Thốn Mang

Chương 23: Thuế biến (hạ)


Đọc truyện Thốn Mang – Chương 23: Thuế biến (hạ)

Trong phòng của An toàn cục Tổng tổ trưởng.
“Cái gì !” An toàn cục 11 tổ Tổng tổ trưởng lắng nghe thủ hạ thông báo chuyện có liên quan đến Lý Dương, trong lòng đại kinh, liền đó ông nhíu mày, phiền não phất tay cho thủ hạ lui ra.
Lý Dương trong lòng ông chính là đại biểu cho một thế lực, thế lực của một thượng môn phái trong Côn Lôn tiên cảnh ! Hiện tại không ngờ lại phát sinh chuyện này, làm sao lại không khiến ông phiền não !
“Phụ thân, Lý Dương này theo như lời người nói, thì đáng lẽ là truyền nhân của một môn phái trong Côn Lôn tiên cảnh, nhưng mà trong lòng con vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc”. Trương Phồn nhìn phụ thân mình nói.
Tổng tổ trưởng nhìn con trai mình, gật đầu nói : “Nói đi, nghi hoặc cái gì ?”
Trương Phồn nói : “Về Côn Lôn tiên cảnh trong gia phổ của Trương gia chúng ta cũng có ghi chép, trong Côn Lôn tiên cảnh có một tông phái là do Lí Tầm Hoan khai sáng, nhưng phụ thân người nghĩ xem, Côn Lôn tiên cảnh vô luận là đệ tử của một thượng môn phái nào phái ra, có thể nào ngay cả tiên thiên cảnh giới cũng chưa đạt đến không ?”
Tổng tổ trưởng nghe thấy liền gật đầu nói : “Điểm này ta cũng đã nghĩ qua, nhưng Tiểu Lý Phi Đao thì tuyệt đối không thể sai, phi đao giữa đường thoáng chốc biến hướng, trừ Tiểu Lý Phi Đao ta thực sự chưa nghe thấy thứ nào khác”.
Trương Phồn tức thì nói : “Nhưng chẳng lẽ thấy Tiểu Lý Phi Đao thì chắc đó là đệ tử của tông phái do Lý Tầm Hoan khai sáng tại Côn Lôn tiên cảnh sao ? Lẽ nào không có khả năng Lý Dương hắn ta ngẫu nhiên có được một phần bí tích của Tiểu Lý Phi Đao ? Bằng không làm sao có thể lại không tu luyện nội công ? Trong ghi chép của An toàn cục 9 tổ, thì Lý Dương là kinh mạch định hình, hắn không phải là thiên sinh kinh mạch bất thông. Trong Côn Lôn tiên cảnh có đệ tử nào không tu luyện từ nhỏ ? Đệ tử trong Côn Lôn tiên cảnh mà bị kinh mạch định hình sao ? Có khả năng không ?”
“Con nói là Lý Dương có khả năng chỉ là một kẻ may mắn có được tuyệt kỹ Tiểu Lý Phi Đao ?” Tổng tổ trưởng nghĩ đến điều này, trong lòng cũng có điểm không xác định.

Trương Phồn thấy thế liền nói tiếp : “Phụ thân, Lâm Thiên Vũ đó trên quốc tế cũng có địa vị, hơn nữa Thánh Lâm tập đoàn đối với quốc gia có cống hiến rất to lớn, nếu như Lâm Thiên Vũ làm cứng, triệt xuất toàn bộ vốn đầu tư, sau đó đem chuyện này công bố trên quốc tế, lúc đó thì sẽ rất tệ”.
Tổng tổ trưởng nghe thấy liền nghĩ đến hậu quả một khi Lâm Thiên Vũ làm như vậy, tức thì lông mày nhíu chặt lại.
Rất lâu rất lâu sau… …
“Trương Phồn, chuyện Lý Dương này có khả năng là người của Côn Lôn tiên cảnh ta mới chỉ nói với Chương Vu, kể từ ngày hôm nay, không cho phép nói ra chuyện Lý Dương có khả năng là người của Côn Lôn tiên cảnh, chúng ta phải làm như là không biết đến sự tồn tại của môn phái trong Côn Lôn tiên cảnh. Hà huống chuyện trong Côn Lôn tiên cảnh vốn thần bí, chúng ta không biết cũng là bình thường”. Tổng tổ trưởng trong lòng đã có quyết định, đó là bỏ đi Lý Dương.
Dù gì Lâm Thiên Vũ cũng không phải là người bình thường, không thể dùng vũ lực để bịt miệng, một khi Lâm Thiên Vũ đem chuyện này ra công khai, dẫn đến việc kiện tụng, khi đó thật là đại đại bất lợi ! Hà huống Lý Dương có phải là người của Côn Lôn tiên cảnh hay không, tổng tồ trưởng sau khi nghe con trai mình nói thì cũng không dám xác định. Nếu như Lý Dương căn bản không phải là người của Côn Lôn tiên cảnh, như thế thì không phải là mất cả chì lẫn chài sao ?
Côn Lôn tiên cảnh thần bí vô bỉ, trong gia phổ của Trương gia có đề cập đến một chút, do vậy tổng tổ trưởng mới biết, hiện tại có chuyện ông không biết cũng là hợp tình hợp lý.
Căn cứ Tinh La, trong phòng tạm giam Lý Dương.
“Lý Dương, đội trưởng giúp ngươi không được rồi !” Mông Điền mở cửa phòng, nhìn Lý Dương đang ngồi xếp bằng thở dài nói.
Lý Dương chầm chậm mở mắt ra, nhìn Mông Điền cười nói : “Không phải là quyết định tiến hàng bí mật thẩm phán đối với tôi sao ?” Lý Dương từ sớm đã biết kết quả này, bất quá hắn không chút khẩn trương, bởi vì hắn đã có Tây Sở Bá vương Hạng Vũ bang trợ.

Mặc dù Hạng Vũ đã mất đi nhục thể, chỉ còn nguyên thân lưu lại, nhưng hắn dù gì cũng là ma giới Ma vương cấp biệt đính cấp cao thủ, một chút độn thuật nho nhỏ hoàn toàn có thể thi triển.
“Đội trưởng, hiện tại người đến tôi đi thẩm phán à !” Lý Dương vẫn tiếp tục cười, hắn hiện tại muốn thưởng thức tư vị của thẩm phán bí mật.
Khi có thể đào thoát bất cứ lúc nào, thì còn vội vã làm gì ?
Mông Điền than một tiếng dài, nhìn Lý Dương , trong mắt cũng có chút ươn ướt, liền đó cười thất vọng, vỗ vai Lý Dương nói : “Lý Dương, là quốc gia có lỗi với ngươi”.
Nhóm Hắc Nham cũng từng người đi vào phòng.
“Lý Dương, ngươi vĩnh viễn là huynh đệ tốt của ta. Vĩnh viễn !” Hắc Nham đi đến bên Lý Dương, vỗ mạnh vào vai Lý Dương, đôi mắt tức thì đỏ lên. Nhưng Điền Lâm, Viêm tả, Đàm Kim ngũ huynh đệ mỗi người cũng đều khó tiếp thụ.
“Con mẹ nó chứ, chuyện như vậy cũng được sao, cái tên khốn kiếp đó bức tử bạn gái của Lý Dương, bây giờ ngược lại kẻ ác lại là người đi tố cáo !” Điền Lâm bất ngờ gầm lên, hắn thực sự là tức phát điên muốn đi giết Lâm Thiên Vũ.
“Điền Lâm, im mồm !” Mông Điền nhíu mày, trầm giọng mắng.

“Ha ha, mọi người đừng như vậy, cười đi, Điền Lâm, Hắc Nham các người bỏ bộ mặt đó đi, cười một tiếng đi, không phải là mới tiến hành bí mật thẩm phán thôi sao ? Ha ha, ai biết được kết quả thẩm phán chứ ?” Lý Dương vỗ vai những huynh đệ của mình cười nói, tự hồ đối với chuyện thẩm phán rất coi thường.
Nhưng Lý Dương bị thế này, trong lòng Hắc Nham bọn họ cũng khó tiếp thụ.
Nửa tiếng sau.
Lý Dương bị áp giải đến pháp đình, tiến hành bí mật thẩm phán.
Lâm Thiên Vũ dẫn theo đám thủ hạ và vệ sĩ đã sớm có mặt trong pháp đình, nhìn thấy Lý Dương bị áp giải đến, Lâm Thiên Vũ liền đứng lên, nụ cười trên mặt vô cùng sáng lạn.
“Lý Dương, ngươi tên là Lý Dương à, ta cũng vừa mới biết tên của ngươi, ngươi cũng chính là “Tiểu Lý Phi Đao” trong địa hạ thế giới à, nói thật nhé, phi đao của ngươi đích xác rất lợi hại, đáng tiếc là ngươi lại gặp phải ta, bằng không với tiềm lực của người, thành cao thủ cấp truyền thuyết cũng không phải là chuyện khó. Ai bảo ngươi đắc tội với ta ?” Lâm Thiên Vũ tựa hồ hối tiếc.
Lý Dương dù bị áp giải đến vị trí bị cáo, nhưng trên mặt vẫn mang nụ cười nhè nhẹ.
Lý Dương bất ngờ hướng mục quang về phía Lâm Thiên Vũ, khoé miệng nhấc lên, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn, sáng lạn khiến Lâm Thiên vũ cảm thấy có chút quái dị.
“Lâm Thiên Vũ”. Lý Dương nhẹ nhàng thốt lên danh tự của Lâm Thiên Vũ, sau đó chỉ cười, cũng không nói lời nào, bộ dạng cười cười đó khiến Lâm Thiên Vũ tâm chiến, khiến tâm thần Lâm Thiên Vũ kinh hoảng.
Đến khi pháp quan nhập tọa, thẩm phán bắt đầu… …

“… …Lý Dương tội sát nhân thành lập, tuyên phán tử hình !”
Cho dù nghe thấy tuyên phán tối hậu nhưng trên mặt Lý Dương vẫn mang nụ cười nhẹ. Nhưng Mông Điền, Hắc Nham, Điền Lâm đều đỏ mắt nhìn Lý Dương, cuối cùng mỗi người đều trịnh trọng hàng lễ nhà binh !
Liền đó có hai vị đặc cảnh đến còng tay Lý Dương, áp giải hắn li khai pháp đình.
Khi li khai pháp đình, Lý Dương quay đầu cười nhìn Lâm Thiên Vũ, môi khẽ động đậy, Lâm Thiên Vũ nhìn thấy nụ cười khi đối diện tử vong của Lý Dương, tức thì tim run lên, hắn từ cử động đôi môi biết được lời Lý Dương muốn nói : “Ta sẽ trở lại !”
“Tại phút giây tuyên bố tử hình, còn người quá khứ của ta đã chết rồi, hiện tại Lý Dương đã biến đổi thành một Lý Dương mới ! Từ ngày hôm nay trở đi, ta không còn sống vì quốc gia nữa, ta sẽ sống vì ta, ta sống vì Tuyết của ta !” Tại phút giây bước chân ra khỏi cửa pháp đình, trong lòng Lý Dương đã vang lên tuyên ngôn tối kiên định của hắn.

Thốn Mang
Tập 1 : Tuyết dạ


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.