Đọc truyện Thôn Phệ Tinh Không – Chương 33: Gia Đình Cực Hạn
Điều kiện của Vương Hành đưa ra đã đạt tới mức cao nhất có thể. Hắn đang hồi hộp chờ đợi quyết định của La Phong.
– Xin lỗi. – La Phong khẽ cúi người.
– Cảm tạ Lôi Điện Vũ Quán. Nhưng ta đã gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán, nên không muốn chuyển đổi. Thành thực xin lỗi.
Vương Hành giật mình. “Cự tuyệt sao?”
– Ngươi không nghĩ lại đấy chứ? – Đại hán khôi ngô trừng mắt nhíu mày hỏi.
– Không cần. – La Phong đứng lên, khẽ cúi người.
– Vương tiên sinh, nếu không có việc gì nữa thì ta xin đi trước.
La Phong hiểu rõ bản thân đã cự tuyệt, e rằng có ngồi lại cùng nhau cũng chỉ thêm gượng gạo mà thôi.
Vương Hành nhìn La Phong. Không ngờ đối diện với điều kiện hấp dẫn như thế mà tên thanh niên đó lại không động tâm. Vương Hành không khỏi cảm thán, vung tay lên cười nói:
– Tốt lắm, ta không khuyên ngươi nữa. Nếu ngày nào đó ngươi suy nghĩ lại, cánh cổng Lôi Điện Vũ Quán vẫn mở ra cho ngươi.
– Cảm ơn Vương tiên sinh. – La Phong mỉm cười, rồi thoái lui ra ngoài.
La Phong vừa ly khai, sắc mặt Vương Hành đã trầm xuống, quát ra ngoài:
– Bảo Vạn Đông tới đây.
– Dạ, chủ quản.
Thủ hạ bên ngoài lập tức đi thông báo cho Vạn Đông.
“Không ngờ lần này lại bị Cực Hạn Vũ Quán lấy đi mất một nhân tài.” Vương Hành vuốt cằm, đôi mắt hổ khẽ nheo lại. “Từ sau khi Ảo ảnh chiến thần trọng thương thoái ẩn. Cơ sở ở Giang Nam của Lôi Điện Vũ Quán ta so với Cực Hạn Vũ Quán vẫn luôn luôn rơi vào thế hạ phong. Chà!”
Vương Hành cũng cảm thấy sốt ruột! Trên toàn thế giới, Cực Hạn Vũ Quán và Lôi Điện Vũ Quán là hai vũ quán lớn nhất! Người sáng lập phân biệt là đệ nhất cường giả thế giới và đệ nhị cường giả thế giới! Chính vì như thế, một vài lãnh đạo của Cực Hạn Vũ Quán và Lôi Điện Vũ Quán bề ngoài ai nấy đều làm vẻ mặt tươi tắn tương nghênh nhau, nhưng trên thực tế ngầm đối chọi gay gắt, muốn vượt lên trên đối phương!
Toàn thế giới trong số rất nhiều căn cứ, ở một vài thành thị căn cứ thế lực Lôi Điện Vũ Quán áp đảo Cực Hạn Vũ Quán!
Nhưng, ở thành phố Giang Nam, thế lực của Cực Hạn Vũ Quán lại mạnh hơn một bậc.
– Chủ quản. – Vạn Đông đi đến.
Vạn Đông nhìn quanh, có vẻ rất tự tin! Hiển nhiên lần này Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch, số lượng quái thú hắn giết nhiều hơn hẳn La Phong, bài danh đệ nhất nên làm Vạn Đông càng thêm tự tin.
– Ừm, Vạn Đông. – Vương Hành khẽ mỉm cười.
– Ngươi là vũ giả ưu tú nhất trong số các tân vũ giả của Lôi Điện Vũ Quán chúng ta! Nhưng… thực lực ngươi bây giờ, nếu so với La Phong thì còn có chút chênh lệch.
– Chủ quản. – Vạn Đông nóng nảy ngắt lời.
“Mình so với La Phong vẫn còn chênh lệch hay sao?”
– Ngươi hoài nghi lời ta nói sao? – Vương Hành nhíu mày.
Vạn Đông lắc đầu. Hắn biết vị chủ quản trước mắt, lúc trước chính là một vũ giả chiến tướng cao cấp, đồng thời còn có địa vị Chủ quản , nên có đủ loại quyền lực đặc thù. Nói về địa vị, hắn không hề thấp hơn một vị cường giả cấp chiến thần chút nào. Nhân vật như vậy lại sao lại nói láo chứ?
– Ta nói cho ngươi hay, tố chất thân thể ngươi không thua gì hắn. Nhưng một khi thực sự chiến đấu, cho dù ba người như ngươi, cũng không đấu lại một La Phong. – Vương Hành trịnh trọng nói:
– Tuy bây giờ ngươi và hắn chênh lệch lớn, cũng không có nghĩa là tương lai ngươi yếu hơn hắn. Điều cần nhất lúc này là ngươi phải cố gắng mà vượt qua hắn.
– Ta thấy không ít thiên tài, nhưng rất nhiều thiên tài rơi rụng thảm hại!
– Vũ giả, là phải hành tẩu bên bờ sinh tử! Ngươi thiên phú tốt, chỉ đại biểu cho việc ngươi có thể đi trước. Bây giờ, ngươi vừa mới trở thành vũ giả… con đường này, ngươi cũng mới bắt đầu đi thôi! Ngàn vạn lần không được buông lơi, La Phong chỉ là đối thủ đầu tiên mà ngươi cần vượt qua. Tương lai ngươi còn phải vượt qua nhiều đối thủ hơn nữa.
Vương Hành cổ vũ:
– Ta hy vọng có một ngày, có thể thấy một vị chiến thần mới được sinh ra!
Vạn Đông nghe nói mà cảm thấy tim đập thình thịch. Đúng, La Phong chỉ là đối thủ đầu tiên mà thôi. Tương lai hắn còn phải vượt qua nhiều người hơn, cho đến lúc trở thành một chiến thần!
– Ừm, ngươi đi đi. Trải qua một đêm chiến đấu, ngươi cũng nên đi nghỉ một chút.
Vương Hành mỉm cười.
– Dạ, chủ quản. – Vạn Đông cung kính thối lui.
Vương Hành lắc đầu, nâng chung trà lên, nhè nhẹ uống một hớp. Từ khi đảm nhiệm vị trí Chủ quản tới nay, hắn vẫn thường xuyên tìm mọi cách cố gắng thử bồi dưỡng một vài nhân vật thiên tài xem sao. Hoặc là tạo cho nhân vật thiên tài áp lực, hoặc là dùng tiền bạc, bí tịch để hấp dẫn, hoặc là các thủ đoạn khác.
Trong những người hắn bồi dưỡng xuất hiện càng nhiều cường giả thì địa vị của hắn càng được củng cố.
“Tên Vạn Đông, không biết chừng tương lai có thể dành cho ta một niềm vui đó chứ.” Vương Hành cười tự giễu. “Ta cũng chẳng mong hắn tốt hơn quá nhiều. Có thể vượt qua La Phong là tốt lắm rồi. Chậc chậc… 18 tuổi tròn đã là Nhập vi cấp, tố chất thân thể lại rất tốt…” – Vương Hành lắc đầu uống trà, không còn suy nghĩ nhiều nữa.
La Phong, Vạn Đông có ra sao cũng chỉ là một cái mầm tốt mà thôi.
—– o O o —–
Quân khu Bắc, thành phố Giang Nam, hai người La Phong và Dương Vũ đã thay y phục, đang đàm tiếu với nhau.
– Tên điên, vừa rồi ánh mắt tên Vạn Đông nhìn ngươi không ổn lắm đâu. Hắn còn nói muốn đấu với ngươi, xem ai trở thành vũ giả cấp chiến tướng trước nữa.
Dương Vũ rất khó chịu, nói.
– Ai biết chuyện gì chứ. Tên Vạn Đông hình như muốn đem ta ra làm đối thủ. – La Phong cũng cảm thấy khó hiểu về những lời Vạn Đông vừa nói.
Hắn không biết, Vạn Đông sau khi nói chuyện với Vương Hành, đã xem mình là đối thủ đầu tiên cần phải vượt qua!
– Ta đã vượt qua kiểm tra khảo hạch thực chiến, cũng nên thông báo cho nhà một tiếng.
La Phong cười lấy điện thoại di động ra.
– Dương ca, ngươi cũng thông báo cho nhà một tiếng đi.
– Ừm.
Dương Vũ cười hà hà gật đầu. La Phong và Dương Vũ đều bấm máy điện thoại gọi về nhà.
…
Dương Châu thành, một trong tám thành phố vệ tinh của Giang Nam, trong tiểu khu Minh Nguyệt.
– Hồng Quốc, Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến, La Phong của ông nhất định có thể vượt qua kiểm tra mà.
Vợ chồng La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan vừa đẩy xe lăn của La Hoa, vừa trò chuyện với một lão giả tóc bạc.
– Khảo hạch thực chiến này nguy hiểm hay không vậy? – Cung Tâm Lan không kìm được hỏi:
– Tiểu Phong nhà ta nói là không nguy hiểm gì, nhưng chúng ta nghĩ là có nguy hiểm.
– Ừm, vẫn có một chút nguy hiểm. – Lão nhân tóc bạc gật đầu.
– Dựa theo nhi tử ta nói, trong Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến, bình thường có 3% tới 5% tỉ lệ tử vong. Tỷ lệ tàn tật chừng từ 5% tới 8%. Như vậy một lần Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến sẽ mất đi khoảng chừng trăm tên Chuẩn Vũ Giả. – La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan nhìn nhau, trong lòng cảm thấy lo lắng.
– Tiểu Phong nhà ngươi chẳng sao đâu. Cứ yên tâm đi. – Lão giả tóc bạc cười nói.
– Ừm, Ừm.
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan gật đầu. Mặc dù bề ngoài như vậy, nhưng đáy lòng hai vợ chồng hay rất thấp thỏm không yên.
Ngồi trên ghế lăn, La Hoa chẳng ừ chẳng hữ, nhưng nắm tay lại rất chặt.
Đột nhiên…
Tiếng điện thoại di động reo vang. Mẫu thân Cung Tâm Lan móc máy từ túi ra, lộ ra vẻ vui mừng, vội nhìn sang bên cạnh nói:
– Là điện thoại của tiểu Phong.
– Nhanh lên. – La Hồng Quốc liền nói.
La Hoa cũng nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại di động, lão giả tóc bạc cũng cười cười nhìn theo.
– Alô. – Cung Tâm Lan cầm máy điện thoại, bấm vào nút bật âm thanh.
– Mẹ! Con vượt qua Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến rồi. Đêm nay có thể về nhà. Mẹ phải chuẩn bị một bữa ăn thật ngon đó.
Thanh âm trong điện thoại di động vang lên làm mấy người chung quanh đều nghe được.
La Hồng Quốc nở nụ cười. Bàn tay đang nắm chặt của La Hao rốt cục buông lỏng.
– Được, được, mẹ nhất định chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon.
Cung Tâm Lan rất kích động.
—– o O o —–
Ngày mùng hai tháng tám, vào lúc hoàng hôn ở tiểu khu Minh Nguyệt, thuộc Dương Châu thành.
– La Phong đã về rồi, chúc mừng.
– Chúc mừng cái gì! Khảo Hạch Vũ Giả Thực Chiến chẳng có khó khăn gì với La Phong cả.
Trên đường vào tiểu khu, La Phong cười chào hỏi một vài vũ giả gặp dọc đường. Số vũ giả trong xã hội con người rất ít. Trong tiểu khu Minh Nguyệt, chỉ có gia đình vũ giả mới được ở đây. Hơn nữa, đám vũ giả đó cũng đều gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán, chính vì thế nên mọi người có quan hệ rất tốt.
– Ba mẹ.
La Phong liếc mắt đã thấy ở cửa nhà mình, cả ba mẹ và bảo mẫu đều đang đứng ở cửa chờ.
– Ăn cơm, ăn cơm. – La Hồng Quốc lập tức cười lớn.
Buổi tối hôm đó, La Phong và gia đình rất vui vẻ. Dù sao từ lúc này trở đi, từ góc độ pháp luật mà nói, La Phong đã chính thức là vũ giả!
Đến đêm khuya, vào lúc mười một giờ, trên phòng media, ở lầu hai nhà La Phong.
“Nghe nói sau khi trở thành vũ giả chính thức, có thể tiến vào mạng nội bộ vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán!” – La Phong hơi kích động. Phải có thân phận riêng mới có thể vào được mạng nội bộ. Mà chỉ có Vũ giả Cực Hạn Vũ Quán mới có tư cách vào mạng nội bộ vũ giả của Cực Hạn Vũ Quán – Gia Đình Cực Hạn!
Còn ở liên minh HR chỉ cần là vũ giả thì có thể đăng ký.
La Phong bấm vào nút Gia Đình Cực Hạn. Nhất thời trên tường phòng media, hiện ra một màn hình khổng lồ hai trăm inch. Sau đó trên màn hình lập tức hiện ra mạng Gia Đình Cực Hạn .
– Tích.
La Phong nghiệm chứng vân tay. Tiếng nhạc tuyệt hay vang lên trong phòng media, đồng thời trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt. Gương mặt đó chính là La Phong, phía dưới là một vài tin tức:
Tính danh: La Phong
Giới tính: nam
Địa chỉ: Hoa Hạ Quốc cơ sở thành phố Giang Nam
Vũ giả số: 4261232056082
Cấp bậc: cấp chiến sĩ (sơ cấp)
Điểm cống hiến: 0 điểm
Số dư tài khoản: 2 ngàn vạn Hoa Hạ tệ
—– o O o —–