Đọc truyện Thuần Huyết Huyết Tộc – Chương 270
Hạ Lam Tịch không cam tâm, y không muốn bị Hạ Tử Lân nắm thóp đằng sau, nhưng hiện tại vây cánh y còn chưa đủ mạnh, không thể dùng cương đối cương với hoàng thúc trong tay nắm giữ binh phù. Hạ Tử Lân trưởng thành từ trong gian truân nơi hậu cung, phần âm mưu này của Hạ Lam Tịch há qua mặt được hắn, bất quá hắn thật sự không hứng thú với ngai vàng chút nào.
Nhìn sơ qua những bản tấu chương Hạ Lam Tịch đã phê chuẩn, Hạ Tử Lân cảm thấy cách xử trí mọi việc của Hạ Lam Tịch rất nhu nhược, không dứt khoát. Phàm việc trọng đại thì chỉ phê bình vài câu hoặc nể cả đại thần trong triều mà phạt nhẹ một năm bổng lộc, rồi thì giáng một chức cảnh cáo,…. Hạ Tử Lân sau khi xem xong đơn giản cất giọng: “Ngươi phê duyệt tiếp đi, bản vương còn có việc bận.”, nói rồi Hạ Tử Lân rời đi trước.
Long Tử Nguyệt trên xích đu nhỏ trong Vân hoa cung, bên cạnh là Vô Phong đứng hầu. Đúng vậy, là đứng hầu. Cung nhân Long Tử Nguyệt đều cho lui hết để lại một mình Vô Phong bên cạnh đẩy xích đu cho nàng, ngắm muội muội vạt áo tung bay theo từng nhịp đưa đẩy, Vô Phong bỗng chốc nhớ lại thời gian lúc Vô Tình còn nhỏ….
Chuyện Long Tử Nguyệt “ngược đãi” bệ hạ Linh Tê quốc cung nhân cận thân ai mà không biết nhưng chẳng ai dại dột đi tuyên truyền cả, vả lại dường như Long Tử Nguyệt chỉ bạc đãi mỗi hoàng huynh của nàng. Lý do vì sao thì làm gì có kẻ nào chán sống muốn tìm chết để đi truy ra chân tướng mọi chuyện của hoàng tộc chứ, bọn họ chăm chú làm việc của mình một cách ổn thỏa là được.
Vô Phong chợt lên tiếng: “Trần Sinh lúc trước kể rằng hắn có giao tình với một vị cao nhân, huynh đã từng đi tìm suốt khoảng thời gian dài rốt cuộc mới đây cũng tìm được người đó. Ngoại hình của muội quá thể nổi bật, chắc chắn sẽ thu hút không ít ánh nhìn từ con người lẫn các thế lực Huyết tộc khác, huynh có trực tiếp đến gặp và người đó đồng ý phối dược giúp muội thay đổi đôi chút dung mạo. Yên tâm, muội không xấu đi nhiều đâu.”.
Long Tử Nguyệt không rõ Vô Phong lại muốn bày ra ám chiêu gì với nàng: “Những gì ngươi nói ta không tin tưởng nổi, đừng coi ta như con ngốc nói vài ba câu là có thể lừa ta chui đầu vào bẫy.”, Vô Phong lường trước sẽ bị Long Tử Nguyệt nghi ngờ, thanh âm tỏ vẻ tủi thân: “Huynh trong lòng muội trở nên ti bỉ như vậy sao? Với năng lực hiện tại của muội, chỉ cần một ý niệm cũng đủ đoạt mạng huynh rồi. Huống hồ lần này nếu muội bỏ qua cơ hội, chắc chắn muội sẽ nuối tiếc đó.”.
Vốn đến từ hiện đại, luận về âm mưu quỷ kế thì Long Tử Nguyệt tuyệt đối không thể sánh kịp Vô Phong, hắn có thể ẩn nhẫn suốt một khoảng thời gian dài lập kế hoạch trả thù nghĩa phụ, nghĩa mẫu mà không bị ai phát hiện ra, còn có lần nọ Vô Phong cố ý giả vờ như trúng phải thuật thôi miên của nàng, diễn đến nhập tâm như vậy gạt nàng không lộ sơ hở.
Vô Phong nói tiếp: “Có huynh đi cùng với muội, nếu cần muội cứ mang theo U Minh Lang Vương hộ thân. Huynh cảm thấy dạo gần đây tĩnh lặng hẳn đi ắt rằng là sự bình yên trước cơn bão, bọn Huyết tộc kia sẽ không dễ dàng buông tha cho muội đâu. Quan trọng hiện tại cần phải thay đổi ngoại hình chói mắt của muội, phiền toái tự nhiên giảm xuống đáng kể.”.