Đọc truyện Thuần Huyết Huyết Tộc – Chương 264
– —– Tẩm cung Uyển Mộng của Hạ Thiển Mộng —–
Tin tức bệ hạ Linh Tê quốc cực kỳ sủng ái hoàng muội lớn như vậy tất nhiên sẽ không lọt khỏi tai của Hạ Thiển Mộng, ả ta nghiến răng ghen tỵ trong lòng không ngừng tự nhủ tình huynh trong hoàng tộc tuyệt đối không h đơn thuần chỉ như vậy, chắc chắn bệ hạ Linh Tê quốc muốn thu giữ cho Linh Tê quốc một mối liên hôn, dùng Long Tử Nguyệt làm vật hy sinh để củng cố quyền lực bản thân.
Còn đang suy nghĩ mông lung thì nghe thấy âm thanh của cung nữ thông báo bên ngoài có thái giám thiếp thân – Vệ công công của Nhiếp chính vương cầu kiến, Hạ Thiển Mộng nhanh chóng cho nô tỳ chỉnh trang y phục ổn thỏa xong thì triệu kiến hắn vào. Khẽ khom người thi lễ với công chúa: “Tham kiến công công chúa.”, Hạ Thiển Mộng phất nhẹ tay: “Miễn lễ, Vệ công công đến đây hẳn là có việc?”. Vệ công công không giấu giếm đáp: “Vâng, nô tài hôm nay đến đây là thay mặt Nhiếp chính vương truyền lệnh tới công chúa.”.
Vệ công công thẳng sống lưng, bắt đầu truyền khẩu lệnh nói: “Bản vương xét thấy công chúa Hạ Thiển Mộng tính tình hòa nhã, thông minh, khả ái, tinh thông cầm kỳ thi họa, hiểu rõ tam cương ngũ thường, tài mạo đều song toàn. Bản vương thay mặt tiên hoàng, phong hiệu công chúa Hạ Thiển Mộng thành Thế Hoa công chúa, đại biểu cho hoàng tộc Nguyệt Lan quốc mang thân phận hòa thân Thế Hoa công chúa đến Tây Hạ quốc, dùng mối liên hôn để xây dựng sự bình an và kinh thương giữa hai quốc càng trở nên thân thiết hơn.”.
Hạ Thiển Mộng vừa nghe việc ả phải đi hòa thân ở Tây Hạ quốc xa xôi, nóng lòng vội vã đứng lên nói: “Ngươi hồ ngôn loạn ngữ, hoàng thúc không thể nào đưa ta đi Tây Hạ hòa thân được. Nhất định là có ai đó ở bên tai hoàng thúc xàm tấu. Không được! Bản công chúa muốn trực tiếp gặp hoàng thúc, bản công chúa không tin hoàng thúc có thể đối xử với bản công chúa như vậy được!”.
Vệ công công bình tĩnh đáp: “Nhiếp chính vương dự đoán nhất định công chúa sẽ có phản ứng này nên đặc biệt căn dặn nô tài chuyển lời này đến tai công chúa….”, hắn không nói tiếp mà đưa mắt đảo qua bọn nô tài, nô tỳ đang đứng đầy trong sảnh.
Hạ Thiển Mộng hiểu ý cho toàn bộ hạ nhân lui ra ngoài, Vệ công công lúc này mới tiếp lời: “Công chúa, Nhiếp chính vương nói nếu công chúa không đồng ý mối liên hôn với Tây Hạ quốc thì tính mạng nhị công tử của Thượng tể tướng khó đảm bảo. Nghe nói nhị công tử đang có liên can tới vụ án tham ô ngân lượng cứu tế nạn dân ở biên cương, Nhiếp chính vương đã nhận được không ít tấu chương với mong muốn người điều tra rõ ràng chuyện này…”.
Nhị công tử của phủ tể tướng tên Thượng Băng Cung vốn được giao trọng trách đưa ngân lượng đến nạn dân trồng lương thực nhưng bị thất thu ở biên cương, do hạn hán kéo dài gây ra tình trạng đất đai khô cằn, không đủ lượng nước cung cấp cho cây trồng, héo úa hàng loạt vô số mẫu đất trồng cao lương. Mất mùa đói kém kèm theo đó là bệnh tật, vì để giúp đỡ dân chúng đang lầm than, quốc khố xuất ra lương thực cùng các vật dụng nhu yếu phẩm khác.
Tuy nhiên không biết vì sao khi đại quân tới được biên cương, mang theo vô số lương thảo lại bị đánh tráo bằng cát, chỉ còn đủ vài xe bao gạo cứu đói tạm thời. Mọi chuyện đều trót lọt êm xui, vốn không thể đến tai Hạ Tử Lân mãi cho tới lúc có một toán nạn dân vị thân nhân ăn không đủ no, mặc không đủ ấm mà vong mệnh, uất ức tột cùng đành đánh liều khăn gói lên tận Kiếm Tiên Thành cáo trạng.