Đọc truyện Thốn Mang – Chương 442: Ngộ
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Ma Thần Lục Tuyệt đại biểu cho sự lĩnh ngộ thiên đạo, khi một người tự mình lĩnh ngộ toàn bộ Ma Thần Lục Tuyệt, khi đó đã đạt tới đại viên mãn cảnh giới, trở thành Đại Tôn. Đương nhiên, muốn tự mình lĩnh ngộ Ma Thần Lục Tuyệt cũng không phải sự tình dễ dàng gì.
Nhìn mắt Lý Dương sáng lên, Chúc Dung Đại Tôn vỗ vai Lý Dương cười nói:
– Lý Dương huynh đệ, có phải là trong lòng rất nôn nóng, muốn đi chỗ đó rồi? Ha ha…
Lý Dương chỉ có thể cười cười.
– Tốt lắm, Nhị đệ, Tam đệ, chúng ta bây giờ đưa Lý Dương đi thôi.
Xi Vưu lên tiếng, Chúc Dung và Cộng Công Đại Tôn lúc này gật đầu, lập tức Xi Vưu cầm lấy tay Lý Dương, thân hình trong nháy mắt biến mất khỏi Thiên Hà, Chúc Dung và Cộng Công cũng tiếp theo biến mất trong hư không, chỉ còn lại có những cơn sóng gió cuồng loạn mênh mông không dứt…
Ma giới trên chín tầng trời.
Mây mù giăng giăng, nơi này ngoại trừ mây mù ra thì cũng chỉ có… mây mù, đương nhiên sâu trong mây mù là hỗn độn không gian, nơi này có thể xem như một nơi không hề hấp dẫn chút nào, nhưng Xi Vưu lại mang theo Lý Dương xuất hiện tại đây, ngay cả Chúc Dung và Cộng Công cũng xuất hiện.
– Nơi này là…?
Lý Dương nhìn chung quanh, cũng nhìn không ra cái gì gọi là Ma giới phúc trung thánh địa
Xi Vưu cười nói:
– Ma giới thánh địa chính là một không gian đặc thù, ngươi cũng từng biết cửa vào không gian ở Quỷ giới, đó cũng cùng là một đạo lý. Chỉ là cửa vào không gian ở Quỷ giới thông đạo rõ ràng có thể thấy được, còn không gian thánh địa Ma giới là thông đạo của Ma giới, ngoại nhân căn bản nhìn không tới.
Cộng Công gật đầu nói:
– Thông đạo phải ba người chúng ta đồng thời thi triển pháp thuật mới có thể mở ra, đương nhiên, nếu là chúng ta ba vị Đại Tôn tự mình đi vào, căn bản không cần mở ra thông đạo cũng có thể tiến vào trong thánh địa.
Lý Dương trong lòng cũng hiểu, mình còn chưa đạt tới Đại Tôn cảnh giới. Thần thông cũng còn thua Đại Tôn xa, không thể một mình đi vào cũng là chuyện bình thường.
– Thông đạo này ẩn chứa năng lượng của ba người chúng ta, cũng chỉ có chúng ta ba vị Đại Tôn mới có thể tiến đến. Những người khác. Vô luận là Tiên giới Tam Thanh hay là Yêu giới, Phật giới Đại Tôn, cũng không thể tiến vào.
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
Ba vị Đại Tôn sở dĩ có thể đi vào, vì kia thông đạo chính là ba người bố trí mà thành.
– Tốt. Mở ra thôi.
Xi Vưu ra lệnh, một tiếng, ba vị Đại Tôn đồng thời vươn tay phải.
Một cột sáng màu xanh từ lòng bàn tay Xi Vưu bay ra trực tiếp tập trung vào một khối mây mù, khu vực mây mù kia nhất thời bắt đầu có biến hóa, một lát sau thấy xuất hiện hình một cái cửa, Cộng Công và Chúc Dung đồng thời phát xuất năng lượng bản thân.
Một cột lửa và một cột nước cùng lúc đánh vào cánh cửa, thanh quang trùm lấy cột lửa và cột nước hình thành một thể. Sau khi hòa tan các loại năng lượng, cánh cửa từ từ hiện lên rõ ràng, cuối cùng trở thành thực thể, thành một đại môn kim loại màu đen tuyền. Đó là kim loại gì, Lý Dương trong lúc nhất thời cũng không nhận ra…
– Mở!
Xi Vưu hét lớn một tiếng. Kim chúc đại môn liền mở ra, xuất hiện trước mắt Lý Dương là một thông đạo âm u nhìn không thấy điểm cuối.
– Lý Dương, theo ta.
Xi Vưu dẫn đầu bước từng bước một, một bước dài đến vài dặm, thoáng cái đã vào trong thông đạo. Lý Dương đi theo, Cộng Công và Chúc Dung đi cuối, bốn người theo nhau vào trong thông đạo, còn kim chúc đại môn cũng đồng thời đóng lại, sau đó nơi đó một lần nữa lại biến thành mây mù.
Trong thông đạo thâm u.
Lý Dương đi theo phía sau Xi Vưu hướng về phía sâu nhất trong thông đạo, một lát sau, xuất hiện trước mắt mọi người là một hỗn độn không gian, một hỗn độn không gian khổng lồ. Ở trung ương hỗn độn không gian có một núi lửa thật lớn.
– Oanh long long…
Núi lửa khổng lồ phát ra những tiếng đinh tai nhức óc, dung nham đột nhiên phun trào, ngọn lửa phun đầy trời…
– Lý Dương, thấy chưa? Núi lửa, ngươi chỉ cần nhảy vào trong miệng núi lửa là có thể tiến vào Thánh Địa Phúc Địa, về nơi ngươi muốn đến… khi đi vào ngươi sẽ biết làm sao đến được.
Xi Vưu cười nói
– Nhảy vào miệng núi lửa?
Lý Dương giật mình nhìn miệng núi lửa thật lớn, thậm chí còn có ngọn lửa phun trào. Đương nhiên, Lý Dương không quan tâm gì đến ngọn lửa đó, nhưng phương pháp tiến vào Thánh Địa Phúc Địa quả làm cho Lý Dương giật mình.
– Đúng, ngay cả chúng ta ba vị Đại Tôn, bây giờ muốn tiến vào không gian này, hoặc muốn đi ra ngoài, cũng phải trước tiên nhảy vào miệng núi lửa, rồi sau đó mới có thể rời thánh địa không gian. Ai, ta ghét nhất lửa, thôi, để ta là người thứ nhất đi trước.
Cộng Công cười cười dẫn đầu, thân hình chợt lóe liền tới phía trên miệng núi lửa, đột nhiên nhảy vào bên trong núi lửa đó.
Xi Vưu nhìn Lý Dương nói:
– Lý Dương, bây giờ chúng ta để ngươi ở đây, ngươi muốn khi nào đi ra ngoài tự nhiên có thể đi ra, về phần nếu lần sau muốn tới, hãy nói với chúng ta giúp ngươi mở thông đạo. Ngươi nhớ kỹ, Tiên Ma chi chiến tổng cộng tiến hành trong thời gian một năm, bảy ngày sau là Tiên Ma chi chiến rồi.
Lý Dương gật đầu.
Vô luận như thế nào, lần này Tiên Ma chi chiến Lý Dương cũng muốn tham gia, về phần hiểu được thiên đạo trong Phúc Địa, cho dù lần này không có thành công hoàn toàn, lần sau cũng có thể trở lại
Xi Vưu cau mày nói:
– Nếu ngươi trong lòng luôn nghĩ về bảy ngày nữa sẽ xảy ra Tiên Ma chi chiến,ngươi không thể toàn tâm đầu nhập, phỏng chừng ngươi cũng không thể nào ngộ xuất được cái gì. Thế này vậy, nếu ngươi không đến, một tháng sau ta tự mình tới đánh thức ngươi.
Lý Dương trong lòng vô cùng cảm kích.
Hắn hiểu, Xi Vưu muốn mình có thể toàn tâm đầu nhập vào quá trình tham ngộ thiên đạo nên mới để Lý Dương không cần lo lắng tới thời gian, thậm chí một tháng sau tự mình tới đánh thức Lý Dương.
– Được.
Lý Dương gật gật đầu.
Tiên Ma chi chiến mặc dù bảy ngày sau mới bắt đầu, nhưng kéo dài tới một năm, cho dù một tháng sau tới đánh thức Lý Dương cũng không muộn, hơn nữa chiến tranh mới bắt đầu cũng không kịch liệt lắm, chỉ chém giết trên Thiên Hà, chỉ một hai tháng sau, mới có thể tấn công vào lãnh thổ lẫn nhau.
– Ngươi an tâm đi vào đó tu luyện, ta và Chúc Dung cũng ly khai.
Xi Vưu cười nói, lập tức thân hình chợt lóe rồi nhảy vào trung ương miệng núi lửa, biến mất không thấy tung tích.
– Lý Dương huynh đệ, cố gắng nhé, chúng ta chờ ngươi trở thành vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới, đến lúc đó bốn chúng ta cùng nhau, đồng thời dày xéo bọn họ Tiên giới Tam Thanh, ha ha… hảo hảo cố gắng!
Chúc Dung vỗ vỗ bả vai Lý Dương. Cười rồi phi thân tiến vào trong miệng núi lửa.
Ba vị Đại Tôn đã ly khai, nơi này chỉ có một mình Lý Dương.
Nhìn vào trong miệng núi lửa lơ lửng giữa hỗn độn không gian, Lý Dương rốt cục ngự không bay bay tới rồi dừng lại trên miệng núi lửa. Miệng núi lửa lúc này đang không ngừng phún phát vô số tàn lửa, thậm chí trong đó còn có đại lượng dung nham, nhiệt độ rất cao.
Lý Dương chúi đầu xuống, hít một hơi rồi trực tiếp nhảy vào trong.
– Bồng!
Lý Dương thoáng cái đã bị dung nham vô tận nuốt chửng.
Lý Dương lúc này có cảm giác rất kỳ diệu, nhảy vào dung nham như vậy nhưng chỉ nóng lúc đầu thôi, sau đó không còn chút nào dung nham và nhiệt lượng nào, cũng giống như bước vào không gian thông đạo, chung quanh hỗn độn năng lượng bay vù vù thổi vù vù về phía sau.
– Oanh!
Đầu Lý Dương quay cuồng, khi hắn tỉnh lại liền thấy một không gian hư vô. Trong không gian này không có vật thể nào, toàn bộ là hư vô hắc ám, thậm chí căn hết mắt cũng không tìm thấy một thông đạo nào. Nhưng chỉ một lát sau, một cổ năng lượng khổng lồ cùng với tin tức dung nhập vào trong óc Lý Dương.
Thoáng cái, Lý Dương đã hoàn toàn hiểu được.
Mỗi một lần nhảy vào miệng núi lửa là có thể tiến vào một hư vô không gian, chỉ là mỗi một người lại tiến vào hư vô không gian khác nhau, hư vô không gian này hoàn toàn chịu khống chế của bọn họ, có thể nói… bọn họ chính là người thao túng toàn bộ hư vô không gian này.
Lúc này, tâm thần Lý Dương và hư vô không gian này hoàn toàn dung hợp, do đó hắn đã hoàn toàn hiểu được tất cả.
Hắn cũng hiểu nguyên nhân vì sao Xi Vưu nói với hắn là rời khỏi nơi này thập phần dễ dàng, rời khỏi đây đích xác rất dễ dàng, chỉ cần trong lòng nghĩ đến việc thoát ly không gian này, liền có thể “Thuấn Di” rời khỏi không gian, trở lại nơi trước khi tiến vào thông đạo.
Đột nhiên…
Hư vô không gian bắt đầu rung động, mắt Lý Dương nhất thời tỏa sáng, chỉ thấy cả hư vô không gian đột nhiên biến đổi. Biến thành một khoảng không mây mù vô tận, một con kim sí đại bằng điểu phi hành cực nhanh trong đó, Lý Dương cứ nhìn như vậy, thậm chí mường tượng như kim sí đại bằng điểu còn bay qua xoẹt qua bên cạnh Lý Dương.
Xuyên Vân Toa Vụ thuộc loại đơn giản nhất trong lục tuyệt, Lý Dương hoàn toàn hiểu được phương pháp phi hành này, so với Xuyên Vân Toa Vụ mà Xi Vưu truyền cho thì không khác biệt bao nhiêu.
“Chẳng trách Xi Vưu nói, Ma Thần Lục Tuyệt này quan trọng nhất là đệ ngũ tuyệt và đệ lục tuyệt. Bốn tuyệt đầu tiên khác biệt không lớn.” Lý Dương cứ cảm thụ hết một cảnh lại đến một cảnh, lúc trước tu luyện Ma Thần Lục Tuyệt là các loại hình ảnh, nhưng bây giờ như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ, cảm giác rõ ràng rất bất đồng (chắc giống như xem phim 2D khác với phim 3D).
Một bộ tràng cảnh trôi qua lại tiếp tới một bộ tràng cảnh khác. Tại đây chìm trong những tràng cảnh đó, Lý Dương từng thấy cảnh Hồng Quân Đạo Nhân thi triển một cái khoa tay làm Thiên Hà vốn có hai nửa lập tức biến mất, Lý Dương cũng từng thấy Bàn Cổ cực kỳ cường hãn thi triển Phá Sơn Liệt Không…
Tất cả cảnh này không làm Lý Dương động tâm gì lớn, bốn tràng cảnh đầu Lý Dương chỉ trong nháy mắt hoàn toàn lĩnh ngộ, chỉ có chút đề cao so với cơ sở ban đầu mà thôi. Sáu tràng cảnh quan trọng nhất chính là cảnh thứ năm và cảnh thứ sáu, dù sao muốn trở thành Đại Tôn, phải tự mình lĩnh ngộ rồi sáng tạo đệ ngũ tuyệt tuyệt và đệ lục tuyệt cho riêng mình.
Rốt cục, tràng cảnh trong đệ ngũ tuyệt rất trọng yếu đã xuất hiện.
Cả hư vô không gian biến thành Thiên Hà, Thiên Hà lúc này so với Thiên Hà mà Lý Dương vừa thấy lúc nãy kinh khủng hơn nhiều, Thiên Hà rít gào điên cuồng, sóng gió ngút trời, những cơn sóng cả cao thậm chí đến ngàn trượng vạn trượng, thật sự quá mức kinh khủng.
– Oanh long long…
Giống như vạn ngàn thần lôi oanh minh, cả Thiên Hà chợt sôi trào điên cuồng.
Sâu thẳm trong Thiên Hà là Cửu U Vực, lúc này phát xuất đạo đạo quang mang, tràng cảnh này hoàn toàn bất đồng so với Hải Nạp Bách Xuyên mà Xi Vưu truyền lại. Cửu U Vực hấp thu nhanh hơn nhiều, hơn nữa quỹ tích hấp thu cũng huyền ảo hơn.
Vô số quang mang xoay tròn, cả Thiên Hà quang mang điên cuồng xoay tít. Giống như có một người khổng lồ siêu cấp dùng một cây đũa lớn khấy vào Thiên Hà, trong Thiên Hà nơi thì dâng lên ngàn vạn trượng, lúc thì chìm xuống vạn trượng, hôn thiên ám địa như sắp đến ngày tận thế .
– Oanh…
Thanh âm gần như chấn động cả tâm thần, Cửu U Vực đột nhiên hút cả luồng nước xoáy, vô số ở nước cả Thiên Hà điên cuồng chảy vào Cửu U Vực, Cửu U Vực giống như một hắc động, hút hết tất cả nước Thiên Hà
Giờ khắc này…
Lý Dương lại có vẻ phân tâm. Đúng, trong đầu hắn lại hiện ra một tràng cảnh khác, đó là cảnh mà khi Côn Bằng thi triển “Côn Bằng Thôn Phệ”, Lý Dương hoàn nhớ cái cảnh miệng Côn Bằng đang thôn phệ cả thiên địa.
Trong nhất thời trong mắt Lý Dương Cửu U Vực hoàn toàn dung hợp với miệng Côn Bằng.
– Oanh!
Trong đồng tử Lý Dương hiện lên một đạo hắc sắc thiểm điện, rồi sau đó liền biến mất, Lý Dương nhắm mắt lại, hoàn toàn chìm trong cảm giác huyền diệu vừa rồi, trong lúc nhất thời tâm thần hắn chỉ còn lại một chút thanh minh, phiêu diêu mờ ảo, chìm sâu vào trong cõi u minh…
Lý Dương khoanh chân ngồi như thế, cả hư vô không gian khôi phục sự thanh tĩnh, thời gian cứ thế trôi qua.
Lý Dương tu luyện trong Thánh Địa Phúc Địa, còn cả Ma giới và Tiên giới cũng bắt đầu triệu tập binh mã.
Phàm là đạt tới Ma Vương cảnh giới là có tư cách tham gia Tiên Ma chi chiến, đám Ma Vương hướng về Ma Quân cấp trên của mình mà tập hợp, còn các Ma Quân lại mang theo nhân mã của mình hướng về Ma Đế tập hợp. Người Ma giới vốn rất háo chiến!
Tự nhiên đại bộ phận cao thủ Ma giới đã tham chiến.
Dựa theo quy củ, Tiên giới cũng có rất nhiều cao thủ, nhưng họ tản mát, không thích đại chiến, nhưng lần này Tiên giới Tam Thanh đặc biệt ra lệnh, buộc không ít cao thủ Tiên giới phải tham chiến, cũng bắt đầu rục rịch triệu tập.
Ma giới, Man Sơn.
Man Sơn là lãnh địa của Hạng Vũ, sau khi Ly Lộc Ma Đế chết, nguyên thuộc hạ và lãnh địa trước của Ly Lộc Ma Đế đều bị Ma Đế Hạng Vũ mới lên chức thu hết, Hạng Vũ thế lực hùng hậu, tự thân là đệ tử Xi Vưu, lại có thần khí Phá Không.
Quan trọng nhất chính là Hạng Vũ có đệ tử Điền Cương vốn là tiên thiên thổ đức thân. Điều này cũng chưa tính là quan trọng, lợi hại nhất chính là Điền Cương có thần khí trong truyền thuyết – Khai Thiên Thần Phủ.
Khai Thiên Thần Phủ chính là thần khí của Bàn Cổ, Bàn Cổ là nhân vật ra sao? Thần khí của ngài đến cả thần khí của Đại Tôn cũng không thể so sánh, Khai Thiên Thần Phủ kinh khủng, vượt xa những gì thường nhân có thể tưởng tượng, cho dù tâm thần tu vi của Điền Cương hôm nay mới đạt tới Ma Đế tiền kì, nhưng nếu gặp cao thủ cấp bậc Tiên Đế, cũng có thể dễ dàng đối phó.
Vương cung trên Man Sơn.
Hạng Vũ ngồi ở phía sau trong hoa viên, nhìn bầu trời không hề nhúc nhích, giống như một bức điêu khắc. Đại chiến lần này Hạng Vũ thỉnh cầu rất nhiệt tình, rốt cục được Xi Vưu ban cho chức tổng thống soái Trung Ương Nguyên Vực đại quân, binh mã của tám Ma Đế khác cũng nằm dưới tay hắn.
Nói cách khác, Hạng Vũ nắm trong tay cơ hồ ba phần mười lực lượng Ma giới.
– Ngu Cơ, vô luận có làm sao ta cũng sẽ cướp về, ai dám cản ta, giết, giết giết!
Khúc gỗ trong tay Hạng Vũ đột nhiên bị bóp nát, Hạng Vũ mắt nhìn bầu trời hiện lên quang mang lạnh như băng.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang