Đọc truyện Thốn Mang – Chương 448: Nam Cực Tiên Ông
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
– Phốc!
Một búa bổ xuống, lưu lại một đạo tàn quang, máu văng tung tóe.
Điền Cương lạnh lùng thu lại Khai Thiên Thần Phủ, đây là Tiên Đế thứ hai bị hắn giết. Khai Thiên Thần Phủ của hắn quả cực kỳ kinh khủng, đột nhiên Điền Cương cảm thấy một cổ hấp lực tràn ngập khắp nơi, rồi sau đó cả người không chống đỡ nổi, hoàn toàn bị nuốt chửng.
– Ha ha…
Nam Cực Tiên Ông vuốt khẽ hàm râu trắng như tuyết, cười cười rồi nheo mắt bỏ đi. Thanh âm sang sảng vang vọng cả chiến trường, chỉ một chiêu, nguyên một viên dũng tương vô cùng thần dũng của Ma giới – Điền Cương đã biến mất, hư không tiêu thất.
Một túi vải thật lớn trôi nổi bên cạnh hắn, lòi ra một miệng túi rộng thênh thang.
Phất tay áo, túi vải đó lập tức chui vào tay áo của Nam Cực Tiên Ông. Đại quân Ma giới ở đây, kể cả các Ma Đế nhất thời sắc mặt đại biến.
– Túi Càn Khôn, bất hảo!
Lãnh Huyết Ma Đế cũng khiếp sợ, năm đó trong một lần đại chiến, Lãnh Huyết Ma Đế đã thấy Túi Càn Khôn thu rất nhiều đại quân của Ma giới, chỉ Nam Cực Tiên Ông một người đã có thể đánh bại vô số cao thủ.
Thấy Điền Cương bị thu vào trong Túi Càn Khôn, Hạng Vũ rất sốt ruột.
– Một tiểu tử Ma Đế tiền kì, cho dù có Khai Thiên Thần Phủ cũng không phát huy được bao nhiêu thực lực, đã vào trong Túi Càn Khôn của ta, đảm bảo hắn không có cách nào trốn thoát.
Nam Cực Tiên Ông vẻ mặt dương dương tự đắc vừa đi vừa nói.
Trong mắt Hạng Vũ hiện lên sát khí, thần khí “Phá Không” trong tay đột nhiên chém mạnh vào một Tiên Quân bên người giết chết. Nhưng hắn cũng không dám tiến lên một bước nào.
Thực lực giữa hắn và Nam Cực Tiên Ông chênh lệch quá lớn.
Nam Cực Tiên Ông chính là đại đệ tử bên cạnh Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngay cả mười hai chân tiên khi gặp Nam Cực Tiên Ông cũng phải xưng hô “Đại Sư Huynh”, thực lực tuyệt đối cường hãn tới mức nghe qua đã phải run sợ. Đừng nghĩ Nam Cực Tiên Ông luôn luôn duy trì một bộ dáng thật thà chất phác mà lầm. Hắn khi đã ra tay tuyệt đối không mềm lòng.
Hắn không dám tiến lên nhưng Nam Cực Tiên Ông thì đâu nhất định phải đứng tại chỗ?
– Ngươi là thống soái của Trung Ương Nguyên Vực hả, đáng tiếc, thực lực yếu quá.
Tiếng Nam Cực Tiên Ông truyền âm vang lên trong óc Hạng Vũ, Hạng Vũ nhất thời kinh hãi lập tức bỏ chạy, thực lực của hắn so với Nam Cực Tiên Ông vốn là Tiên Đế hậu kỳ, chênh lệch quá lớn, hắn căn bản không dám ôm một ảo tưởng nào.
“Nam Cực Tiên Ông sao lại đến đây, Âm Dương Ma Đế không tham chiến mà!” Trong lòng Hạng Vũ rất giận dữ, nhưng không có biện pháp gì, thực lực chênh lệch quá lớn. Hắn chỉ có thể chạy trốn!
Nhưng… chạy đâu cho khỏi?
– Ha ha …
Nam Cực Tiên Ông cười tít mắt. Cười ha ha tựa hồ rất cao hứng, tay áo liên tục vung ra, miệng Túi Càn Khôn thật lớn đã mở rộng ra, thu vào một loạt cao thủ Ma giới, kể cả Hạng Vũ.
Các Ma Đế nhất thời tán loạn như gà bay chó nhảy, đua nhau chạy trốn.
Tụ Lí Càn Khôn thuật cần người làm phép mạnh hơn người bị thu rất nhiều mới có thể thi triển ra được. Hơn nữa nếu muốn thoát ra, cũng có thể dùng sức mạnh để phá vỡ.
Nhưng Túi Càn Khôn thì không giống như vậy.
Một khi bị Túi Càn Khôn thu vào, Túi Càn Khôn trói buộc cả năng lực của người bị thu, hơn nữa với thực lực của Nam Cực Tiên Ông, Ma Đế bình thường một khi bị thu vào, thì đừng mơ tưởng thoát ra.
Hơn nữa so với Tụ Lí Càn Khôn thuật, phạm vi của Túi Càn Khôn này cũng lớn hơn nhiều, lực hút rất khủng bố. Không gian bên trong cũng lớn hơn nhiều.
– Hô hô…
Mở rộng miệng túi, Túi Càn Khôn hút vào một cách điên cuồng, các cao thủ Ma giới không có chút phản kháng lực nào lần lượt bị thu vào trong, phần lớn các Ma Đế đã nhanh chân chạy thoát, nhưng các Ma Quân, Ma Vương, xem như đều bị độc thủ.
Lý Dương chính vì thấy cảnh này nên mới sững người lại.
– Bá Vương và sư đệ đâu?
Thần thức Lý Dương đảo qua, phát hiện ra khí tức của Hạng Vũ và Điền Cương đã biến mất trên chiến trường. Thần thức Lý Dương lúc này thẩm thấu vào trong Túi Càn Khôn. Thoáng cái đã phát hiện tất cả mọi thứ trong Túi Càn Khôn.
Tự nhiên cũng phát hiện tất cả mọi người Ma giới bị thu vào trong đó, trong số đó có cả Điền Cương và Hạng Vũ.
– Bất hảo.
Lý Dương biến sắc.
Hắn đã từng dùng Túi Tiểu Càn Khôn nên khá rõ về công dụng của Túi Càn Khôn, những người khi bị thu vào trong Túi Càn Khôn, khi Nam Cực Tiên Ông muốn giết họ là việc dễ như trở bàn tay. Tỉ như dùng lửa thiêu đốt chẳng hạn.
Thực lực Nam Cực Tiên Ông mạnh như thế, chân hỏa của hắn chắc chắn phải là Cửu Muội Chân Hỏa. Bọn Hạng Vũ mặc dù lợi hại, chỉ cần Cửu Muội Chân Hỏa đốt một lát, đảm bảo kêu cha gọi mẹ, một chút sau là chết sạch.
Quan trọng nhất là… Túi Tiểu Càn Khôn không phải là Túi Càn Khôn, Túi Càn Khôn rốt cuộc còn có thần thông nào khác, cả bản thân Lý Dương cũng không biết.
– Ha ha. Ma giới đạo hữu, không phải mới vừa càn rỡ sao? Thấy bổn Tiên Ông sao mấy người xung quanh đều bỏ trốn sạch cả rồi. Ha ha …
Nam Cực Tiên Ông phi hành vòng quanh, tay áo tùy ý phất ra, hết người này đến người khác trong đám Ma giới cao thủ đều bị thu vào.
Cục diện nhất thời thay đổi.
Có Nam Cực Tiên Ông kinh khủng tham chiến, Tiên giới hoàn toàn chiếm được thượng phong, các Ma Đế căn bản không dám đến gần, thậm chí cả những cao thủ Ma Đế hậu kỳ cũng không dám đến gần, vì họ biết sự lợi hại của Túi Càn Khôn.
Cho dù Ma Đế hậu kỳ, Túi Càn Khôn muốn thu là thu.
– Nếu có Âm Dương Ma Đế và Thánh Chủ Lưu Ly đến, chắc hẳn có thể ngăn chặn được Nam Cực Tiên Ông.
Nham Dong Ma Đế phẫn nộ nói, nhưng nói xong cũng chạy cực nhanh ra xa, hắn không dám chính diện đối diện với Nam Cực Tiên Ông.
Nam Cực Tiên Ông nếu dám ở trước mặt Lưu Ly xuất ra Túi Càn Khôn, nói không chừng Lưu Ly trong chốc lát trực tiếp thôn phệ cả Túi Càn Khôn này. Ngay cả thần khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn mà Lưu Ly cũng dám ăn, thì còn có cái gì không dám thôn phệ nữa?
Đáng tiếc, đại chiến lần này Âm Dương Ma Đế và Thánh Chủ Lưu Ly vì khinh thường nên không tham gia nên mới khiến cho Nam Cực Tiên Ông tung hoành như chỗ không người.
– Hát!
Một cú đá như sấm sét đạp mạnh vào cái bướu thịt trên đầu Nam Cực Tiên Ông, nhất thời máu tươi tung tóe, Nam Cực Tiên Ông gào lớn một tiếng, rồi bị đá bay đi. Rồi lại thêm một cú liên hoàn cước, đạp mạnh vào ngực Nam Cực Tiên Ông.
– Bồng!
Nam Cực Tiên Ông bắn vọt đi như diều đứt dây.
Lý Dương lạnh lùng nhìn theo Nam Cực Tiên Ông.
Chiêu vừa rồi, Lý Dương đã vận dụng “Thuấn Di” vốn vừa mới lĩnh ngộ không lâu. Đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nam Cực Tiên Ông thi triển một cú đánh bất ngờ, làm cho Nam Cực Tiên Ông ăn phải quả đắng. Cước đầu tiên chỉ là giáo huấn Nam Cực Tiên Ông, cước thứ hai của Lý Dương xem ra muốn giết chết Nam Cực Tiên Ông.
Nhưng bổn mạng nguyên anh của Nam Cực Tiên Ông dường như được một thiên địa linh vật bao quanh bảo vệ.
– Hô…
Nam Cực Tiên Ông thân hình lóe lên, lăng không đứng đối diện với Lý Dương, mặt mũi đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Lý Dương. Mũi Nam Cực Tiên Ôn thở phì phò, thậm chí cả hàm râu trắng cũng bị thổi bay phập phều, trên đầu Nam Cực Tiên Ông còn vương nhiều vết máu.
Chật vật. Mất mặt!
– Ngoại trừ Âm Dương Ma Đế, ngươi là người đầu tiên làm cho ta chật vật như thế này.
Nam Cực Tiên Ông vốn luôn luôn duy trì sắc mặt cười hì hì, nay bỗng chuyễn giọng lạnh như băng.
Lý Dương nhìn Nam Cực Tiên Ông không chút khẩn trương.
– Sao… nếu đúng vậy thì là vận khí của ta tốt, rất nhiều người trong Ma giới của ta có thể làm ngươi chật vật, mà thực ra người có hạnh vận chính là ngươi. Lúc trước may mà ngươi chỉ gặp phải Âm Dương Ma Đế.
Lý Dương cười nhạt nói.
Ngoài miệng nói như thế, trong lòng Lý Dương đang suy nghĩ rất nhanh “Muốn giết Nam Cực Tiên Ông phải sử dụng rất nhiều bổn nguyên năng lượng, nhưng một khi bổn nguyên năng lượng dùng quá nhiều, lắm khi còn hủy cả Túi Càn Khôn, lỡ ra giết chết luôn cả những người trong Trong Túi Càn Khôn thì nguy.”
Nam Cực Tiên Ông là một siêu cấp cao thủ.
Lúc trước, Lý Dương đối phó với Giang Gia trưởng lão ở Quỷ giới, cuối cùng nổi giận đã sử dụng bổn nguyên năng lượng của hai loại thuộc tính kim hỏa, hơn nữa do mình chỉ có khả năng khống chế một phần mười bổn nguyên năng lượng, thoáng cái đã tiêu diệt Giang Gia trưởng lão.
Căn bản không thể sống được, ngay cả thần khí cũng bị hủy diệt.
Bổn nguyên năng lượng thật sự quá kinh khủng, hơn nữa Lý Dương lúc này vẫn không thể hoàn toàn khống chế được nó. Một khi đột nhiên công kích ra ngoài, phỏng chừng có thể trực tiếp làm cho Nam Cực Tiên Ông cùng với Túi Càn Khôn đốt thành tro bụi.
Lý Dương cười khổ “Huống chi, cho dù vận dụng bổn nguyên năng lượng, tin rằng Nam Cực Tiên Ông cho dù không địch lại, cũng có thể chạy thoát.”
Vừa rồi Lý Dương thấy tốc độ Nam Cực Tiên Ông, lúc trước trưởng lão Giang Gia nếu không phải vì “Lục Đạo Không Gian” trói buộc, đâu dễ gì để hắn giết chết? Lý Dương không chắc có thể vây khốn được Nam Cực Tiên Ông, sau đó mới giết chết.
Trên tràng diện, Ma giới và những cao thủ Tiên giới đều chú ý tới cảnh này.
Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng liếc mắt thấy người đứng đối diện với Nam Cực Tiên Ông chính là Lý Dương, người vừa rồi mới phá trận. Những cao thủ Ma giới cũng nhận ra Lý Dương chính là người vừa rồi giúp họ phá trận, cũng là niềm hi vọng có thể giúp họ thóat khỏi uy hiếp của Nam Cực Tiên Ông.
Nhất thời, mọi người đều tập trung vào đó.
– Tiên Ông, cẩn thận, hắc y thanh niên này chính là Lý Dương, người này cao thâm không lường được. Tiên Ông đừng sơ ý.
Huyền Đô Đại Pháp Sư dùng thần thức truyền âm, Nam Cực Tiên Ông vốn lửa giận đang bốc cao, khi nghe được tiếng truyền âm này, vẻ giận dữ trên mặt Nam Cực Tiên Ông bỗng hoàn toàn thu liễm.
– Xin hỏi đạo hữu có phải Lý Dương không?
Nam Cực Tiên Ông không còn thái độ tức giận chút nào, ngược lại chuyển giọng ôn tồn hỏi.
– Đúng thế.
Lý Dương gật đầu nói.
Nụ cười trên mặt Nam Cực Tiên Ông vô cùng rạng rỡ:
– Đạo hữu quả nhiên lợi hại, vừa rồi thi triển phương pháp Thuấn Di, ngay cả Thuấn Di thuật cũng có thể thi triển, xem ra cảm ngộ thiên đạo rất cao.
Nam Cực Tiên Ông bắt đầu tâng bốc Lý Dương.
Thuấn Di!
Mọi cao thủ Ma giới và những cao thủ Tiên giới đều ngẩn người ra, theo bọn họ biết, Thuấn Di là đặc trưng của Đại Tôn mới có. Lý Dương cũng có thể Thuấn Di sao? Việc Côn Bằng Yêu Đế biết Thuấn Di vẫn còn là một bí mật.
Trên chiến trường, Ma giới và Tiên giới tự tách ra, mọi người cùng hướng về phía Lý Dương và Nam Cực Tiên Ông đi tới.
Người Ma giới ủng hộ Lý Dương, người Tiên giới ủng hộ Nam Cực Tiên Ông, không ai lo lắng cả. Lý Dương có thể Thuấn Di, việc này làm địa vị của Lý Dương đề cao rất nhiều trong lòng cả Tiên Ma hai giới, xem ra hắn chỉ cần thêm một bước là có thể so với Đại Tôn được rồi.
Ánh mắt mọi người nhìn về Lý Dương đầy vẻ sùng bái và kính sợ.
Lý Dương không thèm để ý. Quay về Nam Cực Tiên Ông nói:
– Nếu sợ, hãy đem mọi người Ma giới thả ra.
– Lý Dương, ngươi quá mức càn rỡ rồi. Ta thu người Ma giới, bọn họ là bại tướng của ta, sinh sát là do ta định đoạt.
Nam Cực Tiên Ông thấy ánh mắt mọi người đều dồn cả về hai người, biết mình tuyệt đối không thể yếu thế.
– Thối lắm!
Đột nhiên sắc mặt Lý Dương lạnh hẳn lại.
– Hừ, ngươi quá mức ngông cuồng rồi, Lý Dương, ta muốn xem ngươi rốt cuộc lợi hại đến đâu?
Nam Cực Tiên Ông nhất thời nổi giận, tay áo vung lên, một túi vải bay ra, miệng túi vải quay về phía Lý Dương phát ra hấp lực kinh thiên.
Lý Dương vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, lúc này cùng thiên địa khế hợp, Túi Càn Khôn này mặc dù hấp lực cường đại, cũng không thu được thiên địa, nhất thời không làm gì được Lý Dương.
Muốn chống đỡ Túi Càn Khôn phải có thực lực rất lớn, hoặc có thể đơn giản dựa vào việc dung hợp thiên địa, cho dù Túi Càn Khôn hấp thu, cũng không có khả năng hấp thu thiên địa, tự nhiên không thu được người.
Đáng tiếc lục giới cũng không có bao nhiêu người tới cảnh giới như thế.
Đột nhiên trong lòng Lý Dương nảy sinh sáng kiến.
Lúc này Lý Dương không thèm chống cự nữa, nhất thời liền bị Túi Càn Khôn hút vào trong, biến mất trên chiến trường.
– Ha ha… Ma giới thiên tài? Gặp phải bổn Tiên Ông cũng bị thu vào Túi Càn Khôn. Hắn tưởng hắn là Âm Dương Ma Đế sao.
Nam Cực Tiên Ông cười tít mắt, vuốt hàm râu trắng muốt, có vẻ rất tự đắc.
Năm đó Âm Dương Ma Đế đã phá hỏng Túi Càn Khôn, Nam Cực Tiên Ông hao phí biết bao nhiều năm mới sửa chữa xong.
Những cao thủ Ma giới đang xem trong lòng cảm thấy khó chịu. Vốn kì vọng Lý Dương có thực lực có thể so sánh với Nam Cực Tiên Ông, nhưng lại vẫn thất bại như trước, bị Túi Càn Khôn thu vào trong, cục diện chiến trường lại càng nghiêng về một bên.
– Tiên Ông quả nhiên lợi hại, thu được cả Lý Dương, bội phục, bội phục, một khi sư tôn biết, nhất định sẽ có trọng thưởng cho Tiên Ông.
Huyền Đô Đại Pháp Sư cười vừa bước trên mây đi tới vừa nói.
Nam Cực Tiên Ông cười:
– Ha ha, thu Lý Dương, chỉ nhờ có vận khí mà thôi, vận khí mà thôi.
Ngoài miệng nói như thế, trong lòng Nam Cực Tiên Ông thầm nghĩ, Nguyên Thủy Thiên Tôn và Tam Thanh sẽ thưởng cho hắn cái gì đây.
Lý Dương từ hư không xuất hiện trong không gian Túi Càn Khôn, thần thức phát ra, thoáng cái đã phát hiện chỗ Hạng Vũ, Điền Cương và người Ma giới.
Lần này bi thu vào Túi Càn Khôn là do chính Lý Dương tự nguyện đi vào.
“Không vào đây, lỡ Nam Cực Tiên Ông giở thủ đoạn giết bọn Bá Vương, ta sẽ hối hận cả đời. Khi ta bị thu vào, Nam Cực Tiên Ông đừng có mơ tưởng đến việc sát thương bọn Bá Vương.” Trên mặt Lý Dương nở nụ cười tự tin.
– Túi Càn Khôn. Hừ, ta muốn xem Túi Càn Khôn này so với “Phệ Hồn Ô Châm” hồi trước thứ nào cứng hơn?
Lý Dương thập phần tự tin, Phệ Hồn Ô Châm dung hợp với nguyên anh của Giang Gia Đại trưởng lão Bôn Mã, lại dung hợp mười tám ngân châm, quan trọng nhất là Phệ Hồn Ô Châm tập trung vào một chỗ, nhưng vẫn bị đốt thành tro bụi.
Túi Tiểu Càn Khôn này có lợi hại như Phệ Hồn Ô Châm không? Có khả năng điên cuồng công kích bổn nguyên năng lượng của Lý Dương không?
“Ta rất muốn biết, sắc mặt của Nam Cực Tiên Ông khi phát hiện ra Túi Càn Khôn bị ta chọc một lỗ thủng sẽ biến thành màu gì, hà hà?” Thân hình Lý Dương nhanh như điện, bay về phía khu vực bọn Hạng Vũ.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang