Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo

Chương 503: Chờ Tôi Trở Lại Đầu Tiên Tôi Sẽ Giết Anh


Bạn đang đọc Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo – Chương 503: Chờ Tôi Trở Lại Đầu Tiên Tôi Sẽ Giết Anh


Tham Lam có thể thông minh đến mức nào, anh thậm chí có thể dự đoán rằng một ngày nào đó trong tương lai, Thất Tông Tội Lý có thể sẽ bị Tùng Lâm và đội Phong Thần liên hợp lại để gạt bỏ, cho nên chuẩn bị dự tính xấu nhất, thế cho nên anh đã sớm định xong kết cục cho mình, đó chính là… hiến thân vì những người còn lại trong Thất Tông Tội Lý.

Mỗi một nước cờ đều phải tính toán, tính toán để tất cả đều sống sót, nhưng nó không bao gồm bản thân anh.

Cuối cùng, anh dùng tính mạng của mình để làm cái giác cho người nhà và bạn bè của anh có cơ hội sống, để bọn họ chạy thoát.

Mà sinh mạng của Tham Lam lại vĩnh viễn dừng lại ở trong cuộc bắn súng chém giết nhau máu me đầm đìa kia.

R7CKY nghĩ đến bạn tốt của mình, đôi mắt anh ta hơi đỏ lên: “Trên thế giới này còn có người thứ hai như Tham Lam sao?”
Ventus trầm mặc với ánh mắt u buồn, hiển nhiên anh ta cũng nhớ đến sự trả giá của Tham Lam, chuyện cũ không có nơi nào để đi, cuối cùng sẽ trở nên đẫm máu.

“Xin lỗi, em đã nhắc tới chuyện thương tâm của mấy người rồi”
Đường Duy thở dài: “Em vốn không có ý như thế”

“Thằng nhóc xấu xa, thầy biết em không cố ý”
R7CKY cười đưa tay sờ trán Đường Duy, để thể hiện mình cũng không đau lòng lầm: “Chỉ là bọn thầy vốn không quên được Tham Lam, cũng không tìm được người thứ hai để thay thế Tham Lam”
Thất Tông Tội Lý mãi mãi sẽ không không bao giờ tạo nên đủ bảy người năm đó.

Đường Duy nói: “Chờ em trưởng thành, em sẽ làm Tham Lam của mấy người”
R7CKY bật cười: “Thầy còn có thể chờ lớn lên à?”
“Đương nhiên có thể!” Đường Duy an ủi thầy của mình: “Thầy cũng có thể tìm được người kế thừa danh hiệu của thầy, như vậy thì Thất Tông Tội Lý sẽ không bị ngừng hoạt động”
R7CKY nhìn chăm chằm mặt của Đường Duy, lần đầu nghiêm túc anh ta nhìn chăm chú cậu như vậy: “Duy Duy, em không cần cố gắng trở thành ai.

Em chính là em, không phải thay thế cho bất cứ ai.

Đêm hôm ấy, Bạc Dạ ở tạm nhà Giang Lăng.


Bởi vì anh còn chưa nghĩ ra làm sao để trở về nhà họ Bạc, cho nên anh chỉ có thể ở trong nhà Giang Lăng, đến khi mình chuẩn bị sẵn sàng thì đi tìm ba mẹ nói chuyện.

Thậm chí Bạc Dạ còn suy nghĩ, đến lúc đó chắc sẽ thành một bộ phim đẫm nước mắt, anh biết thực ra mình nên về sớm gặp họ, nhưng trí nhớ của anh vẫn chưa khôi phục, và vẫn còn rất nhiều việc phải làm, anh luôn cảm thấy mình sống chẳng giống mình chút nào nên không còn mặt mũi mà quay lại.

Giang Lăng thúc giục anh xem anh công bố sự thật lúc nào, thế nhưng Bạc Dạ thấy anh cần phải cần cẩn thẩn, anh nghĩ một khi mình công bố, thì sẽ có rất nhiều mũi tên ngâm theo dõi anh, anh phải giải quyết tất cả buồn phiền ở nhà rồi mới công bố Giang Lăng suy nghĩ một chút, cái ý nghĩ này của anh cũng không sai, nên anh ta không thúc giục nữa anh, mà đi sửa sang lại một căn phòng khách cho Bạc Dạ.

Lúc tối về phòng chơi, thì khi đi tới cửa phòng của Bạc Dạ, một bóng người ở sát vách lao ra kéo anh lại.

“Anh.

.

” Giang Lăng bị cử động bất ngờ này của Bạch Việt dọa sợ hết hồn, sau khi hồi phục tinh thần, cô đóng cửa bịch một tiếng, sau đó anh bị kéo vào phòng đè lại, một giây tiếp theo người anh ta đã bị Bạch Việt đè trên tường ở bên trong phòng.

Anh ta ngẩng đầu lên thì thấy người đàn ông quyến rũ giống như phụ nữ ở trước mắt, mái tóc trắng xõa như thác nước chiếu nghiêng xuống, sợi tóc quấn lấy da thịt anh ta, nhìn có vẻ xinh đẹp không gì sánh được.

Trong sát khí nặng nề, người đàn ông đè ép Giang Lăng thấp giọng nói: “Tôi đã nói rồi tôi trở lại, tôi sẽ là người đầu tiên giải quyết anh”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.