Đọc truyện Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất – Chương 126: Thiên Chi Kiều Nữ
Tin tức Lâm An Nhi là con gái độc nhất của vị chủ tịch M&U đã nhanh chóng truyền ra
Có người còn tìm hiểu thêm được về thân thế Lâm An Nhi.
Bố là doanh nhân giàu nhất nước là chủ tịch của công ty nằm trong top 20 của thế giới.
Mẹ là nhà thiết kế đá thời trang nổi tiếng.
Ông nội cô từng là cựu tổng thống Mỹ, ông ngoại từng là phó tham mưu trưởng quân đội.
Là cô công chúa duy nhất của hai họ Lâm-Hạ
Khi biết những điều này mấy nữ sinh từng nói xấu Lâm An Nhi hận không thể tát mình vài cái vì sự ngu ngốc của bản thân.
Nếu họ không nói xấu cô thì chắc giờ có thể làm bạn được rồi
Còn Lâm Vy Vy thì khỏi nói, khi đào ra hết tấy tần tật gia thế sau lưng Lâm An Nhi thì cô ta suýt ngất.
Đừng nói một nửa, giờ cô ta một phần cũng không bằng Lâm An Nhi
Mấy người bạn của Lâm An Nhi thì sốc không kém.
Gia thế quá kinh khủng.
Có thể nói gia thế của cô có thể đề chết người.
Vậy mà trước giờ họ học chung với “Rick kid” mà họ không biết
Đây mới thực sự là “Thiên chi kiều nữ” trong truyền thuyết
___
Được nghỉ lễ năm ngày nên cô và anh cùng trở về thành phố S.
Sau một thời gian làm nũng với bố mẹ thì cuối cùng cô cũng khuyên được bố mẹ chuyển đến thành phố Z-nơi mà cô đang theo học
Gia đình anh chuyển đến thành phố Z lúc anh vừa lên đại học.
Cô vừa muốn được gần anh vừa muốn được gần bố mẹ nên giải pháp tốt nhất là nói bố mẹ chuyển đến đây luôn
Lúc đầu bố mẹ cô do dự vì họ ở đó lâu rồi.
Mọi thứ đều gắn liền ở đó rồi, giờ chuyển đi không nỡ.
Nhưng nghĩ đến con gái mình ở xa, mà nó lại không nỡ xa bố mẹ nên hai người cũng đồng ý chuyển luôn
Hôm nay là ngày thứ hai cô ở thành phố S.
Xa anh mới hai ngày nhưng cô thật sự rất nhớ anh
Cô gửi một tin nhắn thoại cho anh “Em nhớ anh”
Nhận được tin nhắn của cô, Hàn Nhất Dương nhanh tay bấm xem.
Nghe được cô nói “Em nhớ anh” lòng anh mềm nhũn, cảm giác lòng ngọt như mật.
Anh trả lời lại anh cũng nhớ cô
Lúc anh gọi cô tùy tiện nói “Muốn gặp anh ghê”
Cô chỉ buộc miệng nói ra nhưng không ngờ anh lại bay đến để gặp cô thật
Cô cảm thấy anh thật ngốc, cô chỉ tùy tiện nói ra suy nghĩ trong lòng nhưng anh lại vượt mấy trăm km để đến đây
Lúc anh bay đến cũng hơn đã 8h tối.
Cô bắt taxi đi tìm anh.
Nhìn thấy anh cô mặc kệ những anh mắt những người xung quanh mà chạy lại ôm anh.
Giọng nói như sắp khóc “Sao anh ngốc thế.
Em chỉ nói thế thôi mà anh bay đến đây thật à”
“Anh muốn gặp em”
Nghe đến đây cô càng ôm chặt lấy anh hơn.
Dòng người đi lại tấp nập nhưng họ chỉ cảm nhận được nhịp tim của đối phương
“Anh về nhà với em nhé” Cô suy nghĩ một lúc rồi nói
Hàn Nhất Dương khá ngạc nhiên, sau đó ôn nhu nói “Anh đến gặp em một lúc là về.
Đến nhà em không tiện lắm” Anh dắt cô đi đến chỗ ghế còn trống
“Anh biết em không để tâm những lời bàn tán đó mà”
“Anh biết”
“Anh biết tại sao còn…
Chẳng lẽ anh không muốn gặp bố mẹ em sao?”
Anh nhìn cô cười, búng nhẹ lên trán cô một cái “Cô gái ngốc nói gì thế hả? Anh mong còn không được nữa là”
“Em đừng nghĩ ngợi lung tung.
Anh đã hứa sẽ không để em chịu bất cứ ủy khuất nào, dù chỉ là một lời chỉ trích nhỏ” Anh nói tiếp
Càng nghe anh nói nước mắt cô lưng tròng, đầu tựa vào vai anh thút thít “Anh thật tốt”
Thật muốn thời gian trôi chậm lại ở giờ phút này
.