Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 52: Đại quân áp thành


Đọc truyện Thứ Nguyên Chi Môn – Chương 52: Đại quân áp thành

Thiên Hạ Vô Song thành, hai trăm dặm bên ngoài.

Trong đêm tối trùng điệp đại quân nước Sở di chuyển, quân Sở trung ương vây quanh quân sỉ tinh nhuệ, một trung niên tướng lĩnh mày kiếm như ưng một cổ không giận tự uy hiển lộ, là binh gia sa trường tướng lĩnh Hạng Yến một tay nắm bên hông bội kiếm.

“ Thiên Hạ Vô Song Thành, tướng giữ thành là ai?”

” Bẫm phụ soái, là công tử Thiên An” dung mạo giống đến 7 phần, tuổi tầm hai mươi hai ba tuổi thanh niên tướng lĩnh, cởi trên lưng ngựa lên tiếng, chính là trưởng tử của Hạng Yến- Hạng Siêu phụ thân của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ sau này.

Một trung niên cởi trên lưng ngựa, tay cầm một chiếc quạt kết bằng các lông chim là mưu sỉ Phạm Tăng lên tiếng: ” công tử Thiên An, người được xưng tụng là đệ nhất trí giả Bách Việt, thánh nhân chi tài lúc 5 tuổi đả sáng tạo ra một bộ chữ viết khoáng thế cổ kim, nhưng lại từ bỏ quyền lực tranh đoạt tự xin đất phong rời đi, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi Vô Song Thành trở thành giàu có nhất tòa thành”

Hạng Yến, Hạng Siêu cùng với dưới trướng tiên phong thống lĩnh Đằng Long Quân Đoàn trưởng Long Thả một đầu tóc đỏ dài tay cầm trường thương gật đầu đồng ý. Người này tài trí lan xa theo chân các thương đoàn, những sản phẩm thần kỳ diệu dụng đi vào Sở quốc khiến cho giới quý tộc tranh nhau mua lấy.

“ Tiến đánh Thiên Hạ Vô Song thành, các ngươi có ý kiến gì không?” Hạng Yến vuốt râu dò hỏi.

“ Bẩm phụ soái, theo tình báo thu về, Thiên Hạ Vô Song thành quân lực chỉ gần 1 vạn, tất cả thành trì đả bị Sở quân chúng ta san bằng chỉ còn mỗi tòa thành mà thôi, nơi này lại cách tòa thành hai trăm dặm.” Hạng Siêu mở lời: “ Theo mưu công Thiên trong binh pháp, thiết nghĩ nên hạ trại nghỉ ngơi cho quân sỉ hồi sức, rồi vây thành”


Hạng Yến vuốt râu, rồi nói: “Tôn Tử binh pháp – Mưu công thiên. Dụng binh chi pháp,

hơn 10 lần thì bao vây, hơn 5 lần thì đánh, hơn 2 lần thì chia nhỏ ra đánh, ngang nhau thì có thể đánh, ít hơn thì có thể chạy trốn, không bằng thì có thể tránh. Chủ ý của Hạng Siêu thích hợp với quân lực hiện giờ của hai bên”

Phép dụng binh của Tôn Tử căn bản là căn cứ vào tình hình ta và địch mạnh yếu khác nhau mà lựa chọn phương châm khác nhau. Khi ta mạnh địch yếu thì tập trung ưu thế binh lực, bao vây, tấn công, tiêu diệt địch. Khi ta và địch xấp xỉ nhau, nên tìm cách phân tán lực lượng địch, tấn công quyết đoán, đánh bại địch.

Khi địch mạnh ta yếu, thì tránh giao chiến, có thể chạy được thì chạy, lựa chọn chiến thuật cơ động linh hoạt. Nếu không, hoặc là ngồi để tuột mất thời cơ, hoặc là mạo hiểm giao chiến, dẫn đến thất bại. Là nguyên tắc trong chiến tranh, câu này đến nay vẫn còn nguyên giá trị học tập theo.

Trước tình thế khó khăn, gian nan, khi bị đặt vào nơi hiểm địa, sống chết gang tấc cần phải tỉnh táo đánh giá tình hình, có thể tiến được thì tiến, nên lùi thì hãy lùi. “Địch” mà binh pháp nói cũng chính là thử thách khó khăn, chướng ngại cản đường người ta. Nếu có thể vượt qua thì ráng sức, nếu không vượt qua được thì tạm hoà hoãn, chờ thời, ấy cũng là biết rõ tình thế, liệu sức mình vậy.

Hạng Siêu nói xong đám người cũng gật đầu, dựa theo binh pháp mà nói hoàn toàn không sai chút nào. Một hồi Phạm Tăng tiếp lời: “ Thiên thứ 10 trong Tôn Tử binh pháp, thông- quải-chi- ải- viển, hiện giờ hành quân đến đô thành thuộc về một trong sáu địa hình “ Thông”. Thiên thứ 11 “ Cửu Địa” hiện giờ thuộc về thế đất khó lui, nên cướp đoạt. Cấp tốc hành quân chính là lọt vào kế của đối phương, nhất là công tử Thiên An người này đối với binh pháo thông thạo, chỉ e đả sớm bố trí mai phục”

Binh Gia là một trong những Chư Tử Bách Gia người sáng lập lên chính là Tôn Tử, Binh Pháp tôn tử trở thành Binh Gia tinh túy hành quân đánh giặc được võ tướng xem như là tuyệt thế trân bảo, công thành đoạt đất. Tôn Tử Binh Pháp gồm 13 thiên và ba mươi sáu kể chỉ rỏ cách hành quân đánh giặc, thế trận lẫn thành bại.


Kế sách, Tác chiến, Mưu công,Hình,Thế,Hư thực,Quân tranh,Cửu biến,Hành quân,Địa hình, Cửu địa, Hỏa công, Dùng gián điệp là 13 thiên trong Tôn Tử Binh Pháp ngoài ra trong đó còn phân tích các loại địa hình để tướng lĩnh ứng biến.

“Thiên thứ 7 của Tôn Tử có nói Kỳ tật như phong, kỳ từ như lâm, xâm lược như hoả, bất động như san, nan tri như âm, động như lôi chấn” Hạng Yến cất lời: “ Thiên Hạ Vô Song thành lương thực sung túc, từ khi Hàn Sở đi vào Bách Việt từ trước giờ vẫn đóng cổng thành không ra. Hoàn toàn không lo sợ vây thành”

Ngừng một chút Hạng Yến cất lời: “ công tử Thiên An mặc dù khó được kỳ tài song hành quân đánh giặc không phải là chuyện như hắn nghĩ, truyền lệnh lập tức công thành, bản tướng muốn xem thử đệ nhất trí giả của Bách Việt như thế nào? còn nữa lưu ý quân Hàn động tĩnh”

Hiện giờ theo binh pháp thích hợp là vây thành, nhưng mà Thiên Hạ Vô Song thành vây được sao? Từ tình báo gởi về, từ khi Hàn Sở nhập cảnh tòa thành này liền phong bế, không chào đón bất cứ ai lẫn thương nhân tìm đến. Đả hơn một năm trôi qua mà không sợ một chút nào, lại thêm từ các thương đội biết được bên trong lương thực sung túc, Thiên Hạ Vô Song thành mỗi năm đều bội thu lương thực.

Thiên An mặc dù tài trí nhưng hắn chưa bao giờ cầm quân, cho nên Hạng Yến mới quyết định cường công tòa thành này. Hắn cũng biết quân Hàn cũng nhăm nhe tòa thành này, nếu vây thành Bạch Diệc Phi mượn tiếng giải cứu giáp công phía sau. Hai mặt giáp công khi đó đại quân khó mà chống cự.

Quả ngon đều để người khác ăn hết, một phần khác năm xưa Trường Bình chi chiến thất bại không phải do Triệu Quát chỉ vì lý luận suông dẫn đến bại vong. Nước Triệu thay lảo tướng Liêm Pha để y một người chưa cầm quân nào, chỉ thông thạo binh pháp thống soái quân Triệu.

Mà Thiên An bây giờ đồng dạng cho Hạng Yến nhận định đó, y tài trí thế nào đi nữa cũng chưa cầm binh đánh giặc. Quan trọng hơn binh pháp nước Việt so với trung nguyên thì được bao nhiêu chứ.


” Vâng” Hạng Siêu, Long Thả cung kính lên tiếng sau đó dục ngựa rời đi.

” Rầm rầm rầm rầm” trùng điệp vó ngựa vang lên tiếng vó ngựa lẫn bước chân, làm cho mặt đất rung chuyển.

Đếm không hết đầu người cờ hiệu san sát trong đêm tối từng bộ giáp xám bạc ẩn hiện, quân kỳ san sát nhau hiện lên hàng ngàn cây đuốc thắp sáng trong đêm từng bước tiếp cận Thiên Hạ Vô Song Thành.

Không chỉ thế trên mặt sông hàng trăm chiến thuyền với những mái chèo lớn được các quân sỉ bên trong đồng đều chèo lấy chở trên đó quân Sở tập kích theo mặt sông mà vào.

“Tập kích trong đêm, dùng quân lực gấp 10 lần muốn hạ ta sao?” Trên tường thành Thiên An nhìn bên dưới chiến trường, khoác trên người một bộ quân giáp phía sau trường báo được làm bằng các sợi tơ vàng đan thành, tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích nhìn rõ mọi thứ bên dưới. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);

” Hừ, lần này để cho bọn chúng có đi mà không về, để cho bọn họ thấy được uy lực của cơ quan thuật của lảo phu, cho bọn chúng biết uy lực của Cơ Quan Nỏ lợi hại” Vương Tri nhìn bên dưới quân Sở tràn đến, xem thường ánh mắt cất lời.

Cái gọi là Cơ Quan Nỏ chính là những cổ máy cao gần hai mét có lắp bánh xe ở dưới được đặt nghiêng dựa lên tường thành một góc 60 độ, là một thanh cường nỏ lớn, đáng nói là chổ đặt vị trí mũi tên là một cái thùng gỗ lớn tại đó lắp đặt 50 đầu mũi tên to như nắm tay dài đến 1 mét, một đầu vót nhọn được đặt bên trong hộp gỗ.

Và theo hộp gỗ bị kéo sát thân nỏ gỗ lớn, bốn chiếc lò xo thép bên dưới co lại, cánh cung dài đến 3 mét bị uốn cong bởi dây cung là những sợi dây thép được bện chặt xoắn tròn vào nhau, cả thùng gỗ hai bên có các gờ cố định vào rãnh trượt của thân nỏ, chỉ cần gạt cần liền có thể bắn ra những mũi lao tên.

Đặt dưới đất là vô số các đầu gỗ được vót nhọn chuẩn bị sẵn bên dưới, đáng nói hơn còn có các đại pháo được quay ngược để bên chỉ chờ đợi lệnh sử dụng mà thôi.


Năm trăm khung cơ quan nỏ, ba ngàn đại pháo có mặt trong thành chỉ chờ đại chiến xảy ra phô trương sức mạnh của mình trong mắt thế nhân.

” Truyền lệnh, chỉ thủ không công” Thiên An cẩn thận suy tính, rồi phân phó mệnh lệnh.

Bên dưới cửa thành cả người cao lớn khổng lồ Vô Song Quỷ phủ lên một bộ giáp kín, tay cầm hai thanh đoản kích to lớn phía sau là 500 quân sỉ hàng lối nghiêm chỉnh, cởi trên lưng chiến mã đều khoác một bộ trọng giáp dày cộp che kín cả người, phía sau lần trước ngực in đậm một con rồng uy vũ đồ hình- tinh binh Thiên Long kỵ.

” Tuân lệnh” một tên thanh niên khoác quân giáp cung kính lên tiếng, thân ảnh nhanh chóng đứng dậy rời đi trên hành lang đi qua các binh sỉ lớn tiếng: ” công tử có lệnh, chỉ thủ không công”

Trên các tường thành, binh sĩ chen chục trên các công xôn tay cầm một thanh kiếm kích, lăm lăm trên tay chực chờ phân bố bên các lổ vuông. Ai nấy đều khẩn trương vô cùng, vì đây là lần thực chiến đầu tiên mà bọn họ đối mặt.

Không chỉ có binh sỉ thủ thành mà những người dân trong thành đều khẩn trương vô cùng, người trong thành đều đả sớm được thông báo cố thủ bên trong nhà mình. Các tuyến đường hoàn toàn trống trơn, đặc biệc trên các nóc nhà người dân đều phủ đầy rơm rạ hay ván gỗ che kỹ.

Phàm là công trình tiếp xúc với tường thành 200 mét đều được bố trí rơm rạ trải khắp xung quanh, thành bên trong công trình vẫn còn dang dở rất nhiều tuyến đường còn chưa hoàn thiện nhà dân vẫn là các kiến trúc gổ với mái ngói chủ đạo, song lại nổi lên trong tòa thành vài căn kiến trúc cao lớn nổi bậc hoàn toàn làm bằng bê tông mà thành, đây là những công trình công cộng trọng điểm.

Công tác chuẩn bị Thiên An đả sớm an bài, từ trong ra ngoài đâu đấy cả, thậm chí đề phòng lo sợ đám thích khách trà trộn vào thành nhân cơ hội tác quái mà phủ đầu. Bách tính trong thành già trẻ đều phải ở trong thành, chỉ những người được chọn mới tham dự vào đội ngủ thủ thành.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.