Bạn đang đọc Thư kí tình yêu – Chương 4
Lạc Tiểu Huân bất an cúi đầu không yến, áy náy không dám gặp người khác, nhất là đối mặt với người phụ nữ đang ngồi trước mặt cô.
Người phụ nữ này khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua giống như chỉ mới ba mươi, tính tình dịu dàng, nhưng khi làm việc cũng rất kiên quyết và có tầm nhìn, đây chính là lão bản của Ngân Hàng Tương Thân, tên gọi Âu tỷ.
Lạc Tiểu Huân đã chuẩn bị tâm lý bị Âu tỷ quát ột trận, dù sao từ ngày Ngân Hàng Tương Thân thành lập cho tới giờ, chỉ có nam nữ hai bên không nhận được điện thoại thông báo mới không đến được, chưa bao giờ có chyện bị chính thư kí tình yêu làm hỏng.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, vừa mới đi làm buổi sáng, cô đã được Âu tỷ gọi vào phòng làm việc xét hỏi.
“Xin lỗi, tại em mà mọi chuyện hỏng hết cả.” Cô cúi người thật sâu, tự biết mình đuối lý.
“Em cũng biết, xảy ra chuyện như vậy, nếu truyền ra ngoài, sẽ tổn hại rất lớn đến danh dự của ngân hàng tương thân chúng ta.”
“Em biết, tất cả đều là lỗi của em, em quá mất lý trí rồi.”
Lạc Tiểu Huân không còn cách nào khác, làm việc công tư phải rõ ràng, cô đem chuyện riêng cùng với tình cảm riêng tư vào công vệc, là cái sai của cô, nếu Âu tỷ muốn trừ tiền lương của cô, cô cũng không có nửa câu oán thán.
Âu tỷ cũng không có nổi trận lôi đình, chỉ lắc đầu thở dài.
“Em ở công ty cũng đã năm năm rồi, xử sự luôn chững chạc, thành tích làm việc cũng rất tốt, chuyện như vậy phát sinh, nghiêm khắc mà nói, em cũng đáng được thông cảm, dù sao bỗng dưng bị giải trừ hôn ước, đối với phụ nữ mà nói là một cú sốc rất lớn.”
“Chuyện đã qua rồi, sau này em tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như vậy nữa, cũng sẽ khống chế tình cảm của chính mình, lần này chuyện Giang tiểu thư muốn bồi thường, em nguyện ý khấu trừ vào tiền lương đền bù cho công ty.”
Âu tỷ nhìn cặp mắt quen thuộc, khuôn mặt trái xoan đoan trang xinh đẹp, trẻ tuổi, hơn nữa giả bộ kiên cường, rõ ràng trong lòng bị thương không nhẹ, bên ngoài vẫn cố làm như không có chuyện gì, cũng chịu tất cả trách nhiệm, một cô gái khiến người ta đau lòng biết bao a, giống hệt cô lúc còn trẻ.
Âu tỷ dịu dàng cười, ôn nhu nói: “Em dù sao cũng là thư ký ưu tú của công ty, cũng đã giúp rất nhiều người tìm được bạn đồng hành, vì lợi nhuận của công ty kiếm vào không ít tiền, cho dù không có công lao cũng có khổ lao, nếu như chị phạt em, không phải là lão bản này quá hà khắc hay sao ? Chuyện tình cảm khiến người ta tổn thương nhiều nhất, đổi lại là người khác, cũng khó mà xử lý tốt được như em, chị sẽ không khấu trừ tiền lương của em, còn bên phía Giang tiểu thư, chị đã phái người đi xin lỗi xử lý rồi, lần này coi như rèn luyện đi.”
Lạc Tiểu Huân cảm kích nhìn Âu tỷ, một chút thông cảm này làm ngực cô ấm áp: “Âu tỷ…cám ơn chị.”
Âu tỷ khẽ cười nói: “Muốn nói cảm ơn, thì phải cảm ơn Suất tiên sinh, chuyện lần này, cậu ta còn đặc biệt gọi điện thoại tới nói rõ tình hình, muốn chị đừng trách phạt em đấy.”
“Di…Thật sự? “Chuyện này đúng là ngoài ý muốn của cô.
“Cậu ấy nói hôm đó là cậu ta tự mình thấy phải giúp đỡ, nói cho chị biết nếu muốn trách tội, thì trách cậu ta là được, còn nói nếu có gây tổn thất gì cho công ty, cậu ta nguyện ý bồi thường.”Âu tỷ cười ha hả: “Thật hiếm thấy nha, tên kia bình thường nói chuyện miệng chó không phun ra được ngà voi, cư nhiên lại đồng ý nói chuyện giúp em, có thể thấy sự có trách nhiệm và quan tâm của em, cậu ta đều để trong mắt, đem cậu ta giao cho em, quả nhiên là chính xác.”
Lạc Tiểu Huân cảm thấy kinh ngạc vô cùng, nghĩ không ra cái tên thích oán thán kia cũng có một mặt “đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi”, làm cho cô vừa cảm động vừa vui mừng, không uổng phí lúc trước bản thân mình vì hắn mà tận tâm hết sức.
May là chuyện lần này, xem như hữu kinh vô hiểm*, mặc dù truyền ra có ảnh hưởng đến danh dự của công ty, nhưng là may mà cô nhiều năm qua cố gắng tổ chức vì rất nhiều nam nữ tìm được duyên lành, cho nên vẫn có rất nhiều khách hàng ở trên trang web của công ty tỏ ý ủng hộ, cũng nói sẽ tiếp tục giới thiệu cô cho những người khác.
Về chuyện cô giải trừ hôn ước, trừ Âu tỷ ra, cô cũng không muốn cho đồng nghiệp khác biết, công việc vốn là phương thức duy nhất để cô có thể rời xa chỗ của Dương Tiến Tường, cô không muốn ngay cả ở công ty cũng phải đối mặt với nghị luận của mọi người, huống chi lời nói rất đáng sợ, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt để tuyên bố với mọ người.
Vì chuyện rắc rối của kết hôn, một tháng qua cô buồn bã tinh thần bị tổn thương, trong lòng tiều tụy, sau khi trải qua chuyện ngày hôm qua, trong đầu cô bây giờ, chỉ toàn là hình ảnh trước sau như hai người của Suất Vũ Sâm.
Sau khi trở về chỗ ngồi, cô bật máy vi tính, mở tài liệu, trên màn hình xuất hiện khuôn mặt anh tuấn nghiêm túc kia.
Nhớ lại lúc đó, biểu hiện của hắn hết sức thân sĩ, lời ăn tiếng nói vừa phải, kinh ngạc nhất chính là nụ cười mê người kia, so với khuôn mặt lạnh như tiền trong ấn tượng kia, thật sự kém xa đến mười vạn tám ngàn dặm.
Hắn chẳng những biểu hiện ra bộ dáng một người đàn ông tốt yêu vợ, hơn nữa phản ứng rất nhanh nhạy, chăm sóc chu đáo, cùng với hình tượng nguyên bản một người đàn ông chuyên đi bới móc, vừa cố chấp lại vừa hà khắc của hắn khác nhau một trời một vực.
Công ty đá quýVĩnh thế truyền kỳ? Vì sao trong hồ sơ hắn không có viết vào ?
Hắn lúc giao tiếp với người khác, rõ ràng biểu hiện rất tốt, hoàn toàn không giống những gì mà đối tượng thân cận từng phê bình —— nói chuyện ác độc, không biết hòa hợp tình cảm.
Nhắc đến hòa hợp tình cảm, hôm qua hắn đều xử lý tốt đẹp, lại còn giúp cô giải trừ khó khăn nữa.
Người đàn ông phản ứng nhạy bén như vậy, một chút cũng không khô khan cố chấp, hoàn toàn không giống một người từng bị hai mươi tám người phụ nữ cự tuyệt kết giao chút nào.
Hắn…có phả có ẩn tình gì khác hay không ?
Lạc Tiểu Huân nhìn ảnh chụp của hắn mà ngẩn người, nghĩ thầm nếu đã nợ anh ta một nhân tình, vì trả ơn, cô nhất định phải giúp hắn tìm được đối tượng tốt nhất, tìm được người vợ thích hợp nhất mới được.
*****
Lần nữa gặp lại Suất Vũ Sâm, là một tuần sau.
Lúc cô xuất hiện, tầm mắt của Suất Vũ Sâm rơi ngay vào tập tài liệu cô đang cầm trên tay trước tiên, sau đó lạ quay trở lại trên vẻ mặt thần bí tươi cười của cô.
“Lần này cô lại mang cho tôi ảnh chụp của ai nữa đây ?”
“Thực ra, lần này tôi mang đến, cũng không phải chân dung nữ chính.” Cô kích động mở tài liệu ra, đặt xuống trên bàn của hắn, người cũng nhiệt tình chuyển qua chỗ ngồi bên cạnh ghế sa lon của hắn, dùng ngữ điệu thận trọng nói.” Số liệu này cực kỳ quý giá, là tâm huyết năm năm trời của tôi, đương nhiên, tôi biết anh không có thời gian, lại bận rộn nhiều việc, nhưng là từ lần trước ở triển lãm, tôi nhìn thấy tiềm chất của Suất tiên sinh, cho nên ——”
“Đây rốt cuộc là cái gì ?”
“Nói tóm lại, pháp bảo của tôi, ba mươi sau kế thân cận.”
Hắn giương mi, buồn cười hỏi: “Ba mươi sáu kế?”
“Đây là tâm đắc trong năm năm làm việc của tôi, không phải tôi khoe khoang, mặc kệ gặp gỡ đối tượng thân cận kiểu gì, tôi đều có thể khiến cho bọn họ từ thê thảm biến thành thần kỳ. từ con ếch xanh biến thành hoàng tử, điều kiện của Suất tiên sinh so với những người đó tốt hơn rất nhiều, cho nên anh chỉ cần đồng ý nghe theo những kỹ xảo thân cận của tôi, phối hợp diễn xuất, nắm chắc yếu điểm ——- không phải tôi khoác lác, pháp bảo của tôi, cho tới bây giờ chưa cho ai xem qua, bởi vì đây là vũ khí bí mật để tôi tác hợp cho người khác….”
Cô thao thao bất tuyệt mang kế hoạch của mình nói cho hắn nghe, thậm chí vô tư chia sẻ bí quyết của mình, nói cả ngày trời, cũng không thấy hắn có bất kỳ phản ứng hay biểu tình gì, ngược lại là cặp mắt như đang đánh giá khuôn mặt của cô suy tư cái gì đó, tâm tư không để ý đến lời của cô.
“Suất tiên sinh, anh có đang nghe sao?”
Suất Vũ Sâm không có trả lời cô, ngược lại đem hai tay khoanh trước ngực, một tay lại còn xoa xoa cằm, tầm mắt lướt qua trên mặt cô cùng trên người, như là đang đánh giá vài thứ (ách, sao bộ dạng này của anh giống Sở Khanh quá vậy) , hại cô cũng mạc danh kỳ diệu phải kiểm tra chính mình, xem xem bản thân có chỗ nào không ổn ? Là quần áo có vấn đề? Hay là tóc bị rối ?
“Suất tiên sinh, tôi…có chỗ nào không ổn sao ?”
Hắn cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lại hỏi một vấn đề chẳng liên quan.
“Tối nay cô có bận gì hay không? “
“Ách….không có.”
“Có thể phiền cô cùng tôi tham gia một bữa tiệc được hay không ?”
“A? Cái này….không được đâu.”
“Tại sao không được ?”
“Bởi vì….” Bởi vì ánh mắt hắn nhìn chăm chú người ta, làm cho cô có cảm giác như bị tính kế, đột nhiên ngửi được một bầu không khí bất ổn, đầu óc cô cũng xoay chuyển rất nhanh, lập tức tìm một cái cớ. “Bởi vì tôi đột nhiên nhớ ra, tối nay tôi có hẹn.”
Bình thường vào lúc này, người bình thường sẽ ngại ngùng không nài ép người ta, nhưng cô đã quên mất, Suất Vũ Sâm đâu có phải là “Người bình thường.”
Bình thường vào lúc này, người bình thường sẽ ngại ngùng không nài ép người ta, nhưng cô đã quên mất, Suất Vũ Sâm đâu có phải là “Người bình thường.”
“Hủy đi.” Hắn ra lệnh.
“Hả? Vậy sao được ?”
“Dù sao đấy cũng là cô lấy cớ.”
Một câu nói hại cô tạm thời đình chỉ hô hấp, vẻ mặt cứng ngắt.
Làm sao lại có người có thể không thèm kiêng nể mà trực tiếp đạp đổ lời nói dối của cô, ngay cả mặt mũi cũng không thèm để lại cho? Lạc Tiểu Huân nhịn không được có chút phát cáu.
“Đây gọi là cự tuyệt một cách lịch sự có được hay không, chẳng nhẽ anh thích bị cự tuyệt đến mất mặt sao?”
“Cô không thể cự tuyệt.”
“Tại sao?”
“Bởi vì cô nợ tôi một nhân tình.”
Thật là thẳng thắn,, giết người phá cửa không thấy máu, muốn ở trước mặt người đàn ông này duy trì sự lễ phép, thật đúng là không phải người bình thường có thể làm được, vốn trong lòng cô mang đầy cảm kích, cảm thấy biểu hiện yêu thương của ngày hôm đó có thể lên thiên đường được rồi, chưa được vài ngày, người này lại hiện nguyên hình, dùng nhân tình đến ép buộc cô, hơn nữa nói xong, mặt không đỏ khí không suyễn, cứ như là chuyện đương nhiên.
Cô không phải là người thiếu nhân tình người ta không trả, cũng không muốn lấy oán báo ân, nhưng mà cô càng muốn đi làm về, ở nhà được ung dung thong thả ngồi xem TV a.
Trong lòng cô giãy dụa, thử xóa bỏ ý nghĩ trong đầu hắn: “Nhưng là..tôi không có lễ phục tham gia tiệc rượu.
“Tôi đưa cô đi mua ngay bây giờ.”
Hắn cứ như vậy mà định án, làm ra quyết định, đứng dậy lập tức hành động, làm cho cô thiểu chút nữa không phản ứng kịp.
” Ê? Chờ, chờ một chút, tôi còn phải đi làm a.”
“Phục vụ tôi, không phải là đang đi làm sao, đi thôi.” Không chờ cho cô có cơ hội cự tuyệt, hắn lôi kéo cô, đi ra ngoài, lập tức đi mua lễ phục dạ hội mặc cho đêm nay.
********
Suất Vũ Sâm mở cửa xe, trực tiếp đưa cô đến cửa hàng trang phục đặt riêng.
Vừa bước vào cửa, đã thấy nhân viên của cửa hàng tiến lên lễ phép chào hỏi, tựa hồ như hắn là khách quen ở chỗ này, bởi vì nhân viên cửa hàng cũng nhận ra hắn.
“Chọn một bộ lễ phục dạ hội hợp với cô ấy, tối nay sẽ mặc.”
Dưới mệnh lệnh của hắn, nhân viên nữ của cửa hàng thân thiết chào hỏi cô, dẫn cô đến một gian thay quần áo rộng lớn thoải mái, đo đúng số đo ba vòng của cô, sau đó chọn lấy năm bộ lễ phục màu sắc và kiểu dáng khác nhau, mời cô mặc thử.
Vừa nhìn thấy giá tiền đề trên nhãn hiệu, con ngươi Lạc Tiểu Huân trong nháy mắt trợn tròn, tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài, nhưng vẫn mạnh mẽ bình tĩnh ngoắc ngoắ tay hắn, ý bảo hắn ghé tai lại gần.
“Này, mấy bộ đồ này đều trên vạn đồng nha…”
“Thì làm sao?”
“Một tháng tiền lương của tôi cũng không đến ba vạn đồng, mà bộ đồ kia đã bảy vạn đồng, anh muốn hại chết tôi à ?”
“Tôi mua.” Hắn không nói thừa lời nào.
Cô thật đúng là bị hào khí của hắn dọa mất rồi, quái lạ trừng hắn.
“Anh thật sự muốn trả tiền?”
“Nếu không thì sao? Cô định trả cùng tôi sao ?”
Cô vội vàng lắc đầu.
“Vậy còn có vấn đề gì nữa không? “
“Không có.” Cô lập tức ngoan ngoãn trở về phòng thay quần áo, nghe Đại lão gia hắn ra lệnh, thay quần áo.
Sau một hồi trang điểm, khi cô mặc lễ phục dạ hội từ phòng thay đồ bước ra, trong ánh mắt hắn, hiện lên một tia sáng kinh diễm.
Quả nhiên là Phật muốn kim trang, người cần ăn mặc, phong cách của nhà thiết kế nổi tiếng quả có khác, bất luận là từ chất liệu gì, kiểu dáng cùng những đường cắt, không chỉ lộ ra vẻ nữ tính của cô, mà còn tôn lên đường cong thướt tha trên cơ thể, ngay cả chính bản thân cô cũng yêu thích không muốn buông tay, mà Suất Vũ Sâm lại cứ nhìn chằm chằm vào cô, làm cho gương mặt cô không khỏi nóng lên.
“Bộ này được chứ ?” Cô có chút ngại ngùng hỏi.
Hắn bất khả tư nghị* mà gật đầu: “Không ngờ cô ăn mặc lên, cũng là nhân khuông nhân dạng .”
*không thể tưởng tượng nổi; huyền diệu.
Cô thở phì phì phồng mang trợn má, trừng mắt: “Anh không nói những lời như vậy không được sao ?”
“Tôi chỉ nói sự thật.”
“Khó trách phụ nữ bị anh hù dọa cho chạy mất.”
“Phụ nữ thích nghe lời ngon tiếng ngọt ?”
Cô sửa lại: “Phụ nữ là thích nghe đàn ông nói lời ngon tiếng ngọt khi họ thật sự có tâm ý.”
Thật là, ngay cả một lời ca ngợi cũng không biết, khó trách tên này luôn khiến phụ nữ chạy mất dép, cô bắt đầu hoài nghi hôm đó ở triển lãm, biểu hiện đầy phong độ của hắn chỉ là nhất thời “Thất thường”.
Sau khi mặc đồ xong, cô đứng trước gương xoay qua rồi xoay lại. Cái đẹp sẽ khiến phụ nữ vui vẻ, vui vẻ sẽ làm cho phụ nữ trở nên đẹp hơn, điệu bộ tung tăng của cô, bị Suất Vũ Sâm ở một bên thu hết vào trong đáy mắt, khóe môi không tự giác khẽ nhếch lên.
Hắn hào phóng thanh toán tiền, lại còn mang cô đi mua đồ phụ kiện cho xứng với bộ lễ phục, như là xắc tay, giá tiền cũng phải hơn vạn đồng, tuy nói là hắn yêu cầu muốn cô đóng làm bạn gái, nhưng là phung phí nhiều tiền như vậy, ít nhiều làm cho cô không an tam, cô không phải loại người đi chiếm tiện nghi của người khác, vốn nghĩ muốn từ chôi, một cái xắc tay cũng chẳng nói lên cái gì, mua thật sự lãng phí, nhưng hắn vẫn kiên quyết, nói rằng bạn gái hắn không thể quá giản dị, vậy sẽ làm cho hắn mất thể diện.
Vẻ mặt của hắn, giống như chỉ cần thể diện, không cần biết giá cả bao nhiêu.
Cô không nhịn được mà liếc hắn khinh bỉ một cái, nếu hắn thích sĩ diện như vậy, cô cần gì phải nhiều chuyện tiếc tiền hộ hắn a? Vậy cứ theo hắn thôi, dù sao có tiền chính là lão đại.
Tiếp theo, hắn lại mang cô đến cửa hàng của công ty Vĩnh Thế Truyền Kỳ, muốn cô chọn một vài thứ trang sức tương xứng, sau khi chuẩn bị an bài tất cả xong, thời gian cũng không sai biệt lắm.
Ngồi trên xe của Suất Vũ Sâm, lướt nhanh đến nơi tổ chức dạ tiệc, bước tới cửa khách sạn, cô khoác lấy cánh tay của Suất Vũ Sâm, sóng vai bước vào hội trường.
Người tới tham gia tiệc rượu rất đông, Lạc Tiểu Huân tò mò hết nhìn đông rồi lại ngó tây, bởi vì cô thực sự đói bụng rồi, giữa trưa ăn không được bao nhiêu, giờ đã là bữa tối, bụng lại càng biểu tình dữ dội.
Mới bước vào không lâu, cô liền chú ý đến một bàn dài mỹ thực cùng với hoa tươi bày ra trước mắt, đặt ở giữa hội trường, có tháp bánh ngọt, rượu cocktail, còn có các loại điểm tâm theo phong cách phương Tây.
Cô nuốt nước miếng, mắt không nỡ dời đi, thẳng ngoắc nhìn chằm chằm, bất quá nếu cô đến để đền đáp nhân tình, nhất định phải diễn vai bạn gái hắn thật tốt, bởi vì vừa mới tiến vào đại sảnh, cô liền chú ý tới quan hệ của Suất Vũ Sâm rất rộng rãi, làm cho cô cũng trở thành tiêu điểm để người khác đánh giá.
Cô xứng chức sắm vai nhân vật của mình thật tốt, ưu nhã, mềm mại, tự nhiên đúng mực, cô cảm giác được, đây là điều hắn muốn, bởi vì từ lúc tiến vào, một giây bắt đầu, cô liền chú ý tới thay đổi của hắn, như là biến thành một người khác hoàn toàn.
Không thấy một Suất Vũ Sâm nghiêm nghị, nói chuyện ngay thẳng đâu, hắn bây giờ, nói nói cười cười, hài hước hào phóng, phảng phất như một người giàu kinh nghiệm trên thương trường, mà vẫn không mất đi phong độ thân sĩ.
Chuyện này rất bình thường, tựa như lúc cô đối mặt với khách hàng, sẽ thu hồi bản tính của chính mình, lộ ra nụ cười chuyên nghiệp.
Chỉ bất quá, người này nếu có thể dùng sự chuyên nghiệp này của hắn lúc đi gặp đối tượng thân cận thì tốt quá.
Mắt thấy hắn cùng với bạn bè đang nói chuyện hăng say, cô nghĩ thầm, rời đi một lúc kiếm chút đồ ăn chắc không sao.
Cô vừa mới nghĩ muốn bước đi, giây tiếp theo, bên hông đột nhiên bị một cánh tay mạnh mẽ ôm trở về, hại cô không cẩn thận một cái, ngã vào trong lòng hắn.
“Làm cái ….”
“Suỵt, đừng nói gì.” Hơi thở của hắn đến bên tai cô, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe thấy được.” Cứ như vậy, đừng nhúc nhích.” Bên tai truyền đến lời thỉnh cầu, hơn nữa trong giọng nói tựa hồ như có áp lực nào đó.
Hắn khẩn trương , xuyên thấu qua cánh tay ôm vào bên hông truyền đến cô,cùng lúc khi hắn mở miệng, cô cũng đình chỉ giãy dụa, đồng thời trong lòng có chút kinh ngạc. Dù rằng hắn dùng động tác ái muội như vậy, nhìn vào giống như đang thì thầm với cô những lời thân mật, nhưng trên thực tế hoàn toàn không phải như vậy, sự khác thường của hắn làm cô không khỏi đề cao cảnh giác, tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?
Suất Vũ Sâm có lẽ là một tên đầu rùa, lại hay chọc cho người ta tức giận, nhưng tuyệt đối không thừa cơ mà ăn đậu hủ của cô, cô biết, hắn không phải người như vậy.
Nếu vậy thì chuyện gì làm cho cử chỉ của hắn đột nhiên khác thường. cố ý giả vờ thân mật với cô ?
“Cười lên một cái.” Bên tai truyền đến tiếng thì thầm.
Cô phối hợp nặn ra một nụ cười, hơn nữa là nụ cười phi thường kiều mỵ, bởi vì cô cảm giác được đây là thứ hắn muốn.’
Trên mặt vẫn duy trì nụ cười, giống như đang cùng hắn tán tỉnh, cũng dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy nói với hắn: “Xảy ra chuyện gì ?”
“Bọn họ tới.”
“Ai tới ?”
Không cần hắn trả lời, cô rất nhanh chóng biết được đáp án.
“Vũ Sâm.”
Có người gọi hắn, Lạc Tiểu Huân tò mò quay đầu lại theo giọng nói. Đứng ở trước mặt bọn họ, là một đôi nam nữ, nam đeo kính mắt viền vàng nhã nhặn, thoạt nhìn như giáo sư đại học, nữ nhìn qua ôn nhu nhàn thục, là một giai nhân xinh đẹp.
Ngay khi cô nhìn thấy cô gái, không hiểu sao, có một loại cảm giác như đã từng quen biết.
“Hi, đại ca.” Suất Vũ Sâm mở miệng tươi cười, chào hỏi đôi nam nữ, Lạc Tiểu Huân đứng ở một bên càng thêm tò mò, nguyên lại người đàn ông nhã nhặn này là anh trai của Suất Vũ Sâm, cô nhỡ rõ trên tư liệu của Suất Vũ Sâm, hắn có một người anh.
Ánh mắt của đối phương rơi xuống trên người Lạc Tiểu Huân, giống như cực ký có hứng thú với cô.
“Không giới thiệu quý cô đây một chút sao ?” Nam tử nhã nhặn cười hỏi.
“Đây là đại ca của anh, còn có đại tẩu tương lai.” Suất Vũ Sâm giới thiệu cho cô, cũng xoay ra hướng hai người kia giới thiệu. “Cô ấy là Tiểu Huân.”
A, ngay cả xưng hô cũng biến thành thân mật rồi?
Lạc Tiểu Huân tò mò nhìn Suất Vũ Sâm, nụ cười của hắn ôn nhu vô cùng, hoàn toàn là một người đàn ông mang một cái mặt nạ hoàn mỹ, cô cực kỳ khẳng định, tên này đột nhiên biến thành thân sĩ khiến kẻ khác nổi da gà, khẳng định có liên quan đến hai người trước mắt.
“Đại ca hảo, đại tẩu hảo.”
Miệng ngọt, vốn là một trong những ưu điểm của cô, cô quyết định sắm vai hình mẫu mà Suất Vũ Sâm hy vọng, cho hắn mười phần thể diện >_____Trong lúc giao thiệp tán gẫu, cô đối mặt với đủ loại khách hàng khó chơi kỳ quái, mà lời ăn tiếng nói ưu nhã, trên mặt vĩnh viễn nở nụ cười, cô không cần giả bộ cũng có thể biểu hiện tự nhiên, cũng rất rõ ràng đối phương đang đánh giá cô.
Quả không ngoài dự kiến, thái độ của cô rất nhanh đạt được sự tán thưởng trong mắt đối phương, hơn nữa người đàn ông kia thân là “đại ca” của hắn, lại càng dùng ánh mắt nhìn em dâu để nhìn cô, trong mắt lộ ra sự vui mừng, tựa hồ như còn có một phần…. an tâm ?
Bởi vì có liên quan đến công việc, cho nên cô biết đoán được ý tứ qua lời nói và sắc mặt.
Cô đánh giá vị đại ca này, ánh mắt của anh ta rất dễ đoán được, không giống như Suất Vũ Sâm rất khó để suy đoán, mà tướng mạo của anh ta cùng với Suất Vũ Sâm có chút tương tự, nhưng có phong độ của một người trí thức hơn, cũng có sự nho nhã và trầm ổn của học giả, bất quá nếu so sánh, không nói đến cá tính, chỉ xét về tướng mạo thôi, cô vẫn thích tích cách mang chút lãnh khốc của Suất Vũ Sâm hơn.
Cô cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào cô, tò mò nhìn lại chủ nhân của ánh mắt kia, chính là vị đại tẩu tương lai kia, nghe bọn họ giới thiệu, thì cô gái này tên là Chung Tuyết Mai.
Cô gái nhìn cô mỉm cười, cô cũng gật đầu đáp lễ, trong lòng có một chút cảm giác quen thuộc mơ hồ, nhưng mà cô chắc chắc chưa từng gặp qua cô gái này nha.
Nếu như cô đã gặp qua đối phương, khẳng định sẽ không quên, bởi vì năng lực nhận biết của cô rất tốt, nhưng cô quả thật không nghĩ ra đã gặp cô gái này ở đâu, ba chữ Chung Tuyết Mai này nghe cũng rất xa lạ.
Khi Suất Vũ Sâm cùng đại ca hắn nói chuyện với nhau, lợi dụng lúc rảnh rỗi, cô cuối cùng cũng có cơ hội chuồn đi kiếm đồ ăn ngon rồi.
Đêm nay cô đã đóng tốt vai một người bạn gái, tin rằng chuồn đi một chút đến bân cạnh ăn chút điểm tâm cũng không quá đáng đi ? Những món điểm tâm này vừa đẹp mắt lại có hương vị ngọt ngào ngon miệng, còn có trứng cá muối và gan ngỗng, đều là những món chỉ có khách sạn xa hoa mới có.
Cô nếm chút điểm tâm, vừa uống chút rượu nhạt, có chút ngà ngà say, vì vậy cô bước tới ban công hít thở một chút.
Nhìn ánh trăng, gió đêm từ từ thổi tới, bầu không khí pha chút lãng mạn, có lẽ tiếp theo, cô nên tổ chức loại tiệc rượu như thế này, nam nữ đều mặc lễ phục, nhất định sẽ rất được hoan nghênh,
“Thì ra cô ở chỗ này ?”
Không cần quay đâu, nghe giọng cũng biết là Suất Vũ Sâm.
Hai bên trái phải của cô, là hai cánh tay của đàn ông, mà cô, đang bị vây giữa hai cánh tay đó. Cô rất rõ ràng, cử chỉ này của hắn hoàn toàn là diễn trò, thân phận của cô hôm nay, không chỉ là bạn gái của hắn, mà là “Người yêu” thân mật.
“Nói chuyện với đại ca anh xong tồi ?”
“Chỉ nói chút chuyện nhà.”
Ánh mắt hắn nhìn về phía xa xa, ánh sáng mơ hồ, làm cho khuôn mặt kia lộ ra vẻ âm u, là nhìn nhầm sao ? Cô làm sao lại cảm thấy hắn hình như không được vui.
Cô nghiêng đầu, thưởng thức tướng mạo anh tuấn của hắn. “Quả nhiên là anh em, anh cùng với anh trai nhìn rất giống nhau.”
“Rất nhiều người nói như vậy.” Ánh mắt hắn chợt ảm đạm rủ xuống, cùng với màn đêm trống trải hòa làm một khối.
“Đại tẩu tương lai của anh cũng rất đẹp, rất nữ tính, lúc cười lên làm cho người ta có cảm giác như một tiểu nữ nhân khiến người ta yêu thương, hơn nữa khí chất cũng rất hơn người.”
“Thật sự ?”
“Hơn nữa —— ai nha.” Phảng phất linh quang chợt lóe, cô đột nhiên nhớ tới cái gì.
Suất Vũ Sâm thu hồi ánh mắt, rơi vào trên mặt cô, nhìn chằm chằm ánh mắt quái dị của cô.
“Làm sao vậy ?”
“Tôi đã nói mà, đại tẩu anh làm sao có thể nhìn quen mắt như vậy, nguyên lai cô ấy nhìn rất giống La tiểu thư lần trước cùng anh kết giao nha.”
Ánh mắt hắn cứng đờ, lập tức phủ nhận: “Không giống.”
“Làm sao lại không giống, anh nhớ lại mà xem ——-di ? Cô ấy hình như cũng có điểm giống Quý tiểu thư kia.”
Lạc Tiểu Huân nhướn mày, càng nghĩ càng thấy không đúng, cẩn thận nhìn chăm chú vị hôn thê của đại ca hắn, thì thào nói: “Kỳ quái, tôi nhìn thế nào, cũng cảm giác được cô ấy ——
cô bỗng dưng dừng lại, như là màn sương mù trong đầu đột nhiên tản đi, suy nghĩ cũng thông suốt sáng tỏ, bừng tỉnh đại ngộ trừng mắt nhìn hắn.
“Anh thích cô ấy?”
Những lời này giống như thiên lôi đánh thẳng vào trái tim hắn, làm hắn kinh sợ, lập tức lên tiếng ngăn lại: “Đừng nói bậy! “
Nguyên bản cô chỉ đoán như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng kịch liệt của Suất Vũ Sâm, cô lập tức hiểu ra mình đoán đúng rồi.
“Tôi không có nói bậy, vừa rồi tôi vẫn cảm thấy như đã gặp qua cô ấy ở chỗ nào đo, bây giờ tôi rốt cục nhớ ra, anh kết giao với hai mươi tám người phụ nữ, trên người mỗi người đều có bóng dáng của cô ấy/”
Ánh mắt của Suất Vũ Sâm trong nháy mắt ngưng tụ, như là vết thương được che dấu cẩn thận, lại bị người ta hung hăng vạch ra, khiến trong lòng hắn đau xót, cũng hỗn loạn không chịu nổi.
Quai hàm của hắn cứng lại giống như muốn cắn chính hàm răng của mình, bàn tay cũng siết chặt.
Lạc Tiểu Huân rốt cục bừng tỉnh đại ngộ tất cả đã xảy ra chuyện gì, cô đã nói mà, một người có ngoại hình ưu tú, điều kiện tốt lại là người đàn ông độc thân hoàng kim, làm sao có chuyện không tìm được vợ? Nguyên lai không phải là do tính cách hắn có vấn đề, ,mà là hắn căn bản không muốn thân cận.
Cô không dám tin trừng mắt nhìn hắn, như là một câu đố trong nháy mắt được giải đáp, mà đáp án lại khiến người ta thật khiếp sợ,
“Trời ạ, thì ra là có chuyện như vậy, anh một mực tìm kiếm những người giống cô ấy, như là cho dù có tìm thế nào, anh cũng không hài lòng, cho dù kết giao rồi, anh cũng vô tâm, vởi vì trái tim anh trước sau không có đặt ở trên người bọn họ.”
“Đừng nói nữa ! “Hắn thấp giọng gạt bỏ, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng Lạc Tiểu Huân dưới sự kích động, căn bản không có cách nào im mồm.
Cô sớm nên nghĩ ra mới phải, lúc nhìn thấy Chung Tuyết Mai, cô đáng lẽ phải đem tất cả sự kiện xâu chuỗi lại mới đúng, sau khi nghĩ thông suốt, cô càng thêm tức giận, bởi vì cô phát hiện, bản thân đã bị lợi dụng.
Cô không để ý đến Chung Tuyết Mai đang đi về phía bọn họ, nhưng Suất Vũ Sâm thì có.
Bí mật hắn chôn sâu trong lòng, không ngờ rằng lại bị cô gái nhỏ này nhìn thấu rồi, mà cái miệng của cô lại không hề che đậy mà đem bí mật của hắn công bố cho cả thiên hạ, làm cho sắc mặt hắn càng thêm xanh mét.
Hắn hiểu rằng, ngay lúc này muốn cho cô gái này câm miệng, chỉ có một biện pháp duy nhất.
“Người anh yêu, căn bản chính là Chung ——”
Hắn một phen ôm ghì lấy cô vào trong lòng, trước khi cô nói ra ba chữ kia, hung hăng khóa lại cái miệng nhỏ nhắn kia.