Bạn đang đọc Thư Ký Là Vợ Tương Lai Của Lục Tổng FULL – Chương 3: Đi Dự Tiệc Cùng Sếp Tổng Tt
Xe dừng lại ở trước cửa căn biệt thự được bố trí hết sức xa hoa, sân cỏ màu xanh rộng rãi, phía trên đèn sáng lộng lẫy.
Sếp Lục bước xuống xe mở cửa cho Thục Nghi rồi ôm eo cô bước vào trong.1
Thục Nghi bất ngờ “Sếp…”
Lục Thiên Phong nhìn qua cô cười tươi “tôi và cô đã thỏa thuận trên xe rồi còn gì?”
“À, vâng tôi hiểu rồi” Thục nghi thở nhẹ, nhẹ nhàng đáp lời.
“Ừ tốt, vậy đi thôi” Thiên Phong dứt khoát câu nói của mình.
Lục Tổng đi đến chỗ những người doanh nhân khác chào hỏi.
Mọi người thấy lạ khi bên cạnh anh không phải là cô thư ký như mọi lần mà là một người mới, đã vậy anh còn ôm eo cô ta nữa.
Rồi một người cất tiếng hỏi:
“Chào Lục Tổng, cô gái này là…?
Lục Thiên Phong cười trả lời lại:
“Cô ấy là thư ký mới của tôi”.
“Ồ, ngài lại đổi thư ký nữa à”.
“Đúng vậy.”
Lục Thiên Phong quay lại nói với cô “Thục Nghi, mau chào các vị ở đây đi, những người này là đối tác bên công ty chúng ta”.
“Chào, chào các vị”.
Cô lắp bắp nhắc lại.
“Chào cô…cô tên gì?” Một người hỏi cô.
Thục Nghi tự tin trả lời nhanh.
“Tôi là Ngô Thục Nghi”.
“Ồ, cái tên rất đẹp”.
“Cảm ơn ông”
Thiên Phong tiếp lời “vậy xin phép chúng tôi đi qua bên kia”.
“Vâng xin mời”.
Sau màng chào hỏi Thiên Phong ôm eo Thục Nghi qua bàn ăn.
Thực đơn đãi tiệc buffet dành cho các vị quan khách, khách vào cũng gần đông.
Mọi người chia nhau từng nhóm đứng nói chuyện xã giao cười cười nói nói, ăn nhẹ và uống các loại rượu trên bàn hay có tiếp viên bư đi qua – đi lại.
Lục tổng dịu dàng nói tiếp:
“Thục Nghi, cô có đói bụng chưa? Tôi và cô qua đó ăn chút gì đi?”
“Vâng thưa sếp Lục” Thục Nghi nhẹ nhàng trả lời.
Đây là giây phút cô mong đợi nhất khi đi ăn tiệc đó là “được ăn những món mình thích hay lạ”.
Thục Nghi vừa ăn nhẹ miếng bánh còn Thiên Phong anh vừa cầm lên thì Cao Trí bạn thân anh bước lại và chào hỏi:
“Thiên Phong, cậu đến rồi à.”
“Ừ, chúc mừng sinh nhật cậu, Cao Trí”.
“Cảm ơn cậu Thiên Phong”.
Cao Trí nhìn sang Thục Nghi.
“Chào cô, chắc cô là… thư ký mới của sếp Lục đây”
“Vâng ạ, chào ông Cao”.
Thiên Phong cười cười nói nói “chỉ có cậu hiểu tôi nhất”.
Cao Trí cười tươi nói “Thiên Phong! cậu định tuyển bao nhiêu cô thư ký rồi mới chịu dừng lại đây.
Mà cậu cũng hay thật toàn thư ký đẹp không à”.
Thiên Phong đầy vẻ tự tin tuyên bố “Đây là cô thư ký cuối cùng của tôi rồi và có khả năng là vợ tương lai của tôi”.
“Cái gì? Thật chứ” Cao Trí sốc “Thôi bớt đùa dùm tôi” Cao Trí tiếp lời.
Cả Thục Nghi cũng như Cao Trí đều sốc khi nghe Thiên Phong nói như vậy.
Thục Nghi nhìn qua Thiên Phong nhưng anh không nhìn qua cô mà nhìn Cao Trí cười cười.
Cao Trí lại tiếp tục nói “Thôi không nói về vấn đề này nữa.
Thiên Phong! tôi và cậu qua bên kia chào hỏi một số đối tác bên Ba tôi đi”.
“Ừ, vậy mình đi” và quay sang Thục Nghi nói nhỏ vào tai.
“Cô đứng đây ăn và chờ tôi không được đi đâu, tôi qua kia rồi lát quay lại”.
“Vâng ạ, sếp Lục cứ đi đi, tôi ở đây một mình không sao”.
Cao Trí và Thiên Phong bước qua chào các bậc tiền bối của Ba mình, họ cười nói vui vẻ và uống rượu liên tục.
Sau hơn ba mươi phút vẫn thấy sếp Lục đứng đó nói chuyện.
Thục Nghi bên này cô vừa ăn vừa nghĩ thầm.
“Kịch bản của truyện ngôn tình cô hay đọc thường thì giám đốc và thư ký đi dự tiệc.
Một là giám đốc say và ngủ với cô thư ký.
Hai là cô thư ký say…cũng ngủ với giám đốc.
Cuối cùng thư ký bị thiệt hại nặng nhất…Ôi! nghĩ tới đó thôi là biết số phận cô đang rơi trường hợp nào rồi…và trường hợp của cô hiện tại rơi vào phương án một vì nhìn đằng xa xa kia sếp Lục liên tục nâng ly cười nói vui vẻ…ui căn à nha”.
Một vị khách nước ngoài bước lại gần Thục Nghi, làm cô giật mình mà cắt ngang dòng suy nghĩ vu vơ.
“Xin chào cô gái đẹp! Tôi tên là David, tôi có thể mời cô một ly rượu được không? Giọng nói chạm chạm như vừa mới học tiếng Việt vậy, nếu cố gắng nghe thì sẽ ổn mà mới nghe thì…nghe không rõ.
“Dạ vâng”.
Thục Nghi lấy vội ly nước cầm trên tay và uống.
“No… no… tôi muốn mời cô một ly rượu à”.
“À…à xin lỗi tôi nghe nhầm”.
thục Nghi luốn cuống đáp trả.
Thật ra cô không muốn uống rượu với người lạ nên đã lấy đại một ly nước uống nhanh.
“Không sao, vậy mời cô”.
Thục Nghi loay hoay thấy trên bàn có nhiều loại rượu khác nhau, cô nảy ra một ý định trốn tránh việc uống rượu của cô.
“A…Tôi sẽ pha chế cho ông một ly rượu nhé!”
“Ok, rất tuyệt vời”.
Mọi người xung quanh nghe cô nói vậy họ liền bu lại xem cô gái này sẽ làm như thế nào?
Sau những động tác cơ bản Thục Nghi đã tạo ra một loại thức uống mới lạ và khác với những ly rượu trên bàn, nhìn rất là hấp dẫn.
Dù sao trước đây khi còn đi học Đại Học để có tiền trang trải cuộc sống cô đã vào quán bar hay quán rượu làm tiếp viên đứng quầy như vậy tiền sẽ nhiều hơn là khi làm nhân viên các quán thức ăn nhanh.
Nhờ đó mà được đàn anh chỉ dạy cho cách pha chế các loại rượu hay còn gọi là Bartender.
Nghĩ cũng lạ, Bartender xém chuyên nghiệp như cô lại uống mấy chất kíƈɦ ŧɦíƈɦ rất kém.
Lí do vì nó rất đắc không uống nổi.
Cô chỉ giỏi uống bia cùng đồng nghiệp thôi.
“Xong rồi, xin mời ông thưởng thức” Thục Nghi hào hứng.
“Ok, cảm ơn cô.
Tôi nhìn ly rượu này trong màu rất đẹp” nhận lấy ly rượu từ tay Thục Nghi.
Ông David nhắp nhắp, đầu gật gật…khuôn mặt tỏ vẻ hài lòng.
“Tôi chưa bao giờ uống một loại rượu nào pha chế ngon như vậy? Cảm ơn cô, thật là tuyệt vời mà.”
Thục Nghi rất vui “Vâng, cảm ơn ông quá khen”.
Bên kia Lục Thiên Phong thấy mọi người đang bu đông xung quanh cô thư ký của anh.
Nghĩ cô ta đã gây rắc rối gì mà khiên người khác bu đông như vậy.
Anh điềm tỉnh chào mọi người rồi bước qua đứng kế bên cô.
Mặc dù Thiên Phong ngà ngà say bước đi có chút hơi chao đảo nhưng anh lấy lại phong thái rất nhanh.
Tay cầm ly rượu và tay kia lại gần ôm eo cô.
Thiên Phong vừa đứng kế bên Thục Nghi, cô ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người anh tỏa ra và tư thế ôm sát có chút dựa vào người cô hơn so với lúc ban đầu.
Chắc sếp Lục có chút say rồi, Thục Nghi cố gắng đứng làm điểm tựa cho sếp.
Ông David vừa thấy Lục Thiên Phong bước lại, ông đã tỏ ra bất ngờ.
“Ohm.
Thì ra cô gái xinh đẹp đây là…của Lục Thiên Phong”.
“Xin chào ông David! Cô ấy là thư ký của tôi”.
Thiên Phong đáp lại.
Ông David tiếp lời “Ồ, thư ký của Tổng giám đốc Lục tất giỏi, cô ấy biết pha chế rượu và cho tôi thưởng thức, nó rất ngon và tuyệt vời”.
“Vâng, cảm ơn ông quá khen”.
Thiên Phong giọng đầy tự hào.
“Cô có thể pha thêm một ly cho tổng giám đốc cô không?”
Thục Nghi lên tiếng đáp lại “Vâng ạ, đợi tôi một lát”.
Lại vài thao tác đơn giản, Thục Nghi tạo ra một ly rượu giống ông David.
Thiên Phong đặt ly rượu của anh xuống và cầm ly rượu Thục Nghi đưa cho.
Anh và David nâng ly.
Thiên Phong ngạc nhiên vì vị ly rượu này ngon hơn so với các ly anh uống nảy giờ.
Ông David chậm rãi nói tiếp“Dự án mà tuần trước Lục thị gửi bên công ty tôi…tôi đã xem xét và hôm nay tôi quyết định sẽ kí hợp đồng với công ty Lục Thị”.
“Vậy thì quá tốt rồi” Thiên Phong vui mừng ra mặt.
Vì cái dự án đó rất quan trọng cho công ty anh, một tuần qua đã chạy đua với các công ty khác nhưng luôn bị trì hoãn.
Không ngờ hôm nay lại được nhận sự đồng ý của ông.
Công lớn nhất có lẽ là của thư ký Thục Nghi, biểu hiện hôm nay rất tốt.
“Vậy hẹn tối mai chúng ta đến nhà hàng ABC kí hợp đồng, Lục tổng nhớ dẫn theo cô thư ký của anh luôn nhé!”.
“Vâng thưa ông David”.
“Không còn việc gì khác, tôi đi trước” ông David tiếp lời.
“Vâng mời ông”.
Thiên Phong đáp trả.
“Chào cô và Lục tổng”.
Cả Thiên Phong và Thục Nghi đều đáp “vâng”.
Thiên Phong quay qua Thục Nghi “Hôm nay biểu hiện của cô tốt lắm”
Mọi người xung quanh biết được Lục thị vừa ký được dự án mới của công ty nước ngoài họ vui mừng lây và bước qua chúc mừng tổng giám đốc Lục.
“Sếp Lục để tôi uống đỡ anh” Thục Nghi rụt rẻ nói tiếng nhỏ dần.
Thiên Phong gạt ngang “để tôi uống, sẳn tôi say rồi.
Tôi muốn cả hai cùng đi nhưng chỉ một người say là đủ rồi, hai người say hết rồi ai đỡ mà về”.
Vậy là một mình Lục Thiên Phong cũng đáp trả lại bằng cách uống hết những ly rượu họ mời, ly này hết đến ly khác…
Thục Nghi đứng bên cạnh lo lắng, thấy nhiều người cứ bu lại ngày càng đông.
“Thôi xong rồi, kiểu này chắc sếp Lục hết đường về, nhiều người mời thế này thì… phải làm sao?” Cô nhanh trí tìm giải pháp.
Một người trong số đó lên tiếng “Cô muốn nói gì thì cứ nói đi, chúng tôi nghe rồi xem như thế nào?”
Giọng Thục Nghi đầy tự tin và chững chạc nói lên ý kiến của cô.
“Vâng ạ, cho tôi hỏi…!hôm nay mọi người đến đây dự tiệc gì ạ?
Một người trong số họ trả lời cô:
“Tất nhiên là tiệc sinh nhật con trai chủ tịch Cao rồi, vậy mà cô cũng hỏi”
Thục Nghi tiếp lời “Vậy thì tôi nghĩ ông đây nói đúng.
Đúng là sinh nhật của con trai chủ tịch Cao, vậy mọi người nên chúc mừng con chủ tịch Cao mới đúng.”
Mọi người ồn ào “cô gái đó nói cũng đúng mà”.
Thấy không ai nói gì thêm Thục Nghi tiếp túc nói “thay vì mọi người cứ chúc mừng Lục Tổng vì chuyện ngoài ý muốn, thì sao mọi người không chúc mừng sinh nhật cho chủ nhân buổi tiệc này ý nghĩa hơn.
Còn chuyện chúc mừng Lục tổng thì để lần sau cũng chưa muộn.
Tôi nói như vậy có được không ạ?”.
Tác giả: do mình viết truyện bằng điện thoại nên nếu có chỗ nào sai hay thiếu chữ mọi người bỏ qua nhé.
Viết bằng điện thoại nó lâu quá à.
Cảm ơn mọi người nhiều ạ.
^.^.