Đọc truyện Thuần Huyết Huyết Tộc – Chương 272
Hạ Tử Lân lắc đầu nhẹ vài cái: “Ta không có ý định đăng cơ, làm bậc cửu ngũ chí tôn có rất nhiều thứ thân bất do kỷ, hằng ngày thượng triều nghe các vị đại thần bẩm tấu một mớ phiền phức, xử lý không tốt thì sẽ bị chỉ trích, đến cả việc chung thân đại sự lập hậu phong phi đều phải phụ thuộc vào triều thần. Trói buộc nhiều vô kể, ta chỉ muốn làm một vương gia nhàn tản mà thôi.”.
Mỉm cười gian xảo nhìn Hạ Tử Lân, Long Tử Nguyệt lên tiếng: “Nhàn tản nắm trong tay trọng binh phòng thân, tránh cho sau này hoàng đế muốn diệt trừ ngươi cũng có thứ để hắn phải kiêng kỵ dè chừng phải không?”, Hạ Tử Lân quay sang thì thấy nét mặt tựa hồ ly của Long Tử Nguyệt, trái tim bỗng chốc lỗi nhịp. Nghe thấy tiếng tim đập bất thường của Hạ Tử Lân, Long Tử Nguyệt ngẫm nghĩ trong lòng: “Không lẽ ta nên thử đi theo Vô Phong đến gặp cao nhân nọ, dung mạo của thân thể này rất dụ hoặc, rất dễ khiến người khác chìm đắm vào nó…”.
Long Tử Nguyệt hắng giọng: “Ngươi có việc cần xử lý rời Kiếm Tiên Thành thì cứ đi xử lý, ta muốn đi du ngoạn lúc nào mà không được.”, Hạ Tử Lân giật mình lấy lại bình tĩnh đáp: “Vậy vài ngày sau ta xuất hành, nàng phải tự chăm bản thân tốt đó.”.
Gật đầu vài cái xem như đáp ứng, Long Tử Nguyệt nói: “Ngươi cũng vậy đừng để lộ bí mật của chúng ta, nếu phải lâm trận mà đánh không lại ngươi cứ thoát thân trước. Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, ta không muốn cái mạng ngươi được ta cứu mấy bận đều cứ như vậy mà uổng phí mất đi.”. Hạ Tử Lân đến báo tin hắn rời Kiếm Tiên Thành một khoảng thời gian xong cho Long Tử Nguyệt biết rồi rời đi trước, Long Tử Nguyệt lâm vào trầm tư.
Vô Phong đã tra ra thứ hắn cần từ Vưu Dạ Hoa – mẫu hậu của Hạ Tử Lân trở về dịch trạm, cầm trong tay chiếc nhẫn được chế tác tinh xảo hắn gọi thị vệ thiếp thân: “Ngươi mang theo lệnh bài của quả nhân ra ngoại thành tri thông với Liễu tướng quân xuất 15 vạn đại quân do phó tướng quân – Trường Bạch dẫn đầu. Toàn bộ trực tiếp nghe theo chỉ thị của Nhiếp chính vương Nguyệt Lan quốc đi sứ Tây Hạ quốc, hộ tống an toàn Nhiếp chính vương lượt đi lẫn lượt về từ giữa hai quốc cho quả nhân. Nếu xảy ra sai sót gì bảo Trường Bạch đem đầu đến gặp quả nhân.”.
Thị vệ nhận mệnh thi lễ rời đi, ám vệ Vân Lãng Huyết tộc lai thuần từ Vô Tình lúc nhỏ nàng chuyển hóa rồi đặc phái hắn bảo hộ cho Vô Phong xuất hiện sau lưng chủ tử. Vân Lãng lên tiếng: “Chủ tử vì tiểu thư người làm nhiều việc đến vậy nhưng nàng vẫn không ngừng đi từ hiểu lầm này đến hiểu lầm khác, có đáng không?”. Khóe môi Vô Phong nở một nụ cười khổ: “Đáng! Xứng đáng chứ! Cho dù có chết trong tay muội ấy ta cũng cam lòng.”, Vân Lãng ngao ngán lắc nhẹ đầu vài cái tung người ra khỏi phòng tiếp tục ẩn thân.
Tiểu Ngân cách xa Long Tử Nguyệt quá nên không rõ tình trạng hiện tại của nàng lắm, đành chở Long Ám trên lưng quay về Kiếm Tiên Thành tìm một khách điếm ở trọ. Vừa đặt chân bước vào cổng thành bị thị vệ gác cổng chặn đường, Long Ám vì không muốn phiền toái vốn định dùng ngân lượng để khai thông nhưng lại bị từ chối.
Long Ám tưởng bọn chúng chê ít mở hầu bao tính đưa thêm thì một trong những thị vệ đứng đó cung kính nói: “Nhiếp chính vương có ban lệnh, nếu gặp được Long công tử thì thỉnh công tử đến thẳng hoàng cung. Hiện tại thuộc hạ đã cho người đi tri thông đến hoàng cung, rất nhanh sẽ có xe ngựa tới đón tiểu công tử.”.