Thực Cốt Ngụy Tình Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy

Chương 31


Đọc truyện Thực Cốt Ngụy Tình Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy – Chương 31


“Ai tới cũng chỉ như trò hề, chỉ có anh là ngoại lệ!” Nhan Mộc Tâm hất tay Cố Hàn Đình ra, nghiêng mặt sang một bên không muốn đối mặt với Cố Hàn Đình.

“Cô có quan hệ thế nào với Lục Tử Khiêm?” Cố Hàn Đình đi thẳng vào vấn đề.

Không có bất kỳ câu trả lời nào cho Cố Hàn Đình!“Tôi hỏi cô và Lục Tử Khiêm có quan hệ thế nào?” Người phụ nữ này càng ngày càng biết dùng bạo lực lạnh làng đối đãi Cố Hàn Đình, khiến Cố Hàn Đình có cảm giác căm ghét.


“Cố Hàn Đình, chuyện này thì liên quan gì đến anh? Anh có ý gì?”“Cô đừng quên thân phận mình, làm tình nhân của tôi thì nên an phận, tôi không chịu nổi hạt cát trong mắt!” Cố Hàn Đình một lần nữa cảnh cáo.

“Anh không chịu nổi hạt cát trong mắt, tôi thì có chắc? Anh có thể có Chu Y Nhược, tại sao cuộc đời tôi lại bị anh can thiệp? Nói cho anh biết, chịu được hay không, chúng ta đều có cuộc sống riêng, có nhu cầu thì báo nhau trước một tiếng, không lẽ anh còn mong tôi chỉ dành riêng cho anh? Có thể sao?” Vẻ đầy khinh thường của cô làm mắt Cố Hàn Đình đau nhói!“Cô có ý gì? Muốn cùng một lúc có hai người đàn ông?” Cố Hàn Đình dùng sức đè cô lên giường lớn, nắm lấy bả vai cô khiến cô không nhúc nhích nổi!“Cố Hàn Đình, anh cứ luôn cưỡng chế đè ép tôi, anh thì coi là loại đàn ông gì? Trên người tôi anh tìm được cảm giác ưu việt phải không? Tôi khinh!” Cô liều mạng giãy giụa nhưng thất bại, lửa giận lại vùn vụt dâng lên!“Vạch rõ quan hệ với Lục Tử Khiêm!”“Đó là chuyện của tôi, không liên quan đến anh, anh chỉ cần nhớ rõ, tôi và anh bình đẳng, chuyện anh không làm được, không có tư cách yêu cầu tôi!” Cô cự tuyệt!“Xoẹt” một tiếng, áo ngoài của cô bị xé nát!“Cố Hàn Đình!”“Tôi nói rồi, trong mắt tôi chứa không nổi hạt cát!” Người đàn ông với đôi mắt sắc bén lặp lại những lời này.

Nhan Mộc Tâm cười lạnh: “Không thể nào!”“Cô!”Nhan Mộc Tâm đang tìm chết!“Cố Hàn Đình, có giỏi thì anh bóp gãy cổ tôi đi, có điều vẫn phải nhắc nhở anh, người bị thương chính là người phụ nữ anh yêu, cô ta vĩnh viễn không cách nào có thể trở thành một người mẹ, đừng trách tôi nói chuyện độc ác, là anh ép tôi, anh vĩnh viễn đều không có tư cách tranh cãi với tôi, uy hiếp tôi!”“Cho nên, cô yêu Lục Tử Khiêm?” Đột nhiên, Chu Y Nhược cười thâm trầm.


Nhan Mộc Tâm cười một tiếng: “Thì sao? Anh ghen à?”“Đừng trách tôi không nhắc cô, nếu cô quá đáng, tôi sẽ khiến Lục Tử Khiêm phải trả giá đắt! Nếu cô chịu nổi…”“Sao tôi lại không chịu được? Nếu anh thắng Lục Tử Khiêm thì anh giỏi, ước hẹn hai năm trước tôi cũng trốn không thoát, nhưng nếu anh ấy thắng anh, anh ấy sẽ mang tôi rời khỏi đây, hai người đấu với nhau, tôi cũng chẳng thiệt, tại sao tôi phải ngăn cản? Tôi từng nói rồi, anh không uy hiếp được tôi.

” Nhan Mộc Tâm đột nhiên nâng người, hàm răng rơi trên cổ Cố Hàn Đình, hung hăng cắn xuống.

Đau thật! Người phụ nữ này cũng thật giỏi cắn! Máu đỏ tươi từ từ chảy ra!“Cố Hàn Đình, anh nhớ lấy cho tôi, trước đây tôi yêu anh mới để anh không kiêng kị chút nào làm tổn thương tôi, đẩy tôi xuống địa ngục, hôm nay không còn yêu nữa, anh đừng hòng ảnh hưởng được đến tôi!” Coi như thắng không lại Cố Hàn Đình, khiến Cố Hàn Đình chảy chút máu cũng dễ chịu hơn nhiều.

Máu còn ở bên môi cô, Cố Hàn Đình đột nhiên thấy hứng thú, đem cô đè dưới người, bàn tay rơi xuống hông: “Nhan Mộc Tâm, mạnh miệng cũng vô dụng, tôi sẽ cho cô biết, ai mới là người đàn ông của cô! Cô chỉ có thể thuộc về một mình tôi!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.