Thu Phong Sinh Vị Thủy

Chương 4: Lưu Thủy Bất Ngữ hẳn là có thể


Sau khi “Bất phụ quân” được cho ra mắt mang lại hiệu quả rất tốt, đặc biệt là Kỳ Tam công tử trong kịch dường như tỏa sáng trước mắt mọi người, kéo theo số lượng người biết đến Tùy Phòng Nhập Dạ ngày càng tăng lên. Vậy mới nói làm người mới thật không dễ dàng gì.

Tiêu Lâm lúc này đã lên năm hai, chính là tuổi hoàng kim cho các quân cờ chủ lực trong giới võng phối, có thể có nhiều thời gian tham dự huấn luyện của xã đoàn và nhận các loại phối âm khác.

Tiêu Lâm nhập giới đã ba tháng, dần dần Tiểu Lạc cảm thấy được vô luận là diễn cảm hay kỹ xảo diễn xuất, ở tất cả các phương diện, Tiêu Lâm đều có sự tiến bộ rất lớn. Vậy nên cô quyết định cho anh phối bộ kịch đầu tiên ——- “Thu Phong Sinh Vị Thủy”. Bởi vì thanh tuyến của Tiêu Lâm thuộc loại tương đối ôn nhu, vừa lúc phù hợp với hình tượng ôn nhu phúc hắc Vương gia chủ dịch công trong “Thu Phong Sinh Vị Thủy”. Theo cách nói của Tiểu Lạc thì thanh âm của Tùy Phong Nhập Dạ chính là trời sinh để phối vai Sở Thu Phong này, ngay cả tên cũng trùng hợp có cùng một chữ ‘Phong’.

“Thu Phong Sinh Vị Thủy” là một bộ truyện vô cùng nổi tiếng, Tiểu Lạc đã có dự kiến từ trước đến xin tác giả độc quyền. Nhưng bởi vì vẫn không tìm được thanh âm thích hợp, Tiểu Lạc vẫn chậm chạp không chịu bắt đầu làm kịch. Thật vất vả tìm được công âm có điều kiện tốt như Tùy Phong Nhập Dạ, Tiểu Lạc đương nhiên cao hứng không thôi, chỉ ước gì có thể lập tức chuyển thể tiểu thuyết thành kịch ném cho xã đoàn. Công âm đã không còn là vấn đề, nhưng kịch vẫn chưa nhích được tí nào, chỉ vì hiện nay vẫn chưa chọn được người phối thụ âm.

Thụ trong “Thu Phong Sinh Vị Thủy” là loại hình nữ vương thanh lãnh thụ, điều này làm cho Tiểu Lạc đau đầu đã lâu. Trong xã đoàn của cô, công âm vươn tay một cái có thể vớ được một bó, bình thường phối thụ cũng không phải không thể, nhưng loại thụ âm thanh lãnh thì trong xã đoàn không có, mặc cho nhóm CV có phối thế nào, cái loại cảm giác giác đấy cũng không ra được. Tiểu Lạc thử qua lại chỗ mấy CV, biểu hiện đều khiến cô rất không vừa lòng, vì thế liền nổi bão ngay trong diễn đàn.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Thanh Phong!! Cậu đi ra ngay cho tôi!!

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Tôi bảo cậu phối thanh lãnh nữ vương thụ, cậu cư nhiên phối thành kiện khí thụ!!! Xem tôi có đâm chết cậu hay không (#‵′)

Thanh Phong: *Chấm mồ hôi*, Lạc tỷ bớt giận, em trước kia không phải đã nói qua vai này e không diễn được sao. Tỷ nghĩ một công đường đường chính chính như em, tỷ lại muốn bẻ công thành thụ. Bây giờ còn ghét bỏ em phối không tốt, đại tỷ, tỷ nói chuyện không có đạo lý a!

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Tỷ, tỷ, tỷ, tỷ cái em gái cậu (#‵′) 凸

Thanh Phong: Được rồi, tiểu nhân sai rồi. Ngài bớt giận. Nếu không chị tìm Tiểu Thử thử xem sao? Trong xã đoàn của chúng ta, cậu ta là thụ nhất rồi.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Cậu chẳng lẽ cho rằng cậu còn có thể nghĩ đến mà tôi lại không nghĩ đến sao? Tìm cậu ta, cậu ta trực tiếp phối cho tôi một cái ngụy nương  = =

Thanh Phong: Ngụy nương, có thể cầu âm thô không? Ha ha ha ha ha ha ha, em cam đoan em không phải là cố ý cười.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Muốn âm thô? Không có cửa đâu! Cậu nếu còn cười nữa, cẩn thận tôi X(1) cậu!

Thanh Phong: Được được, em không cười, thật đấy *cười gian*

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lục: Làm sao bây giờ, không dễ gì mới tìm được một công âm thích hợp như thế! Lẽ nào tìm được một thụ cho Tùy Phong Phong của chúng ta lại khó đến thế ư!

Tùy Phong Nhập Dạ: Khụ khụ, không phải là tìm thụ cho tôi = =


Tùy Phong Nhập Dạ: Là tìm thụ cho Sở Thu Phong.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Tùy Phong Phong~~~~

Tùy Phong Nhập Dạ: ……….

Tùy Phong Nhập Dạ: Chú ý hình tượng. Kỳ thật tôi cảm thấy Lưu Thủy Bất Ngữ tương đối hợp với Tô Vị Thủy.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Người mới? Cậu ta có thể phối thanh lãnh nữ vương?

Tùy Phong Nhập Dạ: Ừa, tôi cảm thấy cậu ta có thể.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lac: Lại nói, lần trước người nào đó lần trước ở post kịch còn đặc biệt ‘@’ Lưu Thủy Bất Ngữ.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Hôm nay lại đề cử người cho tôi, thế mà cậu kêu không quen biết﹁_﹁

Tùy Phong Nhập Dạ: Chúng tôi thật sự không quen biết *khinh bỉ*

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Vậy sao cậu cứ tân tâm tận lực, dồn toàn bộ tinh lực vào @ cùng đề cử cậu ta như thế﹁_﹁

Tùy Phong Nhập Dạ: Chú ý dùng từ! Nào có khoa trương như cô nói = =

Tùy Phong Nhập Dạ: Chính là cảm thấy thanh âm của cậu từ vừa lúc thích hợp với vai diễn này. Người nào đó bởi vì vẫn không tìm được người hợp ý mà sắp ức chết rồi còn gì, vì thế thuận tiện đề cử một chút mà thôi XD

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: Cậu nghĩ rằng tôi tin nổi sao﹁_﹁

Tùy Phong Nhập Dạ: Tin hay không thì tùy.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lạc: ﹁_﹁


Tùy Phong Nhập Dạ: Dù sao tôi cũng đề cử một người, dùng hay không tùy cô. Tôi out trước.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lac: Từ từ! Tôi có chuyện muốn nói với cậu.

Khổ Bức Xã Trưởng Tiểu Lac: Này!! Này!!! Cậu quay lại đây!!

Tiêu Lâm không thèm để ý Tiểu Lạc nữa. Vừa mới rồi quả thật chính anh chỉ là thuận tay đề cử mà thôi, căn bản không nghĩ tới mặt khác. Có đôi khi trực giác của con người lại phi thường kỳ diệu, tuy rằng chỉ nghe qua thanh âm của cậu một lần nhưng anh đã cảm thấy vị CV tên Lưu Thủy Bất Ngữ thực thích hợp với vai diễn Tô Vị Thủy này. Hơn nữa, anh tin tưởng chắc chắn đến cuối cùng sẽ là anh và cậu sẽ cùng nhau chủ dịch bộ “Thu Phong Sinh Vị Thủy” này.

Bạn muốn hỏi sao anh ấy lại tự tin đến vậy? Trả lời bạn: Không thể nói.

Tiểu Lâm quả thật đoán không sai. Sau khi nghe đề cử của anh, Tiểu Lạc ngay lập tức chạy đi nghe các phần của Lưu Thủy Bất Ngữ trong “Bất Phụ Quân”.

Lúc trước chỉ lo nghe xem biểu hiện của Tùy Phong Nhập Dạ, cho nên Tiểu Lạc cũng không chú ý người khác như thế nào. Sau khi cô nghe xong lại đối với đề cử của Tùy Phong Nhập dạ chắc chắn thêm tám phần, một người thuộc phái hành động như cô đương nhiên là lập tức đi tìm phương thức liên hệ với CV này.

Làm xã trưởng của một trong ba xã đoàn lớn, mấy thứ dựa vào quan hệ ấy vẫn phải có. Sau một phen hỏi thăm, cô mới phát hiện Lưu Thủy Bất Ngữ này tuy là người mới nhưng đã có mẹ ruột, mà vị mẹ ruột này chính là xã trưởng của Thanh Ảnh, Baby. Nghĩ nghĩ một chút, cô quyết định trước tiên không tìm Lưu Thủy Bất Ngữ mà một mình liên hệ Baby.

Trùng hợp lúc này Baby cũng nghĩ y hệt như cô, cũng tính toán chuẩn bị cho Lưu Thủy Bất Ngữ một bộ kịch, kế hoạch ban đầu của cô nàng cũng là để cho Lưu Thủy Bất Ngữ phối bộ “Thu Phong Sinh Vị Thủy” này, chỉ không ngờ Tiểu Lạc lại nhanh tay xin được trao quyền trước cô.

Cho nên Baby sau khi nghe hết một màn tự thuật của Tiểu Lạc liền đáp ứng luôn, nhận lấy kịch bản thử âm Tiểu Lạc đưa cho, cô cam đoan ngày mai Lưu Thủy Bất Ngữ sẽ trả bản thu âm hoàn chỉnh, sau đó mới tùy Tiểu Lục quyết định xem có nên chọn Lưu Thủy Bất Ngữ hay không.

Tuy rằng Baby nói như thế nhưng trong lòng cũng rõ ràng, nếu Tiểu Lạc tìm đến cô, chứng tỏ vai diễn này mười phần thì đến chín phần là thuộc về Lưu Thủy Bất ngữ rồi.

Quý Lâm vừa mới tan học về đến phòng ngủ, nhìn đến bạn cùng phòng không đứa nào có nhà, cậu mở máy tính chuẩn bị luyện tập một ít kỹ xảo phối âm hôm qua Baby dạy.

Vừa mới đăng nhập QQ đã thấy Baby gửi cho cậu một đống tin.

Baby: Bất Ngữ, Bất Ngữ!

Baby: Tôi nói cho cậu một chuyện tốt, ha ha ha.


Baby: Không onl sao????

Baby: Khi nào onl nhớ buzz tôi một cái, chuyện rất quan trọng nha.

Baby: Quên đi, vẫn là tôi onl chờ cậu đi.

Nhìn thời gian Bayby gửi tin là từ giữa trưa, mà hiện tại đã là 4:30 chiều. Lại nhìn đến avar vẫn còn sáng trưng của cô, quả nhiên là online đợi cậu mấy tiếng liền, nội tâm Lưu Thủy Bất Ngữ nảy ra chút áy náy, nhanh chóng trả lời cô.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Baby, tôi về rồi.

Baby: Cậu rốt cuộc cũng trở lại *gạt lệ* tôi chờ cậu sắp muốn ngất rồi.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Ngại quá, tôi có tiết buổi chiều.

Baby: Không sao, đúng rồi, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói cho cậu ~(≧▽≦)/~

Lưu Thủy Bất Ngữ: ?

Baby: Hôm nay Tiểu Lạc cư nhiên lại tới tìm tôi, ha ha ha ha ha (^o^)/~

Lưu Thủy Bất Ngữ: Tiểu Lạc?

Baby: Chính xã trưởng của Ngự Phong, Tiểu Lạc.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Xã trưởng? Cô ấy tìm cô có chuyện gì sao?

Baby: Cậu xem tôi đi, cực kỳ kích động.

Baby: Trước đây không phải tôi đã đề cập qua với cậu rằng có một bộ truyện cực kỳ thích hợp với cậu sao, sau đó tôi đi tìm tác giả xin trao quyền, tác giả nói đã trao cho người khác, nguyên lai chính là Tiểu Lạc.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Cô cao hứng như vậy là bởi vì Tiểu Lạc muốn đem trao quyền chuyển nhượng cho cô?

Baby: Không phải, không phải, là hôm nay Tiểu Lạc tới tìm tôi, nói muốn cho cậu tiếp Tô Vị Thủy trong “Thu Phong Sinh Vị Thủy”. Bộ truyện này thực sự rất hợp với cậu a! Tôi lần đầu tiên nghe được thanh âm của cậu, trong đầu lập tức nhảy ra một Tô Vị Thủy đích thực!

Lưu Thủy Bất Ngữ: Cô bình tĩnh chút.


Baby: Tôi nói thật, lúc ấy biết mất trao quyền rồi đã rất khó chịu *ủy khuất*

Lưu Thủy Bất Ngữ: *Xoa đầu* Tôi nhớ mình không quen vị xã trưởng này, vì cái gì mà đột nhiên lại đến tìm tôi?

Baby: Tiểu Lạc nói là Tủy Phong Nhập Dạ đề cử XDDDDD

Lưu Thủy Bất Ngữ: Tùy Phong Nhập Dạ? Vị CV trong post kịch lần trước kia.

Baby: Đúng, chính là anh ta! Nghe nói Tiểu Lạc xin trao quyền bộ “Thu Phong Sinh Vị Thủy” này cũng là vì anh ta thì phải.

Baby: Bất quá tôi rất tò mò, các cậu hẳn là không quen biết đi.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Chúng tôi đích xác là không quen biết.

Baby: Vậy kỳ quái, sao anh ta lại đề cử cậu …….

Baby: Bất quá mặc kệ anh ta, cậu cứ tiếp bộ kịch này đi. Tôi tin tưởng cậu nhất định có thể phối tốt.

Lưu Thủy Bất Ngữ: Vậy cô nói đại khái cho tôi nghe đi.

Vì thế Baby bắt đầu giảng giải cho Quý Lâm về nội dung câu chuyện, bao gồm cả việc gửi cho cậu kịch bản thử âm, dặn đi dặn lại vấn đề phải cố gắng mai có âm thô gửi cho cô.

Quý Lâm nhìn Baby dụng tâm như vậy, tuy rằng cậu không hiểu rõ tại sao lại thế nhưng biết được đây là một cơ hội của chính mình. Baby nhất định cũng vì chuyện này mà tốn không ít tâm trí, cho nên bất luận thế nào đi chăng nữa, cậu cũng phải nắm chắc cơ hội này. Tin tưởng mỗi một CV đều hy vọng nhận được vai diễn phù hợp với bản thân, có thể đem sở trường của chính mình biểu hiện ra, diễn một vai diễn làm vừa lòng tất cả mọi người. Trong thâm tâm Lưu Thủy Bất Ngữ lúc này đã tràn ngập chờ mong.

Chỉ là Quý Lâm cũng thấy bất ngờ khi biết Tùy Phong Nhập Dạ đề cử mình, như trong post kịch trước cơ hồ nghiêng về phe phê bình mình OOC, chỉ có vị CV này cổ vũ cậu. Hiện tại lại đề cử một người ngoài như cậu với xã trưởng của Ngự Phong, trong lòng tuy là nghi hoặc nhưng cảm kích lại chiếm phần hơn.

Vì Baby và Tùy Phong Nhập Dạ, Quý Lâm biết mình nhất định phải cố gắng phối tốt vai này. Để cam đoan hiểu hết về nhân vật, Lưu Thủy Bất Ngữ cố ý tìm xem nguyên tác, nghiền ngẫm tính cách nhân vật, để bản thân có thể nắm chắc thêm một ít.

Khi cậu đọc hết nguyên tác đã là 11 giờ đêm, lúc này Quý Lâm mới nhận ra mình đã đọc rất nhập tâm, đến nỗi quên không ăn cơm tối. Bụng đói bắt đầu bày không thành kế với cơ thể. Ơn nữa càng bi thảm hơn chính là phòng ngủ căn bản không hề tích trữ lương thực, Quý Lâm đành phải nốc một cốc nước lớn, lấy nước chống đói.

Bụng cứ ọt ọt kêu vang khắp phòng còn bản thân cậu thì nằm trên giường lớn lăn đi lộn lại mà vẫn không ngủ được, lại ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ bỗng nhiên nghĩ đến một câu thơ: “Tùy Phong Tiềm Nhập Dạ. Nhuận Vật Tế Vô Thanh.” 

Hoàn chương 4.

(1) X: nguyên văn là “Hắc” trong từ “hắc hiu hắc hiu” a.k.a XXOO.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.