Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi

Chương 26


Đọc truyện Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi – Chương 26


Tiềm năng làm bạn trai của em…thả thính* cái quỷ gì vậy!
(*) – nguyên văn 虎狼之词: hổ lang chi từ, những câu bình thường, nhìn trên mặt chữ thì không có bất kỳ thông tin sắc tình nào, nhưng chỉ cần hơi suy nghĩ một chút thì sẽ lập tức hiểu đây là những câu nói gợi tình, giống kiểu câu có hai ý nghĩa.

Trán của Cố Tiểu Khả đã lấm tấm mồ hôi, đầy ngón tay véo chặt cổ tay áo rộng của nam thần mà trở nên trắng bệch.

Nam thần buột miệng thốt nên lời không đứng đắn khiến trái tim cô nóng như thiêu như đốt.

“Tôi nói đùa thôi.”
Mạc Thần Trạch có rất nhiều thời gian và kiên nhẫn để Cố Tiểu Khả từ từ đến gần anh, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện gấp gáp, cũng không muốn kích thích Cố Tiểu Khả quá đáng.

Anh cười nhạt, thuận miệng nói: “Nếu như nói nghiêm túc, tôi sẽ hỏi em rằng tôi có tiềm năng làm chồng em không.”
Dù sao Mạc Thần Trạch cũng là một thanh niên tiến bộ có mục tiêu và khát khao, mục tiêu làm bạn trai gì đó rõ ràng quá thấp.

Cố Tiểu Khả sửng sốt, gương mặt nhanh chóng đỏ bừng.

Mạc Thần Trạch nghiêng đầu nhìn cô một cái, sau đó chuyển đề tài: “Em sẽ ký hợp đồng với Bệnh viện thú y sao?”
“Ký rồi.”
Viện trưởng Tăng đã đích thân bàn chuyện hợp đồng với Cố Tiểu Khả.

“Lương cơ bản mỗi tháng là 10.000 tệ, năm loại bảo hiểm và tiền quỹ nhà ở* sẽ do bệnh viện chi trả cho cô”.

Viện trưởng Tăng đã soạn xong hợp đồng, lại căn cứ vào những điều khoản hợp đồng mà Chu Xuyên đề ra rồi điều chỉnh một chút, “Ngoài ra, mỗi khi hỗ trợ một ca bệnh sẽ được tính thêm 10.000 tệ tiền thưởng.”
(*) Nguyên văn 五险一金 (“ngũ hiểm nhất kim”): là một loại bảo đảm đãi ngộ cho người lao động, mục đích duy trì ổn định được chất lượng và số lượng lao động.

Năm loại bảo hiểm (“ngũ hiểm”) bao gồm: bảo hiểm dưỡng lão, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động, và bảo hiểm sinh dục.

Trong đó, bảo hiểm dưỡng lão, y tế và thất nghiệp là do đơn vị sử dụng lao động hỗ trợ một phần và người lao động sẽ chi trả phần còn lại; bảo hiểm tai nạn lao động và sinh dục hoàn toàn do đơn vị sử dụng lao động có trách nhiệm chi trả toàn bộ.

“Nhất kim” là quỹ nhà ở xã hội, cũng do đơn vị sử dụng lao động hỗ trợ một phần.

Đến khi người lao động có nhu cầu mua nhà ở hoặc tu sửa nhà ở thì có thể vay tiền từ quỹ này với lãi suất thấp, mỗi năm chỉ được vay một lần.

“Còn việc cô sẽ hỗ trợ trực tuyến từ xa hay đích thân đến bệnh viện, cô có thể linh hoạt lựa chọn, bệnh viện không áp đặt hay hạn chế điều này.”
Điều kiện rất tốt nên Cố Tiểu Khả đã ký hợp đồng tại chỗ.

Không lâu sau khi ký hợp đồng với viện trưởng Tăng, Chu Xuyên gọi điện thoại cho Cố Tiểu Khả: “Tiểu Khả, chỗ tôi có một chuyện tốt, cô có muốn nghe hay không?”
“Chuyện gì?”
“Tôi nghĩ dù sao mỗi ngày cô đều ở nhà dạy thú cưng học, điều kiện rất thích hợp để phát sóng trực tiếp.

Tôi muốn hỏi xem cô có hứng thú ký hợp đồng với nền tảng phát sóng trực tiếp của chúng tôi hay không?”
“Anh không phải là nhân viên của Công ty công nghệ sinh học sao?”
“À, nền tảng phát sóng trực tiếp kia cũng có cổ phần của lão Mạc.

Năm đó tôi mua ké cổ phần với cậu ấy, cũng được xem là một cổ đông nho nhỏ của công ty.”
“Nếu như cô đồng ý, tôi có thể tranh thủ giúp cô thương lượng một phần hợp đồng với những điều khoản ưu đãi đặc biệt.

Chỉ với việc cô có thể nhẹ nhàng thuần phục lão hổ, phí ký hợp đồng nhất định không thể thấp!”
Chu Xuyên nhanh chóng gửi hợp đồng phát sóng trực tiếp qua cho Cố Tiểu Khả.

“Hay là cô cứ xem thử trước, xem có hứng thú với nó hay không.

Thời lượng phát sóng trực tiếp cũng không quá dài, 30 tiếng một tháng.

Mấy năm gần đây, những người nuôi chó mèo ảo nhiều lắm, mỗi ngày bọn họ chỉ có thể hít hơi mèo và sờ đầu chó qua mạng thôi, cho nên những kênh phát sóng trực tiếp về thú cưng rất được yêu thích, tặng thưởng hỗ trợ cho nhóm bạn nhỏ cũng không ít.”
“Thời gian phát sóng trực tiếp gì đó thì cô cứ tự quyết định, vô cùng thoáng, rất thích hợp với công việc hiện tại của cô.”
Cố Tiểu Khả vừa nghe điện thoại vừa nhanh chóng nhìn kỹ hợp đồng, tuy rằng cô chưa từng phát sóng trực tiếp bao giờ nhưng cũng không quá xa lạ với những chương trình phát sóng trực tiếp.

Vậy mà khi xem xong vẫn không nhịn được mà muốn sặc.

Bởi vì điều kiện phát sóng trực tiếp này quá ổn, hiếm khi thấy tiền vi phạm hợp đồng lại ít thế này, cho dù chỉ là nghiệp dư cũng có thể ký hợp đồng trước roiif thử xem.

Công việc này vô cùng thích hợp với tính cách không muốn tiếp xúc trực tiếp cùng người khác như Cố Tiểu Khả.

Cố Tiểu Khả làm việc nhanh nhẹn, lập tức đáp ứng anh ta qua điện thoại.

Dù sao Chu Xuyên đã thành tâm mời, cũng không bày ra bẫy rập để đào hố cô trong hợp đồng, ngược lại còn suy xét vì cô khắp nơi, quả thực không thể nào chu đáo hơn được nữa.

Chu Xuyên rất vui vẻ vì đã làm được một chuyện tốt một mũi tên bắn trúng hai con chim, anh ta cảm thấy bản thân vô cùng xuất sắc.

Anh ta còn hảo tâm đề nghị: “Tiểu Khả, sau khi cô có tiền tiết kiệm rồi có thể theo tôi và lão Mạc đầu tư, dùng tiền sinh tiền.”
Chu Xuyên nói rất chân thành: “Thật ra tôi cũng không hiểu quản lý tài sản gì đâu.

Cứ đơn giản không cần suy nghĩ gì mà dứt khoát làm theo lão Mạc là được.

Tầm nhìn của cậu ấy tốt, đi theo cậu ấy chắc chắn sẽ thu lợi!”
Cố Tiểu Khả trộm đánh giá bóng dáng phản chiếu của nam thần trên cửa kính xe ô tô, trong lòng cô hiểu rất rõ vì sao Chu Xuyên sẽ lo lắng và hết lòng giúp đỡ cô như vậy.

Người nghèo Cố Tiểu Khả cứ thế mà đặt một bước chân lên con đường giàu sang.

–Wattpad: Autumnnolove–

Mạc Thần Trạch đưa Cố Tiểu Khả về biệt thự.

Sau khi đỗ xe xong, anh cúi xuống lấy một cái hộp từ ghế sau ra và đưa cho cô.

Không có gì sao lại tặng quà, Cố Tiểu Khả hỏi: “Đây là gì vậy?”
Mạc Thần Trạch nhướng mày, “Vài công cụ hỗ trợ phát sóng trực tiếp do bên nền tảng cung cấp, tôi thuận đường nên mang đến đây cho em.”
Nếu Chu Xuyên có mặt ở đây nhất định sẽ kích động đến hét lên, lão Mạc lưu manh này thật sự không nói đạo lý được.

Sao nền tảng có thể cấp cho một người mới những thiết bị hàng đầu thế này.

Chỉ tính tai nghe, micro và camera cũng ngốn tận hai tháng tiền lương của anh ta, vô cùng xa xỉ!
Lồng ngực Cố Tiểu Khả nóng lên, vội vàng nói cảm ơn.

Bởi vì bây giờ đã quá trễ nên cô cũng không tiện mời nam thần vào nhà uống trà.

Sau khi nam thần rời đi, cô lấy từng thiết bị phát sóng trực tiếp ra, cuối cùng cầm một cái hộp nhỏ lên.

Đây là…!
Di động sao?
Cô thật không ngờ nền tảng phát sóng trực tiếp lại hào phóng như vậy.

Cố Tiểu Khả rũ mắt nhìn di động trong lòng bàn tay, trái tim rung động, vành tai dần dần nóng lên…!
Chiếc di động này giống hệt cái mà nam thần đang sử dụng.

Đêm đó đi ngủ, ngay cả hô hấp cũng trở nên ngọt ngào.

-Dịch: Autumnnolove-
Hôm sau, Cố Tiểu Khả nhân lúc nhóm con sen đưa mấy chú chó đi học đã xin phép bọn họ.

Cô đảm bảo sẽ không miễn cưỡng nhóm bạn nhỏ xuất hiện trước máy quay, một tháng cũng chỉ phát sóng trực tiếp 30 giờ.

Hơn nữa, hứa hẹn toàn bộ phí thưởng từ việc phát sóng sẽ chia đều cho từng bạn nhỏ tham gia phát sóng trực tiếp.

Nhóm con sen không thành vấn đề, tuy rằng bọn họ không thiếu chút tiền ấy, nhưng nếu là tiền mà nhóc con bảo bối nhà bọn họ kiếm được thì tất nhiên sẽ càng ý nghĩa hơn, đáng để đóng khung và treo trên tường!
Nhóm con sen sôi nổi ngồi xổm xuống xoa xoa bộ lông mềm mại của chú chó nhà mình, cười ha ha rồi dặn dò người bạn nhỏ: “Phải làm thật tốt đó, cố gắng tay làm hàm nhai, tự mình lao động kiếm tiền trang trải cho cuộc sống! Ha ha ha…”
Bầy chó ngơ ngác hoàn toàn không hiểu được chủ nhân của bọn nó đang vui vẻ vì điều gì.

[ Viện trưởng, chủ nhân bị gì vậy? Anh ấy khùng rồi sao? ]
[ Phải đó, phải đó..

Vì sao lại cười như thiểu năng trí tuệ vậy? ]
Cố Tiểu Khả: “…”
Cô dắt bầy chó vào nhà và nghiêm túc dạy học cho bọn nó.

Nội dung học tập chính của buổi học hôm nay là lễ phép khi đi đường.

Thời gian học tập tuy có căng thẳng nhưng cũng rất vui vẻ trôi qua rất nhanh.

Buổi chiều, Cố Tiểu Khả quyết định dẫn theo nhóm học sinh đáng yêu này ra ngoài tản bộ, sẵn tiện kiểm tra xem hiệu quả học tập của bọn nó thế nào.

[ Viện trưởng, chị đang làm gì đó? ]
Bí Đao luôn là chú chó hiếu kỳ nhất, nó chạy tới bên cạnh chán Cố Tiểu Khả rồi ngửa đầu lên, vẻ mặt đầy tò mò.

Cố Tiểu Khả giơ di động lên, nhớ ra đây chính là đồ đôi với ai kia thì gương mặt lập tức ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nói: “Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu phát sóng trực tiếp.

Chúng ta cứ thử nghiệm một tiếng trước, xem thử phản ứng của khán giả ra sao rồi điều chỉnh lại.”
[ Phát sóng trực tiếp là cái gì vậy? ]
Nhóm bạn nhỏ lộc cộc chạy tới, vây quanh người Cố Tiểu Khả.

Cô tiện thể ngồi bệt trên sàn nhà, vừa thao tác vừa giải thích.

Pitt Vàng vừa nghe phát sóng trực tiếp có thể được chia hoa hồng từ phí thưởng, ánh mắt của nó lập tức sáng lên.

Cố Tiểu Khả nhìn dáng vẻ thấy tiền là sáng mắt của nó thì bật cười: “Pitt Vàng, em giải thích cho các bạn biết kiếm tiền có nghĩa là gì đi.”
Chú chó lông vàng lập tức hất đuôi và bắt đầu phổ cập cho những người bạn nhỏ của mình khái niệm kiếm tiền mà nó học được từ lão đại mèo, cuối cùng nó đúc kết lại một câu là…!
LAO ĐỘNG LÀ VINH QUANG NHẤT, MỘT CHÚ CHÓ BIẾT LAO ĐỘNG LÀ MỘT CHÚ CHÓ TỐT, ĐỒNG TIỀN MỚI LÀ THỨ TỐT NHẤT TRÊN THẾ GIAN NÀY!
Pudding Nhỏ vội vàng hỏi: [ Tiền có thể mua được thịt viên không? ]
Pitt Vàng dõng dạc gật đầu: [ Đương nhiên! ]
Bí Đao kích động hỏi: [ Tiền có thể mua được tin tức để nghe không? ]
Pitt Vàng liếc nhìn nó một cái, gật đầu: [ Hình như có thể.

]
Cầu Cầu hỏi: [ Tiền có thể mua được một chủ nhân yên tĩnh không ồn ào những lúc gâu ngủ không? ]
Pitt Vàng hơi phân vân: [ Chắc là…có thể nhỉ? ]
Đứa nhỏ Răng Nanh từ trước đến nay rất coi trọng vinh dự, liền hỏi: [ Tiền có thể mua được huân chương hạng nhất không? ]
Pitt Vàng có chút ngây ngốc: [ Huân chương hạng nhất? Đó là thứ gì? ]
Câu hỏi của Đao Đao là đáng sợ nhất, [ Tiền có thể mua được thật nhiều đàn em đặc biệt thích đánh nhau không? Gâu muốn thành lập một đội quân chó hùng mạnh và bá đạo! ]
Chân của Pitt Vàng nhũn ra, run giọng hỏi lớp trưởng: [ Bạn bạn bạn bạn bạn bạn định làm gì? ]
Đao Đao ưỡn ngực, kiêu ngạo nói: [ Gâu muốn làm một vệ sĩ trông nhà! ]
Giây tiếp theo nó liền cụp hai tai xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: [ Lần trước có ăn trộm vào nhà, gâu rất vô dụng, gâu không bắt được hắn…!]
Pitt Vàng thấy biểu tình của lớp trưởng càng lúc càng dữ tợn, nó vội vàng lùi về phía sau một bước nhỏ.


[ Cái này dùng tiền có thể mua được hay không thì gây không dám chắc.

]
Đao Đao rất bất mãn: [ Vậy tiền kia cụ thể là có thể làm được cái gì? ]
Pitt Vàng liệt kê từng thứ một: [ Đóng tiền thuê nhà, phí sinh hoạt, mua đồ ăn vặt, mua đồ chơi,…!]
Đảo Đao sửng sốt: [ Nhưng mà cái gì gâu không cần mua mà.

Chủ nhân rất thích mua đồ chơi cho gâu, nếu như bạn đáng thương như vậy thì ngày mai gâu mang đến cho bạn vài món cũng được.

]
Pitt Vàng: [……]
Nó nghẹn một lúc thật lâu, cuối cùng mới đột nhiên nói ra một câu: [ Bạn còn có thể dùng tiền mua quà cho chủ nhân mà! Bạn nói rằng ngày thường chủ nhân đều mua đồ chơi cho bạn, vậy bạn cũng có thể mua đồ chơi cho anh ấy! ]
Ánh mắt của bầy chó lập tức sáng lên, bọn nó đứng bật dậy, quẫy đuôi điên cuồng làm cho người ta hoa cả mắt.

Cố Tiểu Khả cố nhịn cười khi nghe nhóm bạn nhỏ trò chuyện với nhau.

Cô mở phòng phát sóng trực tiếp ra, dù sao cô cũng là người mới bắt đầu phát sóng trực tiếp lần đầu tiên, cơ bản là trong phòng chẳng có ai.

Nhưng 10 phút sau, bỗng dưng có chuyện lạ xảy ra.

Phòng phát sóng trực tiếp bất ngờ chào đón một lượng lớn khán giả tràn vào khiến cho Cố Tiểu Khả không khỏi ngơ ngác.

[ Chị, em dâu đến ủng hộ! ]
[ Em đâu đến ủng hộ +1 ]
[ Quào, chị…chị trông thật xinh đẹp á á á á á!!! Quả nhiên xinh đẹp vẫn cần phải dựa vào di truyền sao! ]
[ Chị, chị chuẩn bị phát sóng trực tiếp cái gì? Ôi ôi ôi ôi, bên cạnh chị là mấy chú chó sao? Chúng nó đáng yêu quá aaaaaaaa, em xỉu rồi! ]
[ Chị, nếu mỗi ngày em đều tới ngồi trong phòng phát sóng của chị thì có cơ hội ngồi ở nhà của idol em không? ]
Cố Tiểu Khả rất bối rối, hỏi mọi người: “Mọi người có vào nhầm phòng phát sóng trực tiếp không? Vì sao đều gọi tôi là chị vậy?”
[ Ahihi ahihi, chị của em sao có thể thật thà như vậy.

Chẳng lẽ chị còn chưa biết idol nhà em đã quảng bá thông tin về phòng phát sóng trực tiếp của chị trên weibo sao? ]
Cố Tiểu Khả vẫn chưa hiểu gì cả: “Ai quảng bá cho tôi vậy?”
[ Ảnh đế Cố Chinh đó! Anh nhà em ngầu vãi nồi, thầm lặng ủng hộ cho sự nghiệp của chị gái mà còn không biết tranh công dù chỉ là một chút! ]
“Cố Chinh?”.

Tay Cố Tiểu Khả run lên, suýt nữa thì làm rơi di động trên mặt đất, “Cậu ấy quảng bá giúp tôi à?”
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Quan hệ giữa Cố Chinh và Cố Tiểu Khả cần phải nói lại từ đầu.

Cha kế của Cố Tiểu Khả tên là Cố Hoành Thăng, ông ấy kết hôn tổng cộng ba lần.

Lần đầu tiên là mẹ của Cố Tiểu Khả dẫn theo cô gả vào Cố gia, sau đó mẹ của Cố Tiểu Khả mất tích vào sinh nhật lần thứ 6 của cô.

Hai năm sau, mẹ của Cố Chinh dẫn theo Cố Chinh gả cho Cố Hoành Thăng.

Một năm sau, cả nhà ra ngoài du lịch thì bà ấy không may trượt chân mà chết.

Lại một năm nữa trôi qua, Cố Hoành Thăng đã kết hôn lần thứ ba.

Người vợ mới lần này tên là Đái Ngọc Anh, trước khi kết hôn bà ấy cũng đã có một đứa con gái 5 tuổi.

Mặc dù Cố Hoành Thăng có gia tài bạc triệu, nhưng ba đứa con của ông ấy lại đều không có quan hệ huyết thống với ông ấy.

Hiệp sĩ đổ vỏ ba lần danh xứng với thực!
Cố Tiểu Khả và Cố Chinh cũng không thân thiết lắm, cô chỉ là chị trên danh nghĩa của anh ta mà thôi.

Sau khi cha kế tái hôn, Cố Tiểu Khả sống một mình ở biệt thự này, rất ít khi lui tới Cố gia.

Bởi vì muốn tránh hiềm nghi.

Từ sau khi mẹ bị báo tử, Cố Hoành Thăng đã nói rất rõ ràng với Cố Tiểu Khả.

Ông ấy có thể dùng hết khả năng để nuôi nấng cô đến lúc trưởng thành, ủng hộ cô học hành, chỉ cần cô còn có thể học thì ông ấy tuyệt đối sẽ không cắt xén học phí của cô.

Nhưng điều kiện tiên quyết chính là khi cô đến tuổi trưởng thành phải tự mình đi đến chỗ công chứng, tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế tài sản.

Cố Tiểu Khả biết cô và Cố Hoành Thăng không có quan hệ huyết thống, trước khi mẹ được gả vào Cố gia cũng không có bao nhiêu tài sản.

Nếu cha kế đồng ý nuôi cô ăn học, cô còn cảm thấy mình đã chiếm lợi của người ta.

Cho nên trong lòng cô vẫn luôn cảm kích cha kế, cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tài sản Cố gia.

Chỉ cần có bản lĩnh thì hoàn toàn có thể gây dựng sự nghiệp riêng, không cần phải ngoắc đuôi lấy lòng ai.

Vì vậy, ngoài chi phí sinh hoạt mỗi tháng được cha kế cấp dưỡng thì cô và người Cố gia dường như không có liên hệ gì cả.


Sau đó đến chuyện kỳ quái này, vì sao Cố Chinh lại quảng bá giúp cô? Hơn nữa, vì sao anh ta biết cô sẽ phát sóng trực tiếp?
Dù sao đây cũng là những chuyện riêng tư, Cố Tiểu Khả không muốn nhắc đến ở phòng phát sóng trực tiếp, trước mắt đành phải nhận nhóm em dâu điên cuồng dũng mãnh này.

Mức độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp không ngừng tăng lên, đột nhiên có một người xem tên là tôi là bạn nhỏ đáng yêu liên tiếp tặng cho Cố Tiểu Khả lễ vật 1,314 tệ.

Tổng giá trị lễ vật lên đến 131.4 vạn, hành động khoa trương này không chỉ làm cho Cố Tiểu Khả choáng váng mà ngay cả những người xem khác cũng phải trầm trồ.

[ Á đù, đồng bóng lòe loẹt* từ đâu tới, sao lại ra tay hào phóng như vậy! ]
(*) – nguyên văn 土豪: thổ hào, từ để chỉ tầng lớp nhà giàu mới nổi trong giai đoạn kinh tế Trung Quốc bùng nổ nhưng không biết cách tiêu tiền nên thường mua nhà, xe xịn để khoe mẽ.

[ Chắc không phải là idol nhà em dùng acc clone* đến ủng hộ chị gái phát sóng trực tiếp đâu ha? ]
(*) – nguyên văn 马甲: ngụy trang không cho người khác nhận ra hoặc dùng tài khoản ảo trên mạng.

[ Suy đoán này rất có lý, tôi vô cùng tán thành! ]
[ tôi là bạn nhỏ đáng yêu đã bình luận: [ Tôi không phải Cố Chinh ] ]
[ Ahhhhhh, người giàu có…anh nhìn tôi đi, anh còn thiếu vật trang sức đeo chân* không? Loại mà có thể ăn khỏe á! ]
(*): dựa hơi, ôm đùi.

Cố Tiểu Khả vội vàng cảm ơn lễ vật từ tôi là bạn nhỏ đáng yêu, nhưng cũng lập tức đề ra quy định: “Phòng phát sóng trực tiếp này cấm trẻ vị thành niên tặng thưởng, các fan còn lại mỗi người tặng thưởng không được vượt quá 1,000 tệ.”
Sau khi nói xong, cô mới nói với người xem: “Giới thiệu với mọi người những bạn học của Lớp mẫu giáo hoa hướng dương nhỏ của chúng ta.”
“Đầu tiên là lớp trưởng Đao Đao”, Cố Tiểu Khả xoay điện thoại di động về phía Đao Đao, cười trả lời câu hỏi của fan: “Vì sao nó lại là lớp trưởng à? Bởi vì nó rất thích lo chuyện bao đồng…”
Sóng bình luận bắt đầu phủ kín ha ha ha ha.

Đao Đao rất không vui, nó lập tức sủa vài tiếng gâu gâu gâu để phản bác.

Cố Tiểu Khả vội vàng dỗ dành nó: “Được được được, em không có thích lo chuyện bao đồng, mà là có tinh thần trách nhiệm cao, em là chú chó lợi hại và mạnh nhất trong lớp nên mới được vinh dự làm lớp trưởng, như vậy được chưa?”
Lúc này Đao Đao mới hài lòng mà ngẩng cao đầu, lộ ra biểu tình vô cùng kiêu ngạo.

[ Aaaaaaaaaaa, đáng yêu quá má ơi aaaaaa, Đao Đao đáng yêu muốn xỉu ngang xỉu dọc…!]
–Wattpad: Autumnnolove–
Cố Tiểu Khả phát hiện chỉ cần cô cứ nói chuyện một cách thoải mái tự nhiên sẽ không khiến cho fan hoài nghi, mọi người đều tin rằng cô là một chuyên gia nghiên cứu hành vi động vật vô cùng xuất sắc.

“Tiếp theo xin giới thiệu lớp phó học tập của lớp chúng ta, bạn nhỏ đáng yêu Răng Nanh.”
Chó chăn cừu Đức vừa nghe thấy tên mình, nó không cần viện trưởng gọi đã tự mình lộc cộc chạy tới.

Nó đưa đầu chó vào trước điện thoại, toàn bộ màn ảnh phát sóng trực tiếp nháy mặt bị cái đầu chó to đùng của nó chiếm sóng.

Cố Tiểu Khả mỉm cười giới thiệu: “Răng Nanh là một chú chó nghiệp vụ phục vụ công tác phòng chống ma túy nhưng nay đã nghỉ hưu, năng lực học tập của nó là giỏi nhất trong lớp.”
“Răng Nanh, chào hỏi mọi người một cái nào.”
Răng Nanh lập tức lùi cái đầu to của nó lại, ngoan ngoãn ngồi xuống, hướng về phía camera mà sủa vài tiếng.

Khu bình luận lại điên lên rồi.

[ Aaaaaaa, Răng Nanh em cũng thích nữa, em đều thích aaaaaa! ]
[ Thoạt nhìn Răng Nanh rất oai phong đó, đúng là có tinh thần! Không hổ là chó nghiệp vụ xuất ngũ, khí chất thật đặc biệt! ]
“Tiếp tục giới thiệu cho mọi người Pudding Nhỏ và Cầu Cầu, Cầu Cầu sao em lại nằm rồi…mau đứng lên.”
Cố Tiểu Khả cúi người bế chú chó đang cuộn tròn ngủ gật lên, tươi cười giới thiệu: “Quan hệ của Pudding Nhỏ và Cầu Cầu rất tốt, bởi vì chủ nhân của hai đứa nó là bạn tốt của nhau, cho nên tụi nó đã cùng nhau lớn lên.”
“Đứa nhóc này chính là Pudding Nhỏ, là một đứa nhỏ tham ăn đang nỗ lực giảm béo.”
Pudding Nhỏ nghiêng đầu, đột nhiên tiếng lên ngửi ngửi chiếc di động đang phát sóng trực tiếp, sau đó lè lưỡi ra liếm một cái muốn nếm thử hương vị.

Cố Tiểu Khả chê cười nó: “…Em hết hy vọng đi, thứ đó không ăn được đâu.”
[ Cái định mệnh, đáng yêu quá vậy, ha ha ha…!]
[ Tôi có cảm giác chính mình mới vừa được bạn nhỏ đáng yêu liếm một cái, kích động không biết phải làm sao luôn! ]
“Cầu Cầu là một chú chó không thích vận động, nó rất thích nằm ườn trên sô pha.

Cầu Cầu…lại đây, chào hỏi các anh các chị một cái nào.”
Cầu Cầu ngoan ngoãn làm ổ trong lòng viện trưởng, nó lười biếng nâng mí mắt lên, nhìn chằm chằm di động ba giây rồi nâng cái chân nhỏ lên vẫy vẫy vài cái cho có lệ.

Cả người nó toát ra khí chất Đừng quấy rầy ông đây đi ngủ.

[ Dáng vẻ này của Cầu Cầu rất giống tôi sau khi thức trắng đêm đó, ha ha ha! ]
[ Thật sự rất hâm mộ chị của em, mỗi ngày đều có thể được nhóm bạn lông xù xù vây quanh, quả thật là một cuộc sống lý tưởng! ]
“Tiếp theo nữa, xin giới thiệu bạn nhỏ rất thích nghe lén và hóng chuyện trong lớp chúng ta – Bí Đao.”
“Đúng vậy, nó thật sự rất thích nghe mấy chuyện bát quái, thường xuyên trốn ở góc phòng tò mò quan sát con người.

Đừng nghi ngờ, nó thật sự đang rình bạn đó, muốn biết bạn đang làm gì, có phải là xảy ra chuyện gì mà nó không biết hay không.”
“Đứa nhóc này còn có biệt danh là mật thám, chỉ cần có chuyện gì xảy ra với các chú chó khác, cứ tìm nó hỏi là sẽ biết rõ.”
“Lần trước, chúng tôi muốn tìm kiếm nơi ở của một chú chó khác, còn chưa bắt đầu vào việc thì nó đã đi trước dẫn đường rồi, trực tiếp dẫn chúng tôi đến nhà người ta luôn.”
[ Á đù, Bí Đao thông minh quá! Các chị em, có muốn tổ chức một nhóm trộm chó hay không? Đêm nay không gặp không về! ]
Hiển nhiên Bí Đao chẳng có hứng thú gì với điện thoại di động, lực chú ý của nó đều đang tập trung trên người Cố Tiểu Khả.

Nó cứ cảm thấy hai ngày nay viện trưởng hơi khác thường, nó đánh hơi được mùi vị của sự vui vẻ.

Đã xảy ra chuyện vui gì sao?
Trong ánh mắt của Bí Đao nho nhỏ chứa đầy những dấu chấm hỏi lớn.

“Cuối cùng, đây chính là trợ giảng đặc biệt của chúng tôi.

Nó tên là Brad Pitt Vàng, nó đến đây làm công, là một chú chó làm thêm rất có bản lĩnh kiếm tiền.”
[ Ha ha ha ha, cmn chó làm thêm, ha ha ha ha…!]
Lông vàng lộc cộc chạy tới, nó hơi cong chân trước về phía điện thoại rồi làm tư thế cúi chào.

[ Không hổ danh là trợ giảng, có chút bản lĩnh đó.

Ha ha ha, đang yêu quá a a a, ơi là trời! ]
[ Tôi đóng quân ở cái phòng phát sóng này là chắc ăn rồi đó.

Mỗi ngày đều vào xem nhóm bạn nhỏ, tâm tình cũng có thể vui vẻ hơn.

Thật sự rất xả stress! ]
[ Tui cũng y như lầu trên, mỗi ngày sẽ dựa vào nhóm bạn lông xù xù để nạp đầy năng lượng…]
Sau khi tất cả các bạn nhỏ đều đã xuất hiện, người hâm mộ bắt đầu tặng lễ vật cho các bạn nhỏ, nói đây là quà gặp mặt của các anh các chị tặng cho chúng nó.


Cố Tiểu Khả đứng dậy, “Bây giờ tôi muốn đưa bầy chó ra ngoài đi dạo.”
“Đao Đao, cho các bạn học tự đeo ba lô nhỏ của mình.”
Đao Đao lập tức đáp lời: “Gâu!”
Sau đó, bầy chó liền tự động chạy đi tìm ba lô nhỏ của mình rồi đeo vào, động tác rất thành thạo, dù sao thì đây cũng là chuyện mà ngày nào bọn nó cũng làm.

Đeo ba lô xong, một đám lần lượt xếp hàng chờ viện trưởng thắt dây ba lô lại.

Cố Tiểu Khả giải thích với các fan trong phòng phát sóng trực tiếp: “Trong ba lô của tụi nó có chuẩn bị sẵn nước để tiện cho lúc đi bộ mà khát thì có thể uống.”
Sau khi thắt dây ba lô lại cho bầy chó xong, cô tiếp tục dặn dò: “Đao Đao, cho các bạn học xếp hàng đi.”
Đao Đao lập tức nghe lời: “Gâu!”
Sau đó nó rất nghiêm túc chỉ huy cả lớp tập hợp thành hàng.

Răng Nanh oai phong đừng đầu đội ngũ, kế tiếp là Pudding Nhỏ và Cầu Cầu đang ngáp, cuối cùng là Bí Đao luôn thích đi sau lưng mọi người để dễ bề quan sát.

Trợ giảng nhí Pitt Vàng lộc cộc chạy đến hành lang, mở cửa tủ lấy ra 6 sợi dây kéo rồi cắn vào miệng.

Sau đó lại lộc cộc chạy trở về, thả dây dắt chó vào lòng bàn tay viện trưởng.

Cố Tiểu Khả cầm một sợi dây dắt chó lên, Pitt Vàng rất tự giác chui đầu vào, sau khi đeo dây dắt chó rồi thì an an tĩnh tĩnh đứng ở một bên.

Tiếp theo là Đao Đao, nhóm bạn nhỏ cũng xếp hàng từng bạn từng bạn một, bạn nào cũng tự giác đeo dây dắt chó vào, trông rất bài bản.

“Bây giờ chúng ta sẽ xuất phát…”
Nhóm bạn nhỏ đồng loạt sủa lên: “Gâu!” “Gâu!” “Gâu!” “Gâu!” “Gâu!” “Gâu!”
Tinh thần của bầy chó trông rất phấn chất, người biết đến thì biết rằng bọn nó sắp đi dạo, ai không biết còn tưởng rằng bọn nó chuẩn bị ra chiến trường.

-Dịch: Autumnnolove-
Cố Tiểu Khả vừa mới ra đến cửa đã gặp phải nam thần.

Cô theo bản năng nhanh chóng che camera của điện thoại lại.

[ Quào, bóng dáng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây? ]
[ Em nhìn lầm rồi hả quý vị? Hay là em hoa mắt? ]
[ Aaaaaaaa, xin hãy để cho anh trai kia lộ mặt! ]
[ Lầu trên, bạn không có hoa mắt đâu, là chúng ta lăng nhăng đó aaaaaa.

Làm em dâu vậy mà lại ở phòng phát sóng trực tiếp của chị chồng, ở trước mặt chị chồng chảy nước dãi ba thước với một anh trai khác a a a! ]
[ Con mẹ nó, đẹp gì đẹp dữ thần vậy! ]
Mạc Thần Trạch cũng thường xuyên lộ mặt ra bên ngoài nên anh không để ý lắm, anh khẽ cười với Cố Tiểu Khả, “Không sao cả, tôi chào hỏi với mọi người một tiếng cũng được.”
[ A a a a a, giọng nói của anh trai dễ nghe qua! Em xỉu khỏi đỡ em dậy! ]
[ Ảnh muốn lộ mặt kìa, ảnh muốn lộ mặt kìa, em phấn khích quá mấy chị ơi! Em cũng xỉu! ]
[ Giọng nói của anh trai có chút quen tai á.

Mà thôi, nói chung là rất chờ mong! Em xỉu luôn nha! ]
[ Sao cái phòng chat trực tiếp của chị chồng toàn là xác chết thế này? [] ]
Cố Tiểu Khả buông tay xuống, Mạc Thần Trạch nhìn vào màn hình, nghiêm giọng nói: “Tôi là chủ nhân của Răng Nanh, cũng là bạn của Cố Chinh ở ngoài đời, chào buổi chiều tất cả mọi người.”
Cố Tiểu Khả hơi bất ngờ, không nghĩ tới nam thần cũng quen biết Cố Chính.

Nhưng mà lúc này phòng phát sóng đã sôi ùng ục như nước sôi.

[ U là trời, cái nhan sắc này, mẹ nó mặt mộc nha mặt mộc nha! Em không thở nổi nữa, em cần anh trai hô hấp nhân tạo…nhanh, nhanh tới cứ em! ]
Bên dưới khu bình luận là một mảnh kêu gào được hô hấp nhân tạo.

[ Wow! Idol của tôi quả nhiên lợi hại, chơi bạn cũng toàn chơi bạn đẹp cỡ này! Tôi quả nhiên là không thể làm bạn với anh nhà tôi, tôi không xứng ]
[ Thời buổi này người đẹp chỉ chơi với người đẹp thôi sao? Vậy chẳng phải là tôi xong đời rồi sao? ]
[ Từ từ nha, diện mạo của anh trai này…Vl! Hình như tôi vừa phát hiện ra một bí mật lớn kinh thiên động địa! ]
[ Chị gái lầu trên đừng đi, ở lại phổ cập kiến thức cho chị em đi!!! ]
[ Nếu như tôi đoán không nhầm thì anh ấy chẳng phải là thái tử của tập đoàn Mạc thị sao? Kiêm tổng giám đốc của một công ty công nghệ sinh học, lần trước công ty chúng tôi tham gia hội nghị giao lưu công nghệ y tế, tôi đang ngủ gà ngủ gật ở dưới đài, anh ấy vừa xuất hiện tôi lập tức không còn mệt mỏi gì nữa, giống như vừa được uống nước tăng lực! ]
[ Aaaaaaaa, tôi thật sự gặp được ông chủ lớn sống sờ sờ trong phòng phát sóng trực tiếp thú cưng đáng yêu nè! Trời đất ơi! ]
[ Lúc trước có mấy đứa antifan nói Cố Chinh của chúng ta cố ý xây dựng hình tượng con nhà giàu, bây giờ ông chủ lớn người ta chính miệng thừa nhận anh của chúng ta và thái tử là bạn bè ngoài đời thật kìa, cái bùa này có đủ cứng chưa? ]
[ Sống lâu mới thấy, thật sự không nghĩ tới đích thân thái tử giúp anh mình bác bỏ tin đồn, giọt nước mắt cảm động của em đang rơi…!]
[ Tự nhiên em muốn trao đổi kiếp sống với Răng Nanh quá làm sao bây giờ! ]
[ Không được làm Răng Nanh thì làm cái ba lô nhỏ trên lưng nó cũng được, để lại đây một giọt nước mặt hèn mọn…!]
Cố Tiểu Khả không rảnh xem những bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, cô hỏi nam thần: “Đàn anh đến đây là muốn đón Răng Nanh tan học sớm sao?”
Răng Nanh vừa nghe vậy thì trong lòng nó không vui.

Nó dẫn theo một tiểu đội nhỏ phía sau, vội vàng chạy tới, giương nanh múa vuốt rồi ngồi xổm trên mặt đất ôm chặt lấy chân của viện trưởng, đáng thương nói:
[ Gâu không muốn về nhà, gâu muốn tiếp tục phát sóng trực tiếp, gâu muốn kiếm tiền! ]
Mạc Thần Trạch: “…”
Cố Tiểu Khả: “…”
Trong phòng phát sóng trực tiếp đầy bình luận spam ha ha.

[ Ôi ôi, xem như em đã hiểu, vậy mà em lại có thể hiểu được ẩn ý trong đôi mắt của Răng Nanh! ]
[ Tôi cũng đã hiểu rồi ahhhhhh! Nó không muốn về nhà với chủ nhân ha ha ha…!]
[ Tôi cảm thấy mình và bạn nhỏ này tâm ý tương thông, tôi cũng hiểu! ]
Mạc Thần Trạch nhìn chú chó càng ngày càng hoạt bát từ sau khi đến nhà trẻ học, anh nhoẻn miệng cười, hỏi bạn nhỏ: “Răng Nanh, mày đang so đáng yêu cùng viện trưởng sao?”
Cố Tiểu Khả sửng sốt, Răng Nanh còn chưa kịp phản hồi thì Mạc Thần Trạch đã nói tiếp: “Vậy thì mày thua rồi.”
Bình luận như muốn nổ tung, tất cả đều là Vãi cả thả thính và những chữ A a a a màu đỏ.

Vành tai Cố Tiểu Khả nóng bừng, cô ra vẻ trấn định mà nói thay cho Răng Nanh: “Dù gì cũng chưa tới giờ tan học, hay là đàn anh để Răng Nanh ở lại đây chơi thêm một lát nữa được không?”
Mạc Thần Trạch khẽ nở một nụ cười.

Giây tiếp theo, nụ cười trên mặt đột nhiên đông cứng lại, khóe miệng co giật, giống như đang cố gắng chịu đựng một điều gì đó.

“Đàn anh?”.

Cố Tiểu Khả chớp chớp mắt, vẻ mặt có chút ngơ ngác, “Nếu anh có việc bận thì sau khi tan học em đưa Răng Nanh về nhà cho, được không?”
Mạc Thần Trạch nhìn Cố Tiểu Khả đang ngơ ngác, chỉ cảm thấy rất đáng yêu.

Một lúc lâu sau, anh nhắm mắt lại, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc mà đọc cái lời kịch hết sức ẩm ương kia:
“Xin em đừng đáng yêu như thế nửa, với tư cách là một tổng tài rất lý trí, tôi sẽ không bị sự đáng yêu của em hạ gục đâu.”
Anh vừa dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp trong nháy mắt bùng nổ..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.