Đọc truyện Thời Đại Game Quật Khởi – Chương 29: Xin lỗi?
Translator: Nguyetmai
Thứ Năm, tổ thiết kế họp bàn về tài liệu thiết kế cho phiên bản mới.
Thứ Sáu, tổ thiết kế và tổ lập trình họp, chốt tính năng mới.
Hai cuộc họp này Chung Minh đều tham gia, nhiệm vụ của anh là nói về tính năng chiến trường Tinh Hải mới.
Những người có mặt thật ra cũng không có thắc mắc gì, một mặt là vì tài liệu thiết kế của Chung Minh được viết rất hoàn thiện, mặt khác là vì phía bên lập trình biết tính năng này đã được sắp xếp xong xuôi từ trước rồi, việc thực hiện đã bắt đầu từ ba bốn ngày trước, bây giờ soi khuyết điểm chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Châu Sâm không nói gì, những người khác đương nhiên cũng sẽ không rảnh mà tốn não đi soi mói.
Trương Thu Trạch và tổ lập trình không quá thân thiết với Châu Sâm, tổ thiết kế cũng không quá thân thiết với Chung Minh, vừa hay, việc đó khiến hai người được thoải mái tự do.
Những tính năng khác chủ yếu là một số sửa đổi, tính năng của Hùng Khải dùng gần nửa giờ để giải thích làm cho Chung Minh nghe phát mệt.
Rõ ràng chỉ là một đề án sửa đổi mà thôi, Hùng Khải lại làm ra vẻ rất cao cấp, có mỗi một nội dung mà nói đi nói lại các kiểu con đà điểu, ra vẻ mình đã làm tỉ mỉ lắm.
Tất cả những nội dung sửa đổi này đều phải được Trương Thu Trạch gật đầu, sau đó dự tính thời gian thực hiện, chia việc cho các lập trình viên trong tổ lập trình.
“Tính năng này của Hùng Khải không quá phức tạp, hơn nữa độ hoàn thiện của tài liệu thiết kế cũng rất cao.” Trương Thu Trạch nói.
Hùng Khải rất vui: “Đó là vì đã sửa lại tài liệu thiết kế nhiều lần, các mặt vấn đề đều đã suy nghĩ cả, tuyệt đối không có sai sót!”
Trương Thu Trạch gật đầu: “Được, Hùng Khải anh làm việc vẫn luôn rất đáng tin cậy. Vậy thế này đi, tính năng này cứ giao cho lão Trịnh làm, anh ta mới khỏi ốm, cho anh ta công việc đơn giản một chút.”
Hùng Khải: “Hả?”
“Có vấn đề gì không?” Trương Thu Trạch hỏi.
Hùng Khải ngập ngừng nói: “Không, không có vấn đề gì…”
“Được rồi, tính năng này cứ giao cho lão Trịnh đi. Để tôi xem những tính năng khác…” Trương Thu Trạch tiếp tục nhìn xuống những tính năng khác, trái tim Hùng Khải đã hoàn toàn nguội lạnh.
Cái quái gì vậy!
Đã nói là để lão Trịnh chạy tính năng cho Chung Minh cơ mà? Sao chia tới chia lui rồi lại đưa gã đến chỗ tôi chứ?!
Anh ta nhìn Châu Chấn, Châu Chấn đau lòng gật đầu, ý là bảo, tổ thiết kế kiểu gì cũng phải có người hy sinh, anh hy sinh một chút đi.
Anh ta lạu lại nhìn sang những người khác trong tổ thiết kế, ngoại trừ Chung Minh đang hồn vía trên mây nên hoàn toàn không quan tâm đến chuyện xảy ra ở nơi này, vẻ mặt những người khác đa phần là tỏ vẻ đau khổ nhưng sâu bên trong nụ cười là biển rộng, lão Trịnh được giao làm tính năng của Hùng Khải, đồng nghĩa với việc anh ta sẽ không thể dằn vặt những người khác được nữa.
Hùng Khải cảm thấy lạnh lòng, cảm thấy thế giới này có gì đó sai sai…
Họp xong, các tính năng đều đã tìm được lập trình viên phụ trách, phiên bản mới coi như chính thức đi vào thực hiện.
Toàn bộ tổ thiết kế đều thở phào nhẹ nhõm, giai đoạn khẩn trương nhất đã kết thúc, giai đoạn nghiên cứu thực hiện kế tiếp bọn họ sẽ nhàn nhã hơn nhiều, có rất nhiều thời gian có thể làm việc riêng được.
Đương nhiên, ngoại trừ Hùng Khải.
Hùng Khải còn đang rầu rĩ, không biết lão Trịnh lần này sẽ lại làm khó anh ta như thế nào.
Bên phía Châu Chấn thì đã sửa sang lại tất cả các yêu cầu mỹ thuật, gửi đến tổ mỹ thuật.
Tiếp theo chính là giai đoạn thực hiện dài kỳ, tuần sau tất cả đều sẽ bận bịu với phiên bản mới, phía lập trình bắt đầu tăng ca, đợi đến tuần sau nữa, phiên bản mới vượt qua quá trình test là đại khái có thể ra mắt rồi.
…
Cuối tuần Chung Minh không đi tăng ca, chỉ ở nhà làm biếng, tiện thể suy nghĩ xem có nên tận dụng thời gian rảnh để vẽ thêm một bức tranh hay không.
Vẽ tranh có thể trực tiếp cung cấp cho anh rất nhiều điểm số, điểm tích lũy có thể dùng để rút thăm. Chỉ là Chung Minh chưa có linh cảm gì hay ho, nên cũng không biết phải vẽ gì.
Hai ngày cuối tuần ra được mấy bản phác thảo, nhưng cảm giác không tốt lắm, tạm thời đành bỏ qua vậy.
Thứ Bảy Châu Sâm vẫn phải tăng ca, Chung Minh thì không, dù sao có vấn đề gì có thể trực tiếp dùng phầm phần mềm chat nội bộ để trao đổi.
Thứ Hai, không có gì đặc biệt.
Thứ Ba, không có gì đặc biệt.
Hai ngày này Chung Minh rất rảnh rỗi, vừa uống cà phê vừa làm việc riêng, lướt web các kiểu, sau đó xin Châu Chấn một ít phúc lợi nội bộ, nạp ít tiền vào tài khoản “Kỷ nguyên người máy” của mình, rồi ngồi nghịch một lát.
Thứ Tư, Chung Minh đến chỗ Châu Sâm xem thử, phát hiện tính năng đã hoàn thành hơn một nửa rồi.
Dù sao Châu Sâm cũng đã bắt đầu nghiên cứu từ thứ Ba tuần trước, với tốc độ như vậy, cuối tuần này là có thể làm xong, chắc sẽ là hạng mục hoàn thành sớm nhất trong toàn bộ dự án.
Chung Minh suy nghĩ một lát, có lẽ nên thúc giục tài nguyên mỹ thuật một chút.
Bảng yêu cầu tài nguyên mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải thứ Hai tuần trước đã giao, thứ sáu Sáu tuần trước Châu Chấn lại tìm tổ mỹ thuật để nhấn mạnh một lần nữa, đáng lí lý ra bây giờ cũng nên gửi một phần tài nguyên mỹ thuật qua rồi chứ.
Dù sao chiến trường Tinh Hải cũng là cách chơi cốt lõi nhất trong phiên bản mới này, về mặt tài nguyên mỹ thuật chắc hẳn sẽ được ưu tiên.
Chung Minh đi tới tổ mỹ thuật, nhìn Khương Uyển Na cười gật đầu, sau đó đến thẳng chỗ chỉ đạo mỹ thuật Tôn Hồng Thịnh.
Tôn Hồng Thịnh đang cầm bảng vẽ điện tử vẽ rất nghiêm túc, hoàn toàn không chú ý tới việc Chung Minh đến.
“Xin lỗi đã làm phiền, tôi muốn hỏi một chút, tài nguyên mỹ thuật của chiến trường Tinh Hải ra sao rồi? Xong được nhiều chưa?” Chung Minh hỏi.
Tôn Hồng Thịnh rất không vui: “Đừng có giục, đang vẽ đây.”
Nhìn thái độ này của anh ta, Chung Minh cảm thấy có vẻ sai sai. Đang vẽ đây? Không giống, thái độ này quá hời hợt rồi.
Những người khác có thể đã đành chịu và trở về rồi, dù sao thì hỏi cũng đã hỏi, bên tổ mỹ thuật không ra được tài nguyên mỹ thuật cũng không liên quan đến thiết kế.
Nhưng Chung Minh thì không, nếu vì tài nguyên mỹ thuật mà chậm trễ, Lưu Vũ Tân nhất định sẽ trách anh, mà không trách tổ mỹ thuật.
Đôi khi nội bộ dự án chính là như vậy, giữa các tính năng cũng phải tranh đoạt tài nguyên, tính năng của bạn không thể ra lò, tính năng của người khác lại ra được, mặc kệ nguyên nhân là gì, lỗi chắc chắn thuộc về bạn.
Bây giờ Chung Minh phải làm rõ yêu cầu mỹ thuật của mình rốt cuộc đã bắt đầu làm hay chưa, có phải bị chậm hay không, nếu bị chậm thì phải nghĩ cách, đi tìm Lưu Vũ Tân cũng được, tự nghĩ cách giải quyết cũng được, nhất định tài nguyên mỹ thuật phải có đầy đủ trước khi phiên bản mới ra mắt.
Hiện nay số lượng họa sĩ của dự án “Kỷ nguyên người máy” vốn đã thiếu hụt nghiêm trọng, Tôn Hồng Thịnh rất có thể còn chưa xem đến yêu cầu mỹ thuật của Chung Minh.
“Là thế này, chiến trường Tinh Hải là tính năng được ưu tiên nhất trong phiên bản mới, tài nguyên mỹ thuật vì thế cũng hết sức cần được ưu tiên. Nếu như chưa làm, tốt nhất là các anh bắt đầu làm từ bây giờ.” Chung Minh nói.
Tôn Hồng Thịnh ném bảng vẽ điện tử và bút cảm ứng lên bàn, nhìn qua Chung Minh: “Cậu là một thực tập sinh giờ lại đòi ra lệnh cho ai hả? Có việc gì cậu bảo Châu Chấn tới nói với tôi!”
Có thể thấy rõ là Tôn Hồng Thịnh tức giận, vốn dĩ công việc đang chất đống, tự nhiên lòi ra một thực tập sinh, vừa ra lệnh vừa hỏi tội, đường đường chỉ đạo mỹ thuật mà lại phải chịu đựng chắc!
Chung Minh cũng nổi cơn, anh lên mặt cái gì ở đây hả?
Hoàn thành những yêu cầu mỹ thuật là công việc của anh, anh không làm được là chuyện của anh, giận cá chém thớt gì lên tôi?
Bên tổ thiết kế, Châu Chấn phát hiện tình hình có vẻ sai sai, vội chạy qua: “Chuyện gì vậy? Nào nào, bớt giận đi nào, Chung Minh, cậu là thực tập sinh, nói chuyện với đàn anh thì để ý một tí!”
Tôn Hồng Thịnh càng được thể làm tới: “Châu Chấn, quản lý cấp dưới của anh cho tốt, tổ mỹ thuật bị thiếu người, mỗi ngày tăng ca cũng không hết việc, cậu ta còn ở đây gây rối, nếu làm lỡ tiến độ, ai chịu trách nhiệm hả?”
“Anh bớt giận đi, bớt giận đi, công việc vẫn phải hoàn thành mà.” Châu Chấn nhìn về phía Chung Minh, “Còn không mau xin lỗi!”