Đọc truyện Thời Đại Game Quật Khởi – Chương 69: Số liệu thống kê rốt cuộc kém đến mức nào?
Translator: Nguyetmai
Chung Minh thật sự cạn lời, nhưng vừa nghĩ thì thấy chuyện này cũng không trách người ta được, ai bảo mình mang chức danh quản trị viên chứ, hơn nữa hiện tại mình là nhân viên chăm sóc khách hàng, anh ta trút giận lên mình cũng không hề sai…
Suy nghĩ một lát, Chung Minh trả lời: “Ông anh xin bớt giận, nếu có ý kiến gì, cứ phản hồi lại cho tôi đi.”
Đối phương qua mười mấy giây sau mới trả lời lại, có thể là bị thái độ thiện chí của Chung Minh làm cho bối rối, lúc đầu chỉ định mắng mấy câu rồi bỏ đi, kết quả bạn chăm sóc khách hàng này sao thái độ lại tốt như vậy chứ…
“Bỏ đi, phản hồi với bạn cũng vô dụng. Tôi biết đây đều do bọn hoạch định chiến lược chó chết kia làm, mấy người chăm sóc khách hàng như các bạn cũng chỉ là bia đỡ đạn thôi.”
Chung Minh cả mừng, ông anh này thoáng cái đã lấy lại lý trí, cũng không phải mấy kẻ vô dụng to mồm, có lẽ chỉ vì bị phiên bản mới chọc tức thôi.
“Vậy đi, tôi cho bạn làm một bảng khảo sát, bạn điền thử xem, có gì không hài lòng cũng có thể viết ra. Tôi có thể nhìn ra được, bạn tức giận như vậy vì chắc chắn cũng có tình cảm với game này, đúng không? Tôi không thể cam đoan sẽ thay đổi được những điều bạn không hài lòng, nhưng sẽ cố hết sức để phản hồi lại với bên trên, được chứ.”
Chung Minh cũng không chắc chắn có thể thuyết phục được anh chàng này hay không, có điều nghĩ kĩ lại, làm bảng khảo sát ý kiến đúng là một ý tưởng hay.
Người kia im lặng mất mười mấy giây: “Được, tôi thấy bạn có thái độ rất tốt, hơn nữa còn tận tâm với công việc, bạn gửi bảng khảo sát ý kiến qua đây đi.”
Chung Minh: “Đợi nửa tiếng nữa được không, tôi lập một nhóm. Bạn còn bạn bè nào khác trong game không? Có thể kéo hết vào nhóm.”
Trước hết Chung Minh dùng tài khoản này lập một group chat không lớn, giới hạn cao nhất chỉ có 500 người, nhưng đã đủ để chứa những người chơi đang phản đối game.
Sau đó anh nhanh chóng thiết kế một bảng khảo sát ý kiến, bao gồm mức độ hài lòng với các tính năng mới, còn có một số cách nhìn về việc sửa đổi giá trị v.v..
Sau khi lập nhóm xong, Chung Minh bắt đầu công cuộc lôi kéo người tham gia lúc trước bị kích khỏi nhóm trò chuyện chính thức và những người tự mình rời khỏi nhóm, tất cả đều có lịch sử ghi chép, anh tìm từng cái theo số tài khoản của bọn họ rồi mời vào nhóm này.
Anh chàng lúc trước đã mắng Chung Minh cũng được mời.
“???”
“Đây là nhóm gì vậy?”
“Chủ nhóm là nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức hả?”
“Anh Siêu anh làm gì mà cũng bị kéo vào đây rồi?”
“Tôi có biết đâu.”
Những người được mời vào nhóm đều không hiểu ra sao.
Chung Minh nhanh chóng giải thích: “Xin chào mọi người, tôi là nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức của dự án “Kỷ nguyên người máy”. Đầu tiên, chân thành xin lỗi vì những khó khăn đã gây ra cho các bạn do những sửa đổi trong phiên bản mới của game. Có điều đây đều là việc của tổ thiết kế, bộ phận chăm sóc khách hàng chúng tôi không có quyền sửa đổi. Lần này kéo mọi người vào đây là để làm một bảng khảo sát ý kiến, nếu như mọi người đều rất bất mãn với phiên bản mới, hoan nghênh các bạn tới phản hồi với tôi, tôi sẽ cố hết sức phản hồi ý kiến của các bạn lại cho tổ thiết kế.”
Chung Minh vừa nói xong, những người trong nhóm đã lập tức bùng nổ.
“Con mẹ nó, mi còn có mặt mũi mà hỏi à!”
“Phiên bản mới rốt cuộc như thế nào trong lòng chính các người không biết gì hay sao? Còn phải để chúng tôi nói cho các người biết nữa à?”
“Đủ rồi, phản hồi cũng không có tác dụng quái gì, tiết kiệm sức lực đi.”
Chung Minh cũng không tức giận, anh tiếp tục khuyên: “Các bạn oán giận như vậy cũng không làm được chuyện gì, chửi rủa không giải quyết được vấn đề. Các bạn muốn tổ thiết kế sửa lại, thì đầu tiên phải khiến bọn họ ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, con số thống kê của nhiều người được đặt cạnh nhau mới có sức thuyết phục. Vì thế nếu mọi người thật sự muốn game này trở nên tốt hơn, xin hãy điền vào bảng khảo sát ý kiến này.”
Vẫn có người tiếp tục nói mát, nhưng cũng có người bị Chung Minh thuyết phục.
“Haiz, thôi được, dù sao cũng có tình cảm với game này, điền bảng khảo sát thì điền bảng khảo sát.”
“Nhưng mà cảm thấy đáng tiếc thật, tính năng chiến trường Tinh Hải tốt biết bao, cứ tưởng game này sắp sửa cải tử hoàn sinh, kết quả đám người hoạch định chiến lược chó má kia tham lam hám lợi, rõ ràng muốn làm game bị khai tử luôn mà.”
“Tôi điền xong rồi.”
“Tôi cũng điền xong rồi.”
Rất nhanh, từng bảng khảo sát ý kiến đã được điền xong, gửi vào nhóm, Chung Minh kiểm tra và thu nhận từng bảng một.
Những người này điền bảng khảo sát ý kiến xong, nhân tiện nói cho đã miệng trong nhóm. Nói năng lung tung, chửi người lung tung bên nhóm chính thức kia sẽ bị đẩy ra ngoài, bên này lại không, vì thế mọi người muốn nói gì thì nói đó.
Không chỉ có Chung Minh kéo người vào, rất nhiều người chơi phát hiện ra chỗ này còn có thể nói chuyện thoải mái hơn nhóm chính thức kia, vì thế lại kéo thêm mấy người bạn vào.
Chung Minh nhìn vào phần mềm chat nội bộ, phát hiện ra Châu Sâm đang online.
“Bận không? Giúp tôi một việc nhỏ.” Chung Minh gửi một tin nhắn sang.
Châu Sâm trả lời lại rất nhanh: “Không bận, việc gì thế?”
Chung Minh: “Có thể giúp tôi làm một chương trình nhỏ tự động thống kê các mục trong một bảng khảo sát ý kiến rồi tạo ra bảng số liệu không? tôi đỡ phải đếm thủ công.”
Châu Sâm hỏi: “Bảng khảo sát ý kiến của cậu dùng mô hình câu hỏi theo tiêu chuẩn của nhóm chăm sóc khách hàng để làm à?”
Chung Minh: “Đúng vậy.”
“Vậy thì dễ xử lý, mười phút sau gửi cậu.”
“Được, cảm ơn nhiều.”
“Không có việc gì, chuyện nhỏ ấy mà. Đúng rồi, cậu ở bên đó thế nào rồi, không ai làm khó cậu chứ?”
Chung Minh vui mừng: “Tôi ở đây thoải mái lắm, mỗi ngày đều có người mua đồ ăn vặt cho tôi ăn.”
Châu Sâm không hiểu lắm: “Hả? Vì sao?”
Chung Minh: “Tìm ra bug để đổi đồ ăn vặt đó.”
Châu Sâm hộc máu: “Móa nó! Tôi nói mà, sao phiên bản này lại nhiều bug như vậy chứ! Thì ra đều do cậu làm!”
Chung Minh: “Ha ha ha đó là chuyện đương nhiên, bằng không anh cho rằng vì sao nhóm test lại đột nhiên lên tinh thần thế chứ? Được rồi, anh mau làm việc đi, đừng quên cái chương trình nhỏ kia nhé.”
Châu Sâm: “Được, sẽ xong nhanh thôi.”
Mười phút sau, Châu Sâm gửi một tới một chương trình đơn giản.
Lập trình rất đơn giản, chính là chọn các số liệu trong các mục của bảng khảo sát, sau đó tiến hành phân tích quy nạp khá đơn giản, tiết kiệm một số công đoạn không cần thiết cho Chung Minh.
Các bảng khảo sát khác đang không ngừng được gửi về sau khi điền xong, Chung Minh đúng lúc không có việc gì làm, bèn ngồi đó chỉnh sửa lại danh sách câu hỏi.
…
Trong nhóm dự án “Kỷ nguyên người máy”.
Hùng Khải ngáp dài, hôm nay anh ta đến muộn, vì hôm qua tăng ca quá khuya.
Vừa đến nhóm dự án, anh ta đột nhiên phát hiện bầu không khí có vẻ không đúng.
Sao nặng nề thế nhỉ!
Hơn nữa, hôm nay dường như mọi người đều tới rất sớm…
Kết quả vừa đi tới chỗ làm việc của mình nhìn thử, anh ta chợt hoang mang.
Vì sao Quản lý Lưu lại ngồi chỗ của mình!
Chỉ thấy sắc mặt Lưu Vũ Tân tái mét, làm mới số liệu trên tool hết lần này đến lần khác.
Hùng Khải chợt thấy lòng băng giá, tiêu rồi!
Vừa nhìn không khí này đã thấy sai sai, mấu chốt là, bản thân mình còn đến muộn!
Thực ra trước đây Hùng Khải cũng thường hay đến muộn, dù sao tối qua tăng ca đến hai ba giờ sáng, hôm nay vẫn đi làm bình thường thế nào được, nhưng không ngờ, anh ta không đến đúng giờ mà Lưu Vũ Tân lại đến đúng giờ…
Châu Chấn cũng đã nhìn thấy Hùng Khải tới, anh ta nhanh chóng nháy mắt ra hiệu cho Hùng Khải, ý là anh tuyệt đối chớ có nói nhiều, Quản lý Lưu hôm nay đang bực bội!
Hùng Khải đi tới bên cạnh chỗ làm việc: “Quản… Quản lý Lưu.”
Lưu Vũ Tân sầm mặt: “Cậu còn biết đến nữa à? Hôm nay phiên bản mới ra mắt, cậu tự nhìn xem mấy giờ rồi!”
Hùng Khải cảm thấy mình rất oan uổng, đậu xanh tôi tới sớm thì có thể làm cho số liệu chuyển thành tốt hơn được chắc? Tối qua khi tôi tăng ca đến tận rạng sáng anh còn ở đây lải nhải tốt cho anh, tốt cho tôi, tốt cho mọi người kia kìa, kết quả thoắt cái đã trở mặt à?
Nhưng Hùng Khải chắc chắn sẽ không dám nói gì, chỉ có thể thưa với vẻ hèn mọn: “Xin lỗi Quản lý Lưu, hôm qua khuya quá, không cẩn thận ngủ quá giờ…”
Lưu Vũ Tân “hừ” một tiếng: “Chỉ mình cậu tăng ca chắc? Tôi không tăng ca à? Sao buổi sáng tôi có thể dậy sớm được, cậu lại không thể dậy sớm được? Cái giá của cậu còn cao hơn cả tôi đấy nhỉ?”
Hùng Khải bất lực vô cùng: “Vâng, tôi sai rồi thưa Quản lý Lưu. Hôm nay tôi sẽ tăng ca thêm, chắc chắn sẽ không làm lỡ công việc.”
Lưu Vũ Tân đứng dậy: “PPT cho Tổng Giám đốc Lữ xem còn rất nhiều vấn đề, mau sửa đi!”
Hùng Khải khúm núm ngồi xuống chỗ làm việc, thật sự cạn lời.
Chuyện này là do Lưu Vũ Tân không có chỗ xả giận, đúng lúc trút lên đầu anh ta luôn!
Nhưng Hùng Khải cũng không có cách nào cả, ai kêu người ta là quản lý…
Lưu Vũ Tân vừa thở phì phì vì giận vừa trở về phòng làm việc của mình, Hùng Khải lén lút mở số liệu trên tool ra xem lướt qua.
Số liệu này rốt cuộc là kém đến mức nào, mà có thể chọc cho Lưu Vũ Tân tức giận như vậy?