Thú Sủng Thiên Hạ, Toàn Năng Triệu Hoán Sư

Chương 52: Tranh Đoạt Tiểu Long Long.


Đọc truyện Thú Sủng Thiên Hạ, Toàn Năng Triệu Hoán Sư – Chương 52: Tranh Đoạt Tiểu Long Long.

“Chủ nhân…”
Tiểu Long Long nhìn thấy mấy nữ nhân đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt không kiên nhẫn, những nữ nhân này thật là đáng ghét, chẳng lẽ không nghe nói nó Long tộc không thích nhiều người vây xem sao? Nhìn thấy ánh mắt bọn họ, ánh mắt tham lam như vậy, thật làm người ta ghê tởm!
“Không nghĩ tới luyện dược sư cũng dưỡng sủng vật, thật là có ý tứ, ra giá đi, đem nó bán cho ta!”
Âu Dương Thanh cao ngạo nầng cằm, chỉ vào tiểu Long Long trên mặt đất khinh miệt nói, một con thằn lằn, chỉ cần là của Diệp Như Phong thì nàng ta phải có được, làm cho Diệp Như Phong biết Âu Dương Thanh nàng không phải là người ai cũng có thể trêu vào.
Như Phong nhìn tiểu Long Long toàn thân bực bội. Chủ nhân, ngài sẽ không thật sự bán ta đi chứ, chúng ta là bằng hữu a! Chính là, đảo mắt, nghĩ đến câu nói kia chủ nhân từng nói, bằng hữu chính là dùng để bán, không phải Vô Song cũng là kết quả như vậy sao? Nghĩ đến đây tiểu Long Long khóc không ra nước mắt, chủ nhân, ta không muốn rời đi ngài đâu!
“Diệp Như Phong, ngươi là một luyện dược sư cần một con thằn lằn nhỏ như vậy để làm gì, không bằng ngươi bán cho chúng ta, chúng ta cho ngươi một viên khoáng thạch cấp thấp.”

Tiểu Long Long phát điên nhìn nữ nhân vừa mới nói chuyện, người quái dị, con mắt nào của ngươi thấy bổn đại gia là một con thằn lằn? Ta chính là long tộc cao quý, gào khóc…Tức chết rồng a!
Như Phong nhìn bộ dáng hung hăng dậm chân của tiểu Long Long, nở nụ cười.
“Một viên khoáng thạch cấp thấp, này cũng quá tiện nghi đi?”
Tiểu Long Long khóe miệng giật giật, thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống đất, khóc không ra nước mắt, chủ nhân, ngài nhất định phải bán ta sao? Ta chính là ngài bán Vô Song mới có được, là Long tộc cao quý, ngài không thể đối với ta như vậy a!
“Vậy ngươi muốn bao nhiêu?”
Âu Dương Thanh lãnh miệt (lạnh nhạt, khinh miệt) nhìn Như Phong, không nghĩ tới nàng chỉ là một người hám lợi.
“Một ngàn khoáng thạch cao cấp, đến lúc đó ta sẽ suy nghĩ xem!” Như Phong mỉm cười nói, một chút cũng không sợ hãi.
Âu Dường Thanh nháy mắt sắc mặt trở nên lạnh lùng, căm tức nhìn Như Phong, “Ngươi cư nhiên đùa giỡn ta!”
Như Phong vô tội nháy mắt mấy cái, “Âu Dương sư tỷ, đây chính là ngươi mở miệng bảo ta ra giá, ngươi không có tiền liền trách ta? Tiểu Long Long chính là theo ta từ nhỏ đến lớn, ta nuôi nó dùng không ít khoáng thạch, đây chỉ là thu hồi phí nuôi dưỡng thôi, như thế nào lại là đùa giỡn ngươi!”
Dám cùng nàng đoạt tiểu Long Long, nàng ta phải xem chính mình có bản lãnh không, thật là không biết xấu hổ, nghĩ nàng dễ khi dễ sao!

Trái tim tiểu Long Long liền thả lỏng, chủ nhân đối với nó thật tốt, một ngàn khoáng thạch cao cấp, nguyên lai nó ở trong lòng chủ nhân có giá trị như vậy, chủ nhân đối với nó thật tốt!
“Ngươi lừa ai, một con thằn lằn cần một nghìn khoáng thạch cao cấp, Diệp Như Phong, cho dù là đại gia tộc cũng sẽ không lãng phí như vậy, ngươi có khả năng này sao?” Âu Dương Thanh hằm hằm nhìn Như Phong, xem ra hôm này bất kế như thế nào cũng phải hảo hảo giáo huấn Diệp Như Phong một phen, nhưng mà nàng sẽ không tự mình động thủ.
“Âu Dương sư tỷ chắc không đủ tiền đi, tiểu Long Long, về phòng đi!”
Tiểu Long Long nhu thuận nhảy lên vai Như Phong, lại bị một bàn tay bắt lấy.
“Không phải chỉ là một con thằn lằn nho nhỏ sao? Ta bóp chết nó rồi cho người một cái khoáng thạch!” Âm thanh sẵng giọng vang lên, tiểu Long Long phẫn nộ, nừa định động thủ thì bị một đạo chiến khí đánh rớt trên mặt đất.
“Âu Dương sư tỷ, đây là địa phương của Tù trưởng lão, ngươi lại dám đến đây gây phiền toái, gan cũng thật lớn a!” Tuyết Linh nhìn một màn trước mắt, lên giọng chỉ trích.
“Tuyết Linh, đừng nghĩ ngươi có thiên phú cao thì chúng ta sợ ngươi!”

Lí Tĩnh trừng mắt nhìn Tuyết Linh, căm tức nghiến răng, nàng ta chính là tứ cấp phong hệ triệu hồi sư, nàng ta mới không để chiến sĩ vào mắt.
Tuyết Linh mắt lạnh đảo qua nàng ta, ánh mắt dừng ở trên người tiểu Long Long, nhặt nó lên, ở trên người nó sờ sờ, “Đau không?”
Tiểu Long Long ngẩng đầu nhìn Tuyết Linh, nhìn qua liền kinh diễm, nữ tử này đẹp quá!
“Linh sư tỷ, Như Phong làm sai cái gì, vì cái gì các nàng muốn đem nơi này biến thành như vậy? Đây là tâm huyết của sư phụ, muội làm như thế nào để giải thích cho sư phụ đây?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.