Thời Gian Không Nghe Lời

Chương 53


Đọc truyện Thời Gian Không Nghe Lời – Chương 53

Tp.HCM, 18/10/19

Editor: Xiao He

Thời Cảnh Nham vốn định không ăn, đây là bữa sáng mà Úy Minh Hải chuẩn bị cho Đào Đào, anh vẫn tự biết rằng Úy Minh Hải nhìn anh không thuận mắt, không thể nào sẽ chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh.

Thời Quang thúc giục anh: “Anh ăn nhanh đi không lại nguội.”

Sợ anh suy nghĩ nhiều, cô nói: “Em ăn ở nhà trước rồi, đây là phần của ba em, em bỏ vô hộp liền cầm đi.”

Thời Cảnh Nham: “…” Anh nhìn vào mắt của cô, “Em ăn rồi? Thật?”

Thời Quang giơ ba ngón tay lên bảo đảm nói: “Thật mà, em mà chưa ăn ba em sẽ không cho em ra đường đâu.”

Thời Cảnh Nham tin là thật, mở túi đựng bánh hamburger, Thời Quang cắm ống hút vào hộp sữa bò cho anh, “Hương vị thế nào? Ba em làm cả một buổi sáng đó.”

Thời Cảnh Nham gật đầu: “Được.”

Không ngờ tay nghề nấu ăn của Úy Minh Hải cũng khá lắm.

Thời Quang cười, “Để sau này ba em thử nấu cơm cho chúng ta ăn.”

Vậy chắc anh chỉ có thể nhìn mà thôi.

Điện thoại Thời Cảnh Nham vang lên, là Úy Lam gọi tới, anh đang ăn sáng nên không nghe điện thoại.

Thời Quang cũng nhìn thấy tên người gọi hiện lên, không khỏi nhíu mày, “Mới sáng sớm cô ấy gọi điện cho anh làm gì?”

Thời Cảnh Nham cũng không rõ lắm: “Chắc là chuyện của AIO.”

Thời Quang thật không hiểu, công ty Thời Vũ của anh đầu tư hơn trăm dự án, mấy trăm công ty, vì sao một công ty không có sức hấp dẫn như AIO lại cần phải báo cáo công việc trực tiếp với anh chứ?

“Sao anh lại để ý tới AIO nhiều vậy?”

Thời Cảnh Nham: “Bởi vì sau này chắc chắn em sẽ cạnh tranh trực tiếp với AIO, phó tổng giám đốc Thời Vũ không biết mối quan hệ phức tạp giữa em và Úy Lam, nếu như biết cũng sẽ không để ý nhiều như anh.”

Thời Cảnh Nham ăn xong bữa sáng, dọn dẹp mọi thứ xong mới nói với cô, “Nếu là chuyện vô bổ, anh sẽ không đầu tư nhiều tiền như vậy, dự án này kiếm được nhiều tiền, làm ăn cũng không phải là chơi một trò chơi, sao có thể tùy ý theo cảm xúc, lấy việc tư lẫn vào việc công, nếu làm như thế, vậy thì sau này có ai dám hợp tác với công ty Thời Vũ của chúng ta nữa?”

Anh nói: “Cứ để Úy Lam kiếm tiền thay em như vậy có gì không tốt?”


Cũng đúng.

AIO đúng là một công ty có tiềm lực, một dự án đầu tư tốt như vậy không nhất thiết phải phá hư.

Sau này khi cô và Thời Cảnh Nham kết hôn rồi, tiền hoa hồng cho cổ đông đương nhiên sẽ để cho cô xài rồi.

Cằm cô khẽ nhếch lên: “Tiền kiếm được từ AIO đưa em đi, sau này em kiếm lại tiền đưa cho anh xài.”

Thời Cảnh Nham cười cười, nghe lời cô rồi mới nói: “Sau này công ty TIME của em có cạnh tranh với Úy Lam cũng là chuyện bình thường, không có AIO, em cũng sẽ có đối thủ cạnh tranh khác. Bất quá tâm tư của Úy Lam không đơn giản, bây giờ nếu em xích mích với cô ấy, thì không đơn giản là cạnh tranh thương trường nữa mà còn tác động tới Úy Minh Hải.”

Anh phải đề phòng chuyện Úy Lam cố tình đả kích Thời Quang, bình thường cạnh tranh rất có lợi cho việc kích thích kinh doanh, thế nhưng nếu âm thầm đả kích có thể hủy hoại tài năng và tự tin của một người.

Thời Cảnh Nham ra hiệu Thời Quang đừng lên tiếng, anh gọi cho Úy Lam.

Lúc này Úy Lam đã tới công ty, đêm hôm trước gặp phải khó khăn ở nhà chú út, lại được biết mối quan hệ không đơn giản của Thời Quang và Thời Cảnh Nham, nguy hiểm nhất là Thời Cảnh Nham lại là cổ đông lớn nhất của AIO, còn trong hội đồng quản trị, thế nên anh đều biết mọi quyết định kinh doanh của công ty.

Mà Thời Quang lại học thiết kế, lỡ sau này anh đưa cổ phần AIO anh đang nắm giữ chuyển về cho Thời Quang, như vậy Thời Quang sẽ là cổ đông của AIO, không phải sẽ khiến cô tức chết hay sao?

Lao tâm khổ tứ để kinh doanh công ty, tự nhiên Thời Quang lại được lợi.

Nếu như Thời Quang muốn đi vào AIO, chắc chắn sẽ thành lập một đội thiết kế cho riêng mình, cô đoán không sai, đội thiết kế này chắc chắn sẽ lấy phong cách thiết kế thanh xuân, tươi trẻ.

Cô vốn định chờ tới khi các trường đại học khai giảng sẽ tuyển dụng, bây giờ sợ không kịp, liền tìm người quen liên hệ trường học thiết kế của Thời Quang để tuyển dụng người tài.

Trước tiên cô thành lập một đội nhỏ, chuyên thiết kế đồ nữ ở độ tuổi 18-25.

Nếu như Thời Quang tiến vào AIO, cô sẽ không cho Thời Quang một cơ hội nào để thể hiện.

Bên cạnh đó, nếu Thời Quang thành lập công ty, thì đội nhóm thiết kế mà cô thành lập cũng sẽ chèn ép được Thời Quang, như thế sẽ không cho Thời Quang không gian nào để phát triển.

Úy Lam nghe điện thoại, “Thời tổng, có thể dành mười phút được không? Em muốn báo cáo công việc với anh.”

Thời Cảnh Nham: “Được, cô nói đi.”

Úy Lam: “Hôm tới nói chuyện trong văn phòng anh, có một số vấn đề liên quan đến điều chỉnh nhà thiết kế.”

Phía bên nhân sự hôm qua đã liên hệ tới các trường để tìm kiếm các sinh viên ưu tú, ở các trường học có tổng cộng tám khoa thiết kế đang giảng dạy, những học sinh ưu tú của năm hai và năm ba cũng chọn được mấy người, định sẽ cho bọn họ làm từ vị trí trợ lý thực tập đi lên.

Úy Lam nói: “Em lập tức nói bên đó gửi CV qua cho anh xem thử.”


Trước giờ Thời Cảnh Nham không quan tâm đến những chuyện này, lần này Úy Lam chủ động đề xuất, hẳn cô cũng có dự định trong đó, anh cũng không từ chối.

Rất nhanh, Thời Cảnh Nham nhận được mail.

Thời Quang không biết lúc nãy anh nói gì với Úy Lam, liên quan tới chuyện cơ mật của công ty, cô tò mò quá nhiều cũng không tốt, như thế sẽ khiến cho Thời Cảnh Nham khó xử.

Cô mở điện thoại lên, tùy tiện đọc tin tức một chút.

Thời Cảnh Nham xem CV hết một lượt, nói với Thời Quang: “Mấy người lợi hại sắp tốt nghiệp ở trường em đều bị Úy Lam giành lấy hết rồi.”

Thời Quang xoay mặt, liền nhìn thấy CV trên màn hình điện thoại anh, là Nam Địch.

Không chỉ có người đẹp lạnh lùng Nam Địch, còn có mấy chị cùng ký túc xá với Nam Địch mà cô khá thân, cũng đã bị AIO thu rồi.

Hiện giờ cô không quá lo lắng, cũng chưa chắc Nam Địch muốn cùng cô phát triển một công ty nhỏ không.

Còn nữa, công ty cô chỉ vừa mới bắt đầu, chỉ là một công ty thiết kế trang phục bình thường, không có cách nào cạnh tranh với AIO, AIO có tiếng, đãi ngộ tốt, ai cũng sẽ cân nhắc đến AIO.

Thời Cảnh Nham hiểu rõ ý của Úy Lam là gì, Thời Quang muốn lập nghiệp điều đầu tiên chắc chắn sẽ thành lập đội thiết kế với những người xung quanh cô, Úy Lam đang đi trước một bước.

“Úy Lam có lẽ đoán ra em sắp mở công ty, thế nên đả kích vào tâm lý của em trước.”

Thời Quang: “Cô ấy chắc chắn là đi nghe ngóng tin ở trường học, bình thường em có quan hệ tốt với ai, liền biết được những chuyện em nói với bọn họ.”

Từ giờ, bạn bè của cô đều trở thành “kẻ địch” rồi.

Thật ra không chỉ có Nam Địch và mấy chị, cả Đường Mật cũng nhận tin vui từ AIO.

Bởi vì được nghỉ nên Đường Mật liền về nhà, bên đó gọi tới điện thoại bàn nhà cô.

Lúc đầu là giáo viên cố vấn gọi điện cho cô, nói nhân sự bên phía AIO sẽ liên hệ với cô, liên quan tới chuyện thực tập, đây là cơ hội hiếm có, nhất định phải nắm chắc.

Tám giờ tối nhân viên AIO gọi điện tới cho ba mẹ Đường Mật.

Nói là lấy được phương thức liên lạc từ phía nhà trường, cảm thấy cô vẫn còn nhỏ, nên cần phải giúp phụ huynh hiểu rõ trước, do phụ huynh cũng có thể tác động đến hợp đồng một chút.

Khi ấy mọi người trong nhà đang xem tiết mục giải trí, mẹ Đường không dám tin, chỉ nghĩ là hợp đồng thực tập một ngày giữa trường học và công ty, nào biết được được sinh viên năm nhất chỉ có hai bảng danh sách, Đường Mật là một trong số đó.


Nhân viên AIO nói, mặc dù tác phẩm của AIO có chút theo lối mòn, nhưng vẫn có phong cách riêng, mới lạ. Thế nên bên đó quyết định mời cô đến để bồi dưỡng.

Chỉ cần cuối tuần Đường Mật tới công ty là được, công việc bình thường đều là chốt đơn hàng, lượng công việc không lớn, sẽ không ảnh hưởng đến việc học tập của cô, hơn nữa tòa nhà làm việc của AIO cách trường học của cô không xa, cũng thuận tiện.

Thế nhưng tiền lương thực tập mỗi tháng không cao, chỉ 1500.

Mẹ Đường không quan tâm tiền nhiều hay ít, đây là cơ hội không dễ gì có được.

Bà với ba Đường đều ở trong làm trong nhà nước, chức vụ rất nhỏ, không hề có mối quan hệ nào ở Bắc Kinh, cũng không thể tìm một công việc tốt cho con gái.

Sau khi con gái tốt nghiệp chắc sẽ không quay trở lại quê nhà, bây giờ có một việc làm tốt như vậy, hai người mừng rỡ không thôi.

AIO là thương hiệu thời trang nữ cao cấp, mẹ Đường luôn là hội viên của AIO, bây giờ càng hi vọng con mình có thể thực tập trong đó, sau khi tốt nghiệp có thể đi làm chính thức ở AIO.

Mấy ngày trước mẹ Đường có xem tin tức, AIO đã tìm được rất nhiều nhà đầu tư bỏ vốn vào, chuẩn bị xâm nhập thị trường quốc tế.

Nhân viên AIO nói, sẽ gửi hợp đồng với mail của Đường Mật, nếu quyết định rồi liền đưa hợp đồng đã ký tới trụ sở của AIO, lần này bên phía công ty kí kết với rất nhiều sinh viên sắp tốt nghiệp, thế nên công ty sẽ tranh thủ đẩy nhanh quá trình kí kết hợp đồng trước khi tết âm lịch tới.

Mẹ Đường không cần suy nghĩ nhiều liền đồng ý, nói rằng ngày mai gửi liền.

Đường Mật thấy mẹ cúp điện thoại rồi mới lên tiếng, “Mẹ, mẹ vẫn chưa hỏi ý kiến con mà, sao lại đồng ý rồi?”

Cô hiện tại không vui chút nào.

Mẹ Đường sờ trán con gái mình, “Con ngốc rồi à? Bây giờ trong nước không có thương hiệu nào có thể sánh được với AIO? Dù sao mẹ cũng không đồng ý cho con ra nước ngoài, khi con gặp khó khăn mẹ và ba không thể lập tức bay ra nước ngoài giúp con được, giờ con cứ ở Bắc Kinh đi, ba mẹ không cần con kiếm được nhiều tiền, chỉ cần tự nuôi sống bản thân là được rồi.”

Mẹ Đường ra hiệu với ba Đường Mật: “Ông đi in hợp đồng ra cho con gái xem đi.”

Đường Mật đã thấy một mail mới trong hòm thư, trên máy tính luôn đăng nhập sẵn tài khoảng QQ của cô.

Đường Mật dụ dỗ ba mình, “Ba đợi một chút.” Cô nói với mẹ mình: “Con chưa muốn đi thực tập.”

Mẹ Đường nhíu mày: “Vậy con muốn làm gì? Sống phóng túng? Cũng không bắt con cả tuần đều phải tới công ty, chỉ cần cuối tuần qua đó một chút, không phải bình thường con cũng rảnh rỗi sao?”

Đường Mật cắn môi, “Con muốn thành lập công ty với bạn.”

Mẹ Đường vung tay lên, “Con dẹp ngay suy nghĩ đó đi, giờ còn muốn mở công ty, con có dùng não mà suy nghĩ hay không? Đừng suy nghĩ viễn vông nữa, lo mà đi làm đi.”

Ba Đường nói chuyện nhẹ nhàng nhưng thực tế hơn, “Con muốn mở công ty nhưng ba mẹ lại không có đủ tài chính để ủng hộ con, ba và mẹ còn định đem bán một phòng trong nhà, để giúp con cọc tiền mua một căn nhà ở Bắc Kinh, hàng tháng ba mẹ sẽ trả góp, sau này con cũng đỡ áp lực hơn, về phần công ty, ba không ủng hộ, nhiều công ty khởi nghiệp như vậy, có mấy cái thành công chứ?”

Đường Mật giải thích: “Con không cần xuất tiền ra, trong nhà Thời Quang có tiền, con chỉ cần bỏ ra năng lực thôi.”

Mẹ Đường: “Người ta có tiền và gia thế, cho dù không thành công, cũng sẽ ra nước ngoài để được đào tạo chuyên nghiệp, người nhà bên đó đã sớm suy nghĩ kỹ càng rồi, còn con? Chờ tốt nghiệp rồi đường ai nấy đi, ai lo cho con? Đường Mật, con có thể tỉnh táo lại hay không? Ngây thơ cũng không thể có cơm mà ăn.”

Bà nâng cằm lên, ra hiệu cho ba Đường: “Ông đi đóng dấu hợp đồng đi, tối nay kí, ngày mai tôi tranh thủ mang tới đơn vị gửi qua đó.”


Tối đó, Đường Mật với ba mẹ nói chuyện không hề vui vẻ, ba mẹ kiên trì muốn cô đi thực tập ở AIO, sau này có thể kiếm được việc làm tại công ty đó.

Từ nhỏ tới lớn, ba đều dung túng cho mọi mong muốn của cô, nhưng lần này, ba lại thuận theo mẹ cô, nhất định không muốn cô tự mình khởi nghiệp.

Mẹ Đường đưa tờ giấy cần ký cho cô, “Con ký trước đi, sau này nếu công ty bạn học con phát triển tốt, con qua đó trợ giúp cũng không muộn, bây giờ con kinh nghiệm không có, tác phẩm cũng không, qua đó thì giúp đỡ được cái gì?”

Đường Mật hiểu được suy nghĩ của ba mẹ, hai người chỉ là lo lắng cho tương lai sau này của cô.

Nhưng cô cũng có ước mơ của mình, mà ước mơ này không được ba mẹ công nhận, chưa bắt đầu đã phải kết thúc.

Cô quyết định ký, đối phó với ba mẹ mình trước, chờ thực tập được một thời gian liền xin từ chức, qua giúp Thời Quang.

Mẹ Đường và ba Đường không nói với cho Đường Mật biết, hợp đồng thực tập này có một điều kiện.

Bên phía công ty AIO trong thời kỳ bồi dưỡng thiết kế chuyên sau sẽ có lương thực tập.

Thế nhưng sau khi tốt nghiệp Đường Mật phải phục vụ cho công ty bốn năm, hết kỳ hạn hợp đồng bốn năm, có thể lựa chọn tiếp tục ở lại AIO hoặc đi làm ở chỗ khác.

Làm việc trong công ty bốn năm, tiền lương cũng tương đối cao, so với những nghề khác thì tốt hơn không ít.

Nếu trong thời hạn quy định mà làm trái hợp đồng, sẽ phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng.

Đây là một điều khoản bình thường trong hợp đồng, công ty không thể nào bồi dưỡng không công cho cô bốn năm, kết quả sau khi tốt nghiệp cô liền đi tới công ty khác để nhận được lợi ích tốt hơn.

Mẹ Đường chờ Đường Mật ký xong tờ hợp đồng đó liền cầm vô phòng hai người, miễn cho con gái nhìn đến phần sau của điều khoản trong hợp đồng.

Hôm qua Đường Mật buồn phiền hết cả một đêm, sáng hôm nay mẹ đã cầm hợp đồng tới đơn vị, cô cảm thấy giấu diếm cũng không phải biện pháp, cô không muốn vì chuyện này mà cô với Thời Quang có xích mích.

Liền nhắn tin cho Thời Quang, kể đơn giản mọi việc.

Sau đó cam đoan: [Yên tâm đi Đào Đào, tớ sẽ giúp cậu, cả đời cũng không rời khỏi cậu (tim)]

Thời Quang trái lại an ủi Đường Mật: [Cô chú đúng đấy, nếu ủng hộ cậu từ bỏ AIO, để tự cậu chơi đùa lung tung, như vậy mới là không suy nghĩ cho cậu. Đừng vì việc này mà cãi nhau không vui với ba mẹ, tết sắp tới rồi, vui vẻ lên đi.]

Thật sự là nhà dột còn gặp mưa.(*)

(*) Nghĩa giống với câu đã nghèo còn mắc cái eo.

Thời Cảnh Nham: “Không sao đâu, nhìn em cứ như bị tuyệt xử phùng sinh(*) vậy.”

(*) Nghĩa là triệt đường sống.

Anh đóng ứng dụng nhắn tin lại, cầm lấy tay cô nắm trong lòng bàn tay.

Thời Quang nhìn anh cười cười, “Chút chuyện gì này sao có thể cản được em, em là Úy Minh Hải phiên bản thăng cấp 5.0, không thể phá hủy.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.