Đọc truyện Thừa Tướng Sủng Thê – Chương 61: Vào Triều
Thái Úy yên lặng nhìn thật sâu vào đôi mắt trầm tĩnh trước mặt.
Thật tâm hay không ông không biết nhưng ông chắc chắn rằng mình không thể cản được nam nhân trước mắt này.
“Nha đầu kia! hzz.
.
Tính tình của nó chắc ngươi cũng đã hiểu được ít nhiều.
Bệnh phiến phích cũng rất nặng.
Đồ vật của nha đầu đó chỉ cần dính bẩn dù chỉ một chút thì nó sẽ không bao giờ dòm ngó đến nữa” Nói đến đây Thái Úy hạ tầm mắt xuống chung trà trong tay” Ngươi hiểu được ý của lão già này đúng không??””Tĩnh Hàn hiểu.
” Thái Úy đây là cảnh cáo cũng là báo trước cho hắn biết.
.
Chỉ cần hắn “bẩn” nàng sẽ vứt bỏ hắn.
Trải qua một kiếp hắn đã biết tâm nàng yêu hắn đến như thế nào.
Kiếp trước nàng đã vì hắn phá bỏ bao quy tắc của mình.
Kiếp này sẽ không!!Thấy thái độ của Tĩnh Hàn,Thái Úy cũng không nói gì về chuyện này nữa.
Hai người chỉ thảo luận vài việc vặt trêи triều.
_________Buổi triều sớm_Binh bộ thượng thư hôm nay cảm thấy thật sự hăng hái.
Thái úy ngã ngựa ,người thay thế thái úy đứng đầu quan võ không ai khác chính là ông ta.
Quả nhiên đi theo Thái tử là không sai.
Nhưng ai lại ngờ người chẳng bao giờ có mặt lại xuất hiện.
Trong thời gian chờ đợi hoàng đế thượng triều,Binh bộ thị lang đứng tại vị trí đứng đầu võ quan, trò chuyện với vài vị quan văn về việc mau chóng kết tội Thái úy.
Từ chân mày đến nét mặt đều tỏa ra hào quang.
Thái tử đứng ở vị trí phía trêи ,yên lặng quan sát phe cánh của mình.
Từ ngoài một bóng dáng nho nhỏ,vận quan phục thêu kì thân ưu nhã tiến vào.
Không khí náo nhiệt trong điện lập tức trùng xuống.
Mấy vị quan văn cảm thấy miệng mình có đột nhiên cứng lại,không tiếp tục nói nữa.
Có một vài người không chỉ cứng miệng mà ngay cả mặt cũng đơ ra.
Vân Phượng cũng chả để ý đến không khí trong điện,chậm rãi đi đến vị trí kế bên Binh bộ thượng thư ,yên lặng đứng ở đó.
Hơi liếc mắt nhìn Binh bộ thượng thư bên cạnh,ông ta liền lui lại nửa bước không đứng ngang với nàng.
Nếu không có Thái úy thì ông ta chính là quan võ có phẩm cấp cao nhất tham gia thượng triều,ông ta có thể đứng ở vị trí cao nhất.
Nhưng khi Vân Phượng xuất hiện thì khác.
“Hiếm khi thấy biểu muội vào triều,hôm nay có việc cần bẩm tấu sao.
“Thái tử đương hiên thấy sự xuất hiện của Vân Phương,thật thân thiết hỏi thâm.
Ánh mắt mang theo sự hả hê của kẻ thắng cuộc.
Vào triều thì sao chứ?Mệnh của thái úy cũng chẳng thể giữ được bao lâu nữa.
Hướng Thái tử một cái lễ bái qua loa ,Vân Phương nở nụ cười”Cũng không có chuyện gì,chỉ là lâu rồi không vào triều cho nên có chút tưởng niệm thôi.
“Thừa tướng phải điều tra vụ án của Thái úy không thể vào triều.
Phe cánh của Thái tử liên tục gây sức ép,mấy vị quan võ thẳng thắn, bộc trực muốn cãi lại để bảo vệ Thái úy cũng cãi không lại.
Hôm nay nàng vào triều chính là để xem mấy kẻ miệng toàn sách vở thánh hiền hô hào như thế nào.
“Thánh thượng đến~” Âm thanh thật ngân vang cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.
Thái tử tặng cho Vân Phượng một nụ cười ý vị thâm trường rồi quay lên đứng thật ngay ngắn.
“Hoàng thượng vạn tuế ,vạn tuế,vạn vạn tuế.
” Bách quan quỳ gối trước long nhan.
“Bình thân~”Lưu tổng quản thay hoàng đế hô.
Hoàng đế ngồi trêи long ỷ nhìn xuống triều thần phía dưới,bóng dáng nho nhỏ liền rơi vào mắt ông.
“Có chuyện bẩm tấu,vô sự bãi triều~~”Nếu là ngày hôm qua thì sẽ có vài vị quan văn đứng ra chỉ chít “tội ác tày đình” của Thái Úy mong hoàng thượng mau chóng định tội.
Nhưng hôm nay bọn họ có chút do dự.
Thái tử đứng ở phía trêи ánh mắt liếc nhìn,một vị liền cắn răng vì muốn lập công trước mặt thái tử mà bước ra đầu tiên.
“Thần_Hình bộ thượng thư có chuyện bẩm tấu.
” Vẻ mặt liêm chính bước ra giữa khom thắt lưng.
“Nói đi” Hoàng đế nhìn lướt qua Vân Phượng cùng nhóm người quan võ.
“Thần xin tấu.
.
Thái Úy phạm tội tày đình,nhân chứng ,vật chứng đều có đủ,không thể chần chờ thêm được nữa.
Xin hoàng thượng mau chóng định tội làm gương cho kẻ khác.
” Giọng nói hùng hồn,lý lẽ.
Vân Phượng cũng không phải ứng gì,đầu hơi nghiêng nhìn qua vị quan “thanh liêm” vừa mới cầu xin định tội hoàng đế một chút.
Là lão già lần trước.
“Thần_Hình bộ thị lang cũng kính mong hoàng thượng mau chóng định tội.
“Một vị đứng sau Hình bộ thượng thư cũng đứng ra giữa điện.
Vân Phương mày hơi nhướng.
Thương thư cùng thị lang của Hình bộ đều là người của Thái tử.
Cái Hình bộ này!.
“Thần_Phó Đô ngự sử kính xin hoàng thượng mau chóng định tội.
“Nhìn Đô Ngự sử đứng trước mình vẫn không có động thái,Phó Đô Ngự sử thầm khinh thường trong lòng.
Quả nhiên là già rồi,không biết cái nào nên làm cũng không biết nên theo ai mới là đúng.
“Thần_”! Liên tục thêm bốn năm vị quan nữa đứng ra muốn hoàng đế nhanh chóng chỉ tội Thái Úy để răn đe kẻ khác.
Thái tử từ đầu đến cuối đều không nói một lời ,không tham gia nhưng ánh mắt nhìn Vân Phượng mang theo đắc ý sâu đậm.
Chính là muốn thông báo cho nàng biết,nàng chính là người tiếp theo sau đó chắc là vị đang vắng mặt kia.
Binh Bộ thượng thư cảm thấy cứ như vậy thì không ổn,tuy Thái tử đã nói cho hắn thay thế vị trí của thái úy nhưng nhìn sự hăng hái của đám người kia,ông ta không thể không tỏ vẻ gì.
Vì vậy Binh bộ thượng tư đứng ra giữa khom lưng.
“Thần_Binh bộ thượng thư kính xin hoàng thượng mau chóng kết tội.
” Binh bộ thượng thư cúi đầu bẩm tấu,ngước mặt lên liền đụng phải ánh mắt của Vân Phượng.
Vì khoảng cách gần ông ta có thể nhìn trọn sát ý trong đôi mắt của nàng.
MAng theo máu tanh lạnh lẽo suýt chút nữa ông ta đã khụy xuống giữa điện.
Thân thể run rẩy nhanh chóng cuối đầu né tránh nhưng hàn khí vẫn cứ như cũ bao quanh ông ta.
Cái này cũng là do ông ta quá xui xẻo.
Từ nảy đến giờ Vân Phượng đều nín nhịn trong lòng,ông ta là người lên tiếng lúc Vân Phượng không nhịn nổi nữa.
Còn chưa nói ông ta đứng đứng sau Vân Phương nửa bước chân,sau khi đứng ra giữa điện khoảng cách cũng không xa bao nhiêu.
Tất cả sát khí ông ta đều hứng trọn.
.