Đọc truyện Thú Nhân Chi Đặc Chủng Binh Xuyên Việt – Chương 95: Chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ (hạ)
Phất Lôi bởi vì sợ làm Địch Nãi bị thương nên xước rô trên đầu lưỡi đã sớm thu lại, vì thế Địch Nãi chỉ cảm thấy có thứ gì đó nóng bỏng trơn trượt tàn sát bừa bãi khắp nơi trên cơ thể, đốt lên vô số tia lửa.
Chòm râu bên miệng Phất Lôi ngẫu nhiên theo động tác của y mà quét lên da thịt Địch Nãi, mang tới cảm giác nham nhám, làm Địch Nãi ngứa ngáy khó nhịn. Cậu cảm giác được nhiệt độ dưới bụng dưới chậm rãi bốc lên, phân thân vốn chỉ có chút động tình hiện giờ đã hoàn toàn đứng thẳng.
Địch Nãi có chút nôn nóng, rất muốn Phất Lôi thân thiết nơi đó, chỉ là Phất Lôi cố tình cứ dây dưa ở phần eo, làm thắt lưng cậu mềm nhũn không thôi, giống như hoàn toàn không còn chút sức lực.
Lúc này bên ngoài đột nhiên có tiếng hoan hô, thiệt nhiều người bật cười, Địch Nãi không khỏi bị hấp dẫn lực chú ý. Nghiêng tai lắng nghe, muốn thử xem bọn họ đang nói gì. Cậu nghĩ, rốt cuộc có phải đang nghe lén bọn họ không a?
Phất Lôi chú ý tới Địch Nãi phân tâm, bất mãn run run lỗ tai. Địch Nãi cư nhiên dám đang thân thiết mà bỏ lơ y, xem ra mình cố gắng chưa đủ a! Phất Lôi vươn chi trước, thu lại móng vuốt sắc bén, đệm thịt mềm mại đột nhiên cách lớp da thú áp lên vật cứng đã hơi đỉnh đỉnh lớp váy da thú. Đương nhiên, y không dùng lực, chỉ nhẹ nhàng áp lên mà thôi.
Nơi yếu hại bị công kích, Địch Nãi sợ hãi hồi phục tinh thần ‘a’ một tiếng.
Địch Nãi ngẩng đầu lên nhìn Phất Lôi, phát hiện đối phương híp mắt dùng chi trước giẫm lên phân thân của mình, còn vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, bộ dáng ông đây đang khó chịu.
Địch Nãi biết y biểu thị bất mãn vì mình phân tâm, vội vàng lấy lòng vươn tay gãi gãi nhúm lông xù dưới cằm Phất Lôi. Dù sao, yếu hại đang bị người ta nắm giữ, không thể không nhân nhượng a!
Phất Lôi thoải mái ưỡn cằm, thực hưởng thụ Địch Nãi vuốt ve, sau đó thuận thế liếm lên tay cậu, cẩn thận liếm qua từng ngón một. Địch Nãi cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngứa, giống như ngứa tới tận trái tim, vì thế có chút co rúm rụt tay lại.
Phất Lôi bất mãn phát ra tiếng phì phì trong mũi, cúi đầu nhìn vật yếu ớt bị mình giẫm dưới chân. Cho dù cách một lớp da thú khá dày, Phất Lôi vẫn có thể dùng chân mình cảm thụ hình dáng rõ ràng của nó. Địch Nãi có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Phất Lôi, sợ y không cẩn thận giẫm nát của quý.
Phất Lôi ác ý chấn động móng trước, nhẹ nhàng giẫm giẫm. Địch Nãi nhịn không được ‘ngô’ một tiếng. Con ngươi Phất Lôi trở nên u ám, thu hồi chân trước, cái đầu to cúi xuống ‘ngao ngô’ một ngụm cắn một góc váy da thú, mạnh mẽ kéo nó từ trên người Địch Nãi xuống, quăng qua một bên.
Cặp đùi rắn chắc trắng nõn lập tức lộ ra, bao lấy dục vọng chính là chiếc quần lót đen mà Địch Nãi mặc lúc xuyên tới thế giới này. Không có cách nào, Địch Nãi tạm thời không có loại vải thích hợp để thay đổi, quần lót làm từ vải bố quả thực quá tra tấn a.
Phất Lôi cúi đầu ngửi ngửi bắp đùi Địch Nãi, tựa hồ rất hưng phấn. Bất quá, y không tấn công yếu hại của Địch Nãi, ngược lại vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm thỉ đùi trong non mềm. Phần da thịt kia phi thường mẫn cảm, Địch Nãi vừa tê vừa ngứa, nhịn không được vươn tay túm lấy da thú dưới thân, đầu ngón chân cuộn lại.
Phất Lôi liếm một hồi, nhìn biểu tình khó nhịn của Địch Nãi, chậm rãi chuyển cái đầu to của mình tới bộ vị trọng yếu, cách lớp quần lót chậm rãi dùng đầu lưỡi lẽ theo hình dạng của thứ bên trong. Điện lưu lập tức từ nơi đó lan khắp toàn thân, Địch Nãi nhịn không được nhỏ giọng rên rỉ.
Bởi vì Phất Lôi không ngừng liếm thỉ, miếng vải đen kia rất nhanh đã phủ đầy chất lỏng ướt át, dưới ánh đèn mờ ảo lóe lên quang mang sâu kín, làm nơi đó thoạt nhìn thực mê người.
Phân thân trước đó vốn đã ngạnh, hiện giờ dựng lên cao ngất, thậm chí còn lộ ra một chút từ phẩn mép quần, phần đỉnh hồng nhạt bắt đầu chảy ra chất nhầy, thoạt nhìn dị thường dâm mị.
Phất Lôi giống như nhìn thấy mĩ vị không ngừng nhẹ nhàng liếm thỉ bé con đang ló đầu ra kia, kích thích Địch Nãi run rẩy cả người.
Địch Nãi nhẫn không được hơi nâng mông, tự cởi bỏ quần lót. Vận mệnh bên dưới chỏm cỏ đen đã dựng lên thẳng tắp, thoạt nhìn hưng phấn vô cùng. Phất Lôi vươn đầu lưỡi quấn một vòng, cuốn cây trụ trời kia vào lưỡi, bắt đầu chuyển động liếm hút.
Địch Nãi cảm thấy phân thân bị cuốn vào một nơi nóng bỏng ướt át, nhịn không được đong đưa eo phối hợp với động tác của Phất Lôi, muốn cảm nhận được càng nhiều khoái cảm hơn.
Đầu lưỡi Phất Lôi thực hứng thú kích thích trung tâm nhạy cảm của Địch Nãi, cuối cùng từng chút từng chút mút mạnh, đầu lưỡi còn đảo qua phần đỉnh yếu ớt nhất, Địch Nãi rốt cuộc ức chế không được bắn ra. Phất Lôi há miệng, nuốt trọn toàn bộ chất lỏng trắng đục kia vào miệng.
Địch Nãi mới hồi phục tinh thần từ cao trào cực khoái thì phát hiện Phất Lôi đã áp tới, dùng lưỡi liếm liếm điểm nổi trước ngực mình, mà phần bụng mềm mại của y cũng bắt đầu cọ cọ lên người cậu, còn có một thanh lửa nóng cứng rắn đỉnh dưới thân.
Phất Lôi đã sớm kích động không thôi, lúc này kiềm chế không được muốn cùng Địch Nãi thân cận một phen.
Địch Nãi theo lưng Phất Lôi sờ soạng vài cái, sau đó thân thể trượt xuống một chút, đưa tay nắm lấy vật cứng của Phất Lôi.
Đại gia hỏa của hình thú Phất Lôi quả thực thô dài không phải bình thường, Địch Nãi nắm lấy nó trong tay, cứ hệt như nắm một cây côn thiết nóng bỏng. Bất quá đại khái vì phần đỉnh có dịch nhầy nên khá trơn trượt. Địch Nãi nhẹ nhàng lỗ động, Phất Lôi lập tức phát ra tiếng càu nhàu thoài mái.
Địch Nãi còn định hoạt động thêm vài cái, không ngờ thoáng cái đã bị cái đuôi to của Phất Lôi quấn lấy thắt lưng lật người lại. Phất Lôi thở ồ ồ, dùng chân trước đẩy đẩy Địch Nãi, chỉnh thành tư thế nằm úp sấp.
Địch Nãi cảm thấy tư thế này có chút không được tự nhiên, bất quá cũng biết đây là tư thế tiện giao hợp với hình thú của Phất Lôi nhất, vì thế cắn môi không kêu rên tiếng nào. Dưới ngọn đèn mập mờ, da thịt màu mật ong của Địch Nãi giống như phát sáng, thắt lưng mềm dẻo cùng cái mông tròn vểnh, tất cả đều thực mê người. Đóa bí hoa như ẩn như hiện giữa khe mông lại càng làm người ta điên cuồng.
Ánh mắt Phất Lôi nóng rực, một khắc cũng không lãng phí từ sống lưng liếm xuống. Thời tiết có chút nóng bức, trên lưng Địch Nãi sớm đã đổ một tầng mồ hôi tinh mịn, chính là Phất Lôi chẳng chút để ý, hương vị mằn mặn chan chát ở đầu lưỡi tựa hồ lại càng kích thích ngọn lửa tình dục trong y.
Đầu lưỡi Phất Lôi theo đường cong thắt lưng rất nhanh trượt tới phần mông, giống như nhấm nháp mỹ vị mà chậm rãi liếm thỉ, làm da thịt nõn nà được quét lên một tầng dầu trơn bóng. Địch Nãi cứng đờ người, có chút thẹn thùng, bí hoa phía sau cũng theo đó mà co rút.
Phất Lôi nheo mắt, giống như không chịu nổi cám dỗ theo khe mông liếm tới đóa hoa bí ẩn. Địch Nãi cảm giác phía sau một trận ấm nóng, đầu lưỡi mềm mại lại có chút thô ráp cứ vạy chạm vào vách thịt mẫn cảm. Cậu nhịn không được kêu lên một tiếng, thắt lưng cong gập, ngón tay bấu chặt da thú dưới thân.
Đầu lưỡi thô ráp không ngừng du đãng xung quanh tiểu huyệt, mang tới kích thích khác thường. Gương mặt Địch Nãi đỏ bừng, thắt lưng dần dần tuột xuống, bất quá Phất Lôi vươn móng trước đặt lên lưng, cái đầu thì đỉnh lên mông, làm cậu không thể động đậy, chỉ có thể bị động thừa nhận từng cái liếm tra tấn kia.
Bộ vị tư mật bị liếm thỉ, thân mình Địch Nãi không thể khống chế bắt đầu run rẩy, phân thân đã phát tiết một lần lại chậm rãi ngẩng đầu. Địch Nãi cảm thấy thực kích thích nhưng cũng thực xấu hổ, bí hoa phía sau cũng theo đó không ngừng co rút.
Phất Lôi cảm thấy như vậy không đủ, chân trước lùi lại chống đỡ cánh mông, để tiểu huyệt hồng nhạt kia hoàn toàn bại lộ. Đầu lưỡi tìm kiếm cửa vào, bắt đầu tìm đường chui vào bên trong.
Thắt lưng Địch Nãi mềm nhũn, nhịn không được kêu thành tiếng: “A, Phất Lôi…”
Phất Lôi giống như được cổ vũ, đầu lưỡi thật dài bắt đầu ra ra vào vào dũng đạo ướt át. Tiếng nước vang vọng rõ rệt trong gian nhà cỏ nho nhỏ. Địch Nãi run rẩy vùi mặt vào lớp da thú dưới thân, nhịn không được thấp giọng thì thào như đang cầu khẩn: “Phất Lôi, đừng liếm…”
Phất Lôi lại cứ bám riết không tha, thẳng đến khi nơi kia bị liếm ướt sũng, hoàn toàn nới lỏng.
Rút đầu lưỡi ra, Phất Lôi gầm nhẹ một tiếng, tiếp đó tiến lên vài bước đè Địch Nãi ở dưới thân, nhiệt khí phun lên cổ cậu, từng chút liếm thỉ. Vật cứng dưới bụng đã kiềm chế không được đỉnh ở khe mông Địch Nãi, ở xung quanh lối vào tìm kiếm cơ hội tiến công.
Địch Nãi có chút khẩn trương, cũng có chút không biết làm sao, cậu cảm thấy nơi đó của mình sắp phải tiếp nhận một vật thô cứng, quả thực không khả thi lắm.
Phất Lôi cũng kích động tới đổ đầy mồ hôi, bất quá y vẫn cố khắc chế bản thân, dùng đầu lưỡi trấn an Địch Nãi. Vật cứng trượt vài lần ở khe mông Địch Nãi, rốt cuộc cũng tìm ra một nơi mềm mại, thử thăm dò đâm vào một chút.
Cảm giác trướng đau làm Địch Nãi khẽ nhíu mày. Phất Lôi không tùy tiện tiến vào mà đẩy nhẹ vài lần, để Địch Nãi chậm rãi thích ứng, sau đó lúc cậu bắt đầu thả lỏng mới vào sâu hơn một chút, chậm rãi để cậu thích ứng với phân thân cường tráng của mình.
Địch Nãi cảm nhận được sự kiên nhẫn của Phất Lôi, trong lòng cảm động không thôi, cố gắng thả lỏng thân thể hơn.
Nếp nhăn quanh tiểu huyệt hoàn toàn bị kéo giãn, lúc vật cứng của Phất Lôi tiến vào nơi sâu nhất, Địch Nãi nhịn không được thở hắt một hơi. Thân thể bị nhét đầy ắp, hơi thở ồ ồ của Phất Lôi phun ở bên tai, hết thảy làm Địch Nãi động tình không thôi, nhịn không được uốn éo thắt lưng.
Phất Lôi lập tức hiểu được ý Địch Nãi, di chuyển chân sau, bắt đầu trừu sáp. Rất nhanh, Địch Nãi cảm giác toàn thân mình nóng rực, nhiệt độ phát ra từ sâu trong cơ thể làm cậu khó nhịn thở dốc. Mỗi một lần di chuyển tựa hồ đều tác động tới vách thịt, lúc rút ra cứ như kéo nó ra theo, còn tiến vào thì tựa hồ đâm tới tận cùng, Địch Nãi có chút chịu không nổi kêu ‘a a’ không ngừng.
Kỳ thực Địch Nãi vẫn luôn ẩn nhẫn, trước kia cho dù Phất Lôi mạnh mẽ thế nào cậu cũng chỉ thở phì phò than nhẹ vài tiếng mà thôi. Chính là lúc này đây, cậu dường như không thể khống chế được tình tự của mình, chỉ có thể bị động thừa nhận.
Trong hoàn cảnh không có không gian riêng tư này, mới đầu Địch Nãi còn tự nhắc bản thân phải khống chế âm thanh của mình. Chính là, ở một nơi bí ẩn lại hoàn toàn bại lộ này làm những chuyện tư mật, dường như làm cậu cảm nhận được một loại khoái hoạt cấm kỵ.
Động tác của Phất Lôi càng lúc càng kịch liệt, vật cứng thô to ‘phốc’ một chút rút ra rồi rất nhanh lại tiến nhập toàn bộ, đỉnh sâu tới mức làm Địch Nãi phát run.
Tốc độ dã thú nhanh không phải bình thường, Địch Nãi có thể cảm nhận được vách thịt bên trong bị ma sát mạnh mẽ, vừa ngứa vừa tê dại. Phần lông xù ở bụng Phất Lôi cũng không ngừng ma sát, làm Địch Nãi càng kích thích hơn nữa. Cậu bị đỉnh tới không ngừng nhích tới trước, không thể không bấu chặt da thú dưới thân.
Theo tốc độ trừu sáp quá nhanh, căn phòng cỏ nhỏ tràn đầy tiếng rên rỉ ngày càng lớn của Địch Nãi cùng tiếng thở dốc ồ ồ, tiếng gầm nhẹ của Phất Lôi. Hai người tứ chi dây dưa, dục vọng đan xen làm không khí trong phòng cũng thực cám dỗ quyến rũ.
Nếu lúc này thật sự có người nghe lén, nhất định cũng không ức chế được xúc động mà chạy đi tìm người hảo hảo làm một hồi.
Địch Nãi cảm thấy chính mình theo những lần trừu sáp của Phất Lôi đã cùng y dung hợp lại cùng một chỗ, ăn khớp hoàn toàn, giống như từ khi sinh ra đã định phải ở cùng một chỗ.
Hạ thân Địch Nãi ướt át tới rối tinh rối mù, phân thân ngạnh lên cực hạn, hoàn toàn không cần vuốt ve, còn có chất nhầy trong suốt không ngừng chảy ra. Vách thịt phía sau vì những lần ma sát mà hình thành liệt lưu, huyệt khẩu không ngừng co rút, giống như không thể nào thừa nhận tiếp nữa. Tới cuối cùng, ánh mắt Địch Nãi bắt đầu ần ật nước, ngay cả chân cũng bắt đầu co rút. Cậu nhịn không được cầu khẩn Phất Lôi: “A a… chịu không nổi, Phất Lôi… chậm… chậm một chút.” Phất Lôi để ngoài tai, chỉ nặng nề đỉnh động làm Địch Nãi lại càng điên cuồng hơn.
Cuối cùng Địch Nãi thật sự không nhẫn được, lớn tiếng kêu: “A… Phất Lôi, chịu không nổi…” Sau đó, dưới sự kích thích dồn dập không ngừng nghỉ của y mà bắn ra. Lần bắn tinh này duy trì thật lâu, hai chân vô lực run run, cơ hồ quỳ không nổi nữa. Khoái cảm như bồng bềnh trên thiên đường làm Địch Nãi thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Bởi vì đạt tới cao trào, phía sau cũng không ngừng co rút thít chặt Phất Lôi, y đâm mạnh vài cái, sau đó cũng rống một tiếng, phát tiết.
Thân hình nặng nề của Phất Lôi phủ trên lưng Địch Nãi, vật cứng phun ra từng đợt nhiệt lưu nóng bỏng như nham thạch, giằng co một đoạn thời gian thật dài, làm Địch Nãi vừa mới phát tiết một lần nữa bị kích động. Đắm chìm trong dư vị này, nửa ngày cũng không hồi phục tinh thần.
Bất quá, Phất Lôi thật sự quá nặng, Địch Nãi bị đè ép tới thở không nổi. Cậu xoay người đẩy đẩy, muốn y ngồi dậy. Phất Lôi thở hổn hển nhấc người, cự vật hơi mềm xuống lùi ra mang theo cỗ nhiệt lưu, đồng thời ma xát hậu huyệt đang trong trạng thái vô cùng mẫn cảm làm Địch Nãi phát ra một tiếng than nhẹ.
Địch Nãi lật người lại nằm trên giường đá, mơ mơ màng màng muốn ngủ. Tình cảm mãnh liệt như vậy thực sự rất hao thể lực. Phất Lôi vẫn như cũ hưng trí ngẩng cao, bắt đầu dùng lưỡi đốt lửa trên người Địch Nãi. Địch Nãi bất mãn đẩy đẩy cái đầu to của y: “Này, ngươi vẫn còn muốn à?”
Phất Lôi ‘ngao ngô’ một tiếng, dùng răng nanh sắc nhọn nhẹ nhàng ma sát quả thực trước ngực Địch Nãi, toàn thân cậu lại hưng phấn giống như bị điện giật. Không thể không nói nam nhân đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới. Lúc Phất Lôi dùng đầu lưỡi liếm lên phân thân, tình tự Địch Nãi cùng dần dần bị gợi lên.
Phất Lôi dùng chân trước đẩy đẩy da thú, để nó xếp chồng lên nhau, sau đó đẩy tới lót dưới hông Địch Nãi.
Chân Địch Nãi hiện giờ đã vô lực, thực dễ dàng bị Phất Lôi gạt ra, lộ ra huyệt khẩu đã hơi sưng đỏ bên dưới. Phất Lôi nhẹ nhàng liếm phần tinh dịch bị tràn ra, sau đó một lần nữa cúi người tiến tới, để cự vật cương cứng của mình đâm sâu vào huyệt khẩu sưng đỏ đang trào ra tinh dịch kia.
Bởi vì có khuc nhạc đệm trước đó, lần này tiến vào phi thường thuận lợi, Phất Lôi rất nhanh lại bắt đầu luật động.
Trong gian nhà cỏ tình cảm mãnh liệt tràn đầy, nhiệt độ không khí cũng càng lúc càng tăng cao. Mồ hôi Phất Lôi tích lên người Địch Nãi, nóng rực bỏng rát, nhưng mà y giống như không biết mệt mà chấn động thân dưới, không ngừng tiến nhập vào thân thể tuyệt vời dưới thân. Địch Nãi che mắt, toàn thân vô lực tùy ý Phất Lôi đòi hỏi.
Đêm, còn thực dài…
…
Hoàn Chương 95.