Đọc truyện Thứ Nguyên Chi Môn – Chương 22: Xe đạp
Từ khi xuyên qua đến nay cũng đả chín năm qua đi không một ngày ngừng nghỉ tinh luyện chakra.Theo thời gian khắc khổ tinh luyện chakra bên trong số lượng càng ngày một càng nhiều lên.
Nếu xếp theo thứ hạng trong Naruto thế giới mà nói thì bằng lượng chakra của hắn bây giờ đả vượt qua Thượng Nhẫn cấp bậc nhập bước Chuẩn Ảnh cấp bậc, Ảnh cấp hàng ngủ chỉ là thời gian mà thôi. Có thể tăng nhanh như vậy một phần chính là do cổ thân thể mới này.
Người tuổi thọ thủy chung có hạn hiếm có người có thể sống đến hai trăm năm thời gian, cho dù là tu chân những người tu luyện đi nữa thì tuổi thọ cũng không quá cao. May mắn thoát phàm đăng tiên thì tuổi thọ cũng không quá đáng là mấy vạn tuổi, chỉ có cực nhỏ cao thủ đứng đầu có thể ủng có vài chục vạn năm thọ nguyên.
Nhưng Thiên An lại khác hắn không phải là nhân loại nửa rồi mà là ma thú hình người, là một đầu rồng chính hiệu.
Không cần tu luyện chỉ cần trên đường không gặp đến biến cố ngoài ý muốn mà chết non, ít nhất đều có thể sống mấy vạn tuổi, tu luyện về sau, tuổi thọ càng là có thể đạt tới mấy vạn mấy chục vạn thậm chí rất cao, đó là sự khác biệc giữa nhân loại và yêu thú.
Mang trong người huyết mạch của con rồng cổ đại Bahamut đến cả hai vị đỉnh tiêm thế giới là Jesu và Satan phải hy sinh thân mình hóa thành hai chiếc chìa khóa mới có thể phong ấn hàng vạn năm mới giúp tam giới thoát khỏi tai nạn, đủ biết sự cường đại của đầu rồng này là thế nào.
Trên cơ thể hắn, kỳ kinh bát mạch so với người thường còn rộng lớn, lại vừa cứng cáp lại mềm dẻo. Đối với võ giả hay tu chân mà nói đây chính là một điều tha thiết ước mơ.
Các huyệt đạo giống như những mắt tiết trúc trên thân trúc vậy, chỉ khi nào đả thông các huyệt đạo thì nội lực ở các mắt trúc sẻ dể dàng thông suốt hơn. Không chỉ đem lại nội lực nhiều hơn mà tốc độ luân chuyển hồi phục nội lực cũng trở nên một nhiều hơn, đó là vì sao rất nhiều người đều muốn đem kỳ kinh bát mạch 720 huyệt đạo lớn nhỏ đả thông đi.
Chỉ cần đả thông huyệt đạo thông suốt kinh mạch sẻ mang lại cho người đó sức mạnh không tưởng. Song quá trình xung huyệt này cũng không chỉ có mang lại lợi ích mà còn hung hiểm vô cùng.
Nhẹ thì trọng thương nặng chính là kinh mạch hư hại trở thành phế nhân thậm chí còn vong mạng. Nhưng muốn trở thành cường giả vấn đỉnh thiên địa thì bắt buộc phải cởi bỏ bên trong thân thể mình gông xiềng.
Mà trong chín năm này để hắn nhận được tin vui chính là trong đám dị hỏa của hắn thì Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa tốc độ tăng triển sức mạnh vượt trội hơn các dị hỏa khác.
Hắn cũng rõ được nguyên do vì sao lại có cớ sự này, chính là bản chất của đóa dị hỏa này nó được hình thành từ tinh không hấp thụ sức mạnh của sao trời không ngừng trở nên cường đại.
Mà trong chín năm qua ngày lẫn đêm không chỉ hấp thụ hỏa nguyên tố xung quanh mà còn từ lực lượng sao trời bên trên so với các dị hỏa khác thì tốc độ mạnh hơn nhiều. Nhưng nếu căn cứ vào Đấu Phá Thương Khung phân chia sức mạnh thì nó chỉ là một ngọn tử hỏa, thậm chí còn so với thú hỏa của các loài ma thú còn yếu ớt hơn nhiều.
Thời gian lại chậm rải trôi đi, thêm năm ngày trôi qua.
” Công tử ca ca, công tử ca ca”
Từ bên ngoài vang lên thanh âm của Hồ San thông qua cửa gổ để hắn từ giấc ngủ thanh tỉnh lại, đôi mắt chậm rải mở ra một thân ảnh mềm mại kề bên hương thơm nử tử xốc vào khoan mũi, đem cánh tay chậm rải dời ra eo nhỏ của Diễm Linh Cơ thân ảnh ngồi dậy khẻ hôn lên trán nàng rời đi.
” Hừ, lại là đồ hồ ly kia” Diễm Linh Cơ gương mặt phiếm hồng, ngay khi Thiên An rời đi cũng tỉnh dậy lẩm bẩm.
Từ ngày tại thái tử phủ bị vị công tử này mạnh mẻ đoạt lấy bên người, rồi bá đạo tuyên bố nàng là nử nhân của hắn vương phi tương lai, lại thêm nhiều tháng sinh hoạt trôi qua cùng bên cạnh hắn thì phương tâm của nàng cũng bị hắn lấy đi, khi hắn đối với nàng cực kỳ tốt mỗi thứ ngon lẫn truyền đạt rất nhiều kiến thức mới, cho nàng rất nhiều quyền lợi lẫn địa vị.
Thiên An là nam nhân của nàng, và nàng chính là nử nhân của hắn là điều mặc định trong tư tưởng của nàng thời gian qua. Cho đến khi từ một chuyến Hỏa Vũ sơn trang trở về thì khác, lại nhiều thêm hai nử tử khác cho nàng uy hiếp.
Nhất là tiểu nử nhỏ hơn của Hỏa Vũ Công là Hồ San thường xuyên cùng nàng tranh giành Thiên An, nàng tuy nhỏ nhưng cũng biết rõ thân phận của hắn tuyệt không thể có một mình nử nhân như nàng, như một món đồ chơi bị đoạt đi để nàng tức giận không thôi.
” Tiểu hồ ly, đừng nói với ta muội không nghỉ trưa mà vui chơi đó chứ” Thiên An đi ra khỏi gian cửa nhìn thân ảnh Hồ San một bộ váy vàng dài, y phục có phần xốc xếch thậm chí có phần phủi bụi mặt cau có, đưa tay vươn ra giúp nàng phủi bụi bặm.
” Ai u, Thiên An ca ca, chiếc xe đạp kia lại hỏng rồi, công tử mau giúp San nhi đi” Hồ San như chim sẻ tay nhanh chóng bắt lấy nép vào người làm nủng, còn làm cái mặt quỷ khi thấy Diễm Linh Cơ từ sau bước ra.
” Hừ” Diễm Linh Cơ hừ lạnh một tiếng, chua chua nói: ” một ngày xe hỏng 8 lần, không biết là vô tình hay cố ý đây”
” Ca ca, Diễm Linh Cơ tỷ khi dể San nhi” Hồ San ánh mắt rưng rưng như chó nhỏ bị vứt bỏ một dạng.
” Thật moe, ta không phải loli con, không phải loli con” Thiên An trong đầu thầm hô lên, rồi ho khan nói: ” được rồi, hai muội thật là cứ gặp nhau là như chó với mèo cả, được rồi để ta giúp muội, Linh Cơ chúng ta cũng đi dạo một chút xem bách tính thế nào rồi”
Xe đạp trong miệng Hồ San nói chính là thứ được Thiên An đem ra tiếp theo dùng để di chuyển trong khu vực, khi mà xe ngựa là phương tiện chủ yếu dùng để di chuyển. Hơn nữa không phải ai cũng có điều kiện dùng xe ngựa, rất nhiều người phải cuốc bộ. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);
Nhận ra sự thiếu thốn trong việc di chuyển, hắn liền phát thảo sơ bộ rồi cùng Vương Tri chế tạo nó ra. So với xe máy, mô tô, tảu hỏa.. mà nói thì xe đạp cực kỳ đơn giản, không có phức tạp gì.
Cấu tạo chỉ cần hai cái bánh xe được cố định trên khung xường, di chuyển thông qua bàn đạp được liên kết đây sên với bánh sau, khi thông qua bàn đạp phát động động lực bánh sau quay bánh bánh trước như ròng rọc lăn bánh theo quán tính, cổ xe có các vòng bi tùy ý bẻ lái trái phải, chỉ việc ngồi lên yên xe là có thể di chuyển thuận tiện.
Hiện đại chỉ cần bỏ tiền ra là có ngay một chiếc xe xịn có thể trèo đèo lội suối, nhưng thời cổ đại mọi thứ đều bắt đầu từ con số 0 cả. Nhưng chẳng khó khăn gì là bao đều được hắn giải quyết khi trong tay có nhân lực có tài lực, bánh xe được đổi thành bánh gỗ thay cho bánh cao su vành thép.
Chỉ riêng trục xe được đúc bằng kim loại đồng thời hắn cũng đem ổ bi cấu tạo đem cho Vương Tri chế tạo, nó ra đời làm cho rất nhiều cơ quan của hắn đột phá, các cánh tay cơ quan có thể xoay tròn tùy ý.
Để bôi trơn hắn liền lấy mở heo hay mở bò bổ sung vào, khung xe vẫn là khung kim loại, được đúc rỗng để giảm trọng lượng, bánh răng xe và sên được bê nguyên vào. Dù sao thời gian cấp hai đến đại học hắn đều cởi xe đạp mà đi, hư hỏng không ít lần cũng tự tay sửa không ít, nó cấu tạo lại đơn giản sao lại không nhớ.
Và thế là năm chiếc xe đạp nửa nạc nữa mở ra đời, với yên xe làm bằng gỗ nhưng được bọc da thú mềm mại cùng với yên xe phía sau, mà để cho an toàn hắn còn lấp thêm hai bánh nhỏ phái sau để giữ thăng bằng để tránh Hồ San, Diễm Linh Cơ, Hồ Oánh tập tành rồi té.
” Trật sên” Thiên An nhìn phía trước bánh xe sau, dây xên bị trật ra với sự cố này chỉ cần đem một tên thuộc hạ của hắn cũng có thể chữa được.
Mà Hồ San không làm mục đích chính là muốn cùng hắn thân cận, đối với việc này hắn mười phần nguyện ý cũng không vạch trần nàng, nhìn thấy nàng ngoảnh đầu một bên đi đến mắt sên lên.
” Công tử, San nhi lại cho người thêm phiền phức” Hồ Oánh mặt có chút xấu hổ, trong lòng hâm mộ lấy, chút tâm tư của Hồ San nàng làm sao không biết, thậm chí nàng còn thấy nha đầu này còn cố tình làm sên trật đây.
” Không sao? chút việc nhỏ mà thôi” đem xe ngiêng một bên, thông qua hai cây que gỗ đem sên bắt vào líp sau hoàn toàn, líp trước nhỏ hơn chỉ bắt được ba phần tư thì dừng lại, rồi quay mạnh bàn đạp bánh xe chạy tròn rồi nhanh chóng đem nó tra vào bên trong, đứng dậy cười nói: ” xong rồi”
” Công tử thật lợi hại” San nhi nhanh nhẩu chạy đến, trên tay nhiều hơn một con thỏ trắng nhỏ màu trắng được cột một sợi dây đỏ tươi thông qua chiếc vòng cổ nhỏ, miệng đang gặm cà rốt bế đến đặt lên giỏ xe gỗ được lót đầy các tấm vải phía trước, bỏ vào bên trong.
” Nó vẫn còn chưa chết sao?” Diễm Linh Cơ dò hỏi, đi đến chiếc xe của Thiên An ngồi ở phía sau yên xe.