Thốn Mang

Chương 446: Phá trận


Đọc truyện Thốn Mang – Chương 446: Phá trận

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
– A… sát!!!
Một đại hán mặt sẹo hung dữ trợn hai mắt đỏ ngầu, thân hình như thiểm điện, trong nháy mắt bay xẹt qua trường không, trường đao đỏ như máu trong tay hắn đã ướt đẫm máu của nhiều người, đao ảnh như thiên lôi, hướng tới một Ma giới cao thủ khác bổ tới.
– Ca sát!
Xương cốt vỡ vụn, máu tươi phun ra như suối, phủ tràn ra cả mặt mũi của đại hán mặt sẹo, trông lại càng thêm dữ tợn.
Chiến đao đột nhiên phát ra kình khí chói mắt, trái tim vỡ vụn, chém vỡ nát nguyên thần, trong nháy mắt giết chết Ma giới cao thủ này.
– Gào…
Một tiếng gầm lớn, đại hán mặt sẹo đột nhiên múa may điền cuồng, vẻ mặt rất hoảng sợ, tựa hồ vừa gặp một hảo thủ cao cường, trên thực tế hắn đã lâm vào huyễn cảnh, song hắn không thể biết.
Trên thân thể đại hán mặt sẹo có rất nhiều vết thương, nhưng hắn vẫn còn sống. Hắn là một cao thủ Ma Quân hậu kỳ mặc dù lâm vào huyễn cảnh, tùy ý công kích người khác, nhưng vẫn chưa bị giết, do một vạn người bày trận bất quá chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên mà thôi, công kích của Cửu Thiên Huyền Tiên không thể phá được phòng ngự của hắn.
Cao thủ cấp bậc Ma Quân phần lớn tự giết lẫn nhau mà chết.
– Bồng!
Một nam tử đầu trọc gầy gò, đùi phải cứng như cương thiết, đạp mạnh vào đầu một nam tử trông rất giống hắn. Đầu người kia vỡ vụn, não cùng máu tươi bay vọt ra, còn nam tử đầu trọc gầy gò kia lại dùng nắm tay đấm thẳng vào ngực đối phương, phá nát trái tim, tiêu diệt nguyên thần.
Một cao thủ cấp bậc Ma Vương đã chết đơn giản như thế, còn người giết hắn chính là anh ruột của hắn!
Đáng tiếc, anh hắn lại tưởng rằng mình vừa giết chết một Tiên giới cao thủ.
Loạn, loạn, loạn!
– Sát, sát, sát!
Trong Vạn Tượng La Thiên Trận, không chỗ nào không thấy giết chóc, máu tươi vung vãi, bắn ra cả không gian trận pháp, những người chém giết lẫn nhau đại đa số là lâm vào huyễn cảnh, và căn bản chém giết vào những địch nhân tưởng tượng, vì trong mắt họ, trước mắt toàn là những địch nhân kinh khủng…
– A!
Chiến phủ xanh đen bổ xuống, một Cửu Thiên Huyền Tiên bị giết chết.
Điền Cương mặt lạnh như băng, Vạn Tượng La Thiên Trận mặc dù lợi hại, nhưng nguyên thần của Điền Cương có “Khai Thiên Thần Phủ” bảo vệ, căn bản không thể bị xâm thực. Lúc trước Xi Vưu Đại Tôn đã nói, nguyên thần của Điền Cương có Khai Thiên Thần Phủ bảo vệ, kể cả là Đại Tôn cũng không giết hắn được.
Tự nhiên Điền Cương căn bản không quan tâm đến huyễn cảnh, hắn chỉ cần chú ý một chút. Một khi phát hiện Tiên nhân, liền lập tức ra tay giết chết.
– Sáu mươi lăm!

Điền Cương trầm giọng thốt ra vài từ, rồi sau đó biến mất nhanh như chớp. Hai mươi mốt vị Ma Đế, chỉ có vài vị cao thủ Ma Đế tiền kì bị huyễn cảnh ảnh hưởng. Nhưng xem ra mọi chuyện đều không quá xấu, bọn họ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Về phần các Ma Đế khác, họ phải cố gắng giết chết Tiên nhân và cứu hộ Ma Quân.
Hạng Vũ khuôn mặt lạnh như băng, trong mắt tản ra sát khí, không hề nhúc nhích. Tâm thần tu vi của hắn mặc dù chỉ là Ma Đế tiền kì, nhưng tâm tính Hạng Vũ rất kiên định, không hề bị huyễn cảnh ảnh hưởng, lúc này trong lòng Hạng Vũ đang rất nóng nảy.
Đại quân Ma giới, là nơi hắn dựa vào để đến doanh châu cướp lấy Ngu Cơ.
Nhưng bây giờ đại quân Ma giới đang ngày càng hao hụt, nếu chỉ còn hắn một mình, dựa vào cái gì có thể cướp đoạt được Ngu Cơ?
Một tiếng rú trầm thấp từ sâu trong thanh quản của Hạng Vũ phát ra, nhưng phải đối mặt với Vạn Tượng La Thiên Trận, hắn căn bản không có biện pháp gì, hắn cũng không phải là trận pháp cao thủ, mà cho dù có biết trận pháp, cũng không thể phá giải đại trận do chính Lão Tử Lý Nhĩ tự mình sáng chế.
Phỏng chừng… chỉ có Yêu giới Đại Tôn Phục Hi mới có thể dễ dàng phá giải được. Cho dù là mấy người Xi Vưu, cũng chỉ có thể dùng sức mạnh mà phá giải.
“Sư tôn tại sao còn chưa tới?” Trong lòng Hạng Vũ rất lo lắng.
Bị giam trong đại trận này đã suốt mười ngày rồi, mười ngày qua trong lòng các Ma Đế rất mong Đại Tôn có thể đến hỗ trợ phá trận, nhưng dù họ chờ mong bao lâu cũng vô dụng, ba vị Đại Tôn căn bản không hề tới.
Đại Tôn không đến cứu, cho dù là các Ma Đế cũng không thể trốn thoát đi, chỉ có thể mặc cho người Tiên giới chiếm thượng phong.
– Trời, cứ tiếp tục như vậy, đánh nhau liên tục, cao thủ của Ma giới chúng ta sẽ tiếp tục chết nhiều hơn, căn bản không lực phản kháng, rốt cuộc đây là cái trận pháp quỷ quái gì!
Nham Dong Ma Đế gầm lên, bao nhiêu phẫn nộ trong lòng không thể phát tiết.
Suốt mười ngày chờ đợi.
Cứ nhìn hết người này đến người khác của Ma giới chết đi, nếu không phải do người Tiên giới giết chết, còn bị những người nhà của mình trong trận pháp sát phạt mà chết. Điều này sao không làm cho Nham Dong Ma Đế phẫn nộ.
Nhưng phẫn nộ thì làm được gì?
– Khẩn cấp cũng vô dụng, Lão Tử vốn đứng đầu Tiên giới Tam Thanh chính mình làm phép ẩn dấu khí tức cho một vạn Tiên nhân, hiển nhiên muốn tiêu diệt hết chúng ta, hắn có chuẩn bị như thế, khẳng định có biện pháp cản đường Xi Vưu Đại Tôn. Nói vậy Đại Tôn bọn họ cũng không có cách nào đến cứu chúng ta kịp, chúng ta chỉ có thể kiên trì … để các Đại Tôn có thêm chút thời gian.
Lãnh Huyết Ma Đế lạnh lùng nói.
Tới lúc này, Lãnh Huyết Ma Đế có vẻ thay đổi tính tình, trong mắt lửa giận bừng bừng, hiển nhiên chiến đấu như thế, cô cũng cảm thấy cực kỳ biệt khuất, đại quân Ma giới tổn thương nhiều như thế, chủ yếu là bị người nhà giết chết.
– Phốc!
Máu tươi lại bắn tóe ra nhiễm hồng cả chiến giáp của Ma Đế, trên người các Ma Đế vương đầy máu. Không phải là máu của bọn họ, mà là cả chiến trường không chỗ nào không có máu tươi nhiễm hồng, tử vong không đếm xuể.
Một đạo thanh âm vang lên.
– Các vị Ma giới đạo hữu, Vạn Tượng La Thiên Trận này không ai trong số các ngươi có thể phá được, nếu các ngươi nhận thua, chịu chấp nhận Tiên giới một phương đã thắng trong Tiên Ma đại chiến lần này, Huyền Đô ta có thể tác chủ thả các ngươi, được không?

Thanh âm của Huyền Đô Đại Pháp Sư vang vọng cả đại trận.
Nhận thua?
– Thúi lắm!
Nham Dong Ma Đế đột nhiên nổi giận mắng.
Đám Ma Đế chung quanh thần tình rất phẫn nộ, bao nhiêu năm nay, Ma giới chưa bao giờ thua trong các cuộc đại chiến, cho dù gặp nguy hiểm cũng vượt qua tiến tới thắng lợi, mỗi lần đều đuổi giết Tiên giới đến thập châu tam đảo.
Bọn họ có thể nhận thua sao?
Lãnh Huyết Ma Đế âm thanh lạnh lùng nói:
– Huyền Đô, đừng có nằm mộng, đến khi tất cả Ma Quân và Ma Vương đều chết. Chúng ta cũng sẽ không nhận thua, về phần cao thủ cấp bậc Ma Đế, các ngươi mặc dù có thể vây khốn chúng ta, nhưng vẫn không có đủ có năng lực giết chết chúng ta.
Lãnh Huyết Ma Đế có vẻ thập phần tự tin.
Có thể vây khốn Ma Đế, nhưng muốn giết chết Ma Đế, thì không dễ dàng như vậy. Dù sao Tiên giới cao thủ muốn vào trận. Cũng sẽ bị trận pháp ảnh hưởng, trừ phi Tiên giới cao thủ cũng hiểu được đại trận này, nhưng ai có thể làm được điều này?
Huyền Đô Đại Pháp Sư vẫn kiên nhẫn nói:
– Các vị đạo hữu Ma giới kiên trì như thế, cũng đem tính mạng của các Ma giới Ma Vương Ma Quân ra đùa giỡn, cứ như thế, nửa tháng sau cả Ma giới đại quân phần lớn sẽ chết hết. Các vị… đừng để tình cảm lấn át lí trí.
– Con bà nó, ngươi câm miệng cho ta, muốn chúng ta nhận thua, nằm mơ!
Nham Dong Ma Đế lúc này vô cùng giận dữ hét lớn, còn các Ma Đế khác đều giận dữ cười lạnh, không một người nào đồng ý cả.
Thanh âm Huyền Đô Đại Pháp Sư đột nhiên chuyển sang lạnh lùng:
– Các vị đã không quan tâm tới tánh mạng của những Ma Vương, Ma Quân này, Huyền Đô cũng không khách khí nữa.
Nói xong, Huyền Đô Đại Pháp Sư phất “Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì”, Vạn Tượng La Thiên Trận biến hóa phức tạp hơn gấp bội.
Trước mắt mê huyễn không thể phân biệt thật giả, tam đại thống soái Ma Đế trong lòng rất khó chịu.
– Sau khi phá trận ra ngoài xong, ta phải giết chết tên khốn khiếp này, báo thù cho các đệ tử Ma giới.
Một Ma Đế cắn răng nói.
Ma Đế ở đây người nào cũng cao cao tại thượng, lúc này bị buộc chỉ có thể nhìn thuộc hạ Ma Quân, Ma Vương của mình chết như thế, trong lòng lửa giận bừng bừng.

– Đại trận như thế, chỉ Đại Tôn mới có thể phá.
Phương Diễn Ma Đế lắc đầu thở dài nói.
Mọi người cười khổ, trong lòng lặng lẽ chờ đợi. Chờ đợi Đại Tôn đến phá trận.
– Sư tôn!
Đột nhiên thanh âm vang lên, Điền Cương bỗng xuất hiện bên cạnh Hạng Vũ, chiến phủ xanh đen trên tay Điền Cương tỏa ra những tia kình khí, mọi người đều run lên, bọn họ đều biết Điền Cương có đệ nhất thần khí là Khai Thiên Thần Phủ.
Đối mặt với thần khí này, cả Đại Tôn cũng phải cẩn thận, may mà hôm nay thực lực của Điền Cương không mạnh, nhưng cũng rất dễ dàng khi cần đối phó với Ma Đế.
– Điền Cương, đại trận này hẳn không mê hoặc được ngươi, cây búa của ngươi có cách nào phá trận không?
Hạng Vũ sực nghĩ ra, vội vàng hỏi Điền Cương.
Hạng Vũ đang rất nóng nảy, hắn thấy đệ tử Điền Cương có Khai Thiên Thần Phủ, nói không chừng hắn cũng có vài bản lĩnh đặc thù nào đó, nếu có thể phá đại trận, biết đâu lại là một việc tuyệt vời, mọi Ma Đế ở đây đều hướng về phía Điền Cương chăm chú nhìn một cách đầy hi vọng.
Điền Cương thuộc loại người khó mà nhìn thấu được, hắn có Khai Thiên Thần Phủ, ai biết hắn còn có thần thông gì? Nói không chừng Điền Cương có thể phá trận. Mọi người trong lòng đều hết sức chờ mong.
Điền Cương cau mày lắc lắc đầu, hồi lâu mới nói một câu:
– Nếu ta có thể phá trận, làm gì phải chờ tới bây giờ?
Mọi người cười khổ.
Các Ma Đế ở đây đích thật là ấm đầu cả lũ. Dù sao nhìn đám thủ hạ chết dần chết mòn như thế, ai mà nhẫn nhịn được chứ…
Lý Dương bay đến ngoài trận pháp, nhìn vào đại trận này.
– Đại trận này quả nhiên huyền diệu, đáng tiếc, đại trận này dù huyễn cảnh rất chân thật, trong mắt ta cũng phải lộ nguyên hình.
Lý Dương mỉm cười rồi bước vào trong đại trận.
Thần thức Lý Dương còn mạnh hơn cả Đại Tôn, Đại Tôn có thể thấy rõ hư thật của đại trận này, Lý Dương càng dễ dàng hiểu rõ đại trận này hơn nữa, Lý Dương chỉ cần liếc mắt là đã xem thấu những huyễn cảnh này, như vậy làm sao có thể mê hoặc Lý Dương được…
Tam đại thống soái Hạng Vũ, Nham Dong, Lãnh Huyết, phía sau còn có một nhóm Ma Đế, các cao thủ cao nhất này sắc mặt đều rất khổ sở, bất lực nhìn mọi việc, máu tươi phiêu đãng, đây là máu tươi của các cao thủ Ma giới.
Bọn họ đúng là không có biện pháp gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn như thế.
– Bá Vương!
Một đạo thanh âm vang lên bên tai Hạng Vũ. Hạng Vũ rùng mình, nhìn về một bên với vẻ mặt khó có thể tin được. Chỉ thấy Lý Dương đang từ xa phiêu lãng tiến tới, trong nháy mắt đã tới trước mặt mọi người, căn bản không bị huyễn cảnh mê hoặc.
– Lý Dương huynh đệ!
Hạng Vũ nhất thời mừng rỡ.
– Sư huynh!

Điền Cương nhìn thấy Lý Dương trong lòng mừng như điên, lúc trước Điền Cương chia tay với Lý Dương ở Hỗn Độn Sơn, từ đó tới nay không hề gặp lại, lúc này thấy Lý Dương, tâm tình quá kích động không thể kìm chế được.
Các Ma Đế ở đây nhìn thấy Lý Dương. Bọn họ nghe nói về đại danh của Lý Dương, thậm chí còn nghe nói sự tích của Lý Dương ở Hỗn Độn Sơn.
– Bá Vương, các ngươi theo ta tới đây, xem ta phá đại trận này như thế nào!
Lý Dương cười nói, tựa hồ việc phá trận quả thật vô cùng dễ dàng đối với hắn.
Các Ma Đế ở đây đều rất sửng sốt, mười ngày bị giam trong trận, các Ma Đế này đã khẩn cấp đến phát điên, nhưng tuyệt không có biện pháp nào, thậm chí bọn họ còn cho rằng chỉ có Đại Tôn mới có thể phá trận, nhưng bây giờ nghe Lý Dương nói… như thế.
– Thật không? Lý Dương huynh đệ, ngươi có thể phá trận thật hả?
Thân hình Hạng Vũ lóe lên, nắm chặt lấy Lý Dương, trong mắt ánh lên sự kích động. Hắn muốn xông thẳng vào Tiên giới doanh châu, phải dựa vào Ma giới đại quân, nếu đại quân chết nhiều quá, hắn dựa vào cái gì để đi đây?
Phá trận chẳng những quan hệ tới thắng lợi của Ma giới đại quân, mà còn ảnh hưởng đến những tính toán riêng của Hạng Vũ.
Điền Cương không hỏi gì thêm. Đi theo Lý Dương lâu như vậy, Điền Cương có một niềm tin tuyệt đối vào Lý Dương, có lẽ xuất phát từ những kì tích vô kể của hắn.
– Có thể phá trận hay không, mọi người cứ theo ta là biết.
Lý Dương cũng không nói nhiều, dẫn đầu mọi người cứ nhằm phương bắc mà tiến, Hạng Vũ, Nham Dong, Lãnh Huyết Ma Đế đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng nhau sánh vai đi theo, vô luận như thế nào, chỉ cần có một chút hy vọng, bọn họ sẽ sẽ không không bỏ qua…
Huyền Đô Đại Pháp Sư đang đứng ở giữa trận, nắm trong tay đại cục, đây chính là “Trận tâm”.
Huyền Đô Đại Pháp Sư thư thái vô cùng, tùy ý phất “Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì”, rất vô tình nhìn đám Ma giới cao thủ chết dần.
“Sư tôn tự mình sáng chế đại trận, nếu không phải là Ma giới Tam Tôn đến đây, những người này há có thể đào thoát?” Trong lòng Huyền Đô Đại Pháp Sư có vẻ rất tự mãn.
Đột nhiên…
Huyền Đô Đại Pháp Sư thấy ở ngoài vài dặm có một đám người đang đi tới, đầu lĩnh là một hắc y thanh niên, phía sau là một đám Ma Đế của Ma giới, những người này cứ bay thẳng về phía Huyền Đô Đại Pháp Sư, căn bản không hề đổi hướng.
“Bọn họ thấy ta? Không có khả năng, Vạn Tượng La Thiên Trận này là do hai đại trận pháp cao nhất dung hợp thành, là do sư tôn tự mình sáng chế, bọn họ nhất định nhìn không thấy ta, cũng không có khả năng đến gần ta. Bọn họ khẳng định bị lạc trong trận pháp, chút xíu nữa sẽ chuyển sang hướng khác.” Huyền Đô Đại Pháp Sư tự an ủi.
Trận tâm! Chỉ cần lạc trong trận, tuyệt đối không thể đi đến trận tâm, trừ phi có thể khám phá đại trận. Huyền Đô Đại Pháp Sư không biết, Ma Đế đúng là không ai có thể nhìn thấy hắn, nhưng Lý Dương lại dễ dàng thấy hắn.
Điều Huyền Đô Đại Pháp Sư sợ hãi nhất là vị hắc y thanh niên đầu lĩnh đó dừng lại trước mặt hắn, giống như có thể thấy rõ Huyền Đô Đại Pháp Sư.
“Không, hắn tuyệt đối nhìn không thấy ta. Đây là đại trận do sư tôn sáng chế.” Huyền Đô Đại Pháp Sư lúc này liên tục huy động “Huyền Đô Li Địa Diễm Quang Kì”, dựa vào phán đoán của hắn, những người đó hẳn sẽ rẽ sang một hướng khác, nhưng…
– Hắc, tên cầm lá cờ kia, phất loạn lên làm gì thế?
Hắc y thanh niên cười hỏi.
Vẻ mặt Huyền Đô Đại Pháp Sư nhất thời đông cứng lại.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.