Đọc truyện Thứ Nguyên Chi Môn – Chương 59: Khu Sở đuổi Hàn
Ngày hôm sau, Vô Song Thành trăm dặm bên ngoài, Sở quốc quân doanh.
” Nói đi, ta không phải không tiếp nhận được?”” Hạng Yến nhìn phía trước nhi tử, thuộc hạ lẫn mưu sỉ bên trong soái trướng ánh mắt khóa chặt về con trai thứ hai của mình Hạng Lương hỏi lấy.
Hạng Lương liền nói: ” Phụ soái, khi được lệnh chặt gỗ làm thuyền theo sông tập kích thành nam, chi quân của nhi tử dẫn theo lọt trúng mai phục đêm tối khó dò không phát hiện được dầu đốt tràn ngập lòng sông..”
Nói đến đây đám người trong phòng cũng không cần phải đợi Hạng Lương nói tiếp cũng đả hiểu được diễn biến tiếp theo, đối phương đem dầu mỏ thả sông phóng lửa.
Mặt sông đầy dầu mà thuyền lại làm bằng gỗ, đáng nói là đối phương đả lường trước được lợi dụng đêm tối bố trí bẫy rập lại đoán được phe mình sẻ lựa chọn đêm tối chọn lựa phát động tiến công, lấy áp đảo quân lực sét đánh xu thế công kích.
Hạng Lương ngập ngừng một hồi: ” Trong đợt mai phục này, quân địch sử dụng một loại vũ khí có sức sát thương lớn, gặp lửa phát nổ, chiến thuyền không cách nào chống chọi được, rồi bị những quả đạn sắc từ cửa thành hủy diệt, tất cả thuyền đều bị phá hủy..một vạn đại quân chỉ có thể… chỉ có thể trở về 3 ngàn tàn binh”
Hạng Yến ánh mắt sưng đỏ nhìn con trai thứ hai mình quỳ xuống bên dưới trên người vết thương chồng chất, thậm chí da thịt còn bị bỏng đang được vải vóc băng bó, nhắm đôi mắt lại bất lực than thở: ” không hổ là Bách Việt đệ nhất trí giả, thứ đáng sợ vũ khí lần này lảo phu bại không oan, truyền lệnh rút quân rời khỏi quốc thổ Bách Việt lảo phu tự vệ chịu tội với vương thượng”
” Phụ soái” Hạng Siêu cùng đám người kinh hô lên, ánh mắt lo lắng không thôi khi lần này 10 vạn đại quân xuất binh bị diệt đi bốn vạn người, số còn lại bị bắt sống chỉ có 5 vạn quân sỉ may mắn tháo chạy nhưng sỉ khí tụt dốc không phanh, không binh sỉ nào nguyện ý đối mặt công kích tòa tường thành đó lần nữa.
Hạng Yến tiếp tục nói: ” công tử Thiên An người này tài trí đáng sợ, có thể nghỉ ra thử vũ khí đáng sợ như vậy, đối với dụng binh lại có một tay, Thiên Hạ Vô Song Thành vũ lực bày ra đủ sức ngăn chặn Hàn Sở liên quân, hắn lại không làm như thế mà đợi cho Bách Việt họa loạn mới ra tay”
Phạm Tăng mắt mở lớn hiểu ra Hạng Yến muốn nói gì: ” Ý của đại tướng quân, phản loạn của Bách Việt vị công tử này đả sớm đoán ra, muốn mượn tay Hàn Sở rồi thu lợi sau cùng”
Long Thả trên người băng bó vết thương bộ giáp trên người cũng bị thủng nhiều chổ, tiếp lời: ” nếu như vậy người này thật đáng sợ, Bách Việt vương thất bị Bạch Diệc Phi tàn sát, công tử Thiên An đợi cho trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi”
Hạng Yến gật đầu nói: ” mọi người đều bị hắn lừa gạt cả, không trành quyền vị tự chọn đất phong, Thiên Hạ Vô Song Thành xuất thế sở hữu vũ lực đáng sợ, mấy năm nay không ngừng hấp thu lưu dân các nước nhân lực trong thành bành trướng lên đến 1 vạn người, tài trí như vậy ánh mắt viễn siêu có thể nhìn thấu bố cục, thuận nước đẩy thuyền bọ ngựa bắt ve chim sẻ đứng sau, nếu quân Sở tiếp tục ở lại chỉ e quân sỉ đều hy sinh vô ích trước thứ vũ khí đáng sợ đó”
Phạm Tăng gật đầu đồng ý, rồi nói: ” Sự xuất hiện của người này, chỉ e Bách Việt quật khởi đả là vấn đề thời gian, đối với Sở quốc mà nói là một chuyện không phải tốt đẹp”
Không chỉ có quân Sở kinh hãi mà quân Hàn sau một đêm cũng hãi hùng không thôi, khi chứng kiến trong đêm rít gào như sấm nổ đạn pháo công kích, 10 vạn quân Sở tinh nhuệ lại thất bại mà đi, binh bại nhưu núi đổ hoàn toàn không phải là chi binh tinh nhuệ của nước Sở. Mà bọn họ cũng hiểu vì sao như vậy, cũng đón nhận cảm giác sợ hãi trùng kích tinh thần khi bọn họ cũng bị đạn pháo chiếu cố.
” Xem ra, ngươi có một đệ đệ rất có bản lảnh” Bạch Diệc Phi gương mặt âm trầm nhìn bị trói buộc bởi xích sắt, tuấn lãng dung mạo nhưng một bên má phải lẫn tay phải xuất hiện vảy rắn chính là bị hắn cầm xuống hạ cổ khống chế thái tử Bách Việt – Xích Mi Long Xà Thiên Trạch.
” Thiên An” Thiên Trạch đầu ngửa lên hiểu Bạch Diệc Phi muốn nói gì, hắn cũng không ngờ đứa em trai mình lại cho hắn kinh ngạc như vậy.
Từ đêm qua nghe được đinh tai nhứt óc thanh âm rít gào quân Hàn lủ lượt rút quân rời khỏi biên giới hắn cũng đả đoán ra được hết thảy tiền căn, mình cũng giống như rất nhiều người khác bị đứa em trai này lừa gạt.
Bạch Diệc Phi ánh mắt xoay chuyển tay phất ra thúc dục cổ, chỉ thấy Thiên Trạch đau đớn thống khổ vô cùng hắc khí từ người bốc lên thân ảnh run rẩy kịch liệt rồi hôn mê đi, hất cằm ra hiệu cho một tên thân vệ đứng đó: ” đem về nhốt vào lao ngục”
” Vâng” Tên Huyết Y Vệ cung kính đáp lời đi đến giá gỗ trói buộc Thiên Trạch kéo đi rời khỏi doanh trướng bên trong.
Bạch Diệc Phi nhìn một hồi rồi di dời tầm mắt, không đem Thiên Trạch ra đối phó Thiên An mà đem nhốt ở nơi lao ngục tối là hắn cẩn thận tính toán.
Thiên An từ nhỏ đả rời khỏi đô thành tại đất phong mình xây dựng thế lực, lại nhìn ra được tràng nội loạn này để cho liên minh Hàn Sở tràn vào, mượn tay hắn đồ sát vương tộc doanh chính ngôn thuận.
Nếu đem Thiên Trạch uy hiếp được không được còn mất ai biết đối phương có nả đạn vào đại quân giết chết Thiên Trạch hay không, từ xưa đế vương vô tình kẻ này từ nhỏ đả mưu trí như vậy, hiện giờ Thiên Trạch cùng vương thất đả chết làm sao hắn để cho Thiên Trạch trở ngại hắn đây.
Không giết Thiên Trạch là lưu lại tên này đợi sau này còn có lúc dùng đến, hiện giờ nội loạn đả bình định. Mặc dù không có thể diệt trừ Thiên Hạ Vô Song Thành mượn tay người Sở tiêu diệt tòa thành này rồi ăn chia tài sản, chôn vùi vĩnh viễn bí mật này nhưng với quân công hiện giờ cũng đủ để cho công tử Hàn An ngồi lên thái tử vị trí rồi.
var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);
Về phần Thiên An có thể nhìn ra được nhưng lấy đâu ra chứng cứ đây, những người liên quan đả bị diệt trừ cả.
Bạch Diệc Phi bộ y phục màu trắng trước kia sau gần hai năm ở Bách Việt đả đổi thành màu đỏ như máu tươi. Thân ảnh cất bước ra khỏi doanh trại, chỉ mấy bước khoảng cách nhanh chóng rút ngắn đi hơn mấy chục bước, thân ảnh hòa vào đêm đen trong đại quân trùng điệp bước đi rời khỏi Bách Việt chi địa.
Mười vạn quân tinh nhuệ của nước Sở còn thất bại Bạch Diệc Phi hắn tuy tự phụ cũng không ngông cuồng như vậy, mặc dù không rõ bên trong tòa thành kia còn đạn pháo công kích hay không nhưng đối phương sở hữu vũ khí sát thương lớn.
Phản loạn đả dứt nếu phát binh lại trái với cờ hiệu đánh ra, chỉ có thể rời đi mà thôi, nếu ở lâu chỉ e đêm dài lắm mộng mọi chuyện vở lở. Thậm chí toàn quân cũng bị Bách Việt nuốt trọn, đứng trước vũ khí kia quân Hàn không chống chịu nổi.
Có thể nói lần này liên minh Hàn Sở người được lợi sau cùng là nước Hàn, công tử Hàn An nhờ lần này mà thượng vị thái tử. Còn quân Sở thất bại thảm hại, khó mà ai tin được Đằng Long Quân Đoàn lại thất bại trước một tiểu quốc Bách Việt.
Sở Vương khi nhận được tin cũng ngút trời lửa giận, hắn có thể thua Tần chấp nhận đi nhưng Bách Việt đây lại thua, song sau khi nghe chiến báo nói về sức sát thương đáng sợ kia để hắn lo sợ khi biết được trên đời còn có thứ vũ khí uy lực sát thương khủng khiếp.
Tầm xa lại đáng sợ như vậy. Các tòa thành tiếp giáp với Bách Việt càng thêm gia cố thành trì, đồng thời phái sứ thần đến Bách Việt thông hảo, phái đại quân canh giữ biên giới.
Người được lợi thứ hai và lớn nhất chính là Thiên An mượn tay Hàn Sở dọn dẹp những vướng bận. Suất lĩnh pháo binh đánh đuổi quân Sở đuổi quân Hàn nhân nghĩa tên tuổi đả có từ trước, trọng chấn lại Bách Việt.
Là công tử còn sót lại danh chính ngôn thuận chấp chưởng Bách Việt. Có Thiên Hạ Vô Song thành làm căn cơ nhanh chóng ban bố hàng loạt các chính sách có lợi cho người dân, mở trường học, bệnh viện xây dựng các khu chợ, ruộng đất ban cho người dân, miễn bỏ thuế má, khai khẩn đất hoang, xóa bỏ đày tớ thân…
Rất nhiều chính sách ích nước lợi dân ban ra, những địa chủ quý tộc phản đối đều mạnh mẻ trấn áp cả, cộng thêm gần 2 vạn hàng binh Sở đầu hàng trở thành lực lượng cu ly lao động, có động cơ hơi nước thi nhau ra đời Bách Việt nhanh chóng phát triển thoát khỏi tai ách không lâu.
Về phần Thiên An nhân cơ hội này mà cướp đoạt tinh hoa sinh mệnh của những binh sỉ đả chết, còn thu về đại lượng quân nhu cho Bách Việt, trở thành công cụ lao động khai khẩn đất hoang.