Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo

Chương 130. Hôn lễ hạnh phúc - END


Bạn đang đọc Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo – Chương 130. Hôn lễ hạnh phúc – END

Buổi sáng tinh mơ của đầu mùa đông, ánh mắt trời vươn ra như đôi cánh, rực rỡ sáng lạnh. Cửa hàng áo cưới nằm trên đoạn đường sầm uất, trên cửa kính trong suốt bằng thủy tinh phản chiếu ánh sáng rực rỡ, áo cưới trắng tinh, giống như trong thế giấc mơ mộng của truyện cổ tích. Người đi đường không thể kìm lòng mà dừng lại trước cửa,say mê một hồi lâu, mới luyến tiếc bỏ đi.
Je Jae cùng Soo Jin xuống xe, đứng ở trước cửa, chăm chú nhìn áo cưới trắng tinh thật lâu, ánh mắt có chút chờ mong.
Hôn lễ giống như một giấc mộng ngọt ngào, dường như có thể ngửi thấy trong đó tản ra một mùi hương lãng mạn. Trong lòng mỗi người con gái đầu có một giấc mộng được làm công chúa, mặc chiếc áo cưới đẹp đẽ, gả cho chàng hoàng tử mà mình yêu nhất.
Cô lấy hết can đảm, nở nụ cười, đi vào cửa hàng áo cưới.
Nhân viên cửa hàng tươi cười đón tiếp:
-Xin chào quý khách, tôi có thể giúp được gì cho cô ạ.
-Tôi đến xem áo cưới.
Je Jae và Soo Jin nói tên mình, vẻ mặt nhân viên cửa hàng càng cung kính hơn.
-Thì ra là vợ chưa cưới của Shin tổng và Yoo tổng, áo cưới đã chuẩn bị cho cô từ hôm qua rồi ạ, xin mời cô qua đây chọn.
Nhân viên dẫn cô và Soo Jin đến một dãy treo áo cưới, có rất nhiều mẫu mã và màu sắc đẹp, những chiếc váy trắng tinh khiết, hồng nhu mì, đỏ kiều diễm, còn rất nhiều nữa. Kiểu dáng cũng rất nhiều, cúp ngực, vai trễ, một bên vai đủ thứ.
-Nhiều thật, không biết nên chọn cái nào.-Soo Jin nhìn từng chiếc váy cưới suy tư
-Đúng là con gái đẹp nhất là khi mặc váy cưới.-Je Jae vừa lướt tay qua từng bộ váy xem vừa nói
-Lấy cái này đi.-Je Jae dừng lại ở một bộ váy chỉ cho nhân viên
-Cô Park, cô đúng là có mắt thẩm mĩ, bộ váy này là mẫu mới nhất của năm do nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế.-nhân viên không ngừng nói

-Ừ. Soo Jin, xong chưa?-Je Jae quay sang Soo Jin
-Rồi.-Soo Jin gật đầu
-Vậy mời hai cô vào phòng thử đồ.-nhân viên nói sau đó dẫn cả hai đến phòng thay đồ
Hyun Woo và Yoo Bo cuối cùng cũng giải quyết vệic xong liền chạy đến cửa hàng áo cưới, vừa mới vào liền thu hút sự chú ý của tất cả nhân viên nữ. Nếu là lúc trước, chắc chắn anh sẽ không cho nhìn nhưng hôm nay tâm trạng anh cực tốt nên không muốn bị bọn người này phá.
Mặc áo cưới xong, đồng loạt phòng thay đồ của cô và Soo Jin được kéo màn qua, cả hai nhìn hai người con trai trước mặt có chút ngượng ngập.
Cô trong bộ váy cưới trắng cúp ngực, ngang eo là chiếc đai bằng nhung màu sữa, ngay vai trái là chiếc nơ lớn cũng màu trắng tinh khiết, phần váy phía dưới có phủ một lớp vải ren mỏng đính thêm những hạt kim cương nhỏ sáng lấp lánh. Đẹp giống như tiên nữ, ngay cả siêu sao cũng không sánh bằng.
Còn Soo Jin trong bộ váy cưới hồng, kiểu áo là một dây, ngang eo lại là một chiếc nơ bảng lớn màu đen, một dãy kim cương kéo từ vai đến phía dưới váy, đẹp lạ thường.
-Hai cô thật là xinh đẹp.-nhân viên thật lòng khen ngợi
Ngay khi nhìn thấy cô và Soo Jin, Hyun Woo cùng Yoo Bo ngây ngác cả người.
Anh biết cô đẹp nhưng không ngờ đẹp đến mức này, váy trắng thuần khiết thanh tao, tôn lên vẻ đẹp lung linh của cô, vải ren trên đầu lại phất phớ bay nhè nhẹ khiến cô như một thiên sứ từ thiên đường xuống.
-Có được không?-Je Jae ngượng nghịu lên tiếng khi anh cứ nhìn mình
-Em rất đẹp. Em sẽ là cô dâu đẹp nhất trên đời này.-Hyun Woo thật lòng nói nhìn cô say đắm
-Chỉ giỏi dẻo miệng.
-Vợ mình còn đẹp hơn.-Yoo Bo phản bác

-Vợ cậu chỉ đứng nhì thôi, vợ mình là đứng nhất chắc.-Hyun Woo cũng không chịu thua nói
-Không dám nha, vợ cậu đứng nhì vợ tớ đứng nhất mới đúng.-Yoo Bo cãi tới cùng
-Thôi can cả hai, cả hai ai cũng đẹp hết được chứ?-Je Jae buồn cười nói
-Không được, vợ anh nhất định phải đẹp nhất.-Hyun Woo không đồng ý
-Tớ cũng không chịu đâu, vợ tớ là nhất.-Yoo Bo không chịu thua thiệt nói
-Đúng là…
Cô và Soo Jin nhìn nhau lắc đầu, đôi khi thật bó tay với tình trẻ con của cả hai. Bầu không khí đột nhiệt náo động bởi hai người con trai đang tranh cãi với nhau, chỉ một câu “Vợ tôi mới đẹp nhất!!!”

Tình yêu vĩnh cửu rất hiếm có nhưng nếu bạn chịu mở rộng tấm lòng mình ra, để con tim mình thử chấp nhận một lần nữa, sẵn sàng tha thứ lỗi lầm cho người ấy. Có câu “muốn gỡ dây phải tìm người buộc dây” cũng như con tim vốn băng bó vết thương của bạn hãy để người đó một lần nữa chữa lành nó.

Thấm thoát trôi đã đến ngày kết hôn của Je Jae và Hyun Woo cả Soo Jin và Yoo Bo, hôn lễ được tổ chức ngoài trời, ở một bãi đất rộng lớn xanh mướt ở một công viên sầm uất.
Cổng hôn lễ là hình trái tim, kết những chiếc hoa hồng tươi sắc, tấm thảm đỏ kéo dài từ cổng đến bậc thang lễ đường, hai bên là những hàng ghế xếp ngay ngắn trang hoàng đẹp đẽ, còn bày trrí thêm bóng bay, hoa hai bên đường chủ đạo lại là oải hương tỏa ra một mùi thơm ngát dìu dịu dễ chịu hẳn.
Khách mời đa số là những người có máu mặt trên thương trường, hai bên gia đình ngồi ngay hàng ghế đầu, cô lúc đầu cứ tưởng ông anh sẽ không tham dự nhưng mà thật bất ngờ khi ông anh không những tham dự buổi lẽ còn không ngăn cản lễ kết hôn này, cái này có thể xem là “người tốt thì gặp điều tốt”.

Nhạc lễ đường du dương vang lên, hai chú rễ đứng trên khán đài nhìn ra phía cổng, hai cô dâu xinh đẹp trong bộ váy cưới của mình, ba Je Jae thì quàng tay cô, ba Soo Jin thì quàng tay Soo Jin đi vào, trước cả hai là những cô bé cậu bé, cậu bé thì cầm bóng bay còn cô bé thì cầm giỏ đựng cánh hoa hồng, cô dâu đi đến đâu thì rải đến đó. Đẹp lung linh huyền ảo!!!
Cô từng bước từng bước tiến về phía anh, tim đập thình thịch, dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô làm cô dâu, cảm giác hồi hộp không thôi nhưng mà trong lòng tràn ngập hạnh phúc.
-Bác giao Je Jae cho cháu, nếu cháu làm Je Jae buồn bác sẽ không tha.-ba cô trước khi giao cô cho anh còn nói một câu nhắc nhở
-Bác yên tâm đi, cháu nhất định sẽ làm Je Jae là người con gái hạnh phúc nhất.-Hyun Woo chân thành nói một câu, trong ánh mắt cũng không thấy là nói đùa
-Được, hai đứa nhất định phải hạnh phúc.-ba cô đưa tay cô cho anh nắm
-Ba à, ba làm con khóc bây giờ.-cô cảm động đến mức sắp rớt nước mắt ra
-Hôm nay là hôn lễ con gái mình, ông làm ơn nói ít một câu đi.-mẹ cô chịu không nổi kéo ba cô ngồi vào ghế
-Đúng là con gái là con của người ta mà.
Cả quá trình hôn lễ diễn ra rất suôn sẻ, hiện tại cả hai cặp đang tiếp khách, vẫn đang đứng tiếp khách thì xa xa vang lên tiếng nói ấm áp quen thuộc.
-Cô dâu ai mà xinh đẹp thế kia?
Je Jae quay qua nhìn, là anh Dong Hwa. Điều làm cô càng ngạc nhiên hơn là cô gái quàng tay anh lại là Ji Ki.
-Anh Dong Hwa, Ji Ki…-cô kinh ngạc nhìn cả hai, đừng nói là hai cái người này….
-Nhìn gì ghê vậy? Hôn lễ của hai best friend của tớ mà không cho tớ tham dự sao?-Ji Ki đỏ mặt nói
-Đừng nói là hai người…-cô ngu ngơ hỏi một cậu
-Em ngốc thật nha, nhìn vậy mà cũng không ra sao? Hai người họ chắc chắn đang quen nhau.-Hyun Woo nhanh miệng nói trước
-Hay quá rồi. Chúc mừng nha. Quen bao lâu rồi?-cô vui thay cho họ

-Mới ba tháng thôi.-Dong Hwa nói
Ba tháng? Vậy vừa khớp với thời gian cô gặp anh Dong Hwa trong bệnh viện? Dù sao cô cũng chúc phúc cho cả hai, cô làm anh Dong Hwa đau như vậy bây giờ Ji Ki ở bên cạnh anh ấy làm cô khá nhẹ nhõm và an tâm.
-Ghê lắm nha, giấu bọn này luôn.-Soo Jin cười tươi nói
-Đã sao? Hai cậu có bạn trai kết hôn được mình thì không được sao?-Ji Ki đáp lại
-Được được.
-Khi nào kết hôn phải báo cho bọn này đó.-Je Jae nói thêm một câu
-Đương nhiên.-Dong Hwa cười đáp
-Sẵn có mặt ba cặp chúng ta, hay là thế này đi, sau này con chúng ta sẽ là bạn tốt của nhau, nếu hai đứa nào yêu nhau thì cho chúng cưới luôn, như vậy càng hay.-Yoo Bo hả hê nói
-Cho dù như vậy tớ cũng bắt con tớ yêu con của Dong Hwa, con cậu chắc xấu tính y như cậu.-Hyun Woo lườm một cái
-Nè, vừa phải thôi nha. Giờ tính sao? Muốn hai chú rễ đánh nhau mới chịu sao?-Yoo Bo tức tối nói
-Đó là sự thật.-Hyun Woo nhún vai
-Haha…
Bầu không khí vui vẻ, tràn ngập hương vị của hạnh phúc.
– END –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.