Đọc truyện Thỏ Ngốc Đừng Khóc – Chương 26: Kí kết hợp đồng
Bệnh tình của ba đang chuyển biến xấu đi. Bác sĩ nói nếu không kịp thời
phẫu thuật thì dù sau này cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không thoát
khỏi kiếp sống thực vật Nhưng điều quan trọng nhất là tiền lấy ở đâu
ra? Ba và mẹ nhỏ đều mồ côi từ khi còn bé, làm gì có họ hàng thân thích. Bạn bè ủa nhỏ thì làm sao có đủ số tiền khổng lồ như vậy được
Nhỏ đã từng nghĩ đến việc bán nhà, nhưng vừa nghĩ đến đã gạt phắt đi.
Nhà này là nơi nhỏ sinh ra và lớn lên, tại đây đã chứa đựng những khoảnh khắc đầu đời hạnh phúc nhất của nhỏ. Bây giờ mà bán đi, thật sự không
nỡ
– Reng……Reng………
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của nhỏ
– Alo…..
– Xin hỏi, đây có phải là nhà của Nguyễn tiểu thư không?_ Đầu dây bên kia có tiếng nói
– Vâng, tôi là Nguyễn Bảo Nhi. Xin hỏi, ai vậy ạ?
– Tôi là người của tập đoàn WTS. Chúng tôi có việc muốn trao đổi với tiểu thư
– Thực rất xin lỗi. Hiện giờ tôi không có thời gian_ Nhỏ cúp máy cái rụp
– Chờ đã, việc đó liên quan đến bệnh tình của lão gia
Nhỏ đang định cúp máy thì đầu dây bên kia đột nhiên nói. Nhỏ giật mình. Bệnh tình của ba không phải là tin tức bảo mật hay sao chứ?
– Các người muốn gì?
– Tiểu thư, chúng tôi thực sự muốn giúp cho lão gia. Rất mong tiểu thư hợp tác
– Chúng ta có thể gặp ngay được không?_ Nhỏ nôn nóng
– Tôi đang ở quán cafe Chiều tím
– Tôi đến ngay
Nhỏ nói rồi vội cúp máy ngay, sửa soạn đồ đạc và đi nagy ra ngoài.
Trong lòng cảm thấy rất nghi hoặc. Người đó rốt cuộc là ai mới được.
Nhất định phải tìm cho ra nhẽ.
………………………………………………..
Nhỏ đi đến đúng điểm hẹn. Vừa bước chân vào quán cafe, bàn phía trong
cạnh cửa sổ, một người đàn ông ăn mặc vest rất lịch sự, vẫy tay ra hiệu. Nhỏ bước đến gần
Khi nhỏ bước sát bên bàn, anh ta vội đứng dậy, mắt nhìn thẳng vào nhỏ mỉm cười:
– Rất vui vì tiểu thư đây có thể đến. Mời ngồi
– Chúng ta nên vào luôn chủ đề chính_ Nhỏ ngồi xuống ghế đã được định sẵn, vẻ nghiêm túc nói
– Thực ra, Nguyễn lão gia trước kia là bạn thân của chủ tịch của chúng
tôi. Nay biết ông ấy đang bệnh nặng, chủ tịch cũng muốn giúp đỡ ông ấy
đôi chút
– Tôi nghĩ rằng mình không có đủ thời gian lằng
nhằng về những chuyện trong quá khứ_ Rốt cuộc mục đú của người đàn ông
này là gì đây?
– Chủ tịch muốn hỗ trợ toàn bộ chi phí phẫu thuật cũng như điều trị của lão gia đây
– Trên đời này sẽ không có bất kì thứ gì cho không cả
– Tất nhiên là vậy_ Anh ta rút trong cặp 1 tờ giấy rồi để trên bàn_ Đây
là hợp đồng bàn giao lại quyền sở hữu tập đoàn nhà Nguyễn. Đổi lại,
chúng tôi sẽ cung cấp cho tiểu thư cũng như lão gia một cuộc sống viên
mãn đến cuối đời
Nhỏ cầm tờ giấy lên, đọc từng chữ một. h
mới hiểu mục đích của anh ta đến đây để làm gì. Thật ra anh ta chỉ muốn
mua lại tập đoàn của nhà nhỏ mà thôi, như vậy cũng khó mà tránh khỏi.
Vấn đề bây giờ là phải giải quyết làm sao mới được cơ chứ
– Tiểu thư, không cần phải quyết định ngay đâu. Chúng tôi sẽ đợi
Anh ta hình như đã nhìn thấu được nội tâm của nhỏ, nên mới nói như vậy. Thời gian, thực chất không muốn hối thúc nhỏ mà cái chính là để nhỏ
phải nhìn thẳng vào cuộc sống mà đồng ý kí hợp đồng với anh ta. Thật
thâm hiểm, Nhi mày phải bình tĩnh, không được nóng vội
– Được rồi, tôi sẽ suy nghĩ thêm_ Nhỏ mỉm cười
– Vậy tôi có việc đi trước, xin thứ lỗi_ Anh ta đứng dậy
– Rất vui được gặp anh_ Nhỏ đứng lên tiễn
Anh ta xách cặp đi, để lại bản hợp đồng cho nhỏ rồi nhanh chóng bước ra ngoài
Nhỏ chờ anh ta đi khỏi quán một quãng xa mới cầm điện thoại gọi:
– Sơn, rảnh không? h gặp nhau được không?
………………………………………….
Nhỏ đang ngồi nhâm nhi cốc cafe thì Sơn bước vào quán. Hôm nay cậu ấy
mặc bộ quần áo kiểu đường phố, đeo đôi kính đen, trông rất ngầu. Đặc
điểm đầu tiên khi cậu ấy đến là tất cả con gái( hoặc phụ nữ) trong quán
đều trố mắt rầm rầm, nhìn cậu ta không chớp. Thế là từ một quán cafe
tĩnh lặng du dương, nhờ ơn cậu ta vào mà quán ầm ĩ hẳn lên. Nhân viên
bảo vệ phải đến dẹp loạn
– Sao vậy? Hôm nay gọi mình tới có chuyện gì ak?_ Sơn mỉm cười ngồi xuống, tay tháo kính đen để trên mặt bàn
– Haizz, chuyện nghiêm trọng đây
Sơn nhìn thấy ánh mắt của nhỏ không bình thường im lặng
– Việc ba tui đang nằm viện chắc cậu cũng biết rồi. Có một công ti tên gì gì đấy muốn mình nhượng lại quyền sở hữu tập đoàn cho họ, đổi lại họ sẽ giúp mình và ba có một cuộc sống hạnh phúc
Nhỏ thở dài, rồi đẩy hợp đồng lên trước mặt Sơn
Sơn nhìn tờ giấy trước mặt, cầm lên đọc. Sau một hồi, cậu ấy chỉ gật đầu nói;
– Những điều khoản trong này không tồi. Vậy giờ cậu tính sao?_ Sơn đặt hợp đồng xuống bàn nhìn nhỏ hỏi
– Thì mình gọi cậu ra để hỏi nè
– Mình nghĩ nên đồng ý. Cậu thử nghĩ xem. Bây giờ cậu cần một khoản tiền
khổng lồ như vậy, xoay ở đâu cho đủ. Mà cho dù cậu có đi chăng nữa, thử
nghĩ xem trong thời gian ba cậu phẫu thuật rồi tĩnh dưỡng liệu ai sẽ là
người trông coi tập đoàn? Nếu như tập đoàn phá sản, hàng nghìn người sẽ
bị thất nghiệp, ảnh hưởng không hề nhỏ đâu
– Cậu nói cũng đúng_ Nhỏ bắt đầu suy nghĩ
– Đừng lo, dù thế nào mình vẫn luôn bên cậu_ Sơn nói rồi kiss vào trán nhỏ
– Được rồi_ Nhỏ xua tay, mặt đỏ bừng lên_ Mình nghĩ việc này hoàn thành
càng sớm càng tốt. Lúc ấy, tỉ lệ phẫu thuật của ba sẽ cao hơn
– Uk
– Cảm ơn cậu rất nhiều_ Nhỏ mỉm cười
– Đừng cảm ơn mình, Nhi_ Sơn nói thầm
…………………………………………………………………………………….