Thư Kí Nhỏ Làm Vợ Tôi Đi

Chương 20: Boss hung mãnh


Đọc truyện Thư Kí Nhỏ Làm Vợ Tôi Đi – Chương 20: Boss hung mãnh

..Hôm sau mọi người tất bật chuẩn bị cho cuộc họp. Tiểu Lạc cũng vội thu dọn đống tài liệu dành cho buổi họp rồi tất tưởi vào phòng. Cô ngồi cạnh giám đốc, phía chính giữa là chủ tịch.

Làm ở đây gần tháng bây giờ mới gặp chủ tịch. Hắc hắc

Xung quanh là các vị trưởng bối đi cùng thư kí của mình. Bọn họ đa số đều là chi nhánh từ nhỏ đến lớn của Bạch thị và những nhân viên cấp cao. Cũng không biết cuộc họp này sẽ diễn ra những gì nhiều.

Lát sau tất cả chỗ ngồi đều đầy đủ chủ tịch cất cao giọng.

“Cám ơn mọi người đã tôi tới dự cuộc họp ngày hôm nay. Vấn đề thứ nhất tôi muốn đề cập tới là ngày mai là kỉ niệm năm mươi năm thành lập công ty. Năm nay sẽ tổ chức long trọng hơn mọi năm vì vậy mọi người phải tham dự đầy đủ để buổi lễ được thành công. Vấn đề thứ hai tất cả các chi nhánh đều phải thống kê những khoản chi thu cho tới hiện tại. Vấn đề thứ ba Bạch thị là nơi có nhiều nhân tài kiệt xuất nhưng cũng có nhiều người lợi dụng danh tiếng này để lấy lợi. Chính vì vậy nếu như đã chọn Bạch thị thì hãy cống hiến hết mình còn những trường hợp khác nếu cảm thấy không thể làm được công ty cũng không chứa chấp. Xin hỏi có ai có ý kiến gì không? Nếu không cuộc họp sẽ nhường lại cho con trai tôi”


Bạch chủ tịch cùng trợ lý ra ngoài. Bên trong mọi người vẫn ngồi nguyên.

Bạch Vĩnh Tân lên chỗ chính giữa ngồi cả người anh toát lên vẻ nghiêm nghị hơn cả cha mình. Ánh mắt quét qua tất cả mọi người sau đó anh nghiêm giọng nói.

“Trước hết về ngày mai thông báo cho nhân viên đều được nghỉ việc và đến đầy đủ để dự tiệc. Yêu cầu không đem theo người thân thích để tránh ảnh hưởng tới buổi lễ. Cuối cùng là vấn đề tham ô hối lộ đang xảy ra trong nội bộ công ty. Tôi mong rằng ai đang có ý định tham ô hối lộ thì hãy gạt bỏ. Những người ngồi đây hãy thành khẩn khai báo những việc mình đã làm nếu không đừng trách quy định của công ty quá tàn ác”

Lời Bạch Vĩnh Tân vừa dứt lời lòng ai cũng nơm nớp lo sợ. Cậu ta cái gì cũng có thể moi móc ra. Bạch thị trước nay đều kinh doanh rất tốt quản lý nhiều ngành nghề khác nhau. Tất cả tạo nên một thế lực hùng mạnh tuyệt nhiên không ai không lợi dụng cơ hội này để dành dụm vốn riêng.

Mọi người không ai lên tiếng.

Bạch Vĩnh Tân không khỏi tức giận. Có cơ hội lại không biết nắm giữ….Quá ngu ngốc

“Các người dám làm mà không dám chịu. Được thôi vậy tôi sẽ xử lý từng người và đương nhiên hình phạt sẽ cao gấp đôi”

Nhiệt độ trong phòng họp đang dần giảm xuống nhiều người đều bị lời nói của anh làm cho phân tâm. Còn riêng Tiểu Lạc cô chưa từng thấy anh đáng sợ ở chỗ nào nhưng kì thực lúc này đúng là có hơi đáng sợ, ánh mắt anh chứa đầy sự tức giận


Ông Đinh chịu trách nhiệm quản lý điều hành bộ phận đá quý một chi nhánh nhỏ của công ty bỗng đứng lên.

“Tôi thừa nhận mình đã làm thất thoát ba mươi phần trăm số vốn của công ty vào việc thu mua vàng. Do việc đầu cơ tích trữ cuối cùng lượng cầu giảm, nhu cầu người mua giảm mà giá cả lại cao vì vậy số hàng đã không bán được bắt buộc phải giảm giá thành. Việc này là do một mình tôi làm không liên quan tới nhân viên trong toàn bộ chi nhánh. Một mình tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn ” ông ta vừa nói ra lòng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn ra không phải lo sợ như nãy.

Bạch Vĩnh Tân vẫn giữ nguyên thần sắc. Chuyện này anh đã biết.

“Ông Đinh dám làm dám chịu đây mới chính là nhân viên của Bạch thị. Nguồn vốn bị thất thoát ông phải đảm bảo lấy lại gấp đôi cho công ty. Theo quy định của công ty người làm thất thoát nguồn vốn sẽ bị cách chức hạ bậc lương hoặc đuổi việc. Ông Đinh, tiền thưởng và những ngày nghỉ của ông đều bị cắt bỏ, số tiền lương giảm hai mươi phần trăm. Trong thời gian một tháng nếu ông không lấy lại được nguốn vốn ban đầu việc phải làm tự ông khác biết” Bạch Vĩnh Tân ngả người về sau mang theo ý hài lòng.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức” Ông Đinh ngồi xuống, ông ta cảm thấy mình vẫn còn may mắn.

“Ông Chu ông có ý kiến gì không?” Bạch Vĩnh Tân bỗng dưng nói đến tên ông ta khiến ông ta không khỏi chột dạ.


“Tôi… Tôi không có ý kiến gì cả” Ông Chu xua tay nói

Bạch Vĩnh Tân hướng mắt nhìn Tiểu Lạc. Tiểu Lạc hiểu ra ngụ ý của anh liền đứng lên phát tài liệu cho từng người. Sau đó quay trở lại nói

“Ông Chu việc ông quản lý vấn đề đất đai nhà ở và những khách sạn của công ty mấy năm nay. Thứ nhất tổng cộng có hơn trăm vụ nhận hối lộ để cho người ngoài tự ý vào nhà ở khi không có giấy phép. Thứ hai ông thường xuyên cho thuê nhà với giá cả cao hơn bình thường, khi người thuê nhà không có tiền trả ông cho nợ với lãi suất cao và đương nhiên lợi nhuận kia vào tay ông. Thứ ba ông lợi dụng mình là người có quyền tối cao của Bạch thị mà uy hiếp người khác. Theo như tôi được biết ông đã hành hung với một người phụ nữ lớn tuổi và còn cưỡng bức con gái người ta. Ông Chu mời ông viết đơn từ chức. Ông phải chịu bồi thường hoàn toàn những tổn thất mình đã gây ra cho cả công ty lẫn người dân. Phần còn lại cảnh sát đã chờ bên ngoài. Ông Chu ông có thắc mắc gì không? ” Tiểu Lạc thở phì một hơi, cô chưa từng nói nhiều đến như thế mà lại là trước mặt bao nhiêu người.

Cuộc họp kết thúc lúc trở lại phòng anh vào trước,cô vào sau thuận tiện đóng cửa. Đóng xong quay người lại liền bị ai đó đè vào cửa hôn.

“Boss quá hung mãnh” chấm than


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.