Đọc truyện Thôn Phệ Hệ Thống – Chương 62: Đồ Tông 3-võ Ý
*Bá Long cũng không muốn dây dưa nhiều nên chỉ đơn giản đánh ra một quyền,một quyền vừa ra thì phát ra tiếng ông ông chói tai.
Quyền của Bá Long va chạm vào chưởng của tông chủ Hắc Thiết tông làm cho đất đai bị bắn lên cao,bụi mà bay tứ tung
“Ầm,rắc rắc phụt”
Liên tiếp là tiếng xương gãy tiếng phun máu,một thân ảnh lao ra từ trong bụi mù đập vào vách tường rồi phun tiếp một ngụm máu.
“Tông chủ”
“Tông chủ”
Đám đệ tử Hắc Thiết tông khi nhìn thấy thân ảnh lao ra là tông chủ của mình thì hoảng sợ vội vầng chạy tới đỡ dậy,tông chủ Hắc Thiết tông thều thào nói:
“Quyền ! quyền ý! tên này đã lĩnh ngộ quyền ý”
Đám người xung quanh nghe vậy thi hoảng sợ còn Bá Long thì ngơ ngác ngỡ ngàng,hắn thất không biết mình từ khi nào lĩnh ngộ được quyền ý a.
Nghe đến hai từ quyền ý thì cả Hoa tông chủ và Phục tông chủ cũng hoảng sợ không thôi,cả hai nhìn về phía Bá Long với ánh mắt kiêng kỵ.
Bọn hắn không dám khinh thường nữa,cả hai người đồng loạt tấn cồn về phía Bá Long.
Còn Bá long thì vẫn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra với mình,quyền ý thì hắn biết nhưng hắn từ khi đã lĩnh ngộ được quyền ý cơ chứ.
Nếu như nói là đao ý thì Bá Long còn miễng cương chấp nhận vì hắn quả thật đã chạm tới chút da lông của đao ý,nhưng đàng này lại khác bọn chúng lại nói hắn vừa sử dụng quyền ý là thế nào?.
Bá Long nhìn hai nắm đám của mình và tử hỏi:”Chẳng lẽ ta lợi hại tới như vậy mà ta không biết sao?”.
Nhưng chưa để hắn tự sướng quá 3 giây thì hệ thống đã lên tiếng giải thích:
“Bọn chúng lầm tưởng quyền ý với võ ý của Thạch Phá quyền mà thôi,ký chủ không cần hoài nghi về sức mạnh của mình”Nếu như câu nói này nói ở hoàn cảnh khác thì Bá Long hắn còn cảm động đến rới nước mắt nhưng nếu nói ở hoàn cảnh này chẳng khác nào cái hệ thống này đang mỉa mai sức mạnh của hắn,tuy biết mình vẫn chưa là gì so với đám quái vật ở trên thời giới này nhưng ít nhất hẵn vẫn đã có chút sức tự vệ nhất định a.
“Hệ thống võ ý là sao?”Bá Long sau một hồi phản đối không có tác dụng thì chuyển chủ đề.
“Võ ý là chỉ những người đã lĩnh ngộ được hoàn toàn chân ý của Võ kỹ mà người đó đang tu luyện,do ký chủ là người sáng tạo cũng như là người đi trên con đường phát triển cho Thạch Phá quyền nên đương nhiên ký đã lĩnh ngộ được võ ý trong Thạch Phá quyền”.
“Sau khi lĩnh ngộ được võ ý thì khi sử dụng võ kỹ đó uy lực sẽ tăng không chỉ một phần mà số linh lực sử dụng cũng sẽ được giảm bớt,thời gian tung chiều cũng bị rút ngắn! Có thể nói lĩnh ngộ võ ý thành công đồng nghĩa với việc chiến lực của bản thân tăng mạnh”
Hệ thôngsau khi giải thích xong thì cũng không chờ Bá Long đặt câu hỏi mà lên tiếng nhắc nhở:”Ký chủ nên chú ý vào cuộc chiến của mình hơn đi,đừng nói hay hỏi những thứ vô nghĩa kia nữa”.
Bá Long nghe vậy thì cũng tập trung tinh thần quan sát cuộc chiến,dù có [Cương Thiết chi khu]nhưng khi bị dính sát thương bởi vũ khí thì hắn vẫn nhận tổn thương nhất định.
Ít nhất là quần áo của hắn cũng sẽ có vài vết chém lưu lại,mà Bá Long hắn lại không muốn bộ đồ mới mua hôm qua để mặc lại bị mình vô ý phá hủy đâu.
Còn việc tại sao bọn chúng lại nhầm lẫn quyền ý với võ ý thì Bá Long cũng có chút hiểu,võ ý tuy không khó lĩnh ngộ và cũng không mạnh như quyền ý nhưng nó lại rất ít người biết chứ đừng nói là sở hữu.
Rất ít người có thể tu luyện một võ kỹ đến mức lĩnh ngộ hoàn toàn 100% võ ý của nó,vì vậy nên nó lại trở thành thứ hiếm thấy và ít được nhắc tới.
Hoa tông chủ rút kiếm ra đâm về phía Bá Long,trên đường đâm tới kiếm ảnh như bị bị tách ra làm ba làm bốn đâm về phía Bá long.
Phục Tông chủ cũng cũng lao tới loan đao chém ra bay tới,đao như như rồng như phượng chém đến đao chém quá nhanh mà sinh ra tàn ảnh.
Nhìn thấy hai người tấn công thì Bá Long không khỏi gật đầu,hai người này võ kỹ luyện đến không sai đã gần lĩnh ngộ hoàn toàn.
Từ khi Bá Long đến thế giới này cho tới này thì Bá Long đã đọc không ít võ kỹ,trình độ kiến thức về võ kỹ của Bá Long cũng đã được nâng lên một độ cao mới.
Nhờ có thiên phú Lĩnh Ngộ cấp tốc nên nhưng võ kỹ này Bá Long gần như đọc qua một lần liền hiểu,vì thế Bá Long đương nhiên có khả năng bình phẩm.
Nhìn thế công lăng lệ của hai người Bá Long không khỏi phải năng cao tinh thần,hắn cũng muốn nghiêm túc một chút để đáp lễ hai người này.
Bá Long cách không đánh ra một quyền,quyền vừa đánh ra khiến không khí chấn động Vô Minh quyền hung mãnh lao tới tấn công.
“Ầm”
Một âm thanh vang lên,hai thân ảnh đồng thời bay ra.
Kiếm của Hoa tông chủ đã bị đánh gãy thành mấy khúc,loan đao của Phục tông chủ cũng có vết nứt khóe miệng của hai người đồng thời đều có một vết máu đang chảy ra.
Xem ra hai người đã bị nội thương không nhẹ,nhưng hai người lại không quan tâm thương thế của bản thân mà lại nhìn chằm chằm vào vòa thân ảnh đứng phía xa kia.
Từ khi trận chiến diễn ra tới bây giờ không tới hai phút,Bá Long dùng thế công dũng mãnh trấn áp hết thảy ba vị tông chủ.
Nhìn ba người đều mang thương thế trong người không còn sức chiến đấu thì Bá Long cũng không tính nương tay,hắn cũng không vì muốn mềm mà mang tới một mối họa ngầm.
Nhìn hai người như vậy ai biết được họ sau lưng có hai không mật báo cho tông môn khác,vì thế Bá Long đành phải đóng vai ác diệt sạch.
Bá Long tung ra ba quyền đánh chết ba vị tông chủ,hắn tiến tới và bắt đầu tìm kiếm bảo khố của Hắc Thiết tông.
Đám đệ tử lâu la kia thì để các đệ tử tự mình mình xử lý,đám đệ tử của Hắc Thiết tông không có tên nào ra hồn cả nên Bá Long cũng không thèm để ý.
Sau một hồi tìm kiếm thì Bá Long cuối cùng cũng tìm thấy bảo khố của Hắc Thiết tông,nhìn cánh cửa sắt trước mặt Bá Long khẽ nhíu mày.
Nơi đây không có đệ tử canh gác thì Bá Long cũng dễ hiểu,dù sao tông môn bị tấn công như vậy thì không bỏ trốn cũng là đi tham chiến.
Nhưng làm Bá Long khó hiểu là cánh cửa sắt này,cánh của này tuy dày nhưng theo Bá Long thì quá sơ sài không có một chút gì gọi khiêu chiến cả
Bá Long hóa tơ nhện thành mọt thanh đao nhẹ nhàng chém xuống
“Keng ầm”
Âm thanh kim loại va chạm nhau,Bá Long nhìn cây đao trên tay khuôn mặt có chút bất ngờ.
Bá Long hắn cứ tưởng sẽ dễ dàng chém đứt không ngờ lại xuất hiện biến hóa,khi đao chém vào cửa sắt thì bị văng lại lực phản chấn truyền đến khiến Bá Long hơi bất ngờ.
Nhìn vết chém trên cánh cửa Bá Long lâm vào suy tư,hắn nghĩ nghĩ tới cái gì thì khéo miệng khẽ giương lên.
Bá Long không chém vào cánh cửa sắt nữa mà chuyển sang chém vào tường.
“Ầm ầm ầm “
Không bao lâu thì vách tường đã bị chém ra một lỗ rõ to,có thể dư sức để cho một người bước qua không chút vướng víu.
Bá Long không nỡ phá hủy cánh của kia nên đành phải đục tường mà tiến vào mà thôi dù sao cánh cửa kia bán thì chắc chắn sẽ được không ít tiền,Bá Long từ từ bước vào bên trong.
Đập vào mắt Bá Long là một đồng tiền vàng nhìn sơ qua thì cũng có mấy vạn là ít Bá Long không khỏi hít vào một hơi,Bá Long bỗng cạm nhận được một mùi đặc trưng đó là mùi tiền.
Nhưng chưa dừng lại ở đó Bá Long bỗng cảm thấy là lạ,xung quang đây lại quá sáng sáng không thua kém gì ánh sáng bên ngoài,Bá Long nghi hoặc nhìn lên trần nhà.
“Huỳnh dạ châu!!”Bá Long giật mình thốt lên,huỳnh dạ châu là một món đồ để chiếu sáng giá cả cũng không rẻ chút nào.
Một viên huỳnh dạ châu có giá khoảng 1000 đồng vàng,trước đây Bá Long nghe tới giá này thì không khỏi muốn chửi ầm lên,nhìn xung quanh trần nhà có khoảng mười khỏa thì khóe miệng của Bá Long lại rộng ra.
Nhưng đang lúc Bá Long đang vui sướng thì lại cảm nhận được cái gì,hắn cội vàng lấy ra một vật.
Vật này cũng không xa lạ gì mà là la bàn tìm bảo của Bá Long,từ khi rời khỏi Thiên Tuyệt thành thì không thấy nó cố động tĩnh gì nhiều nên Bá Long cũng quên mất đi.