Đọc truyện Thôn Phệ Tinh Không – Chương 36: Trang Bị Đắt Đỏ
“May mà dựa theo hợp đồng giữa mình và Cực Hạn Vũ Quán, lần đầu tiên mua có thể không quan tâm tới hạn chế điểm cống hiến, dùng giá tốt nhất để mua.” La Phong cảm thấy mình tim đập rất nhanh. Sao không đập nhanh được chứ, bỏ ra tới cả ức Hoa Hạ tệ chứ ít gì! Muốn mua cả căn biệt thự liên kế như của Trương Hạo Bạch, e rằng cũng là điều rất dễ dàng.
Huống chi, La Phong xuất thân từ gia đình có kinh tế kém, một lần tiêu hết một ức, có thể tưởng tượng được suy nghĩ của hắn lúc này!
“Cũng may là không phải tiền của mình.” La Phong cười.
Mua bí tịch thành công, bước tiếp theo là mua binh khí, quân phục tác chiến… vân vân.
“Mình có hai ngàn vạn vốn ban đầu, có thể tiết kiệm được chừng nào thì tiết kiệm.” La Phong mở trang binh khí ra. Chẳng mấy chốc đã tìm thấy dòng Huyết Ảnh Chiến Đao cấp hai.
Huyết Ảnh Chiến Đao hệ cấp 2, loại A1 giá: 10 vạn Hoa Hạ tệ (toàn giá) 5 vạn Hoa Hạ tệ (nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến 1 điểm)
Huyết Ảnh Chiến Đao hệ cấp 2, loại A2 giá: 50 vạn Hoa Hạ tệ (toàn giá) 25 vạn Hoa Hạ tệ (nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến 1 điểm)
…
… Hệ cấp 2, loại A5 giá: 600 vạn Hoa Hạ tệ (toàn giá) 300 vạn Hoa Hạ tệ (nửa giá, yêu cầu: điểm cống hiến cấp 1 sao)
…
La Phong nhìn vào bảng giới thiệu các loại binh khí, không khỏi nhíu mày: “Bây giờ thực lực của mình đang đề cao rất nhanh, tin rằng không bao lâu nữa, tố chất thân thể sẽ đạt tới giới hạn chiến sĩ cao cấp rồi. Mình mua binh khí, tự nhiên phải mua loại binh khí tốt một chút.”
Nếu một vũ giả chiến sĩ sơ cấp bình thường, bình thường mua loại A2 hoặc A3 là được. Điểm cống hiến chỉ cần 1 điểm, bỏ ra 1 vạn nguyên là có thể mua được!
Kỳ thật điểm 1 điểm cống hiến chính là sự khác nhau giữa vũ giả của vũ quán, và vũ giả khác bên ngoài. Dù sao tuy Cực Hạn Vũ Quán có mạng nội bộ “Mạng Thương Thành Gia Đình Cực Hạn, nhưng trên thực tế họ cũng có vũ giả thương thành. Các thế lực vũ giả khác cũng có thể mua, còn thế lực vũ giả khác muốn mua, thì chỉ có thể mua toàn giá!
“Với tốc độ đề thăng thực lực của mình, tối thiểu phải mua Huyết Ảnh Chiến Đao loại A5 hoặc A6.” La Phong lắc đầu nói: “Nhưng, chiến đao loại này yêu cầu điểm cống hiến cấp một sao!”
“Cấp một sao tương đương với 1 vạn điểm cống hiến!”
Lúc trước mình mua bí tịch có thể không quan tâm tới yêu cầu điểm cống hiến, mua với giá ưu đãi nhất. Loại ưu đãi này cũng chỉ có lần đầu tiên mua bí tịch mới có.
Nhưng bây giờ mua binh khí, quân phục tác chiến vân vân, thì không có ưu đãi nữa.
“Huyết Ảnh Chiến Đao loại A6, toàn giá là 2000 vạn. Loại A5, toàn giá cũng phải 600 vạn.”
La Phong lắc đầu, loại A5 có thể đánh nhau với tuyệt đại đa số quái thú Trung cấp thú tướng”, cũng không cần lo lắng về việc binh khí hư hỏng. Loại binh khí A6 có thể đánh với tuyệt đại đa số quái thú thú tướng cấp cao” mà không lo bị hỏng.
Với tốc độ tăng thực lực của mình, loại binh khí rẻ tiền hiển nhiên không thích hợp.
“Mua toàn giá sao? Quá đắt.” La Phong lắc đầu.
“Xem khiên chắn thử.”
La Phong lại mở phần khiên chắn, giá khiên chắn giá so với chiến đao thì rẻ hơn không ít. Loại B5 có thể ngăn cản Trung tướng thú tướng, toàn giá là 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá là 150 vạn Hoa Hạ tệ, nhưng yêu cầu điểm cống hiến cũng là cấp một sao!
“Ba lô.”
Sinh tồn ở dã ngoại và đánh nhau với quái thú, cần ba lô trang bị đặc thù. Đầu tiên bản thân ba lô phải có chất lượng tốt, tiếp theo là đeo trên lưng phải thích hợp cho việc vũ giả và quái thú đánh nhau, không thể ảnh hưởng tới hoạt động của vũ giả.
“Ba lô rẻ nhất, yêu cầu điểm cống hiến chỉ là 1 điểm, mua hàng tốt một chút, cũng chỉ 10 vạn đồng.” La Phong khẽ mỉm cười.
“Đồng hồ thông tin tác chiến, có công năng xác định vị trí qua vệ tinh, chức năng xem thời gian, máy điện thoại. Giá cũng được, chỉ 10 vạn đồng.”
“Kỳ thật những công năng ấy cũng không đáng giá gì. Bây giờ ở ngoài chợ một điện thoại di động mấy trăm đồng đã bao gồm cả điện thoại, xem thời gian, xác định vị trí vệ tinh. Đồng hồ thông tin sở dĩ cần 10 vạn đồng chính là vì nó được làm bằng chất liệu quý!”
Khi đánh nhau với quái thú, không biết chừng một móng vuốt của quái thú chạm vào mặt đồng hồ thông tin! Đồng hồ cần vững chắc để có thể đối kháng với công kích của quái thú, giá sao có thể thấp được?
“Chiến đao, khiên chắn, đồng hồ, ba lô đều xem rồi. Chỉ còn lại có một thứ… đó là cả bộ quân phục tác chiến tính cả giày chiến.”
La Phong sớm nghe qua, một bộ quân phục tác chiến, bình thường là trang bị quí nhất trên người vũ giả! Bởi vì quân phục tác chiến không chỉ yêu cầu phòng ngự tốt, hơn nữa còn phải mặc vào cảm thấy dễ chịu, không ảnh hưởng tới những di động né tránh nhanh chóng của vũ giả.
La Phong click vào…
“Trời ạ!”
“Đắt thế!”
La Phong trợn tròn mắt.
“Một bộ quân phục tác chiến D hệ số 5, cộng cả bảo vệ tay, và giày chiến, có thể ngăn cản được trung cấp thú tướng, toàn giá là 1800 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá cũng đã là 900 vạn. D6 thì toàn giá còn lên tới 8000 vạn Hoa Hạ tệ.”
Sớm biết quân phục tác chiến rất đắt, nhưng không ngờ quân phục tác chiến hệ số 5 còn đắt gấp ba so với chiến đao cùng cấp độ!
Bây giờ tính toán một chút…
Lấy hệ số 5 thống nhất, bộ chiến phục 1800 vạn… Huyết Ảnh Chiến Đao 600 vạn… khiên chắn 300 vạn… tổng cộng 2700 vạn! Nếu mình có điểm cống hiến cấp một sao, vậy chỉ cần 1350 vạn.
Về phần đồng hồ tác chiến, ba lô, các thứ tác chiến khác thì chỉ là một số lẻ!
“Mình còn phải mua phi đao, dùng tinh thần niệm lực cách không khống chế phi đao! Tối thiểu phải mua sáu tới mười cái.”
La Phong một lần nữa mở trang phi đao ra. Phi đao là một món đồ nhỏ, thể tích nhỏ, khối lượng ít, tự nhiên giá bản thân phi đao cũng rẻ hơn Huyết Ảnh Chiến Đao nhiều.
Phi đao Hệ số 5, toàn giá cũng chỉ 5 vạn Hoa Hạ tệ.
Phi đao Hệ số 6, toàn giá cũng chỉ 10 vạn Hoa Hạ tệ.
Phi đao Hệ số 7, toàn giá là 300 vạn Hoa Hạ tệ, nửa giá 150 vạn (yêu cầu: điểm cống hiến hai sao) !
Phi đao hệ số 7, nếu đủ thực lực, hoàn toàn có thể thương tổn cả quái thú cấp lãnh chúa sơ cấp. Cấp thú tướng và cấp lãnh chúa chênh lệch nhau rất lớn. Binh khí này giá không ngờ chênh nhau nhiều như vậy.
“Tinh thần niệm lực của mình rất mạnh, hơn nữa tăng trưởng còn có thể rất lớn, muốn mua phi đao hệ số 7. Nhưng nó tới 300 vạn, nửa giá cũng yêu cầu phải có điểm cống hiến hai sao! Mình mua năm sáu cái là đã hơn 1000 vạn rồi!”
“Mình sao có thể mua nổi chứ?”
“Số tiền mình có căn bản không đủ.” La Phong vốn tưởng rằng vốn ban đầu là 2000 vạn là đã rất nhiều, nhưng bây giờ hắn phát hiện, giá của trang bị vũ giả cũng đắt bất thường.
Kỳ thật La Phong không biết, giá trang bị cũng không phải là bất thường!
Phải biết là, quái thú cấp lãnh chúa, ngay cả đạn đạo cũng bắn không chết! Phi đao mà có thể bắn thủng thì có thể tưởng tượng được bản thân chất liệu phi đao có yêu cầu cao bao nhiêu! Một thanh phi đao giá 300 vạn Hoa Hạ tệ, xem ra cũng hợp lý.
…
Kỳ thật đám vũ giả khi mua vũ khí, thường xài nhiều tiền. Nhưng tương lai khi săn giết được quái thú lợi hại, sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
Đáng tiếc, La Phong bây giờ còn chưa bắt đầu kiếm tiền.
—– o O o —–
Buổi sáng hôm sau, đại khái mười giờ.
Tiểu khu Minh Nguyệt, trong hoa viên nhà La Phong, một người xa lạ đang đi tới.
– La Phong tiên sinh, đây là bí tịch mà ngài mua, sử dụng vân tay của tiên sinh là có thể mở được.
La Phong nhận lấy hộp hợp kim được phong kín do người này đưa tới, ngón tay lướt qua đầu chiếc hộp hợp kim.
– Tích! Vân tay nghiệm chứng hợp lệ.
Một thanh âm điện tử vang lên, rồi lập tức hộp hợp kim mở ra, lộ ra một quyển sách dày đại khái một cm, trên bộ sách còn có hai đĩa CD.
– Cửu Trọng Lôi Đao.
La Phong thấy bốn chữ trên bộ sách.
– La Phong tiên sinh, phiền ngài mở ra xem một chút, xác nhận xong, xin ký vào đây.
Thanh niên giao hàng mỉm cười. Nhưng ánh mắt hắn nhìn về phía La Phong ẩn chứa chút hâm mộ.
Cửu Trọng Lôi Đao đó!
Vũ giả bình thường sẽ không mua nổi.
– La Phong tiên sinh, tin rằng ngài đã biết về vài điều cấm kỵ sau khi mua bí tịch?
Thanh niên giao hàng cười nói:
– Dựa theo quy củ, tôi cũng nhắc qua một lần… Bản quyền bí tịch là thuộc về người sáng tác bí tịch. Bản quyền bí tịch của Cửu Trọng Lôi Đao là của Lôi Thần! Người mua chỉ được học tập, không có quyền truyền thụ. Không được sao chép, buôn bán, truyền thụ bí tịch. Một khi có người vi phạm, sẽ được bị Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán, Địa Hạ Liên Minh, quân đội chính phủ cùng liên thủ đuổi giết!
La Phong gật gật đầu, hắn đương nhiên biết rõ quy củ.
Sau khi giao hàng, nam tử giao hàng lập tức ly khai.
“Chỉ một quyển bí tịch, kèm theo hai đĩa CD, mà tới một ức Hoa Hạ tệ.”
La Phong đứng ở cửa hoa viên, cảm thán không thôi.
“Sáng tạo bí tịch nhất kiếm nhiều tiền thật. Tỷ như Lôi Thần, một quyển “Cửu Trọng Lôi Đao” của hắn, người càng mua nhiều, hắn càng kiếm tiền nhiều.”
Chỉ cần tính toán một chút, không khó tính được Lôi Thần rốt cuộc kiếm được bao nhiêu tiền.
Nhưng… Đối với Lôi Thần, người sáng lập “Lôi Điện Vũ Quán” thì tiền bạc không có ý nghĩa gì quá lớn.
—– o O o —–
Đang lúc La Phong cầm bí tịch chuẩn bị vào trong phòng.
– La Phong.
Một tiếng nói chợt vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại, người vừa tới chính là Tổng giáo quan Hội Quán Cực Hạn Ô Thông.
– Chú Ô.
La Phong cười nói.
– Ta vừa mới nhìn thấy người giao hàng của tổng bộ, cháu mua đồ gì à?
Ô Thông cười nói.
– Dạ.
La Phong gật gật đầu.
– Cửu Trọng Lôi Đao?
Ô Thông liếc mắt nhìn thấy bốn chữ trên tờ bìa bí tịch trong tay La Phong, vô cùng chấn động.
– Cháu, đứa nhỏ này, cháu sao lại bỏ tiền ra mua thứ này?
Quyển bí tịch này, các thế lực lớn trên toàn thế giới đều khống chế rất nghiêm khắc.
– Dù sao cũng không phải là tiền của cháu.
La Phong cười, lập tức nói vẻ bất lực:
– Nhưng cháu cũng phát hiện, tiền bây giờ rõ là không đủ dùng. Mua chiến đao, quân phục tác chiến, hao tiền nhiều lắm.
– Được rồi, La Phong, ta tới chủ yếu để nói cho cháu một việc.
Tổng giáo quan “Ô Thông cười nói:
– Trước đây không lâu, có phải là có một thanh niên tên là Trương Hạo Bạch đã đắc tội với với cháu không?
La Phong giật mình, Trương Hạo Bạch? Mình còn chưa kịp đi tìm hắn gây phiền toái nữa.
– Đúng, hắn từng tìm người muốn đánh gãy tay chân cháu.
La Phong gật đầu nói.
– Là như thế này… chú của Trương Hạo Bạch là Trương Trạch Hổ, là vũ giả của Lôi Điện Vũ Quán. Hắn đã mời Tổng giáo quan của Lôi Điện Vũ Quán ở thành Dương Châu đến giúp đỡ, chuẩn bị giải quyết chuyện này riêng với cháu.
Tổng giáo quan “Ô Thông” cười nói.
– La Phong, cháu không phải đang kẹt tiền hay sao? Lần này chính là cơ hội để cháu kiếm tiền đó, nhân dịp này mà kiếm thêm một mớ tiền thật lớn!
—– o O o —–