Đọc truyện Thủ Trưởng Mỹ Vị Trên Bàn Làm Việc FULL – Chương 1: Tiểu Viên Chức Rình Xem Giám Đốc Mới Nhậm Chức Dùng Gậy Mát Xa Lớn Tự An Ủi
Tình hình gần đây có vẻ không tốt, cấp trên vốn luôn chiếu cố Lôi Kiên Bỉnh ở công ty cũ nay đổi đi ăn máng khác (đổi công ty), cuộc sống của hắn như đứng đống lửa ngồi đống than, quy trình làm việc của cấp trên mới đến khác lạ, dẫn dến việc mọi người năng suất làm việc thấp thì thôi đi, người đó lại là một người không có trách nhiệm, phạm sai lầm liền để cấp dưới gánh tội, rốt cuộc một người lại một người rời đi, Lôi Kiên Bỉnh cũng không chống đỡ nổi một lượng lớn công tác đè lên vai hắn, hắn bèn liên lạc với cấp trên cũ, lại nghe nói tháng sau vừa vặn có thông báo tuyển dụng mới, cấp trên cũ bảo hắn mau chóng nộp đơn ứng tuyển, hắn vui vẻ nộp đơn từ chức bỏ của chạy lấy người, một lần nữa trở thành cấp dưới của cấp trên cũ.
Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy tên mình phải là Lôi Suy Suy (Suy nghĩa là suy yếu) mới đúng, vừa vào công ty chưa được một tuần, ghế ngồi còn chưa nóng mông, công việc còn chưa hoàn toàn bắt đầu, cấp trên hiện tại lại biến thành cấp trên tiền nhiệm – cấp trên bị điều đi phòng tiêu thụ ăn sung uống sướng, hắn như biến thành một cây cải thìa.
(ý chỗ này là anh công ở công ty cũ có vị sếp tên A, A bỏ công ty cũ sang công ty mới, kéo anh công theo, xong anh công làm nhân viên của A, xong A lại bỏ sang phòng khác, bỏ anh công lại.
Tui edit một hồi thấy ngu người mà chưa đủ máu não để sửa sao cho dễ hiểu ;__;)
Thủ trưởng (cấp trên) mới đến nghe nói trước kia là Tổng giám đốc phòng tiêu thụ, đem người của phòng tiêu thụ huấn luyện đến độ dục tiên dục tử, người bên tiêu thụ mỗi ngày chính là liều mạng chạy tiêu thụ, qua một mùa hè da dẻ liền đen đi ít nhất 2 bậc, đem tiểu bạch kiểm toàn bộ biến thành người châu Phi.
Nghe đồng nghiệp nói, thủ trưởng mới đến là một đại soái ca, trong công ty có biệt danh là đại soái ca cao lãnh chi hoa, cao cao không thể với tới, đến nay vẫn chưa có em gái nào thu phục được đóa hoa cao lãnh này nên anh ta vẫn còn độc thân.
Lôi Kiên Bỉnh chỉ có thể im lặng mà nghe, có soái đi nữa cũng là nam nhân, nghe một chút là được, coi như là đại mỹ nữ cũng vô dụng thôi, công ty tuy rằng không cấm chuyện yêu đương nơi công sở, chỉ là cấm vợ chồng làm chung công ty, nếu kết hôn thì một trong hai người phải từ chức.
Loại quy định này có nhiều công ty đều áp dụng, mà cơ bản từ chức phần lớn là nhân viên nữ, Lôi Kiên Bỉnh hiểu rõ tìm một công việc thích hợp thật không dễ dàng gì, cũng vì kết hôn rồi thì bên nữ phải từ chức nên hắn không đành lòng, nên là nếu có đồng nghiệp nữ bày tỏ với hắn, hắn cũng giả bộ không hiểu.
Tình huống như vậy dẫn đến Lôi Kiên Bỉnh vẫn là một cẩu độc thân, còn là một xử nam nữa ~ gâu ~
Hắn tin chắc rằng mình sẽ gặp được chân ái của mình, từ đây mỗi ngày ba ba ba sống cuộc sống hạnh phúc.
“Tiểu Lôi a, làm tốt lắm” – quang vinh được thăng lên làm tiền thủ trưởng – Nhậm Ca vỗ vỗ vai Lôi Kiên Bỉnh, cười trên sự đau khổ của người khác, nói: “Làm không xong thì đến phòng tiêu thụ tìm tôi, tôi che chở cho cậu.”
“Chúc anh mau chóng thăng chức.” Lôi Kiên Bỉnh da mặt không có dày mà tiếp tục nói chuyện cùng Nhậm Ca, nói vài câu êm tai, Nhậm Ca cả người khoan khoái thu thập đồ dùng của mình rời khỏi phòng kế hoạch.
Nửa tiếng sau, cửa phòng làm việc phòng kế hoạch mở ra, một nam nhân bước vào văn phòng, hai mắt ác liệt quét nhìn toàn bộ người trong phòng làm việc.
Đang vùi đầu đấu tranh cùng bảng biểu, Lôi Kiên Bỉnh cảm giác được xung quanh bỗng nhiên im ắng vô cùng, hắn không tự chủ nhìn trái rồi lại nhìn phải, liền phát hiện các đồng nghiệp ban nãy vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm nay lại yên lặng vùi đầu làm việc, không còn bộ dáng nhẹ nhõm vừa nãy mà là đồng loạt nghiêm túc hẳn lên.
Đột nhiên yên lặng như vậy làm hắn có chút không quen.
Lôi Kiên Bỉnh một bên di con chuột máy tính, một bên nghĩ thầm, vậy mà lại không chú ý có người đứng cạnh hắn.
“Cậu là người mới đến?” Người kia hỏi.
Lôi Kiên Bỉnh ngẩng đầu, sững sờ, tiến vào trong mắt hắn là một khuôn mặt đẹp trai vô cùng, biểu tình trên mặt lại vô cùng lạnh lùng.
Đây cũng không phải là gương mặt còn trẻ tuổi, thoạt nhìn khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, nhưng khí chất trên người lại không phải người ở tuổi này có được.
Hồi lâu, Lôi Kiên Bỉnh mới hơi hoang mang mà trả lời: “A … Phải”.
Lớn lên đẹp trai như vậy, người kia là ai a?
“Cậu phụ trách việc gì?” Nam nhân hỏi.
“Tôi chủ yếu phụ trách hồ sơ văn kiện, thống kê.” Lôi Kiên Bỉnh trả lời, tuy rằng đôi mắt hắn nhìn chăm chú vào ánh mắt đối phương, nhưng dư quang lại quét từ cổ đối phương trở xuống, một thân âu phục vô cùng vừa vặn, liếc qua thấy ngay thắt lưng cũng tinh tế, cái mông vểnh cao tròn tròn.
Lôi Kiên Bỉnh cảm thấy chính mình có chút kì lạ, vội vàng không nhìn xét đối phương nữa.
“Chốc nữa cậu đem hồ sơ văn kiện vào văn phòng cho tôi xem, tôi là Tổng giám đốc mới đến của phòng kế hoạch, họ Tất.” Đối phương hơi nhíu nhíu mày, nói xong liền rời đi, trực tiếp đi về phía văn phòng Tổng giám đốc.
Lôi Kiên Bỉnh không tự chủ mà nhìn chằm chằm phía sau lưng nam nhân, hai chân vừa dài lại vừa thẳng, nhìn từ phía sau, cặp mông vừa căng tròn vừa vểnh, chỉ là tư thế đi đường có chút kỳ quái, giống như là hai chân đứng không vững vậy.
Cửa văn phòng đóng lại, bầu không khí khẩn trương tức khắc biến mất, nhiều người khoa trương vỗ ngực, thở dài một hơi.
“Ôi mẹ ơi, Tất Diêm Vương rốt cuộc đi rồi.”
“Tim tôi muốn nhảy tới họng vậy đó, sợ anh ta kiếm chuyện với tôi a!”
“Thoát được một kiếp rồi, tan làm đi ăn mừng thôi!”
Sau đó, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lôi Kiên Bỉnh, trong ánh mắt đều là vẻ đồng tình.
“Tiểu Lôi à, cậu cố kiên trì a!”
“Tiểu Lôi, cậu đừng khóc a! Nếu cậu thật sự muốn khóc, cho cậu khăn giấy nè.”
“Tôi cũng tài trợ cậu một bịch khăn giấy.”
Lôi Kiên Bỉnh: “Có đáng sợ đến thế không?”
“Cậu đi vào sẽ biết, chúng tôi không nói đâu.”
Mọi người đều mang vẻ mặt đồng tình.
Lôi Kiên Bỉnh bị bọn họ nói như vậy, trong lòng sinh ra cảm giác bồn chồn, mười phút sau, hắn cầm hồ sơ văn kiện của mình, gõ cửa văn phòng.
“Cửa không khóa, vào đi.”
Mang theo ánh mắt đồng tình của mọi người, Lôi Kiên Bỉnh tiến vào văn phòng.
Tất Hải Hiên nghiêm chỉnh ngồi trước bàn làm việc, gõ bàn phím, tựa hồ đang gửi email.
“Đưa tôi xem hồ sơ của cậu.”
Lôi Kiên Bỉnh một lòng cung kính không dám tơ tưởng gì khác, một mực cung kính đem hồ sơ đưa cho Tất Hải Hiên, ánh mắt lơ đãng đảo qua ngón tay của Tất Hải Hiên đang cầm hồ sơ, thịt móng tay có màu hồng nhàn nhạt, đầu ngón tay mượt mà, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, nhưng bàn tay không phải đặc biệt lớn, hợp với năm ngón tay thon dài, cực kì xinh đẹp.
Đây là một đôi tay xinh đẹp.
Lông mày Tất Hải Hiên càng cau càng chặt: “Ách…”
Lôi Kiên Bỉnh nghe thấy âm thanh có chút kỳ quái, ngẩng đầu nhìn Tất Hải Hiên, Tất Hải Hiên cầm chặt hồ sơ, “ba” một phát vứt lên bàn làm việc, gương mặt tuấn mĩ đỏ lên vì tức giận.
“Cậu viết cái gì đây? Tôi xem không rõ, cậu lấy về, viết lại một lần nữa.”
Đối phương trầm giọng nói, Lôi Kiên Bỉnh lại nghe ra giọng của anh có chút khàn khàn.
“Vâng” Lôi Kiên Bỉnh đã sớm lĩnh giáo qua thủ trưởng chanh chua ở công ty cũ, hắn cảm thấy đối phương vừa không mắng hắn, cũng không trào phúng hắn, hắn cảm thấy vậy là tốt lắm rồi, cung cung kính kính lấy hồ sơ rồi đi ra.
Lôi Kiên Bỉnh thế nhưng bình yên vô sự đi ra, Tất Diêm Vương lại không mắng hắn đến khóc, tố chất tâm lý này, khả năng chịu áp lực này làm cho mọi người đều nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
Dưới tình huống Lôi Kiên Bỉnh không biết nội tình, sau khi đưa tất cả văn kiện cho Tất Hải Hiên, chủ quản nói, liên hoan tháng sau hắn không cần đưa tiền.
“…..” Lôi Kiên Bỉnh thật sự không biết rốt cuộc Tất Hải Hiên có chỗ nào đáng sợ, đẹp trai như vậy mà đáng sợ thì cũng tính là một loại hưởng thụ đi.
Mãi đến khi vị quản lý hơn 40 tuổi béo trắng kia lau mồ hôi lạnh tiến vào văn phòng, vẻ mặt không màng luyến ái, khóe mắt còn treo mấy giọt nước mắt trong suốt, Lôi Kiên Bỉnh mới cho rằng thủ trưởng mới này có thể rất nguy hiểm, nhưng hắn chỉ là tiểu viên chức, trời có sập xuống cũng không tới phiên hắn chống.
Muốn được chủ quản thừa nhận, Tổng giám đốc mới khen ngợi, còn cần thời gian đi, chỉ có thể từng bước một trèo lên, từ từ mà đi.
Lôi Kiên Bỉnh thoáng nghĩ như vậy, nhưng mà cảm thấy Tất Hải Hiên lúc đi đường, bước chân có vẻ không đồng đều, có khi ánh mắt cũng không đúng, thật giống như là nhuận nước, đặc biệt đẹp, vô cùng câu nhân, nhưng mà hình như mọi người lại không phát hiện được điều này.
Hắn cảm giác là mình suy nghĩ nhiều rồi, nếu không vì sao chỉ có mình hắn phát hiện?
****
“Ôi chao?” Chìa khóa xe điện của mình đâu rồi?
Lôi Kiên Bỉnh tìm trong túi quần cũng không tìm được chìa khóa xe điện, trong cặp công văn chỉ có một ít văn kiện và điện thoại di động, chìa khóa thì không biết tung tích.
Hắn cẩn thận nhớ lại một chút mới nhớ tới lúc tan ca, hắn vội vàng thu dọn bàn làm việc, quên lấy chìa khóa mất rồi.
Lôi Kiên Bỉnh vội vàng quay về đường cũ, chào bảo vệ một cái, rồi quẹt thẻ chạy thẳng về phòng kế hoạch.
Tan ca chưa tới nửa tiếng mà cả tòa cao ốc trở nên yên tĩnh vô cùng, ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng bước chân vội vàng.
Đèn của phòng kế hoạch đã sớm tắt, bên trong ánh sáng tối tăm, Lôi Kiên Bỉnh dùng di động chiếu sáng, quả nhiên thấy được chìa khóa xe điện của mình trên bàn làm việc.
Cậu cầm chìa khóa và di động nhét vào túi, sau đó xoay người rời đi.
“Ừm… A… Không được… Quá nhanh… A… Chậm một chút…”
Lôi Kiên Bỉnh tạm dừng bước chân, quay đầu, nhìn thấy cửa văn phòng không đóng kín, một tia sáng chiếu lên sàn nhà, mà âm thanh kia đúng là từ trong gian phòng này truyền ra.
“A… Aha… Chậm một chút a……”
Giọng nói này mỗi ngày đều có thể nghe được, âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng lúc này chợt tăng cao, phảng phất giây lát sau sẽ biến thành tiếng thét chói tai.
Lôi Kiên Bỉnh nhìn chằm chằm tia sáng trên sàn nhà kia, chân hắn hơi động động, nghĩ nên rời đi nơi này, nhưng trong lòng lại rục rà rục rịch, bước chân đi về phía văn phòng.
Người kia đang làm gì? Vì sao lại phát ra âm thanh ám muội như vậy? Là vì làm tình sao? Anh ta quen bạn gái lúc nào?? Đôi bàn tay xinh đẹp kia cũng sẽ vuốt ve thân thể người khác sao?
Lôi Kiên Bỉnh không khống chế được bước chân của mình, từng bước đi đến cửa văn phòng, càng đến gần càng nghe rõ âm thanh rên rỉ ám muội truyền ra từ bên trong, âm thanh trong trẻo lạnh lùng như ngâm trong nước, mang theo tiếng khóc nức nở trầm thấp ướt át, khiến người ta khó có thể tin là đối phương đang làm tình cùng nữ nhân.
Kịch liệt giống như bị người ta làm.
Lôi Kiên Bỉnh cầm tay nắm cửa, đẩy cửa ra một chút, khe hở nho nhỏ từ từ biến lớn, đến khi có thể làm hắn thấy rõ ràng hình ảnh bên trong mới dừng lại.
Nhìn xuyên qua khe cửa, hắn khiếp sợ trừng mắt.
Nam nhân đang đắm chìm trong dục vọng không hề phát hiện cửa không đóng kĩ bị mở ra một khe hở, anh nhắm nửa con mắt, nửa người trên mặc sơ mi trắng hoàn chỉnh, nửa người dưới trần như nhộng quỳ trên bàn làm việc, một cây gậy mát xa dính chặt trên bàn làm việc, tính khí nam nhân ngẩng cao, gân xanh sung huyết lộ rõ, bao tinh hoàn sậm màu rũ xuống dưới gốc rễ tính khí.
Hai tay của anh duỗi ra sau, bung ra hai cánh mông, mông vừa nhấc lên, thủy quang từ gậy mát xa cắm trong tràng đạo tràn ra, rơi xuống mông, gậy mát xa lại biến mất phía trong mông.
“Thật thô… Thật sướng……A a… Còn muốn…” Mông nam nhân co rút, chẳng những cặp đùi căng lại, mà cơ bụng cũng hiện rõ, tính khí lại chảy ra một cỗ chất lỏng dâm tao nhỏ xuống bàn làm việc.
Trên bàn làm việc, máy tính để bàn và bàn phím toàn bộ dồn về phía bên trái, trên ghế da đen đằng sau treo áo khoác cùng âu phục hỗn độn, cà vạt treo chỗ máy tính, hạ thân nam nhân chỉ mang một đôi vớ, cưỡi trên gậy mát xa, phóng đãng vặn vẹo đung đưa eo mông, dùng lỗ nhỏ dưới mông chơi đùa gậy mát xa, dâm dịch thấm ướt đầy cây gậy mát xa.
Gậy mát xa giống như thao tới địa phương nào đó, nam nhân ngày thường mặt lạnh như băng tức thì ngẳng đầu lên, đôi môi hồng nhạt phát ra tiếng kêu phóng túng, khóe mắt nhếch lên, gương mặt tinh xảo đã không còn lạnh như băng, mồ hôi rơi ra, vài sợi tóc mái dính vào mặt.
Lôi Kiên Bỉnh thậm chí có thể nhìn thấy áo sơ mi bị mồ hôi tẩm ướt lộ ra hai điểm hồng hồng trước ngực.
“A a ….
Muốn bắn ….
Bị thịt heo lớn thao bắn ….” Nam nhân sỗ sàng vuốt ve cặp mông tròn trịa, vong tình kêu lên: “Mông thật sướng …… A a … Không được … Bắn bắn ….
A a ….”
Từng luồng từng luồng tinh dịch theo đường parabol bắn ra, dính nhơm nhớp trên sàn nhà.
Đôi mắt Lôi Kiên Bỉnh nghĩ không muốn nhìn cũng không làm được, vẫn không nhúc nhích nhìn chăm chú Tất Hải Hiên bị gậy mát xa làm bắn, bộ dạng cả người co rút run rẩy cao trào, đồng tử phóng đại tối đen như mực, khóe miệng không tự giác chảy ra nước bọt, anh cuộn người ngã vào bàn làm việc màu nâu sậm.
Bàn làm việc to lớn gần như không đủ đối với anh, đặc biệt là dưới tình huống không thể đụng vào máy tính, anh chỉ có thể tận lực co mình lại.
Thân thể trắng nõn chảy đầy mồ hôi, Tất Hải Hiên vẫn như cũ cảm thấy bất mãn, anh nâng một chân, một tay duỗi đến giữa hai chân, đi vào phía sau tiểu huyệt, đem tiểu huyệt đảo đến vang lên tiếng òm ọp, tiếng nước liên tục vang lên, anh rút gậy mát xa ra, híp mắt, vươn đầu lưỡi liếm loạn quy đầu của gậy mát xa.
Có lẽ là liếm gậy mát xa cũng không thỏa mãn, anh mở chốt công tắc điện của gậy mát xa, đem gậy mát xa kề sát dương v*t, chấn động mạnh mẽ kích thích làm cả người anh run lên, quy đầu mẫn cảm phốc phốc phun ra một cỗ tinh dịch rơi xuống bụng.
“A a ……” Tất Hải Hiên há miệng kêu ra, đồng tử hai mắt phóng đại lơ đãng quét tới cánh cửa, nhưng cũng không phát hiện ra Lôi Kiên Bỉnh.
Lôi Kiên Bỉnh lại bị anh làm giật mình, vội vàng xoay người tựa vào vách tường thở mạnh, bên tai truyền đến tiếng kêu đứt quãng dâm đãng của Tất Hải Hiên
“A a… Cắm vào… A a… Thịt heo bổng giật giật… Nha a…”
Tiếng kêu của Tất Hải Hiên giống như ma âm câu hồn dẫn phách, câu dẫn Lôi Kiên Bỉnh xoay người, nhìn qua khe cửa, tiếp tục xem tình huống bên trong.
Tất Hải Hiên nằm úp sấp trên bàn làm việc, mông đối diện với cửa, gậy mát xa cắm bên trong tiểu huyệt.
Tất Hải Hiên không có cầm gậy mát xa trừu sáp mà là cong mông lên, để gậy mát xa chạy bằng điện cắm vào thật sâu trong tiểu huyệt của mình mà xoay tròn, co duỗi, từng chút từng chút thao làm tràng đạo cơ khát.
Cặp mông mượt mà no đủ giống như đang chờ đợi thịt heo lớn chân chân thực thực thao làm, Lôi Kiên Bỉnh không tự chủ mà nuốt nước bọt, nhìn gậy mát xa bắt đầu xoay làm cặp mông cánh hoa no đủ, bao tinh hoàn tình sắc khẽ lay động, dâm dịch nơi khí cụ chảy xuống bàn làm việc hình thành một bãi dâm dịch.
“A a… Không đủ… Sâu hơn nữa…” Tất Hải Hiên dục cầu bất mãn kêu, đôi tay duỗi đến phía sau tách cánh mông ra, lại đẩy gậy mát xa vào trong, tư thế này giống như là chủ động tách mông cầu thao.
Hạ thân Lôi Kiên Bỉnh sưng lên, huyết dịch trên người giống như là đều chạy xuống nửa người dưới tích vào côn th*t, hắn kéo mở khóa quần, móc côn th*t ra, đôi mắt nhìn chằm chằm cặp mông vừa trắng vừa tròn của Tất Hải Hiên mà tuốt động côn th*t, quy đầu cực đại sớm đã lộ ra bao quy đầu, thẳng tắp muốn thay gậy mát xa mà thao làm tiểu huyệt.
Tiểu huyệt màu hồng diễm lệ gắt gao siết chặt gậy mát xa, gậy mát xa tròn tròn ma sát miệng huyệt, Lôi Kiên Bỉnh nhìn rõ ràng huyệt khẩu co rút lại nuốt ăn gậy mát xa, tham lam vô cùng.
Nhưng hắn không nhìn thấy mặt Tất Hải Hiên, không biết Tất Hải Hiên có hay không cũng khát khao giống như tiểu huyệt, lộ ra biểu tình tham lam, nhưng hắn biết đây là một cơ thể thiếu thao, chỉ cần dựa vào gậy mát xa thao làm sẽ có khoái cảm, sẽ bắn tinh, sẽ cao trào, làm cho vị thủ trưởng lạnh lẽo sạch sẽ này biến thành một bộ dạng người thao liền ướt.
côn th*t của hắn rõ ràng so với gậy mát xa còn thô dài hơn, gân xanh của hắn cũng có tác dụng giống viên tròn tròn trên gậy mát xa, hắn không ngăn được tưởng tượng cảnh thủ trưởng nằm giữa hai chân hắn, dâng lỗ nhỏ ra, hắn có phải sẽ thao anh càng sâu hơn gậy mát xa thao anh hay không.
Đây là không bình thường ….
Hắn sao có thể đi thao cái động dùng để bài tiết của nam nhân? Chỗ đó dơ đến mức nào, cơ mà người nam nhân trước mắt lại dùng gậy mát thao làm chỗ dơ bẩn đó.
Không nên làm như vậy, chỗ đó thao làm sao?
Trong lòng biết rõ không đúng, Lôi Kiên Bỉnh vẫn khắc chế không được kích động, ánh mắt đuổi theo cặp mông vặn vẹo của nam nhân, theo tinh hoàn lay động, cùng với tính khí ngạnh lên chỗ bụng dưới, giữa cặp mông tuyết trắng kia lầy lội không chịu nổi, tiếng nước xì xì làm Lôi Kiên Bỉnh nhịn không được tăng nhanh động tác trên tay.
“Không thể thao… Nha nha… Không cần thao… dương v*t muốn hỏng… Nha nha… Thao hỏng… A a… Thảo hỏng mất… A a…” Tất Hải Hiên lung lay cái mông, tay phải nắm chặt gậy mát xa, dùng lực trừu sáp, anh tách ra hai đầu gối, cái mông vểnh lên cao cao, tốc độ trừu sáp của gậy mát xa càng lúc càng nhanh.
“Nha nha… phá hủy… dương v*t thật là xấu…” Anh mạnh mẽ đem gậy mát xa xuyên đến nơi sâu xa nhất, tay cầm cũng muốn nuốt vào, tính khí run run bắn ra từng luồng từng luồng tinh dịch.
Nhưng mà tính khí cũng không có mềm xuống, Lôi Kiên Bỉnh nhìn cái mông Tất Hải Hiên co rút, hai chân run lên, tính khí giữa hai chân bắn ra nước tiểu trong suốt, nước tiểu màu vàng bắn lên bàn làm việc, nước tiểu nhanh chóng theo mặt bàn chảy xuống sàn nhà, tiếng tí tách tí tách của nước tiểu vang lên rõ rệt trong văn phòng yên tĩnh.
Tiểu xong Tất Hải Hiên cả người vô lực quỳ nằm úp sấp trên bàn làm việc, ngay cả khí cụ mềm nhũn cũng không để ý, tiểu huyệt thả lỏng làm gậy mát xa rơi ra, gậy mát xa thẳng tắp rớt xuống sàn, rơi vào bãi nước tiểu, vẫn đang trừu sáp xoay xoay.
Hai chân treo trên bàn làm việc cũng trở về trạng thái lười biếng, tính khí chen trên mặt bàn và chỗ đáy chậu có thể thấy rõ được quy đầu ghé vào chỗ nước tiểu, tiểu huyệt lỏng lẻo ướt át đỏ tươi lộ ra một lỗ nhỏ bằng ngón cái, theo hô hấp mà co rút thả lỏng, một bộ muốn được tiếp tục thao làm.
Lôi Kiên Bỉnh vội vàng dùng tay bọc lại quy đầu cực đại của mình, cắn môi đem tinh dịch bắn vào tay.
Trời đêm yên tĩnh, người bên ngoài cũng lặng lẽ rời đi, chỉ có trong không khí tản ra mùi tanh của tinh dịch, cùng với tiếng thở dốc sau cao trào của một người ngồi trong văn phòng.
Hết chương 1
Ời ơi edit xong chương 1 toy cảm thấy buồn ghê, vì mới coi sơ qua list chương thấy mấy chap đầu hai anh dòm qua dòm lại chứ chưa lao vào thịt nhau, bao buồn =))
Nhưng mà các người đẹp hãy ủng hộ bạn trẻ đu truyện này nhaaaaa w/.