngoài, cho dù lượng nước tích trong lòng đều đã tràn ra ngoài, cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không khóc.
“Như thế này là sao vậy?” Hạ Sở rất hiểu cô ấy, vừa nhìn đã nhìn ra được cô ấy sắp sụp đổ.
Giọng nói của Cao Tình liên tục run rẩy: “Cung Thần.”
“Cung Thần?” Hạ Sở ngu ngơ: “Anh ta cũng ở trong nhà hàng này? Trùng hợp đến thế hay sao?”
Cao Tình gần như hét lên: “Anh ta chính là Dante!”
Cung Thần là Dante? Sau khi Hạ Sở ngu ngơ một hồi mới nhanh chóng nói: “Không thể nào, sao có thể chứ!”
Cao Tình cho là cô không dám tin, nói: “Mình chính mắt nhìn thấy, anh ta ngồi ngay trên chiếc ghế số bốn của bàn số bốn tại lầu bốn, bốn bốn bốn, sao mà anh ta không đi chết (*) đi!”
(*) Số 4 (四) trong tiếng Trung có cách phát âm khá giống với từ chết (死), đều phát âm là /si/, chỉ khác thanh điệu.Hạ Sở nhanh chóng giải thích: “Chắc chắn có hiểu lầm…”
“Sẽ không có hiểu lầm, anh ta còn hỏi mình có phải Hạ Mộc hay không mà!”
Hạ Sở đã phản ứng lại, cô hít sâu một hơi: “Hóa ra Gong là Cung Thần…”
Trời ạ, Gong không phải là pinyin của từ Cung (*) hay sao nhưng vấn đề là ai có thể nghĩ đến chứ? Ai mà nghĩ đến thế giới này sẽ nhỏ như hạt mè thế này cơ chứ!
(*) Tên Cung Thần có pinyin là Gong Chen.
Cao Tình vẫn còn chưa mất lí trí, cô ấy nhìn về phía cô: “Tại sao cậu cảm thấy anh ta không phải là Dante.”
Sự hiểu lầm to lớn này, Hạ Sở phải nhanh chóng giải thích, cô nói: “Mình từng nhìn thấy hình của Dante, nếu như anh ấy là Cung Thần thì mình có thể không nhận ra hay sao?”
Hóa ra Cung Thần không phải là Dante…
Cao Tình ngơ ngác một lúc, híp mắt lại, rất có tinh thần chiến đấu: “Ơ, anh ta không phải Dante à.”
Sau lưng Hạ Sở chợt nhói, có một dự cảm rất hỏng bét.
Cao Tình nói: “Thay đổi kế hoạch, mình phải chấp nhận lời tỏ tình của Dante.”
Hạ Sở: “!!!”
Đây là sự nhảy vọt gì thế này!
Cao Tình cười lạnh một tiếng, nét mặt này có thể đi diễn vai Yêu Phi ở Hậu cung được rồi, cô ấy nói: “Mình phải ở bên Dante, mình còn phải đi tham gia vòng chung kết cuộc thi, mình phải để cho Cung Thần biết được, rời khỏi tên đàn ông cặn bã, bà đây có thể tìm được cả đống chàng trai trẻ!”
Hạ Sở sửng sốt, cô nhanh chóng nói: “Bà chị à, cậu bình tĩnh chút đi, Dante là vô tội mà…”
“Yên tâm,” Cao Tình nói, “mình sẽ không tổn thương người vô tội.”
Nhưng hành vi này của cô đã sắp tổn thương rồi nha!
Cao Tình bước nhanh trở về nhà hàng, rõ ràng là muốn đi gặp Dante thật.
(Nếu có đọc ở trang rồi thì cũng nhớ qua Luvevaland.co đọc để ủng hộ editor nha mấy bà)
Bước nhảy vọt này quá điên cuồng rồi, Hạ Sở sao có thể ngồi yên được, nhanh chóng đuổi theo kiểm soát tình hình.
Lại nói Giang Hành Mặc đến hơi muộn một chút, anh đoán được Hạ Sở sẽ tìm người thay thế, vì vậy muốn đến muộn một chút, xem thử là ai.
Tám chín phần là Cao Tình đi.
Dù sao cũng sắp ngã bài rồi, là Cao Tình cũng tốt.
Ôm theo tâm trạng như thế, Giang Hành Mặc đi lên nhà hàng, đi đến bàn số bốn lại phát hiện…
Người đâu, vẫn chưa ai đến hết sao?
Bên kia Cao Tình đã quay lại “chiến trường”, Hạ Sở theo sát phía sau.
——-
Giải thích: (Nguồn: Internet.)
(*) Thua người chứ không thua trận: raw là 输人不输阵, một câu tục ngữ ngạn ngữ của Đài Loan, ý chỉ là dù có kém thế nào đi nữa cũng phải dốc hết toàn lực, không thể để bị người khác coi thường. (Theo Zhidao)