Thời Đại Cấm

Chương 115: Con tin


Đọc truyện Thời Đại Cấm – Chương 115: Con tin

“Hừ, rượu mời không uống lại muốn rượu phạt.” Huyết y lão giả cũng không có lằng nhằng gì, thủ chưởng nhấc, thân ảnh cũng ngay lập tức di hình.

Hắn đương nhiên là không ngán thanh y nhân, dù ao hắn ước chừng thanh y nhân cũng chỉ là luyện thể võ giả, lại cảnh giới cao honw mình một chút, đánh nhau chỉ cần dùng át chủ bài là hắn có thể thắng, bất quá tiêu hao khẳng định vô cùng lớn.

Nếu thay vào đó nhờ vào thanh y nhân này lấy được vị trí của bọn Lâm Vũ trấn thì hoàn toàn có thể giết bọn hắn để hấp thu lấy sức mạnh, đến lúc đó, hắn có thể tấn cấp Nhập Thần hậu kỳ không những thế còn là Nhập Thần hậu kỳ loại viên mãn, rồi xử lý thanh y nhân sau chưa muộn. Còn Hà Thiết Thủ? Không đáng lo, dù sao chiến trường Nhập Thần đến khi nào Nhập Thánh được quyền nói chuyện?

Hai người lập tức giao thủ với nhau chính là gần một trăm chiêu, không khí xung quanh liên tục sinh ra từng tiếng nổ lốp đốp. Tuy rằng thanh y nhân khí lực lớn hơn nhưng tốc độ lại chậm hơn cũng không ít, thành ra huyết y lão giả cũng rất nhanh tìm ra yếu điểm của hắn, lấy khoái khắc lực.

Trận chiến này tuy rằng huyết y lão giả chỉ có tu vi Nhập Thần cảnh trung kỳ, bất quá quy mô chiến đấu so sánh rất nhiều Nhập Thần cảnh hậu kỳ còn muốn mạnh hơn. Hà Thiết Thủ cùng Hắc Long trại chủ đều đã lui vể phía sau. Hà Thiết Thủ là bởi vì thực lực tự thân không đủ duyên cớ, còn Hắc Long trại chủ là vì thứ nhất tự thân thương thế chưa có lành, thành ra sức chiến đấu cũng chỉ có tầm ngũ thành, so sánh một Bán Bộ Nhập Thần còn mạnh hơn một chút.

Hắn cũng không có định lao vào đánh lấy Hà Thiết Thủ, bởi vì Hà Thiết Thủ tự thân cũng là Nhập Thánh cảnh hậu kỳ viên mãn, thủ đoạn cũng không có thiếu, nếu như không dùng lôi đình chi thế một đòn ép xuống đối phương mà cứ lao lên cái mãng ngay thì trừ khi hắn khôi phục hoàn toàn thực lực Nhập Thần cảnh sơ kỳ mới có khả năng.

“Rầm rầm rầm!”

Đất đá xung quanh Ngũ Long sơn trại liên tục nát vỡ, cả núi Kiển Nhai không ngừng rung chuyển, bên trên truyền đến tiếng vang tựa như sấm gầm sét thét, thanh âm phải truyền đi trong khuôn viên cả dặm.

Cũng chỉ là gần mấy chục cái hô hấp thời gian, hai người đã đánh với nhau lên tới ngàn chiêu. Chỉ thấy thanh y nhân giống như thấy được cơ hội, một chưởng đánh vào vai của huyết y lão nhân. Chưởng này nếu trúng thì hắn không trọng thương cũng chắc chắn rơi xuống hạ phong.

Nhìn lấy thủ chưởng sắp hạ xuống tới nơi, thanh y nhân hơi lộ ra mỉm cười, biểu lộ đắc thắng. Nào ngờ đột nhiên, thân ảnh của huyết y lão nhân ngay lập tức thoát ly tầm mắt, nhoáng cái đã tiến ra sau lưng thanh y nhân, trong tay cũng nhiều hơn một cây huyết đao, hướng về cổ thanh y nhân lao tới, trên thân tuôn ra đao khí hừng hực tựa như cửu u luyện ngục, có thể làm cho người mê thất trong đấy.

“Huyết Ngục Tế Đao!”


Đột nhiên, sau lưng thanh y nhân chợt như mọc lên một bức tường cản lại đao của huyết y lão giả, khoá chặt lấy tay hắn, trong nháy mắt hắn cũng xoay người lại, một tay nắm chặt lấy một phần tay cầm của lưỡi đao, tay còn lại hướng lão giả vung quyền.

Quyền lãng như bão tố, linh lực áp sức trên đấy cũng nhiều đến kinh người, tựa như áp hết tất cả các phương vị, làm cho huyết y lão nhân không còn chỗ né tránh.

Huyết y lão hiển nhiên cũng là bậc người quyết đoán, hơi nhíu mày một cái, tay trái đảo ngược chém lên, cổ tay chỉ trong nháy mắt bị cắt đứt, nhanh chóng mượn lực giật ngược về phía sau, vừa lúc né tránh đòn quyền vừa rồi.

Thấy huyết y lão nhân nhanh chóng giật mình lùi lại mấy chục mét, thanh y lão nhân quyền uy mới ngừng lại, tự thân linh lực lại một lần nữa nội liễm, thủ đoạn khống chế làm cho huyết y lão giả líu lưỡi không thôi.

“[ Huyết Ngục Nộ Đao ] ( Vũ Phẩm Thượng Cấp)

Thông tin mô tả: Được rèn từ Hoả Vẫn Thiết cùng với U Mê Huyền Thạch, sau đó rèn tại bên trong núi lửa sáu sáu ba mươi sáu ngày.

Sử dụng: Thân đao dài tầm hai thước rưỡi, thuộc dạng đao một lưỡi.

Thuộc tính: Hoả thuộc tính.

Hiệu quả: Tăng cường độ khuynh hướng cực đoan của cảm xúc, đặc biệt là tức giận, tác động mạnh đến tinh thần, hiệu quả tuỳ thân điều chỉnh.”

Thanh y nhân nghĩ thầm trong lòng:

“Vũ Phẩm Thượng Cấp sao? Quả nhiên là giàu có thật, không biết lão ta còn bao nhiêu loại gi át chủ bài? Bất quá có vẻ cũng không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao đến cả phù lục cũng có, lại tới mấy món Vũ Phẩm Đỉnh Cấp ta cũng nhận.”


Thanh y nhân cũng không có thừa thắng lao lên ý tứ, chỉ thấy hắn vứt bàn tay của huyết y lão giả xuống, trên mặt tựa như tràn ngập vẻ ghê tởm, điều này làm cho huyết y lão giả giận đến sôi máu, bất quá lão nhưng là vẫn không có xông lên. Chỉ thấy thanh y nhân nhìn lấy thanh đao trên tay, quay sang nói:

“Hảo đao! Hảo đao pháp! Hảo tâm kế! Ngay từ đầu ngươi tuy rằng giống như giận dữ mà xông lên, đồng thời cũng tỏ vẻ lộ ra hết thực lực, bất quá tốc độ lại che giấu xuống, giả vờ lộ thời cơ để quay lại đâm ta một nhát, thậm chí còn cố tình không dùng đến đao ngay từ đầu. Tính toán hay lắm! Nếu không phải ta đề phòng cẩn thận thì đã bị tiễn xuống âm tào địa phủ làm bạn với cô hồn rồi. Thật là âm độc a!”

Huyết y lão giả nghe vậy mới cười lạnh, nói:

“Âm độc? Ta chỉ sợ ngươi mới là người âm độc nhất ở đây. Ngươi hẳn là đoán ra được rằng ta đã giấu diếm tốc độ, sau đó tương kế tựu kế, giả vờ để lộ điểm yếu để bẫy ngược lại ta đúng không? Không thể không nói ngươi đúng là diễn kỹ giỏi, còn giả vờ nhiều điệu bộ từ trước, kết hợp với rất nhiều chi tiết nhỏ mới khiến cho ta đánh giá thấp ngươi. Vậy mà còn ở đó mặt dày nói rằng mình như thể người bị hại?”

“Bất quá để ta hỏi thật một câu? Ngươi rốt cuộc đến đây để đập phá quán hay là để cứu người dân? Nếu như để cứu thì ha ha…”

Nói đến đây lão cuồng tiếu cười.

Nghe thấy thế sắc mặt của thanh y nhân cùng Hà Thiết Thủ nhanh chóng ngưng trọng lại, thanh y nhân vội hỏi:

“Ngươi đem bọn họ ra sao rồi?”

Huyết y lão giả nghe vậy ngừng cười, bất quá xuất hiện trên mặt một nét ”Lão tử nắm thóp được ngươi rồi” bộ dáng:

“Ngươi đoán? Vốn là ta còn định đợi lâu lâu một chút mới động thủ, bất quá có vẻ các ngươi cũng không có cho ta thời gian, vậy ta đành phải ra tay trước vậy.”

Ngay lập tức hắn lấy ra bên tay một cái bọc giấy, phía bên trên khắc ghi lấy mấy đường nét xiêu vẹo.


“Người tới, cứ mỗi một tiếng “Trảm” của ta, lập tức giết một trăm người!”

“Ngươi dám?” Hà Thiết Thủ kêu lên.

“Dám chứ có gì không dám? Dù sao cũng là một lũ kiến hôi, chết có gì đáng tiếc? Hơn thế chúng chết liên quan gì đến ta, dù sao mạng chúng là ta định đoạt! Và cũng đừng có vọng tưởng hi vọng, bên trong đó ta bố trí thế nhưng là một tên Nhập Thánh sơ kỳ đội trưởng, cộng với bên ngoài một loại trận pháp phòng ngự có thể chống được cả Nhập Thần cảnh hậu kỳ công kích. Coi như Hoàng trấn chủ của các ngươi có sống nổi để mà đột phá cũng đột kích không lên a.”

Huyết y lão giả cười khiêu khích, bất quá trong lòng hắn vẫn là vô cùng rõ ràng. Nhập Thần cảnh hậu kỳ? Gặp quỷ, làm sao mà lão có thể an tâm được cơ chứ, rõ ràng là Nhập Hoá cảnh sơ kỳ có đến cũng không phá nổi trận pháp đến. Bất quá nói thế cũng đủ để hù doạ rồi, không cần thiết phải bộc lộ hết thảy. Lão bài tẩy nhưng là vẫn còn, dù sao tích súc mấy chục năm lão cũng không có ngồi không.

Tất nhiên, lão bắt cóc người dân của Lâm Vũ trấn lý do thì cũng khá là đơn giản, để họ trở thành nguồn cung cấp năng lượng cho hắn, sau đó thuần chất trở thành Kiếp Nô, con đường khẳng định so Ngũ Long sơn tặc bình thường muốn thảm, diệt tuyệt hết nhân tính. Đặc biệt lão còn có thể dựa vào Nộ Khí Hoả Kiếp xác định vị trí của từng người một.

Lúc trước lão không còn cảm nhận được Hoàng Thành Tư vị trí nữa nên mới cho rằng lão đã chết. Hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, bởi chỉ cần đợi lão tiến lên Nhập Thần cảnh hậu kỳ nữa thôi, là lão sẽ có một tay sai vô cùng đắc lực, bất quá thời gian không cho phép, Hoàng Thành Tư đột phá đến Nhập Thần cảnh hậu kỳ buộc phải xúc tiến kế hoạch.

Sau đó lão sẽ dùng nó tự tạo một quân đội riêng cho mình, rồi dần dần bành trướng. Bất quá lý do mà lão cần tận mấy chục năm là vì sao? Triều đình a.

Triều đình có khả năng sẽ không đối một cái sơn trại thảo khấu nổi dần dần lên quan tâm là mấy, trừ khi xuất hiện được Nhập Thần cấp bậc. Nếu như mà lão quá cao điệu thì khẳng định là hôm sau đi dạo đã thấy tầm hơn chục chi đoàn triều đình tiến đến rồi, lúc đấy nát là khẳng định.

Tất nhiên không phải là hắn sợ hãi quân đội, dù sao Nộ Kiếp Chân Kinh quần chiến năng lực cũng rất mạnh, bất quá hắn sẽ phải lộ vài lá bài tẩy, và triều đình khẳng định sẽ rất hứng thú với nó, thậm chí là còn có khả năng có Nhập Hoá đỉnh phong cường giả đi hỏi thăm, đấy mới thật chết.

Hơn thế nữa lão cũng không phải là thiên tài tu luyện vạn cổ có một, cũng không có chuyện mười năm lên Hoàn Hư cảnh, con đường võ đạo vẫn cần tích luỹ rất nhiều. Bất quá đương nhiên, thân làm người tu luyện Nộ Kiếp Chân Kinh, lão hoàn toàn có thể hấp thu lấy những gì sinh linh tu luyện cùng công pháp, thế nên cho dù là bọn hắn có chết đi nữa lão vẫn có thể hấp thu lấy nâng cao công lực được.

Ngoài ra vẫn còn một lý do nữa…

Tóm lại, mọi thứ đều đang có xu hướng vô cùng ổn định, lão vẫn sẽ tiếp tục ẩn dấu lực lượng của mình, rồi đến khi đủ mạnh thì sẽ lấy lôi đình chi thế quét ngang một vùng. Đến lúc đó thì coi như triều đình cũng khó mà làm gì được lão.


Nhưng kì thực, đối thủ của lão lần này so các lần khác còn muốn đặc biệt, một kẻ thân mang hệ thống, hơn nữa trình độ não động cũng không có thấp, thành ra bài tẩy của lão đến giờ có lẽ không nên được gọi bài tẩy nữa.

Chỉ thấy từ bên trong cái bọc đấy vang ra một thanh âm:

“Ai da! Cái đồ chơi này cũng thật là thú vị a.”

Thời điểm nghe được thanh âm này, tiếng cười của huyết y lão giả ngừng lại, tiếu dung trên mặt cứng đờ:

“Hả? Ngươi là ai?”

Lão mặc dù có thể thông qua Nộ Khí Hoả Kiếp xác định được vị trí đại khái của những kẻ sở hữu Nộ Khí Hoả Kiếp của lão, nhưng cũng chỉ là mảy may phát hiện vị trí cùng nhận định sinh tử, thao túng hành động thôi, chứ tình trạng xung quanh thì cũng không có phát hiện ra được. Tuy nhiên, điều này cũng không phải là lý do chính khiến cho lão thất thố, dù sao có kẻ có khả năng xâm nhập vào bên trong cũng chỉ là làm lão giật mình, mà đó là do… thanh âm này giống hệt với thân ảnh đằng trước.

“Ta là ai cũng không có trọng yếu, bất quá chỉ để ngươi biết rằng là tù binh của ngươi không còn một ai nữa đâu nha, kể cả cái thứ đồ chơi này cũng sẽ thuộc về ta, chào thân ái cùng quyết thắng!”

Thanh âm kia lần này lại đổi giọng điệu, âm điệu mang theo tiện khí, lại dị khúc đồng âm cùng thanh y nhân trước mặt, không biết tại sao làm cho huyết y lão giả có chút nổi da gà.

Quay sang một bên khác, tại trong một cái hang động tối, bất quá lại có thể tích vô cùng rộng lớn, so sánh một cái sơn mạch cũng không quá mức thua kém, xung quanh chỉ có ánh sáng lờ mờ từ Dạ Quang Châu, một thanh y nhân dưới chân là một tên Nhập Thánh cảnh, tay cầm một cái bọc giấy, một bên nghĩ thầm:

“Cái này cũng là có điểm ý tứ a. Trận pháp kết hợp phù lục, độ khó cũng không phải là thấp, vậy mà lão này cũng làm được, cũng may là tạo nghệ trận pháp của lão không cao bằng ta chứ nếu không cũng khó mà hiểu được cách phá giải.”

Nói xong, hắn quay sang một chỗ trận pháp đã bị phá giải từ bên trong, đối với mọi người nói:

“Được rồi mọi người, trận pháp đã được phá giải, nhanh chóng theo ta ra ngoài nào. Lưu ý không chen lấn xô đẩy a.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.