Đọc truyện Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta – Chương 5
Chói mắt quá, trời sáng rồi sao? tiểu tình vươn vai, ây da ngủ ngon thật đó. hả? cái gì thế này? Cô ngơ ngác nhìn xung quay
“đây đâu phải phòng mình đâu”
“không phải phòng cậu, dĩ nhiên là phòng tôi rồi”
Cô quay mặt nhìn, phong cung thần xuất hiện, trên miệng là chiếc bàn trải đánh răng đầy bọt trắng. Cô chợt nhận ra, ồ, thì ra anh đang đánh răng, thảo nào nghe giọng anh nói có chút gượng gạo. Hả? mà phong cung thần vừa nói gì cơ? Đây là phòng của cậu ta sao? Cô nhìn xung quanh một lần nữa, ừ ha, hình như đúng là phòng của phong cung thần thật. Mà sao cô lại ở đây, lẽ ra, cô phải ngủ ở nhà chứ? ô hô hô, không lẽ, phong cung thần… tiểu tình có một trí tưởng tượng cô cùng phong phú, với gương mặt này, đảm bảo cô ấy đang nghĩ đến chuyện xấu
“Á”
Cô quay đầu lại nhìn, lại là phong cung thần, cậu ta thật là, lúc nào cũng tự tiện gõ đầu người khác.
Cô tức giận, đứng bật lên, định giơ tay ra đánh trả. Dám gõ đầu bổn tiểu thư, chán sống rồi sao? nhưng đột nhiên, cô nhớ ra một chuyện, thái độ liền hoàn toàn thay đổi, gương mặt tươi cười, nói:
“Phong cung thần, cậu không cần phải giả vờ như vậy nữa! tôi biết mà, chắc chắn là cậu thích tôi phải không?”
HẢ? anh ngạc nhiên, làm rơi cả bàn trải đánh răng xuống đất, cô mỉm cười, nói:
“Làm gì mà phải ngạc nhiên như vậy? Động cơ của cậu, quá rõ ràng còn gì, lẽ ra hôm qua, tôi phải về nhà ngủ chứ? sao có thể ở đây được? vậy là chỉ có thể khẳng định do cậu thích tôi, vì thế, cậu muốn ở bên tôi lâu hơn, vì thế, cậu chắc chắn đã trút thuốc mê cho tôi! đúng không nào?”
Anh không nói gì vội chạy vào nhà vệ sinh súc miệng thật sạch, tiểu tình này thật là, anh cho dù có thích cô, cũng đâu cần phải làm cái kiểu “trút thuốc mê” như vậy chứ? anh không phải là tiểu nhân!
Súc miệng xong, anh đi ra, đứng trước mặt cô, nói:
“Trời ơi, tiểu tình, tôi nói với cậu hay, trí tưởng tượng của cậu quả nhiên ngày càng phong phú! để tôi kể lại cho cậu biết, nếu không lại nói tôi là kẻ sở khanh! chính là cậu hôm qua bị ốm, nằm trên giường tôi, sau đó, giữ tôi lại, nói tôi ngủ cùng cậu, cậu còn nói là tôi trút thuốc mê cho cậu sao”
tiểu tình ngơ ngác, ừ, hình như là hôm qua mình có chút mệt, không lẽ những lời phong cung cung thần nói là thật sao? Cô thực sự đã làm như vậy sao? ôi xấu hổ xẩu hổ, xấu hổ chết dược!
Cô cười, nói:
“hiểu nhầm, hiểu nhầm, tất cả chỉ là hiểu nhầm, tôi tôi tôi về nhà đây nhé, bye bye, cảm ơn đã cho ngủ ké”
nói xong, cô nhanh chóng chạy xuống giường, thu dọn sách vở, đồ đạc của mình, ba chân bốn cẳng chuồn đi.
Tuy tiểu tình xấu hổ, nhưng cô đột nhiên cũng rất buồn, cô thật ngốc, lại nghĩ là anh thích cô. làm sao anh có thể thích cô được chứ, có lẽ cả đời này anh chỉ xem cô là bạn. Có lẽ cả đời này cô và anh mãi mãi chỉ dừng lại là “thanh mai trúc mã” của nhau
Cô đi đến trường, sau lưng có tiếng gọi quen thuộc:
“tiểu tình”
cô quay đầu lại nhìn, an kiều lương và vũ yên chạy đến, tươi cười khoác tay cô, vũ yên mỉm cười:
” ái chà chà, hiếm khi tiểu tình nhà ta đến sớm vậy a”
Cô mỉm cười:
“cậu không biết sao, bây giờ mình quyết tâm thay đổi rồi, tuyệt đối sẽ không ngủ dậy muộn nữa”
Cả 3 người cô cùng nhìn nhau cười, an kiều lương nói:
“thôi, không đùa nhau nữa, có tin mới đấy! Các tiểu thư có muốn nghe không nào?”
cô và vũ yên gật đầu, háo hức:
“Có chứ!”
an kiều lương mỉm cười,nói:
“trường mình, hôm nay có học sinh mới chuyển đến nha, nghe nói cậu ta là con trai của đại minh tinh Vu thần vi của 20 năm trước, bây giờ bà ấy về hưu rồi, không đi diễn nữa, ba cậu ta hình như là tổng giám đốc của một tập đoàn rất lớn. tên là kì vĩ đàm, cậu ta tên kì chính lâm, anh chàng này nghe nói vô cùng đẹp trai a. Ai da, e rằng kiểu này, vị trí nam thần của phong cung thần có nguy cơ bị lung lay a”
Ồ,cái tên mới chuyển đến đẹp trai lắm sao, nhưng không sao, dù gì đối với cô cũng không có ai đẹp trai bằng phong cung thần!
Cô vào lớp ngồi học, trời ơi, phong cung thần ngồi cạnh cô, cô chưa bao giờ khao khát mình ngồi cách xa cậu ta một chút. Cứ nghĩ đến chuyện đó là lại thấy xấu hổ vô cùng, nhưng dù gì cũng phải ngồi ở đây thôi, tốt nhất là cả giờ học hôm nay, không quay sang tán chuyện với cậu ta là được chứ gì.
An kiều lương quả nhiên nói đúng, thực sự có học sinh mới, hơn nữa lại là chuyển vào lớp cô. Đúng là cậu ta đẹp trai thật. Vừa vào lớp đã làm cho đám nữ sinh toán loạn, hơn nữa lại còn so sánh độ đẹp trai của cạu ta và phong cung thần của cô chứ! bực mình thế không biết được, rõ ràng là 2 người rất khác nhau mà. Xét về phong cách, cậu ta đúng nguyên một chữ “chất”. trên người toàn là hàng hiệu. còn phong cung thần, ăn mặc đơn giản, áo sơ mi trắng và quần bò đen, vừa trang nhã vừa lịch sự, vô cùng lãnh đạm lại không cầu kì. Riêng điểm này thôi, phong cung thần của cô đã hơn hẳn! Xét về thần thái của mỗi người, cậu học sinh mới kì vĩ đàm, khiến người ta bị quấn hút bởi một vẻ đẹp riêng biệt, vô cùng cá tính, lại lãnh đạm, thu hút mọi ánh nhìn, tới mức khiến người ta không thể rời mắt khỏi. Còn phong cung thần của cô, là vẻ đẹp của hai tổ hợp dung hòa, vừa ấm áp nồng nhiệt khiến cho người ta muốn tới gần, vừa lạnh lẽo, lãnh đạm khiến cho người ta sợ sệt không dám lại gần. giống như một bên là lửa, một bên là nước, một bên là thiên thần, một bên là ác quỷ. lại là điểm này, thì phong cung thần của cô chắc chắn hơn cậu ta nhiều, chính vì vậy, cô khẳng định. Phong cung thần vẫn là nhất!
anh chàng học sinh mới, vừa ngồi vào chỗ, đã cảm thấy có người nhìn mình rất chăm chú, anh quay sang cô bạn mới quen cùng lớp ngồi ngay tổ bên, chính là tiểu tình, nhếch mép cười một cái, khiến cho trời đất mê loạn:
“cậu nhìn gì, có phải thấy tôi rất đẹp trai không, thích tôi rồi sao hả?”
ai mà ngờ được, cô nàng này không tỏ ra xấu hổ cũng không táo bạo, tán chuyện với anh, mà chẳng thèm quan tâm, quay mặt đi không để ý, làm như không có chuyện gì xảy ra. heey! cô bạn này đáng yêu ghê ha.