Đọc truyện Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta – Chương 32
10 năm sau, họ được quay trở về bên nhau. 10 năm trước, khi phát hiện ra chuyện này, anh lập tức, ly hôn với lạc dư nhi, sau đó, nhường lại chiếc ghế kiêm chủ tịch nước cho em họ anh. nó cũng rất tài giỏi, không kém gì anh, để nó làm là thích hợp nhất. còn anh, không tham gia vào chính sự, cũng không làm thượng tá nữa. anh dùng số tiền của mình, tự thành lập một công ty, mang tên: “W”
là viết tắt của từ chờ đợi trong tiếng anh. công ty của anh nhanh chóng lớn mạnh, trở thành một tập đoàn internet, nổi tiếng trên toàn thế giới. nhưng đâu ai biết được, một tổng giám đốc, lạnh lùng, đại tài như anh, luôn mong chờ một điều: chờ một ngày, ở nơi này có tuyết rơi.
và cuối cùng, 10 năm trôi qua, vào ngày mùa hè nóng nực, mong chờ đó của anh đã thành hiện thực, trời nắng, vậy mà tuyết vẫn rơi đầy trời. ngày đó, khi anh đang có cuộc họp, với đối tác cực quan trọng. nhìn ra ngoài cửa sổ, mọi người thấy hiện tượng kì lạ liền trầm trồ, còn anh lập tức bỏ đối tác, chạy thật nhanh đến cánh đồng hoa bỉ ngạn năm nào.
anh còn nhớ lúc tới nơi, anh đứng giữa cánh đồng hoa gọi rất to, rất to:
“tiểu tình! tiểu tình”
tiếng bước chân từ đằng sau ngày một gần, phong cung thần quay đầu nhìn. người con gái anh mong chờ ngày đêm đứng trước mặt anh, nở một nụ cười với anh. anh mỉm cười, ngay lập tức chạy đến ôm cô:
“em đã giữ lời hứa.”
sau đó, hai người cưới nhau, tổ chức một lễ cưới thật lớn, mời tất cả bạn học đến. lại 10 năm trôi qua rồi, ai cũng khác. kì chính lâm, bây giờ vẫn chưa có bạn gái, lúc nào hắn mới thoát khỏi cuộc đời ế đây? hắn còn nói, sẽ nhận con của anh và cô làm con nuôi, sau đó, anh về hưu thì cho nó, lên chức thay anh. còn lạc dư nhi thực sự đã buông bỏ từ 10 năm trước, cô tìm thấy được tình yêu của mình, và có một cuộc sống hạnh phúc.
chu hàn đã 11 tuổi, cậu bé lém lỉnh, rất đẹp trai, nhưng giống hệt cha nó, vô cùng đào hoa. bằng tí tuổi, mà tán gái bay cả mái nhà. còn gia đình nhà hoàng lương thì sinh được một cặp song sinh một nam một nữ. nam là anh, nữ là em, bây giờ chúng 7 tuổi rồi. hồi nhỏ, béo y như bố nó, nhưng trông rất đáng yêu, cái tên của hai đứa này nghe quái dị vô cùng nhé. hoàng lương-lương hoàng.
bao nhiêu năm trông chờ, cuối cùng, họ cũng được nắm tay nhau, bước vào nhà thờ nơi mà bọn họ có nụ hôn đầu, trước sự chứng kiến của mọi người, ba mẹ anh và ba mẹ cô cuối cùng đã chấp nhận chuyện tình cảm của hai người họ, nên đi đến nhà thờ chúc phúc cho họ, họ đọc lời tuyên thề, trao nhẫn cưới, hôn nhau say đắm, tiểu tình đứng ở phía trên, hô to:
“các chị em nữ đâu, chuẩn bị bắt hoa nhé
mọi người xen lấn, xô đẩy nhau:
“ném đi, ném đi,”
cô mỉm cười, tung hoa lên trời. bó hoa bay đi, bay đi, rồi rơi chúng vào người tên ế ngàn năm kì chính lâm. mọi người cười rộ lên, đám cưới vô cùng vui vẻ. một kết thúc thật đẹp.