Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 15: Nhưỡng lấy rượu gạo


Đọc truyện Thứ Nguyên Chi Môn – Chương 15: Nhưỡng lấy rượu gạo

Hai ngày sau.

“Cái gì vậy nhỉ? Tại sao lại thơm như vậy? Thơm thật” một người qua đường đột nhiên dừng lại khịt khịt cái mũi lên tiếng.

“Ta mũi thính nhất, mùi này hình như là mùi rượu.”một thanh niên gần đó lên tiếng, miệng nuốt nuốt nước bọt.

“Đoán mò! Là gì có loại rượu làm thơm như vậy? Mơ ngủ à!” một trung niên bên cạnh hắn lên tiếng phản bác, bộ dạng vô cùng say sưa.

“Đây nhất định không phải loại bình thường, mà là tiên tửu.” Một người tỏ vẻ sành sỏi, giống như đã từng được uống vậy.

“Mùi hương này thật là… quá mê người!”một vài người gần đó lên tiếng, khi cảm nhận được phảng phất mùi thơm lan tỏa trong không khí.

Chỉ thấy đám người này nhanh chân di chuyển đi theo, tìm kiếm mùi hương phát ra, càng đến gần thì mùi hương càng đậm lên, mà lúc này số người chen chúc con đường đã rất nhiều, cho đến khi thấy được một đám người cơ hồ gần đến trăm người đang có mặt ở một gian nhà gổ lớn.

“ Thơm quá.. nhất định là món ăn của công tử làm ra”

“ Bậy.. ngươi thì biết gì.. là rượu..hôm trước ta có nghe công tử nói”

“ Ực.. rốt cục là loại rượu gì mà đám người ở gần ngửi cũng say.”


“ Chỉ ngửi thôi, cũng mê người, ta dám cá rượu này còn ngon hơn cả đô thành nổi danh nhất Bách Việt ta”

Đám người tụ tập huyên náo bàn tán lên, để ý kỹ càng lại gần phủ đệ một vài người thân hình có phần lảo đảo gương mặt đỏ hồng cả lên, ánh mắt có phần mông lung giống như say rượu một dạng, thậm chí còn hai ba người nằm dưới đất mà ngáy o o.

“ Tránh ra tránh ra” một âm thanh nử hài vang lên, đám người khi nghe được cũng vội vả né đường, nhường chổ cho thanh âm đó, mà cũng chẳng cận bọn họ nhường chổ thân ảnh to lớn thanh niên lưng trần vai gấu cường trán cơ bắp đem đám người vây kín mạnh mẻ đẩy dạt ra xung quanh.

“ Thật là hương” Diễm Linh Cơ hít một ngụm hơi trong không khí, gò má cũng đỏ ửng.

“ Ực” Vô Song Quỷ yết hầu khẻ nấc, nước bọt nuốt lấy ánh mắt mở to nhìn về căn nhà kia, rồi vồi đi về trước mở đường cho Diễm Linh Cơ.

Ngay khi cánh cửa được mở ra, giống như đập tràn bờ đê một dạng mùi thơm bên trong căn phòng nồng nặc thoát ra khỏi bên ngoài.

Diễm Linh Cơ chếnh choáng một tay bịt mũi mình, trực tiếp đứng ở phía trước, cả thân hình run rẩy bắt lấy cánh cửa ánh mắt nhìn vào bên trong, chỉ thấy theo tầm mắt hắn chính là có một thân ảnh một nam hài bắt mắt đang nằm dài trên mặt đất, trên bàn là một cái bát lớn trong đó đựng lấy nước.

“ Công tử” Diễm Linh Cơ vội vả chạy vào bên trong hô lên, khi nàng nhìn thấy Thiên An nằm dưới mặt đất bên dưới.

Mà lúc này bên ngoài người ngay khi mùi hương đậm đặc tuôn ra thì càng nhiều người sống như say rượu một dạng, thân hình có phần lảo đảo lấy, càng nhiều người đổ về nơi này hơn vây chật kín lấy cả một con đường. Song không có người nào bước vào được khi Vô Song Quỷ chặn lấy cửa vào.

“ A.. là Linh Cơ” Thiên An đầu óc quay cuồng, nhìn phía trước Diễm Linh Cơ hình ảnh có chút mơ hồ, tay vươn ra kéo lấy thân ảnh này xuống trực tiếp ôm lấy.


“ Công tử” Diễm Linh Cơ mặt hồng thấu lên, tuy nàng không ngại cùng vị công tử này thân mật nhưng ở đây còn nhiều người đây.

“ Vô Song Quỷ, mau vào đây, đem công tử ra” Diễm Linh Cơ vất vả một hồi cũng thoát ra được, lập tức cất ra lệnh cho to xác bên ngoài.

Vô Song Quỷ nghe được thân ảnh nhanh chóng bước vào bên trong gian phòng, từ thập công tử Thiên An ra lệnh, ngoài trừ hắn ra thì Diễm Linh Cơ mệnh lệnh hắn cũng phải nghe theo đó. Cũng không mất nhiều khó khăn liền đem được Thiên An ra khỏi bên ngoài, rồi theo lệnh của Diễm Linh Cơ đặt lên một con ngựa để nàng dẫn đi.

“ Ực” Vô Song Quỷ nuốt một ngụm nước miếng nữa, sớm đả không nhịn được đi vào lại bên trong gian nhà, ánh mắt trừng đám người dân bên ngoài, dọa cho đám người này không dám bước vào.

Phía trước hắn là một đám dụng cụ kỳ quái, đặt ở một góc chính là một đống bao vải bố lẫn củi chất đống. Vô Song Quỷ mắt sáng rực thân ảnh lao nhanh đến người nam nhân nằm dưới đất, đem tay bắt lên vò rượu trên tay hắn sau đó ngửa cổ uống lấy.

Nhưng vừa mới uống được một ngụm cả gương mặt hắn đỏ bừng thân hình lảo đảo trên tay vò rượu cũng tuột ra rơi xuống bên dưới mặt đất. Thậm chí rượu trong miệng cũng phun ra, nhưng hắn phản ứng lanh lẹ bắt được vò rượu, con mắt lại mở lớn nhìn vò rượu.

“ Khà” Vô Song Quỳ thốt lên một tiếng, sau đó lại uống lấy một ngụm, lần này so với trước không có một hơi uống cạn như trước, mà tốc độ có phần chậm hơn.

Thời gian qua đi Vô Song Quỷ gương mặt càng ngày càng đỏ, mà rượi trong vò cũng nhanh chóng vơi hết. Cho đến khi cả thân ảnh hắn lảo đảo rồi hoa lệ hôn mê, say ngất bưởi vị rượu, mặt nền có phần rung lên bên trong các đồ gia cụ cũng rung bần bật lên.

Rất nhanh bên trong vang lên từng tiếng ngáy to rõ của y, mà những người dân bên ngoài bạo gan cũng đi vào trong. Không biết là ai khởi đầu, nhịn không được mà lấy rượu uống lấy, rồi cũng giống như Vô Song Quỷ một dạng say mềm ngất đi.

Rượu mà đám người này uống chính là rượu gạo, vừa đơn giản lại không cầu kỳ gì cả chỉ từ nguyên liệu đến dụng cụ nấu đều không quá khó khăn hắn đều có thể chế tạo được.Nhất là khi trong đống kho đồ mang theo lại có một quyển tửu kinh ghi chép lấy phương pháp nấu rượu, Thiên An liền bắt tay vào việc nấu rượu, rượu gạo được hắn chọn ra nấu lấy, kết quả hắn vì thử rượu mà đem mình say ngất đi.


Đầu tiên muốn nấu rượu phải có nguyên liệu và phương pháp nấu.Nguyên liệu thì dể kiếm rồi,có điều men rượu thì hơi cầu kì một chút thôi nhưng cũng ok con dê hết. Hắn bắt tay vào công việc tạo men trước, thứ này hắn biết được là vì trước khi đến thế giới này hắn có một tên bạn thân nhà làm nấu rượu, thường xuyên ghé thăm nên cũng biết.

Nguyên liệu gồm: bột gạo,trấu, nia đựng trấu, nen gốc, chăn ủ men, nước lạnh, chậu đựng bột, thuốc bắc. Để tạo được men cần qua 9 bước riêng biệc.

Đầu tiên ngâm gạo trong thời gian từ 8 đến 10 tiếng, thứ hai mang gạo đã ngâm xay thành bột. Tiếp theo cho bột gạo đã xay vào túi vải, ép kiệt nước. Bước thứ tư cho bột vào trong chậu, sau đó trộn bột đã vắt kiệt nước với thuốc bắc và men gốc để làm mồi gây men.

Bước thứ 5 rải trấu lên mặt nia. Trấu sẽ có tác dụng giữ ẩm cho men và làm cho men ráo nước. Vì vậy để làm được men tốt nhất bạn đọc nên chuẩn bị một nia dày, trải trấu trên nia thật phẳng và đều.

Sau đó nặn men, sau khi đã trộn đều mồi gây men thì dùng tay nặn men thành những cục nhỏ. Chú ý nên nặn sao cho kích thước đều nhau, và đặt nhẹ nhàng men vào nia trấu. Đặt khoảng cách mỗi cục men cách đều nhau theo tỉ lệ nhất định.

Bước thứ 7: Ủ men, sau khi đã đặt men kín vào nia. Sử dụng chăn để phủ nên nia. Nếu bạn làm men ủ rượu vào mùa hè thì chỉ cần sử dụng chăn mỏng để ủ trong 1 đêm là được. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);

Bước tiếp theo hong men, sau khi ủ men xong, mang cả nia men đi hong trong bóng râm khoảng 3 ngày. Lưu ý: Tuyệt đối không mang hong trực tiếp ra nắng to luôn, làm như vậy men sẽ bị thâm và hỏng ngay lập tức.Cuối cùng phơi men, sau khi hong men khoảng 3 ngày. Bắt đầu phơi men ra nắng to cho đến khô.

Chỉ cần qua chin bước có thể tạo thành men rượu, khi đả có men rượu chỉ việc nấu rượu nữa là được. Quá trình nấu rượu cũng giống như ủ men, cần có nguyên liệu và phải tuân thủ các bước bắt buộc trải qua. Nguyên liệu thì gôm men rượu, gạo dùng làm cơm cháy, nước, bình sứ sành, nồi hoặc vĩ hấp.

Bước 1: Ngâm gạo: Ngâm gạo trước 1 ngày. Vào mùa hè thì ngâm trong khoảng 8 tiếng, vào mùa đông thì ngâm khoảng 10 tiếng sẽ làm cho gạo hấp thụ đủ lượng nước cần thiết. Sau đó vớt gạo ra giá để khoảng 1 tiếng cho ráo hết nước.

Bước 2: Nấu cơm (Cơm khô): Chuẩn bị một nồi hấp, bọc một miếng vải lót lên bề mặt rồi đổ gạo lên. Hấp trong khoảng 40p sẽ làm cho gạo không chín hẳn mà vừa tới đủ để làm rượu gạo.

Sau khoảng 20p chúng ta mở nắp vung 1 lần, kiểm tra xem gạo có chín hay chưa, rồi tiếp tục đảo bằng muôi. Nếu thấy gạo đã chín tới, ta cho nhỏ lửa diu diu trong 5p. Đối với gạo nếp tao phải nấu trong khoảng 1h.Khi cơm đã chín sẽ có màu trắng trong, sau đó chúng ta sẽ đợi cho đến khi cơm nguội đi. Nếu chúng ta bỏ men ngay vào lúc này thì dưới tác động của nhiệt độ cao sẽ khiến các vi khuẩn bị chết dẫn tới không thành rượu được. Các vi khuẩn lên men thường không thể tồn tại được trong nhiệt độ từ 32 độ trở lên


Bước 3: Ngâm bột men vào nước đã chuẩn bị sẵn. Khi nấu cơm ta nên ngâm luôn men vào nước trong khoảng 1 tiếng để tiết kiệm được thời gian.

Bước 4: Nhào trộn cơm: Bỏ hỗn hợp nước và bột men vào cơm nấu đã nguội. Trộn đều men với cơm cho đến khi quyện vào nhau. Để hạt gạo không bị nát, chúng ta nên trộn nhẹ tay không quá mạnh.

Bước 5: Lên men: Đổ hỗn hợp vào trong bình. Khuấy đều men và cơm để nguyên như vậy trong 8 tiếng. Sau đó mỗi ngày 2 lần khuấy đều hỗn hợp lên. Đối với hộp nhựa thì chúng ta bọc vải bông rồi buộc dây chun lại ở phần nắp, không được đóng kín hộp bằng nắp nhựa.

Bước 6: Sau 3~4 ngày khi nhiệt độ chất hỗn hộp trong bình lên cao, thì tay phải thay đổi vị trí bình di chuyển xung quanh đó. Tiếp tục lên men như vậy sau 10 -14 ngày, loại bỏ các tạp chất cặn bã trên giá lọc. Qua bước này nếu ta chưa lọc một lần nữa thì sẽ có rượu gạo chưa qua tinh chế, với nồng độ còn khoảng 12 độ.

Lọc lần 2: Sau khi lọc lần 2 ta sẽ được rượu gạo với nồng độ cồn tiêu chuẩn 6%. Như vậy là nếu áp dụng các bước hướng dẫn như trên, các bạn sẽ có được một hũ rượu gạo thơm ngon cho gia đình và người thân, do chính mình làm nên.

Cái mà Thiên An thiếu bây giờ chính là nhân lực, còn về tài lực thì chậm rải kiếm mà thôi ưu thế lớn nhất không phải là võ công mà chính là dựa vào kiến thức hơn người của mình. Đến từ hậu thế hắn kiến thức lý giải so với thời đại này hơn rất nhiều, cái gì thủy tinh chế tạo từ cát, điều chế xà phòng, tạo giấy, làm muối.. những thứ đơn giản này chính là đem lại nguồn tài chính khổng lồ cho hắn sau này.

Mà thứ hắn muốn đem ra kiếm lấy lợi nhuận đầu tiên chính là rượu gạo thứ không thể bình thường quen thuộc hơn đối với người dân Việt. Nếu kiếp trước nguyên liệu cực kỳ đơn giản lại dể nấu, chỉ cần xẹt xẹt bỏ tiền ra là có hết hiện tại tương đối khó khăn chính là nguyên liệu để làm.

Thời đại này gạo không có sung túc gì, so với kiếp trước cứ 3 tháng một vụ mà nói thì cách xa nhiều, chưa kể lúa gạo còn không phải là những giống cho năng suất cao như thời hiện đại. Đặc biệc lúa gạo giống như hắn ăn trước đây chỉ có ở Văn Lang các nước, còn về trung nguyên cây lúa hoàn toàn khác biệc.

Vấn đề này cũng chẳng khó khăn gì, cây lúa hắn đả sớm đổi từ các nước Văn Lang phổ biến cho Đại Việt. Lại có Hỏa Vũ Công cung cấp cho mình nguyên vật liệu, liền an tâm đi nấu rượu. Chỉ cần đem gạo đả ngâm cùng với men rượu đun sôi, hơi nước bốc hơi rồi chưng cất lấy sẻ thu lấy rượu.

Độ rượu có cao hay không chính là quá trình này, khi mà thất thoát ra môi trường bên ngoài bay hơi đi sẻ làm giảm nồng độ. Đây là lổi chung của thời đại này khó người có thể chưng cất ra liệt tửu được, Thiên An sẻ không mắc lổi này chỉ cần 2 cái nồi kín một lớn một nhỏ được nối với nhau bằng một ống thông hơi, theo đó hơi nước bay qua sẻ được làm lạnh quá trình khép kín.

Khó khăn chính là men rượu khi có hai hướng đi chính là men lá và men thuốc, một chính là lấy một số lá cây nhất định sào khô sau đó ngâm nước đun sôi cho đến cô đặc lại còn một ít nước là đủ.

Men thuốc cũng giống vậy có thể là thuốc bắc thuốc nam đem sào khô ngâm nước sau đó đun sôi cô đặc lấy còn ít nước thì đem bột gạo đã ngâm xoay nhuyễn ra hòa trộn lại thành từng cục, sau đó đem ủ đi 2 3 ngày cho nấm mốc mọc đều trên mặt.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.