Đọc truyện Thời Không Hỗn Loạn – Chương 17: Tìm Đường Chết
In cảm giác 6000 mét đã không có tác dụng nên hắn bơi xuống thêm 700 mét, không phải hắn không muốn bơi thêm mà là càng xuống áp lực càng khủng khiếp.
Càng sâu áp lực nước càng tăng theo cấp số nhân, mặc dù hiện nay thể phách hắn khủng khiếp hơn cả Kaido và Bigmom nhưng cũng không chịu nổi áp lực này.
Nếu không phải hắn một nửa dòng máu là ngư ngân thở được dưới nước thì hắn cũng chẳng dám xuống đây mà luyện.
.
.
2 năm sau, một tin tức chấn động thế giới, vào 1 tháng nửa hải quân sẽ xử tử Ace, đội trưởng đội 2 băng Râu Trắng ở tổng bộ hải quân Marineford.
Biển cả dậy sóng, trên thuyền Moby Dick mọi người ai nấy đều phẫn nộ.
Marco lớn tiếng nói.
“ Chết tiệt Tech, ta phải giết ngươi.”
Râu Trắng thì ngồi im một hồi rồi nói.
“ Lên, các con, chúng ta cứu về Ace.”
.
.
Lúc này trên thánh địa Mareijois, trong dinh thự của In.
Trong căn mật thất nằm sau bên dưới lòng đất, một thân ảnh đang nằm trên bàn phẫu thuật đột nhiên mở mắt.
“ Ta thành công.
Ha ha ha.
Ta thành công.”
In ngồi dạy khỏi bàn phẫu thuật, nắm lấy một trái ác quỷ trên bàn ăn vào.
Sau đó đưa ngón trỏ ra chọc vào sàn nhà, sàn nhà bằng hợp kim bị hắn học thủng một lổ.
Qua cảm ứng của Kenbunshoku haki, đòn này kéo dài tận 4 mét có hơn.
Đừng nghĩ 4 mét là thấp, đây là hợp kim chắc chắn.
In nhìn vào vết chọc thì hài lòng, đây là trái ác quỷ hắn cố ý lựa chọn từ đám tù nhân ở Impel Down.
Đây là trái Mo Mo No Mi của thế giới kẻ phá hoại Bullet, chỉ đơn thuần là tăng cường mà thôi.
Tuy nhiên nó sẽ tăng phúc sức chiến đấu của hắn cực kỳ khủng khiếp, In không cần số lượng mà là cần chất lượng.
Đánh nhiều, phạm vi công kích rộng mà không đả thương được địch thủ thì cũng chẳng có trứng dùng.
Đòn đánh vừa rồi chỉ là đánh thường nhưng được tăng phúc lên 30 lần nên mới có hiệu quả như vậy.
Đây chỉ là mới ăn vào, về sau khai phá đến thức tỉnh thì còn có thể tăng nhiều hơn.
Vì phẫu thuật này mà hắn đã phải lập mưu dùng trái ác quỷ do Vegapunk làm giả hố Râu Đen.
Vegapunk trái ác quỷ nhân tạo còn làm được nên làm giả chẳng gì khó.
Sau đó thì In lại bắt đi Râu Đen mang về nghiên cứu rồi cho người giả mạo Râu Đen bắt lại Ace giao cho hải quân.
Bên cạnh hắn hiện giờ có 2 thi thể, một là của Râu Đen bị hắn hấp thu sạch sẽ sinh mệnh lực để đồng hoá.
Một cái còn lại là của chủ nhân đời này trái Ope Ope No Mi.
Vì thực hiện ca phẫu thuật này mà đánh đổi cả mạng sống.
In nhanh chóng ra khỏi căn hầm, sai người an táng và chăm sóc tốt hậu duệ của hắn, bảo đảm bọn họ đời đời phú quý.
Vừa lên đến dinh thự thì một bóng dáng chạy đến ôm hắn.
“ Thiếp thân, thiếp thân sợ là không gặp được phu quân nữa.”
In nhẹ nhàng ôm nàng, đây là Hancock, từ mấy năm trước đã chuyển đến sống cùng hắn.
Nữ Nhi đảo Amazon Lyly cũng được chính phủ thế giới bảo hộ.
Lúc này phía sau một giọng nữ vang lên.
“ Tránh xa ra, In – Chan là của ta.”
Anna nhanh chóng lướt lên kéo Hancock ra, sau đó thì 2 người chiến thành một đoàn.
— QUẢNG CÁO —
Cảnh tượng này mấy năm nay rất quen thuộc, kể từ khi các nữ nhân của hắn chuyển sang sống chung thì Anna và Hancock bắt đầu đánh nhau.
Ai cũng muốn làm vợ lớn, chẳng ai chịu nhường ai cả.
In thấy vậy cũng cơ linh nhảy qua chỗ khác, tránh xa chiến trường.
Bên này Lorna thấy thế cũng cười.
“ Hai vị phu nhân thật năng động.”
In liếc mắt nhìn Lorna, con hàng này lại xấu bụng.
Hắn cho nàng một cái hôn lên tráng rồi hỏi.
“ Gion đâu?”
“ Phu nhân nói muốn đi trợ giúp hải quân, còn dặn khi nào điện hạ ra thì báo cho nàng.”
In nghe vậy cũng là cạn lời, người ta tứ hoàng, đại tướng, đại kiếm hào chém nhau ngươi mù sóng làm gì?
Ngươi nói ngươi một cái trung tướng đi có tác dụng gì?
Nói thì nói vậy nhưng In cũng biết Gion là người tình cảm, quay về giúp hải quân là việc trong suy đoán.
Hắn cùng Lorna nói chuyện trời trăng mây gió một hồi thì Anna và Hancock cũng ngừng đánh, hai người nhìn nhau rồi quay mặt hừ lạnh.
In biết mặc dù đánh nhau nhưng hai người cũng chẳng ghét nhau, đánh đấm cho vui nhà vui cửa thôi.
Hắn nhìn hai nàng cười cười.
“ Nào nào, tiểu Anna, tiểu Hancock, ôm một cái nào.”
Hắn tiến lên cho hai người một cái ôm rồi mỗi người một cái hôn nhẹ lên trán.
“ Một tháng sau là hành hình Ace, Hancock hình như cũng được triệu tập đúng chứ?”
“ Vâng, phu quân.
Thất Vũ Hải đều được triệu tập.”
In gật đầu.
“ Chúng ta cũng chuẩn bị đi, Lorna cùng Anna có đi luôn không?”
Hai người ngeh xong nhìn nhau một hồi rồi gật đầu.
“ Sự kiện lớn như thế này chúng ta cũng muốn chứng kiến, mà nếu đi thì sẽ bị lộ thực lực của thiên long nhân.
Không sao chứ, In?”
In nhìn các nàng rồi cười nói.
“ Chúng ta im lặng cũng lâu rồi, tặc tâm mưu đồ lật đổ chúng ta cũng không ít.
Từ thời Rocks D Xabec đến Gol D Roger rồi hiện tại quân cách mạng Dragon.
Sắp tới thế hệ tồi tệ này cũng sẽ có.
Cũng đến lúc cho thế giới thoáng nhận rõ một chút ai là chủ nhân mảnh thế giới này.”
Các nàng nghe In nói xong thì thoải mái, có thể thoả thích sử dụng sức mạnh, không còn lo lắng bị lộ ra nữa.
Sau đó In thông báo đến toàn thể thiên long nhân đã đến lúc có thể thoải mái sử dụng sức mạnh, đã đến lúc cho thế nhân biết ai là chủ nhân thế giới này.
Sau khi được In thông báo, toàn thể thiên long nhân đã hăng hái mở tiệc ăn mừng.
In cũng chạy đến góp vui, sau đó thì về lại chuẩn bị.
Hắn cũng gọi riêng cho Doflamingo nói hắn vẫn chưa đến lúc lộ ra thân phận, cần phải bảo mật để thu lợi từ đám hải tặc và thế giới ngầm.
Nếu lộ ra là thiên long nhân thì sẽ làm cho quân cách mạng đề phòng.
Hiện giờ Dragon nhờ vào buôn bán vũ khí mà thăm dò ra khá nhiều việc của quân cách mạng.
.
.
2 tuần nhanh chóng trôi qua, In và 3 người Hancock, Lorna, Anna cũng đã theo thang máy đi xuống.
Đáng nói là hiện nay Lorna cùng Hancock cũng là bận bộ đồ phi hành gia đặc hữu của thiên long nhân.
Từ khi các nàng chuyển đến sống cùng In thì mọi người cũng đã ngầm thừa nhận thân phận các nàng, các nàng cũng đã có quyền lợi như thiên long nhân,
In thả ra sóng âm cảm thụ toàn bộ quần đảo Sabaody, đây là chiêu thức hắn khai thác từ trái ác quỷ.
Con dơi vốn dĩ giao tiếp và xác định phương hướng bằng sóng âm.
— QUẢNG CÁO —
Do biết đặc tính đó nên In đã dựa vào nó mà khai phá ra.
Qua cảm nhận In phát hiện nhóm mũ rơm cũng đang trên đảo, còn thiên long nhân đang trong phòng đấu giá là St.Anthony.
In khẽ nhếch miệng lên cười, khá thú vị.
Không biết vị thế giới chi tử này có não rút tấn công Anthony không.
Nếu không còn đỡ, nếu là tấn công thì việc vui liền lớn.
Anthony không phải là tên phế vật trong nguyên tác, hắn chiến lực đã tiếp cận đại tướng.
Nói đúng hơn hắn hiện tại mạnh ngang với nạn hoả hoạn King.
Không có gì xảy ra thì Luffy có khi bị hắn đánh nửa tàn là ít nhất.
In vừa xuống tới Sabaody thì bên kia cũng diễn ra đúng như cốt truyện.
Anthony đấu giá người cá và con bạch tuộc thì bọn chúng làm Anthony bực.
Hắn rút chiếc súng ngắn nạm vàng ra bắn vài phát vào người cá, con bạch tuộc nhảy ra đỡ.
Luffy cũng vừa tới thấy vậy liền tức giận một phát súng cao su đấm về phía Anthony.
Thông qua Kenbunshoku haki Anthony đã sớm dự phán né tránh.
Nhưng hắn rất tức giận, tên dân đen này lại dám ra tay với hắn.
Luffy thấy Anthony né được thì cũng khá bất ngờ, chuyển sang Gear 2.
Đang định đánh tiếp thì một cỗ nguy cơ hiện lên, Anthony đã xuất hiện sau lưng hắn.
Một đấm tràn đầy Bososhoku haki và sóng sung kích đánh thẳng vào Luffy.
Rayleigh lúc này xuất hiện, Haoushoku haki phát tán ra khiến Anthony phân thần chốc lát.
Rayleigh nhanh chóng lướt tới đỡ lấy đòn đánh từ Anthony, sóng xung kích lan ra xung quanh thổi bay mọi người lẫn cửa phòng đấu giá.
Luffy bị sóng xung kích lan tới đánh bay ra ngoài không biết sống chết.
Rayleigh cũng là đổ mồ hôi lạnh liên tục, lại là một tên thiên long nhân lạ hoắc có chiến lực tiếp cận đại tướng.
Hắn nói.
“ Có thể nể mặt ta tha cho hắn không?”
Anthony cười, cười rất lớn.
“ Ngươi là cái thá gì? Một tên hải tặc mà thôi, nô lệ ta đã mua thì mắc mớ gì đến ngươi? Còn tên kia dám đánh ta rồi muốn ta nể mặt ngươi thả đi? Não tàn à?”
Nói xong Anthony càng đánh bạo hơn, trực tiếp mở hết toàn lực đánh nhau với Rayleigh.
Bên ngoài nhóm mũ rơm cũng đã chạy tới chỗ thuyền trưởng của bọn hắn.
Luffy nằm ttrong đống đổ nát, máu me đầy người.
Anthony cùng Rayleigh đánh ra khỏi phòng đấu giá.
Vừa nhìn thấy nhóm mũ rơm, Anthony lại nổi giận.
Hắn dồn lực một kích đánh bay Rayleigh ra sau đó dẫm Soru xuất hiện sau lưng Usop.
Trên tay đã sớm tụ lực, Anthony trực tiếp đánh vào trên người Usop.
Không kịp né tránh, Usop bị một kích đánh nát phần bụng, một lổ thủng lớn xuyên thấu mà qua.
Bên trong còn có các đoạn ruột đứt rơi rớt xuống.
Luffy vừa tỉnh lại thấy được cảnh này trực tiếp rống lớn, nước mắt rơi ra.
Trong miệng lẩm bẩm.
“ Ngươi tái sao giết Usop.
Ngươi tại sao giết Usop.
Ta muốn giết ngươi.
Ta muốn giết ngươi.”
— QUẢNG CÁO —
Rayleigh cũng vừa mới đuổi trở lại, không kịp ngăn cản chỉ trơ mắt nhìn Usop bị giết.
Anthony định giết thêm nhưng Rayleigh đến nên hai người lại chiến thành một đoàn.
Lúc này biến cố nổi lên, Kizaru và Kuma đến.
Kuma trực tiếp lướt tới phía sau Nami, một câu quen thuộc nổi lên.
“ Ngươi muốn đi đâu?”
Sau đó thì piu~ Nami biến mất.
Lần lượt lần lượt các thành viên biến mất trước mắt Luffy, hắn lúc này đã gần như hỏng mất.
Sau cùng thì piu~ một tiếng, Luffy cũng biến mất.
Thấy vậy Rayleigh cũng vừa đánh vừa lui mất.
Anthony trực tiếp bạo nộ tấn công Kuma, Kuma cũng lòng bàn chân bôi mỡ một tay tự đánh vào mình.
Piu~ Kuma cũng biến mất theo.
Anthony giận không chỗ nói.
Mẹ nó đang đánh tốt thì lại chạy.
Về sau hắn trực tiếp mở PK cày quái cho hả giận.
Đám hải tặc trên đảo lúc này gặp bi kịch.
Anthony đánh 1 ngày 1 đêm mới xả đi cơn tức rồi lên thang máy về lại thánh địa.
Kizaru chạy tới thấy vậy thì cũng thầm nói một tiếng.
“ Quái vật.
Không khác gì tên In.”
Mà dù gì cũng đến rồi, không làm chút gì cũng kỳ.
Kizaru nhanh chóng tìm vài tên hải tặc đến vài đạp.
Lâu lâu lại một phát đạp nổ tung, nhìn rất giống chiến đấu cật lực.
Tên này chuyên gia vẫy nước nên đánh đấm diễn như thật, nếu không phải In biết trước thì khéo còn tin đâu.
Xem đến khi Kuma rời đi thì In cũng cảm thấy nhàm chán, phân phó lên tàu tiến về phía Marineford.
Anna ngồi một biên nói.
“ In – chan~ không phụ giúp Anthony à?”
In lúc này đang nằm trên ghế phơi nắng hưởng thụ Hancock bóc trái cây cho ăn, Lorna xoa vai còn Anna thì lâu lâu đưa cho ly nước đá.
Hắn thoải mái nói.
“ Không gì, cứ kệ đi.
Để sống về sau có nhiều chuyện vui hơn là giết.
Với tên đội mũ rơm kia gia thế cũng không vừa, giết thì biển cả lại loạn thì mệt.
Mấy năm nay phu quân các nàng khổ cực lại đổ xuống sông xuống biển thì sao.”
Hancock hỏi lại.
“ Thật?”
In gật đầu.
“ Ừm, về sau các nàng sẽ biết.”
Đi được vài tiếng thì cũng tới tổng bộ hải quân..