Đọc truyện Thuần Hóa Người Chồng Thú Tính Của Tôi – Chương 50: Đồ Đôi
Annette rất vui khi biết Rafael sẽ tham dự bữa tiệc tối cùng cô.
Vì vậy cô không để ý đến khuôn mặt đỏ bừng của anh.
Rồi cô chợt nhớ lại một kỷ niệm đáng tiếc trong kiếp trước của mình.
Trong kiếp trước, mình không thể tham dự tiệc kỷ niệm Kiếm Sư của anh ấy.
Có lẽ… kiếp này lại một lần nữa..?’
Ở kiếp trước, nhờ sự chăm chỉ và quyết tâm của mình mà Rafael đã trở thành Kiếm Sư.
Một bữa tiệc lớn đã được tổ chức tại Vương quốc Deltium.
Nhưng Annette đã nằm liệt giường vào thời điểm đó.
Khi nhớ lại, cô nhận ra rằng nó xảy ra khoảng nửa năm trước khi Annette qua đời.
Trên thực tế, một lễ kỷ niệm xa hoa như vậy thực sự đáng giá.
Trên khắp lục địa, hiếm khi thấy các Kiếm Sư xuất hiện.
Đó là một tài năng cấp cao đến nỗi trong một thế hệ chỉ có một hoặc hai người có thể trở thành Kiếm Sư.
Kiếm Sư thường được nhìn thấy ở các vương quốc lớn như Đế chế Chapelle, vậy nên hiếm khi một vương quốc nhỏ như Deltium lại xuất hiện Kiếm Sư.
Đương nhiên, Vua Selgratis không bỏ lỡ cơ hội này.
Đây là một kỳ tích khi một nhân tài như vậy xuất hiện trong vương quốc của mình, và hơn nữa, đó không ai khác chính là con trai của ông! Ông muốn thể hiện sự hiện diện của Rafael nhằm thiết lập địa vị của vương quốc.
Nhờ đó, lễ kỷ niệm lớn đã được tổ chức trên toàn bộ vương quốc Deltium trong cả một tháng.
Kết quả là, lễ đăng quang của Thái tử trở nên kém ý nghĩa hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, Annette không bao giờ tham dự tất cả các lễ kỷ niệm này.
Cô bị ốm nặng và không có mối quan hệ tốt với Rafael.
Vì thế, cô chỉ nghe về quy mô của lễ kỷ niệm qua lời kể của những người xung quanh.
Liệu cuộc sống này có thể khác được không?
Annette không chắc.
Cô thậm chí còn chưa quyết định nên rời khỏi Rafael hay ở lại với anh.
Để đưa ra quyết định, trước tiên cô phải tìm hiểu Rafael nghĩ gì về cô.
Vì bây giờ họ đang đi dự tiệc cùng nhau, cô có rất nhiều thời gian để hỏi anh.
Annette dự định sớm muộn gì cũng phải nghe từ chính miệng Rafael.
Nhưng thật tâm cô không muốn nghe câu nói Tôi ghét cô từ anh thêm một lần nào nữa.
“Vậy thì quyết định thôi.
Hãy cùng nhau đi dự tiệc.”
Đúng lúc, Rafael vẫy vẫy thư mời trong tay.
Lá thư mời xinh xắn trong bàn tay to và cứng của anh trông như một món đồ chơi.
Annette cố nén suy nghĩ cay đắng và nở nụ cười rạng rỡ.
Đúng vậy, chỉ cần tham dự một bữa tiệc với Rafael cũng là đã thay đổi cuộc đời cô.
Cô nghĩ bây giờ cô có thể có một số kỳ vọng lạc quan đối với cuộc sống mới của mình.
“Được rồi, vậy chúng ta chuẩn bị sẵn sàng chứ?”
“Sẵn sàng? Là sao?”
Rafael bối rối hỏi.
Thay vì trả lời câu hỏi của anh, Annette nhắm mắt lại và cười.
Có quá nhiều thứ phải chuẩn bị để tham gia một bữa tiệc hoành tráng như vậy.
Đặc biệt vì đây là sự kiện đầu tiên mà hai người cùng nhau tham dự nên nó rất ý nghĩa đối với cô.
May mắn thay, Annette đã có một kiến thức khá tốt trong lĩnh vực này.
“Tiểu thư Annette! À không, bây giờ chị nên gọi em là Hầu tước phu nhân Carnesis mới đúng?”
Một người phụ nữ tươi cười bước ra khỏi phòng thay đồ sang trọng và dang rộng vòng tay.
Cô ấy rất cao và gầy, với mái tóc đỏ rực như ngọn lửa.
Cô ấy thể hiện một hình ảnh trung tính và tinh tế.
Annette rạng rỡ khi nhìn thấy và cũng dang tay ra để ôm cô ấy.
“Tina! Em rất nhớ chị!!”
“Chị cũng vậy.
Ồ, em đã trở nên xinh đẹp hơn nhiều! Hãy nhìn làn da và đôi mắt sáng trong như đá topaz hồng này! Dạo này em ngủ có ngon không?”
Hai người phụ nữ ôm nhau và trao cho nhau những lời chào dễ chịu.
Nhà thiết kế Tina Hamilton là chủ sở hữu của cửa hàng sang trọng Papillion và lớn hơn Annette gần chục tuổi.
Vì thế, Tina đã phụ trách trang phục của Annette từ khi cô còn là một cô bé.
Đối với Annette, Tina giống như chị họ của cô vậy.
Cô ấy là một người bạn luôn khiến cô cảm thấy thoải mái.
Trong cuộc sống hiện tại, cô không gặp lại Tina.
Xét khoảng thời gian trước khi hồi quy, đã lâu họ không gặp nhau.
Trong kiếp trước, Annette đã ngừng giao du hoàn toàn với bên ngoài.
Do đó, cô không bao giờ có bất kỳ lý do gì để ghé thăm cửa hàng.
Đó là lý do tại sao cô rất vui khi gặp lại Tina và nhớ lại những khoảng thời gian tốt đẹp với cô ấy.
“Xin chào Tina.
Đây là chồng em.”
Sau khi chào hỏi, Annette mỉm cười và giới thiệu Rafael với Tina.
Rafael đang khoanh tay quan sát tình hình và lúng túng chào.
Nơi này rất xa lạ với anh vì anh chỉ đến cửa hàng của các quý ông tư nhân, nơi đàn ông chỉ trao đổi những lời cần thiết.
Những tấm vải sặc sỡ tỏa sáng tứ phía, phong thái quá mức khéo léo của nhân viên, và những mùi hương khác nhau, mọi thứ đều rất xa lạ đối với anh.
Tina nhận thấy sự khó chịu của khách hàng và chào họ bằng một nụ cười nhẹ nhàng.
Trong khi mỉm cười, đôi mắt của cô ấy bận rộn quét qua vẻ ngoài của Rafael.
Đồng tử của Tina ẩn giữa đôi mắt biết cười của cô mở to.
“Ôi chúa ơi! Ngài đẹp trai hệt như lời đồn!”
Cửa hàng Papillion của Tina là một trong ba địa điểm nổi tiếng nhất ở Deltium.
Cô ấy chuyên về quần áo nữ, nhưng quần áo nam giới cũng khá nổi tiếng.
Do thân thiết với Annette nên cô cũng từng may quần áo cho Thái tử Ludwig, vì cô nghĩ rằng anh ta sẽ cưới Annette trong tương lai.
Thái tử Ludwig có một vẻ ngoài sang trọng hiếm có.
Mái tóc bạch kim dài và đẹp cùng những đường nét thanh tú khiến anh trông như một tác phẩm nghệ thuật.
Tuy nhiên cá nhân Tina đánh giá Rafael là người hấp dẫn hơn.
Rafael là một trong số ít những người đàn ông quý tộc chỉ sử dụng các cửa hàng tư nhân dành cho quý ông.
Vì vậy, đây là lần đầu tiên Tina nhìn thấy anh.
Cô rất ấn tượng về cuộc gặp gỡ này.
Hãy nhìn vào khuôn mặt gợi cảm, và đôi mắt xanh trong sáng hoang dại đó! Thần thái toát ra từ toàn thân anh rất đặc biệt và gợi cảm.
Anh là kiểu đàn ông mà không một người phụ nữ nào có thể quên được sau khi gặp.
Tina im lặng nhìn Annette và đưa ngón tay cái lên, giả vờ như không quan tâm.
Nhận ra ý nghĩa của cử chỉ này, Annette phá lên cười và đập vào tay Tina.
Nó không giống như phong thái thường ngày của cô ấy.
Khuôn mặt Annette rạng rỡ tự nhiên trước người bạn mà cô đã tái hợp sau một thời gian dài.
Rafael không rõ vì lý do gì mà anh không thể rời mắt khỏi khuôn mặt tươi cười của Annette.
Mặc dù anh cảm thấy khó xử ở nơi xa lạ này, nhưng đôi mắt anh dán chặt vào Annette và nhìn cô với ánh mắt như rót mật.
Tina cười ranh mãnh khi thấy điều này.
“E hèm.”
Tina thực sự rất lo lắng cho cuộc hôn nhân của Annette.
Annette có một vóc dáng mảnh mai và yếu đuối của một tiểu thư đài các.
Còn Rafael là một người đàn ông đẹp trai trẻ trung và tràn đầy năng lượng, nhưng những tin đồn về anh không mấy tốt đẹp.
Anh đặc biệt nổi tiếng với bản tính bốc đồng và bạo lực của mình.
Tina tự hỏi liệu Annette có thể có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc với một người đàn ông như vậy không.
Nếu là tình yêu, mọi vấn đề đều có thể dễ dàng vượt qua.
Tina vui vẻ nhìn Rafael.
Sự lo lắng của Rafael ở một nơi xa lạ giống như một con thú to lớn bị nhốt trong lồng.
Nhưng khi nhìn thấy anh thân thiết với Annette, cô nghĩ rằng anh ấy trông khá dễ thương.
Tina nhìn hai người xứng đôi vừa lứa và phần nào cảm thấy có động lực.
Cảm giác còn đặc biệt hơn vì cô là người đã thiết kế váy cưới cho Annette.
Tina cười phấn khích, nắm lấy tay Annette và hỏi.
“Vậy khách hàng đáng mến ơi, hôm nay em đến đây để chọn mẫu váy nào vậy? Từ những tấm lụa độc đáo phương Đông đến những sợi dây buộc nhiều lớp từ Letan, chị có tất cả mọi thứ, ngay cả những loại vải được nhuộm bằng kỹ thuật ombre mới nhất! Tất cả những nguyên liệu tuyệt hảo cho chiếc váy hoàn hảo đang chờ em lựa chọn đấy.”
“Hôm nay… em đến đây để tìm một chiếc váy cho bữa tiệc này.”
Annette đưa cho Tina một lá thư mời được gấp lại rất mỏng.
Đó là lời mời mà cô đã nhận được sáng nay.
Sau khi nhận được nó, Tina xem xét kỹ hơn và đưa ra một số gợi ý.
“Một bữa tiệc sân vườn vào buổi tối.
Vì đây là một bữa tiệc ngoài trời được tổ chức vào ban đêm, sẽ rất tốt nếu em may một chiếc khăn choàng phù hợp với trang phục, để em không chỉ được tỏa sáng vừa phải mà còn không bị cảm lạnh.
Em có tính chọn màu sắc nào chưa? ”
“Dạ.”
Thay vì nói màu sắc, Annette chỉ mỉm cười.
Sau khi nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý của cô, Tina ngay lập tức nhận ra ý định của Annette.
Sau tất cả, Annette chính là khách hàng giá trị nhất và lâu đời nhất của Tina.
“Em sẽ đưa ra quyết định của mình sau khi xem trang phục của những người tham dự khác trước, phải không? Có ai khiến Phu nhân của ta đặc biệt quan tâm không nào?”
Tina hạ giọng và hỏi Annette.
Trong xã hội này, cập nhật tin tức tương đương với sự sống còn.
Chỉ sau khi có ý tưởng sơ bộ về trang phục và màu sắc của những người tham dự khác, người ta mới có thể tư vấn khách hàng lựa chọn trang phục khiến họ nổi bật.
Có được thông tin như vậy là một dịch vụ hiển nhiên đối với một cửa hàng nổi tiếng ở Deltium.
Nếu các quý cô sử dụng trang phục từ các cửa hàng ít nổi tiếng mà còn không cung cấp thông tin này, đôi khi họ có thể phải đối mặt với sự bẽ mặt vì trang phục trùng lặp với những người tham dự khác hoặc tụt hậu so với xu hướng thời trang mới.
Vì vậy, một người như Annette, vốn là con gái của Công tước xứ Bavaria hùng mạnh, không thể chịu đựng được sự sỉ nhục như vậy.
Về mặt đó, Tina chưa bao giờ khiến Annette thất vọng.
“Tina, em nghe nói …… rằng Tiểu thư Celestine cũng sẽ tham dự bữa tiệc này.”
“Ồ, ý em là cô ấy.
Tất nhiên là chị biết.”
Tina mỉm cười duyên dáng và hiểu ẩn ý đằng sau lời nói của Annette.
Bản thân Tina cũng không thích Celestine lắm, vì cô ấy đã cướp ngôi vị Công nương từ tay Annette.
Tina luôn tin rằng một ngày nào đó cô sẽ may một chiếc váy để Annette đăng quang.
Cô ấy thậm chí đã sưu tầm một số loại vải dành cho sự kiện đó.
Nhưng vì Celestine, người đột nhiên từ đâu xuất hiện khiến tất cả trở nên vô nghĩa!
Tự nhiên cảm xúc của Tina đối với Celestine không tốt lắm.
Đặc biệt là cửa hàng mà Celestine thường lui tới là đối thủ cạnh tranh của cô ấy! Vì vậy, Tina giả vờ bình thường và kể với Annette những gì cô đã nghe được từ những tin đồn.
“Chị nghe nói rằng cô ấy sẽ mặc một chiếc váy có màu sắc tươi mới, giống như vàng chanh mùa hè.
Toàn bộ vải được thêu bằng chỉ vàng để trông thật sáng và sang trọng.”
“Hmm, chỉ vàng trên nền vải màu vàng.”
Đó sẽ là một chiếc váy rất đẹp đối với Celestine, người sở hữu mái tóc nâu.
Annette rất háo hức mong chờ bữa tiệc tối này.
Ở kiếp trước, cô không có cơ hội gặp và nói chuyện với Celestine.
Gia đình cô ta coi Annette như kẻ thù, và chắc chắn rằng cô sẽ không bao giờ tiếp cận Celestine nữa.
Thật ra, theo quan điểm của họ, Annette là một nhân vật phản diện vì họ tin rằng cô chính là thủ phạm chính đằng sau vụ bắt cóc.
Lần này, mình phải nói chuyện với Celestine.
Annette đắn đo suy nghĩ xem nên mặc gì trong bữa tiệc.
Sau đó, Tina chọn các mẫu vải khác nhau và đưa cho cô xem như trước đây.
“Đó là một bữa tiệc buổi tối trong một khu vườn xanh tươi, vậy còn màu hồng cam tươi sáng thì sao? Nó sẽ làm cho em nổi bật vì màu sắc sẽ tương phản tốt với thảm thực vật.
Hoặc chúng ta có thể làm mới vẻ ngoài bằng cách kết hợp hài hòa chiếc váy màu xanh nhạt này với phần vạt áo màu bạc.”
Ngay lúc đó, Rafael đang lúng túng đứng đằng sau họ mới mở miệng.
“Cái này là cái gì?”
Giọng điệu của Rafael trầm lắng, nhưng nó ẩn chứa một sức mạnh kỳ lạ không thể dễ dàng bỏ qua.
Có thể là bởi vì anh ấy đã từng ở trên chiến trường và từng chiến đấu sinh tử, giọng nói nặng nề của anh ấy có tác dụng khiến mọi người tập trung vào anh.
Tina ngừng nói và quay lại nhìn anh.
Thứ mà Rafael đang nhìn là một bộ quần áo đặt làm riêng được trưng bày bên cạnh cửa hàng.
Nhìn thấy điều này, Tina giải thích với một nụ cười rạng rỡ của người kinh doanh.
“Ồ, đây là trang phục của một cặp đôi phổ biến ở Đế chế Chapelle ngày nay.
Khi vợ chồng hoặc một cặp tình nhân muốn thể hiện mối quan hệ của họ, họ mặc trang phục phù hợp với nhau.
Thật đáng yêu phải không?”
Chiếc váy của người phụ nữ được trưng bày rất phong cách và nữ tính, với chiếc váy màu xanh đậm và vạt áo màu đỏ lộng lẫy.
Trong khi đó, chiếc váy của người đàn ông bên cạnh gồm áo khoác hải quân và cà vạt đỏ sẫm cùng tông màu.
Ai đã xem chắc chắn sẽ kết luận rằng đó là một bộ đồ đôi.
Rafael đang nhìn chằm chằm vào những bộ trang phục với ánh mắt đầy thích thú.
Ánh mắt của anh rất mãnh liệt khiến bà chủ cửa hàng lo lắng rằng lớp vải sẽ bị xuyên thủng mất.
.