Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt

Chương 74: Ngồi Xuống Ăn Cơm


Bạn đang đọc Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt – Chương 74: Ngồi Xuống Ăn Cơm


74, Ngồi xuống ăn cơm
Edit: An Braginski
“À, cái này …… Con báo của ngươi thật lợi hại, nhưng hình như hắn cũng không giống yêu thú”.

Không ngờ Tiểu Phỉ không thèm thăm dò mà hỏi trực tiếp, Bạch Lăng Thiên trả lời chi tiết.

Tuy những ngày này, hắn đã coi Tiểu Phỉ là bằng hữu, nhưng là trong nội tâm Tiểu Phỉ, hắn chưa phải bằng hữu, điều này hắn vẫn biết.

Trước mặt lợi ích, không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có địch nhân vĩnh viễn.

“Ừ, đúng là không hoàn toàn giống, nhưng giá trị vũ lực tuyệt đối có thể liều mạng với yêu thú.” Nhìn kỹ hắc báo, với tư cách người bị hại, Kỳ Viêm Phong cũng phụ họa.

Vừa rồi chỉ liếc sơ, hắn chỉ chú ý tới giá trị vũ lực, hiện tại nhìn kỹ, phát hiện con báo này thật sự rất khác yêu thú, bằng không lúc đi ở trên đường cái cũng sẽ không đến mức không ai phát hiện ra.

“Nó thật sự không phải yêu thú.” Vô tình nhàn nhạt nói thật, không giải thích gì thêm.

Utherus ở thế giới này rốt cuộc là cái gì, chính hắn cũng không biết.

Huống chi nói nhiều hơn cũng vô dụng, tin hay không, không phải hắn nói mà được.

“Ấy, dù nó là yêu thú, mỹ nhân ngươi cũng không cần lo lắng, việc này chỉ có ta và Bạch Lăng Thiên biết; mà chúng ta sẽ không ra tay với yêu thú.” Kỳ Viêm Phong sợ bị mỹ nhân dùng ánh mắt như lăng trì nhìn hắn lần nữa, hắn vội vàng giải thích, “Thật ra thứ như kim đan tiên thiên, những thế lực nổi tiếng lâu năm đều cất giữ một ít, nhưng người thông qua sử dụng kim đan tiên thiên để đột phá tiên thiên, bình thường về sau sẽ rất khó tiếp tục tăng lên.

Chưa đến ba mươi tuổi đã đạt mười tầng nội lực như chúng ta, dựa vào sự cố gắng của mình, khả năng rất cao là chưa đến trăm tuổi sẽ đạt tiên thiên.

Cho nên vì phát triển lâu dài, ta và Bạch Lăng Thiên cũng sẽ không lựa chọn sử dụng kim đan tiên thiên.”
Vô Tình không có ý kiến gì với lời nói của Kỳ Viêm Phong.

Bởi vì trước kia do hạn chế của thân thể và năng lực, hắn cũng không biết nhiều về chuyện tiên thiên, nhưng nói như vậy cũng đích thật là có thể tin được.


Đạt được thông qua ngoại lực và đạt được thông qua bản thân cố gắng có chỗ khác biệt là chuyện đương nhiên.

“Đúng vậy, Tiểu Phỉ chắc ngươi cũng không có ý định động vào kim đan tiên thiên đi, bằng không của sư phụ ngươi sẽ không đến mức không nói cho ngươi chuyện này.” Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Phỉ, Bạch Lăng Thiên phụ họa nói.

Con báo kia là bảo bối của Tiểu Phỉ, hắn cũng không hi vọng vì hiểu lầm mà mất đi một vị bằng hữu.

“Trị thương trên lưng ngươi.” Gật nhẹ đầu, Vô Tình lấy ra một lọ thuốc vứt cho Kỳ Viêm Phong.

Vô Tình xem như chấp nhận thuyết pháp của bọn họ.

Nếu là do người của hắn động thủ, hắn cũng không tiếc rẻ chút dược liệu ấy, hắn không hiểu tình cảm, nhưng hắn biết nhân tâm.

Nhận lọ thuốc, Kỳ Viêm Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn biết việc này như vậy là cho qua.

Lúc này mới nhớ tới vết thương trên người, không nhắc tới còn đỡ, nhắc tới lại bắt đầu đau!
Nhìn tình hình này, Bạch Lăng Thiên cũng biết mọi chuyện xem như giải quyết xong.

An tâm ngồi xuống, hôm nay hắn còn chưa ăn cơm trưa đâu! Không thể không nói, Tiểu Phỉ biết ăn thật đấy, nhìn bàn đồ ăn này xem, thật sự là khiến hắn ngón trỏ đại động!
“Mỹ nhân, vết thương của ta ở trên lưng đấy, ngươi làm người tốt đến cùng, đưa Phật đưa đến tây thiên, giúp ta bôi thuốc chút đi.” Người nào đó da mặt dày, được đằng chân lân đằng đầu nói.

Bạch Lăng Thiên vừa định chuẩn bị ăn, nghe được lời đáng khinh của Kỳ Viêm Phong, lại bùng nổ, đồ biến thái Kỳ Viêm Phong này quả nhiên là không dạy dỗ không được! Bạch Lăng Thiên một phát giật thuốc trong tay hắn qua, nghiến răng nghiến lợi nói:“Ngươi với Tiểu Phỉ lại không quen, việc này vẫn là để ta giúp ngươi đi!” Hắn còn chưa quên này nguyên nhân của mọi chuyện là do Kỳ Viêm Phong khinh bạc Tiểu Phỉ, Kỳ Viêm Phong bị hắc báo cào cho bị thương hoàn toàn là hắn tự tìm!
“Không…… Không cần……” Không đợi Kỳ Viêm Phong nói lời cự tuyệt, Bạch Lăng Thiên liền túm được hắn, kéo y phục rách nát phía sau hắn một phát, đổ một chút thuốc từ trong chai ra, dùng lực ấn lên miệng vết thương trên lưng hắn.

“Á –” Kỳ Viêm Phong khoa trương kêu to, Bạch Lăng Thiên tên cầm thú giả nhã nhặn này, lần này nếu không phải hắn có thương tích trong người, sao hắn phải chịu thua như vậy.

Tuy rằng không nhìn thấy, nhưng hắn dám cam đoan một móng vuốt của hắc báo kia, tuyệt đối khiến hắn bị thương sâu đến tận xương! Không mất mười ngày nửa tháng tuyệt đối không lành được.

Nhìn hai vị công tử cũng khá nổi danh trên giang hồ hoàn toàn không để ý hình tượng làm loạn trước mặt mình, Vô Tình bình tĩnh đưa cho Utherus một con gà.


Quả nhiên giang hồ đồn đãi phần lớn vẫn là không thể tin ……
Kêu một trận, Kỳ Viêm Phong đột nhiên im lặng.

Bởi vì hắn cảm giác được rõ rệt miệng vết thương trên lưng hắn bắt đầu khép lại! Thế này cũng quá xa xỉ đi, vậy mà lại lấy thuốc tốt như vậy dùng cho loại vết thương nhỏ này.

Mỹ nhân này đến cùng có lai lịch gì?
Bạch Lăng Thiên bôi thuốc cho Kỳ Viêm Phong cũng rất nhanh phát hiện ra thuốc này bất phàm.

Thứ này không khỏi làm hắn càng thêm nghi hoặc thân phận của Tiểu Phỉ.

Phải biết trên đời này, y giả không nhiều, bởi vì bọn họ vừa phải có y thuật cao siêu vừa phải có võ công không yếu, học y vốn đã thực hao tâm tốn sức, huống chi còn phải tu võ nữa? Nhưng chỉ có y giả mới có thể cứu chữa nội thương cùng với một vài ngoại thương nghiêm trọng của võ giả, những đại phu bình thường, y thuật của bọn họ chỉ dùng để chữa một ít bệnh nhẹ mà thôi.

Y giả giỏi phần lớn xuất từ Y Tiên cốc, địa vị của y giả đều tương đối cao, không ai lại gây khó dễ với mạng của chính mình.

Thuốc có nguồn gốc từ Y Tiên cốc cũng không phải có tiền là có thể mua được, mà trừ Y Tiên cốc, Bạch Lăng Thiên không biết nơi nào còn có thể chế ra thuốc tốt như vậy.

Thật lúc trong núi Thiên Vân, thấy Tiểu Phỉ thường dừng lại hái thuốc, hắn liền hoài nghi thân phận y giả của Tiểu Phỉ.

Nề hà bản thân với Tiểu Phỉ không thân chẳng quen, mạo muội tìm hiểu thì không được tốt lắm.

Bạch Lăng Thiên cũng chỉ có thể giữ nghi vấn ở trong lòng.

“Tiểu Phỉ, thuốc này trả lại ngươi.” Bôi thuốc xong, Bạch Lăng Thiên định trả lại lọ thuốc.

Đối với người phát sinh xung đột với mình cũng có thể hào phóng như vậy, có lẽ gặp được người bạn như Tiểu Phỉ, thật đúng là may mắn của hắn.

“Thuốc đó các ngươi lưu trữ dùng đi.” Không nhận lọ thuốc, Vô Tình không quá để ý nói.


Thuốc làm ra vốn chính là để dùng, huống chi đây cũng không phải thuốc gì trân quý.

Chỉ là vật thí nghiệm của hắn mà thôi, bởi vì Utherus không hiểu về thuốc mới mang hết đống thuốc đó theo.

“Hảo ý của mỹ nhân ta từ chối thì bất kính.” Không đợi Bạch Lăng Thiên từ chối, Kỳ Viêm Phong liền đoạt lấy lọ thuốc, giấu vào trong lòng.

Đừng đùa, thứ tốt như vậy có lý gì lại không cần, huống chi còn là do mỹ nhân tặng?
Bạch Lăng Thiên rất muốn làm bộ như không quen Kỳ Viêm Phong, lau sạch tay, bắt đầu vùi đầu ăn cơm……
Kỳ Viêm Phong sửa sang quần áo rách trên người, cũng bắt đầu ăn cơm, hoàn toàn không để ý lưng hắn lồ lộ trong không khí.

Mục đích ban đầu hắn đến đây hình như là ăn cơm mà, vì sao ăn một bữa cơm cũng rơi vào tình thế này cơ chứ? Vì thế thức ăn trên bàn trở thành đối tượng trút giận của hắn……
Vô Tình ý thức được trên bàn cơm của mình tăng thêm hai sức chiến đấu rất cường đại, bèn thuận tay bưng một con cá đến trước mặt Utherus, trêu ghẹo nói:‘Utherus, mau ăn, kẻo lát nữa bị hai bọn họ ăn hết.’
Ngẩng đầu nhìn liếc mắt nhìn hai người “vùi đầu khổ làm”, Utherus thầm nghiến răng, đây đều là A Tình gọi cho y ăn, sao bọn họ có thể đến cướp đồ ăn của y! Sao mấy người dị tộc này đều thích tùy ý đến bàn cơm của người khác ăn chực? Utherus âm thầm phân loại bọn họ là ăn không ngồi rồi ……
‘Utherus, xương cá rất nhiều ngươi ăn từ từ!’ Vô Tình đột nhiên nhớ đến cá mình vừa bưng xuống tuy rằng chất thịt ngon, thế nhưng xương dăm đặc biệt nhiều, bèn nâng đầu Utherus đang ghé vào đồ ăn lên, nhắc nhở.

Nhưng rồi Vô Tình 囧 囧 phát hiện cả con cá đều đã vào Utherus miệng, chỉ để lại đuôi cá còn lộ ra bên ngoài miệng báo.

‘Ừm?’ Utherus nuốt cá, nghi hoặc chớp mắt, cá có vấn đề gì sao?
‘A, không có gì.’ Vô Tình nhếch mép, thuận tay lại bưng một bàn đồ ăn xuống dưới.

Miệng báo quả nhiên không thể đánh đồng với miệng người, bàn đồ ăn này phần lớn vẫn là vào bụng Utherus……
Khi mọi người đều ăn gần xong, tiểu nhị bưng nước trà tới, đồng thời cầm ra một tấm thiệp mời nói:“ Trang chủ của Thiên Vân sơn trang mời ba vị công tử đến quý phủ làm khách.”
Nghe vậy, Vô Tình nhướn mày, hình như hắn không quen biết trang chủ của Thiên Vân sơn trang gì đó.

Hơn nữa hắn cũng chỉ vừa tới nơi này không lâu, trang chủ này tin tức thật linh thông.

Ngược lại Kỳ Viêm Phong không cho là đúng, cầm lấy thiệp mời xem, nói với Vô Tình:“Mỹ nhân có hứng thú đi nhìn chút không, lần này hỏa liên ngàn năm của Thiên Vân sơn trang sắp xuất thế, nghe nói gần đây chỗ đó có yêu thú thường lui tới nha.”
“Hỏa liên ngàn năm, ta còn nói tên biến thái nhà ngươi sao lại đến đây, hóa ra là vì thứ này.” Nghe Kỳ Viêm Phong nói, Bạch Lăng Thiên rất nhanh phản ứng lại.

Nếu chỉ tham gia đại hội tông môn, Kỳ Viêm Phong thật ra hoàn toàn không cần đi đường này, với hắn đi đường này ngược lại là mua đường.

Thế nhưng nếu như có hỏa hệ linh vật trân quý, hắn xuất hiện cũng là hiểu được.


Nghe được Bạch Lăng Thiên khẳng định, Kỳ Viêm Phong cũng không chối, chỉ cười cười tiếp tục giải thích:“Lần này Thiên Vân sơn trang có linh vật xuất thế, tự biết hoài bích có tội, bọn họ không có năng lực bảo vệ linh vật này, đành phải quảng chiêu với hào kiệt trong thiên hạ, người có năng lực thì được; Tuy nhiên gần đây tựa hồ có lời đồn rằng xuất hiện yêu thú xung quanh nơi linh vật sinh trưởng, không có cường giả mười tầng nội lực, linh vật này chỉ sợ sẽ rơi vào miệng yêu thú.”
Vô Tình gật đầu, đại khái hiểu ra vì sao đối phương lại mời mình.

Đừng nói võ giả mười tầng, cho dù là võ giả tám tầng, mặc kệ có bối cảnh hay không, đều là đối tượng đáng giá kết giao.

“Tiểu Phỉ muốn đi không?” Bạch Lăng Thiên vừa bế quan đi ra liền bắt đầu gấp rút lên đường, nên mấy tin tức này cũng là vừa rồi mới biết.

Tuy rằng hắn tu luyện không phải công pháp hỏa hệ, thế nhưng có thể thấy linh vật xuất thế cũng là cơ hội khó được.

Suy nghĩ một hồi, Vô Tình nói:“Đi thôi, dù sao ta cũng còn chưa tìm được nơi ở.” Đại khái tính toán lợi hại, Vô Tình thấy đi xem cũng không tệ.

Trước kia hắn thường luôn sống trong nhiệm vụ và học tập, mà lấy trình độ hiện tại của hắn cũng nên nhiều kiến thức hơn.

Việc luyện võ không thể vội vàng, cảnh giới càng cao càng cần lĩnh ngộ.

Nay sức mạnh của Utherus bị áp chế, Vô Tình suy đoán nếu bọn họ khế ước là cùng có lợi, như vậy nếu bên hắn có đột phá, Utherus hẳn là cũng sẽ được tăng lên mới đúng.

hơn nữa linh vật hỏa hệ kia tuy không cùng hệ với công pháp của hắn, nhưng hình như có điểm liên hệ với thiên phú của hắn……
Hiện nay Vô Tình bắt đầu hoài niệm Độc Thánh, tuy lão đầu tử này tương đối dài dòng, nhưng quả thật lão biết nhiều thứ.

Trước kia ở cùng Độc Thánh, bởi vì hắn không đủ trình độ, rất nhiều chuyện về tiên thiên, linh vật, hắn đều không quá quan tâm.

Hiện tại lúc dùng đến, mới phát hiện học bao nhiêu cũng không đủ.

“Vậy tốt quá, mỹ nhân chúng ta cùng nhau đi thôi.” Nghe được Vô Tình đáp ứng muốn đi, Kỳ Viêm Phong vui vẻ, an tâm uống ngụm trà, hắn vừa rồi giải thích nhiều như vậy là vì mục đích này mà.

“Ừ, tiểu nhị, giúp vị công tử này đi mua bộ quần áo thích hợp về đây.” Nhìn thoáng qua Kỳ Viêm Phong, Vô Tình vứt cho tiểu nhị một hạt đậu vàng, sau đó mặt không chút thay đổi phân phó.

“Khụ, khụ……” Kỳ Viêm Phong vừa uống đến miệng thì bị sặc, rất muốn tìm cái lỗ chui vào.

Hình tượng của hắn a, mất hết trước mặt mỹ nhân rồi!
Hết chương 74.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.