Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu

Chương 45


Đọc truyện Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu – Chương 45

Hai người thấy Lý Thiệu Thần đến cũng không cảm thấy kinh ngạc, khi Quách Tử Kiến thấy cậu xuất hiện, lười biếng từ trên ghế ngồi dậy, phun cọng cỏ trong miệng ra, đưa tay chào hỏi.

“Nha, Quân gia, đã lâu không gặp, nột.”

Tạ Trời Cao trong ngực ôm kiếm, mặt không đổi sắc mà hướng cậu gật gật đầu, xem như chào hỏi.

“Hai người các cậu cũng vì nhiệm vụ mà đến?”

Lý Thiệu Thần tùy ý tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, nơi này cũng không có người ngoài, cậu không tất yếu phải câu nệ.

“Có phải thế không.” Tạ Trời Cao thái độ khác thường, vậy mà chủ động nói tiếp, này cũng làm cho hai người Lý Thiệu Thần cùng Quách Tử Kiến cảm thấy kinh ngạc. Hàng này không là cao lãnh thụ sao, như thế nào hôm nay chủ động như vậy?

“Tôi là vì nhiệm vụ mà tới, dù sao chỉ cần là nhiệm vụ hệ thống, đối với chúng ta có ích vô hại, làm chi không đến.” Quách Tử Kiến mở ra bầu rượu, một cỗ mùi rượu mê người xông vào mũi, y ngửa đầu uống hai ngụm, xoay người đưa cho Lý Thiệu Thần, “Uống không?”

Lý Thiệu Thần xua tay cự tuyệt, cậu cũng không quên trên người đang mang cái gì, không thể uống rượu.”Cảm tạ. Không phải nói chúng ta đến tìm Tần Thiên sao, sao lại không thấy người?”

Quách Tử Kiến nhún nhún vai, tỏ vẻ không biết.

“Tôi chính là Tần Thiên.” Tạ Trời Cao thình lình phun ra một câu, tạc hai người bên cạnh đầu váng mắt hoa, suýt nữa đến sinh hoạt không thể tự gánh vác. Trong ánh mắt kinh ngạc của hai người, Tạ Trời Cao khí thế cao lãnh đột nhiên biến đổi, một đôi mắt hoa đào trở nên tà mị yêu dị, khóe miệng hàm tiếu bán cong, suýt nữa làm hai người đui luôn. Nguyên bản tên ba chữ cũng trong ánh mắt chăm chú của hai người dần dần biến hóa, trở thành Tần Thiên.

Tần Thiên, cấp 90, thái hư kiếm ý Thuần Dương.

Mẹ đản!

Đây là ý nghĩ duy nhất còn sót lại trong lòng Lý Thiệu Thần cùng Quách Tử Kiến, hai nhân cách a hỗn đản, quả thực không cần rất tàn bạo được chứ, hệ thống a hệ thống ngươi trâu bò như vậy người trong nhà của ngươi có biết không?


“Ách, không đúng, Tần Thiên không là lão nhân sao?” Lý Thiệu Thần tất nhiên chưa từ bỏ ý định, thẳng đến khi đối phương lấy ra một cái mặt nạ da người dán lên mặt, đó rõ ràng đúng là bộ dáng của Tần Thiên mà Lý Thiệu Thần nhìn thấy lần đầu, lần này cậu không thừa nhận cũng không được.

“Này…”

“Tất cả mọi người đều là xuyên qua tới, còn có cái gì không thể tiếp thu, bất quá là xuyên lầm thân thể mà thôi, có cái gì ghê gớm đâu.” Tần Thiên gỡ xuống mặt nạ da người, cười như không cười ngồi vào một bên, chờ hai người kia hoàn hồn.

“Nếu cậu cũng là người chơi thì lần trước ở Ẩn Nguyên hội, cậu làm sao có thể tuyên bố nhiệm vụ cho tôi? Người chơi cũng không có năng lực như thế.” Lý Thiệu Thần nhớ tới nhiệm vụ lần trước, cảm thấy thập phần hoài nghi.

Tần Thiên lắc đầu, một bộ trẻ con không thể dạy, từ trong vật phẩm lan lấy ra một vật, Lý Thiệu Thần tập trung nhìn vào, phát hiện thứ này cậu cũng có, mà Quách Tử Kiến, cũng yên lặng lấy ra cái thứ kia.

Phất trần.

Danh vọng ở Ẩn Nguyên hội nếu đạt tới mức độ tài năng tôn kính có thể đổi trang sức, nói cách khác, chỉ cần có được vật ấy, có thể điều động hết thảy lực lượng của Ẩn Nguyên hội ở thế giới này.

“Đây là tín vật lần trước cậu nói?”

Tần Thiên gật gật đầu: “Có tín vật này, cậu chính là chủ nhân của Ẩn Nguyên hội. Tài nguyên mà Ẩn Nguyên hội đang sở hữu cậu đều có thể tìm đọc, hơn nữa có thể điều động một phần ba binh lực của Ẩn Nguyên hội. Nói thực ra, thời điểm tôi biết chuyện này, xác thực bị dọa một một trận, không nghĩ tới tôi cũng sẽ có ngày trở thành chủ quản Ẩn Nguyên hội.”

“Ngoan ngoãn.” Quách Tử Kiến kinh hỉ không nói nên lời, tay nắm phất trần đều bắt đầu run rẩy, đây chính là vật nóng phỏng tay a, chủ quản Ẩn Nguyên hội a, đây là chuyện mà y không hề nghĩ qua. Ẩn Nguyên hội thế lực lớn, sớm đã vượt qua phạm vi y nhận biết, thế mà có thể trở thành chủ nhân Ẩn Nguyên hội, y cảm thấy đi ngủ khẳng định cũng sẽ cười đến tỉnh.

“Cậu bảo chúng tôi đến đây, chỉ sợ không phải chỉ muốn nói chuyện này cho chúng tôi biết đi?” Lý Thiệu Thần đối quyền lực cũng không có nhiều khát vọng, tin tức này đối với cậu mà nói, bất quá là tăng thêm bảo đảm cho sự sinh tồn của cậu ở thế giới này, so sánh với việc đi mượn lực lượng không biết rõ để dùng, cậu càng nguyện ý tăng cường thực lực của chính mình. Chỉ có bản thân trở nên cường đại, mới có năng lực đi chưởng quản những chuyện lớn hơn.

Thu hồi phất trần, Tần Thiên run rẩy run rẩy vạt áo, nghiêm mặt nói: “Nói thiên hạ đại thế, hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp…”


Lý Thiệu Thần lạnh lùng đánh gãy: “Can you speak person`s words, can`t you( nói tiếng người) ”

“…” Quách Tử Kiến hãn, quyết định không để ý tới hai cái xà tinh bệnh này.

“Khụ khụ, chúng ta cần chọn trận doanh.” Bàn tay Tần Thiên nắm lại thành quyền đặt lên miệng, ho khan hai tiếng.

“Tuyển trận doanh gì? Thế giới này cũng có ác nhân chính khí?” Lý Thiệu Thần tự động não bổ bộ dáng Tạ Uyên Vương Di Phong mang theo thú nhĩ thú vĩ chỉ điểm giang sơn, nhất thời lôi kéo đến rộn cả một vùng trời. Mẹ đản, rất mù mắt có biết hay không ( gào thét -ing).

“Không sai biệt lắm, bất quá thế giới này phân chia trận doanh. Một phương là bình dân, một phương là quý tộc. Làm người xuyên qua có thể hưởng thụ các hạng mục phúc lợi đại giới, hệ thống sẽ cưỡng chế chúng ta gia nhập một trận doanh. Các cậu muốn gia nhập bên nào nhất?”

“Thật sự là hoạt động ép mua ép bán, không gia nhập không được sao? Nói thực ra, tôi tình nguyện làm người chơi trung lập, cũng không muốn cả ngày đánh đánh giết giết.” Quách Tử Kiến thần tình không cam nguyện, tuy rằng y ở trong du hý đùa là uống rượu chơi điểu đánh nữ nhân giúp gay, nhưng trong sinh hoạt hiện thực vẫn là một thanh niên năm tốt nhiệt tình yêu thương hòa bình, đánh đánh giết giết? Xin lỗi, y không có hứng thú.

Tần Thiên lắc đầu: “Chỉ sợ không được. Để lộ cho các cậu một tin tức tốt, tuyến tình báo của Ẩn Nguyên hội đem về tin, không đến một năm, chiến tranh sẽ thổi quét toàn bộ thế giới thú nhân, thậm chí lan đến hải tộc cùng long tộc, các cậu tốt nhất sớm lựa chọn trận doanh, chuẩn bị quan hệ tốt với thủ lĩnh trận doanh, như vậy tỷ lệ sinh tồn mới có thể càng lớn.”

“Nói như vậy, cậu đã lựa chọn rồi hả?”

“Không đâu, chính là có chút ý tưởng mà thôi, muốn hỏi ý kiến các cậu một chút, dù sao, tôi cũng không muốn cùng các cậu là địch. Cùng chỗ dị thế, đoàn kết nhất trí mới là phương thức tốt nhất.” Tần Thiên thực thông minh, biết làm như thế nào mới đối với mình có lợi nhất, Lý Thiệu Thần cùng Quách Tử Kiến cũng không muốn cùng người như vậy làm địch. Dựa theo thuyết pháp của Tần Thiên, chiến tranh sắp xảy ra, như vậy chọn lựa trước nhất là phải thận trọng suy xét lựa chọn trận doanh, một bước đi nhầm, cả bàn đều thua, Lý Thiệu Thần chịu không nổi.

“Chính là chúng ta đối với hai cái trận doanh này một chút khái niệm cũng không có, hệ thống không cho tư liệu thuyết minh sao?” Quách Tử Kiến đề xuất vấn đề mấu chốt nhất, người này nhìn qua tùy tiện, tâm tư quả thật so hai người khác đều nhẵn nhụi hơn.

“Tôi từ bên trong Ẩn Nguyên hội lấy được một chút tư liệu, các cậu có thể tham khảo một chút, nhiều hơn nữa, tôi cũng hết cách, chỉ có thể dựa vào chính mình.”


Tư liệu không nhiều lắm, mỏng manh chỉ hai trang, Lý Thiệu Thần cùng Quách Tử Kiến cầm trong tay lại cảm giác trọng nếu ngàn cân. Hai trang này, chính là quan hệ đến vận mệnh về sau của bọn họ.

“Các cậu có thể mang về từ từ xem.”

Lúc này Lý Thiệu Thần cùng Quách Tử Kiến còn không biết, những thứ mà hai trang giấy này ghi lại, so với toàn bộ cơ sở dữ liệu trân quý ở hoàng gia còn muốn trân quý hơn.

Lý Thiệu Thần trước giờ cơm chiều thì trở lại phủ thành chủ, Lambert vừa mới cùng Cesar thương nghị chi tiết xong, vừa ra khỏi cửa phòng liền thấy Lý Thiệu Thần đang cúi đầu, giống như là đang chờ hắn. Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, cảm giác như thế làm Lambert thấy trong lòng ấm áp.

Lambert ba bước thành hai bước đi đến bên người Lý Thiệu Thần, ôn nhu nói: “Đang chờ ta?”

Lý Thiệu Thần gật gật đầu: “Em đói bụng, đi ăn cơm đi.”

Mặc kệ có trễ thế nào, đều phải tự mình đợi ái nhân nhà mình về nhà ăn cơm, nếu như có tình huống đặc biệt, yêu cầu trước tiên xem ——《 Lý gia đại ca tán gái bảo điển 》. Lý đại ca lăn lộn qua vạn bụi hoa, đúc ra một thân tuyệt kĩ tán gái, đệ đệ nhà mình nhiều năm vẫn là xử nam, không thể không ân cần dạy bảo gã một phen. Đương nhiên, đây đều là chuyện trước khi Lý Thiệu Thần xuất quỹ.

Cứ việc là cùng đến nhà ăn ăn cơm, nhưng Lý Thiệu Thần vẫn bắt đầu sinh ra ảo giác đến việc trượng phu tan tầm cùng đi ăn bữa tối dưới ánh nến. Bất quá chiêu này của đại ca có vẻ dùng được, Lý Thiệu Thần nhìn thấy mệt mỏi trên mặt Lambert biến mất không ít. Thực tự nhiên dắt tay Lambert, Lý Thiệu Thần lôi kéo hắn đi đênh nhà ăn. Cesar mới vừa chỉnh lý xong văn kiện từ thư phòng ra, nhìn thấy bóng dáng hai người tay trong tay, nhịn không được cúc lệ một phen chua xót.

Lão bà đại nhân, ta cũng muốn ngươi tới đón ta tan tầm.

Cơm chiều qua đi, Lambert đem Lý Thiệu Thần mang về phòng ngủ của hắn, đốt đèn pha trà, Lambert ngồi ở trong phòng, không có chút ý tứ nào muốn rời đi. Da đầu Lý Thiệu Thần run lên, ẩn ẩn có dự cảm không tốt.

“Trời chiều rồi, em muốn nghỉ ngơi.”

“Ân.” Lambert đổi tư thế, tiếp tục theo dõi cậu.

“Em muốn ngủ, anh muốn trở về phòng nghỉ ngơi hay không?”

“Được.”


Lambert đáp ứng sảng khoái, Lý Thiệu Thần mới vừa thở phào một hơi, liền thấy Lambert tự cởi quần áo, hai ba lần, thoát sạch sẽ, sau đó không để cho cậu thốt ra lời cự tuyệt mà nhanh như chớp ôm lấy Lý Thiệu Thần, đem người đặt ở trên giường.

“Anh muốn làm chi?” Lý Thiệu Thần giãy dụa, ngẩng mặt hỏi hắn.

Lambert vẻ mặt vô tội.

“Không phải nói đi ngủ sao, đương nhiên muốn cởi quần áo, mặc nhiều quần áo đi ngủ khó chịu.”

“Vậy anh trở về phòng của mình mà cởi, ở chỗ này của em cởi ra là tính như thế nào.” Xúc cảm da thịt làm Lý Thiệu Thần tâm viên ý mãn, lồng ngực nóng rực của đối phương dán trên người mình, quả thực muốn đem cậu hòa tan. Hô hấp Lý Thiệu Thần trở nên ồ ồ, cỗ tà hỏa từ bụng dưới có xu thế từ từ lan tràn.

“Đây chính là phòng ta. Như thế nào, không thích cơ thể của ta? Hay là…” Khí tức nóng rực phả vào trên mặt, khí thế cường tráng nam tính áp trên người cậu, làm Lý Thiệu Thần thích muốn chết lại không được tự nhiên. Tay của đối phương chạy trên người cậu, khiêu khích mỗi một bộ vị mẫn cảm trên người cậu.

“Lưu manh!” Thanh âm mềm nhũn hơi thở dốc không có chút lực nào thuyết phục, ngược lại làm nam nhân đè trên người ngày một thậm tệ hơn. Hắn ngậm vành tai Lý Thiệu Thần, nhẹ nhàng cắn, mơ hồ không rõ nói: “Ta chỉ lưu manh với một mình em.”

Chậm rãi hôn xuống phía dưới, ở trên cổ Lý Thiệu Thần muốn làm gì thì làm, ai biết Lý Thiệu Thần bỗng nhiên “Hì hì” một tiếng, cười làm một đoàn, co rúm lại thân mình, nước mắt đều chảy ra.

“Ha ha ha, đừng đụng nơi đó, ngứa! Ha ha ha!”

Tiếng cười thình lình vang lên xua tan không khí kiều diễm, Lambert thở dài, từ trên người cậu đứng lên, nắm mũi cậu: “Tiểu hỗn đản.”

“Ai, Lambert, em hỏi anh một vấn đề nha?” Từ trên giường đứng lên Lý Thiệu Thần nằm trên lưng Lambert, hai tay ôm trước ngực hắn, khó được nghiêm trang chững chạc hỏi.

Lambert nghiêng mặt qua: “Hôn ta một cái sẽ cho em hỏi.”

Lý Thiệu Thần ném cho hắn một cái đại đại xem thường, lập tức “Bẹp” một cái hôn lên mặt hắn: “Nếu muốn anh chọn, bình dân cùng quý tộc anh sẽ chọn làm cái nào?”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.