Đọc truyện Thỏ Ngốc Đừng Khóc – Chương 2: Rắc rối ập đến
2 người chạy đến 1 khu vô cùng đông đúc. Bên trong có nhiều game thủ tập trung ở đó, phía trên là băng rôn để chữ:“ Chào mừng các tân thủ đến XOX” Nhỏ nhìn ngắm nơi này 1 lượt rồi cảm thấy trong lòng vô cùng dễ chịu. Phải thế chứ, game quả thật khác đời thường mà. Thoải mái thật!
Kazuo nhìn vẻ mặt khờ khờ của nhỏ, khẽ nhìn lén và cười thầm. 10 năm sau, nhỏ vẫn ngốc như vậy, ko khác xưa là mấy. Vẫn cái nét khờ khạo hồi đó, vẫn mít ướt như trước nhưng…thật sự rất đáng yêu. Kazuo nói thầm:“ Cứ như vậy, làm sao mình có thể để cậu rời xa mình dù chỉ là 1 giây chứ”
– À mà này Kazuo_ Nhỏ đột nhiên hỏi_ ko phải hôm nay trò chơi ms bán sao? Làm sao mà cậu đã từng chơi được chứ?
– Mình là người chơi cũ, mình đã từng chơi khi thử nghiệm và sử dụng lại dữ liệu khi đó_ Kazuo bình thản trả lời
– Cảm ơn cậu nhiều nha! Hôm nay cậu đã giúp mình rất nhiều!_ Nhỏ nói= giọng biết ơn
– ko có gì! Mà cậu đã có team chưa?
Team, chắc là đội ha? Nhỏ lắc đầu
Như mong đợi câu trả lời này, Kazuo vui vẻ nói:
– Vậy lập team vs mình đi!
– Thì… Nhưng mà…
Nhỏ nghe thế rất lo sợ. Nhỏ chưa từng chơi game thực chiến bao h. Ngoài đời thì ngu khỏi nói, đánh nhau là thứ gì đó khá xa vời. Cộng thêm thể lực của nhỏ từ nhỏ đã rất yếu. Cậu ta chắc là dân chuyên nghiệp mình đi theo chỉ tổ vướng chân người ta. Nhưng cậu ấy rất tốt, từ chối thế nào cho đỡ mất lòng đây ta
Kazuo nhận ra ngay sự lo lắng đó từ cử chỉ lúng túng của nhỏ, chỉ cười nói;
– ko sao. Mình chơi ở mức thường thôi, đừng lo lắng gì nhiều. Với lại cậu cứ chơi nhiều nó sẽ quen
Mặc dù lời an ủi của Kazuo cũng có lí nhưng vẫn khiến nhỏ hoang mang. Và cái loa đã cứu nhỏ
Trong lúc đang rất lúng túng ko biết nên hay ko, cái loa to chình ình ở cạnh ngôi nhà lớn cạnh Quảng Trường kêu lớn:
– Đã 7h xin mời các game thủ vào Đấu Trường…
Như người chết đuối vừa vớ được phao, nhỏ vội nhanh nhảu cầm tay Kazuo nói:
– Được rồi, 7h rồi, vào thôi vào thôi. Ko sẽ bị muộn đấy!
Rồi ko kịp để người kia kịp trả lời, nhỏ kéo tay Kazuo đi thẳng. Định bụng nghĩ số mình thật may mắn, cái loa thật biết chọn lúc mà kêu, hehe
Vào trong toà nhà trong đấu trường là một nơi rất rộng, bên trong có rất nhiều hoạ tiết đẹp mắt.
– Đi thôi_ Kazuo đột nhiên nói
– Đi đâu cơ?_ Nhỏ đang mải mê ngắm những hình thù kì lạ được chạm khắc bên trong toà nhà hờ hững đáp
– Vào Hội Trường xem thông báo, chứ cậu vào đây làm gì?_ Kazuo bật cười nhìn vẻ ngây ngô của nhỏ
– Uk ha! Mình quên
2 người tiếp tục đi vào 1 toà nhà bên trong, bên trên của ra vào ghi rõ chữ: “ Hội Trường”
– Rất vui được gặp các bạn. Mong các bạn sẽ có những giây phút vui vẻ trong XOX. Sau đây là những điều cần lưu ý khi trong game. C….á..c….ba…n…..s…ẽ……
Tiếng loa dần trở nên rời rạc hơn và kéo theo sau đó là những tiếng ầm kéo dài
Chiếc cửa lớn sau lưng nhỏ bất ngờ đóng sập lại…
Hội trường bỗng chốc trở lên náo loạn….
Bất chợt giữa lúc đó, 1 tiếng nói bất chợt vang lên:
– Chào mừng tất cả game thủ trong XOX. Ta là người tạo nên trò chơi này và ta có 1 vài điều cần nói vs mọi người
Âm thanh đinh tai nhức óc lúc trước đã biến mất, mọi người trở nên bình tĩnh trở lại.
– XOX sẽ ko đơn thuần chỉ là 1 trò chơi nữa! XOX đã kết nối dữ liệu vào đầu các bạn và các bạn sẽ ở lại trong game đến khi các bạn chiến thắng được trò chơi này
Đám người bên dưới bắt đầu hỗn loạn lần 2. Nhỏ chợt cảm thấy cảm giác sợ hãi đang từng chút 1 chiếm hữu lấy trái tim nhỏ. Chợt 1 bàn tay ấm áp khẽ đan vào tay nhỏ, nhỏ giật mình ngước mắt lên nhìn.
Kazuo nắm chặt tay nhỏ, ánh mắt nhìn nhỏ như ý nói: “ ko sao đâu“. Nhỏ lấy lại bình tĩnh rồi lắng nghe tiếp
– Chúng ta sẽ tham gia vào 1 cuộc thi đấu giữa 100 người mới và 20 người beat( người cũ). Các bạn có quyền lập đội 2 người hoặc chiến đấu 1 mình. Máy tính sẽ sắp xếp cho mọi người đấu vs nhau theo trình tự ngẫu nhiên. Còn lại người chiến thắng sẽ đấu vs boss cuối cùng. Nếu thắng, những người kia sẽ có thể quay trở về thế giới thật. Còn nếu ko… sẽ bị chết ở ngoài đời thực do đau tim
Tiếng ồn ào ngày một to hơn. Mọi người bắt đầu rơi vào trạng thái hỗn loạn. Tiếng khóc vang lên, lan rộng.
– A, ko chịu được nữa_ 1 người lên tiếng_ Tôi sẽ out ra khỏi game này, thật vớ vẩn
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAA_ Người đàn ông hét lên
1 tia sáng bất chợt kéo đến. 1 thanh kiếm từ sau lưng đâm người đó 1 nhát chí mạng. Máu chảy thấm đãm lưng áo. Vẻ mặt người đó vẫn còn 1 chút hoảng hốt. 2 giây sau, cơ thể người đó vỡ ra trăm mảnh rồi biến mất trong không khí
– Cứu tôi vs, tôi ko muốn chết
– Nói cho tôi cách ra khỏi đây
– Ai đó cứu chúng tôi vs
Đám người hỗn loạn kéo nhau ra cửa ra vào. Cửa ko mở. Mọi người lo sợ , ai nấy vẻ mặt hết sức hoảng hốt. Tiếng khóc vang lên ngày một rõ ràng hơn
Kazuo đẩy nhỏ ra chỗ đám người hỗn loạn. bình thản bước đến chỗ khác. Tiếng người đàn ông kia lại vang lên
– Đây là cảnh cáo. Bất cứ ai có ý định out khỏi game sẽ nhận kết cục giống người đàn ông này. Bây h thì bắt đầu cuộc chơi
– Tách… tách…._ Giotj nước mắt lan dài trên khuôn mặt của nhỏ. Sẽ chết sao? Nhỏ vẫn chưa muốn chết. Tại sao chứ? Nhỏ chỉ muốn chơi thôi, sao nhỏ lại vướng vào chuyện quái quỷ này chứ? Tại sao chứ?
– Đừng khóc, khóc ko giải quyết được vấn đề gì đâu_ Kazuo lên tiếng. Cậu lấy tay lau giọt nước mắt đang chảy trên má nhỏ nói_ Dù thế nào tôi luôn ở bên cạnh cậu
Akira Kazuo muốn lập đội vs bạn?
– Nhấn đồng ý đi! Cậu ko nên chiến đấu 1 mình đâu!_ Kazuo nài nỉ nói
Có
– Xin chúc mừng, từ h Akira Kazuo và Ayako Yukina chính thức là đồng đội
– Rất vui được chiến đấu cùng bạn_ Kazuo đưa 1 tay ra vui vẻ nói
– Mình nhất định ko làm vướng chân bạn_ Nhỏ quả quyết nói trong tiếng nấc
– ko sao. Mình cũng ko phải loại thường như nói vs bạn lúc trước đâu_ Kazuo nói_ Rồi h đi đăng kí thôi
Kazuo dẫn nhỏ đến trước 1 cỗ máy đặt góc phòng hội trường. Mặc những lời nói ầm ĩ xung quanh, Kazuo vẫn bình thản nói:
– Cậu điền thông tin cá nhân vào và điền vào phần tổ đội nhé!
-Uk!_ Nhỏ lau giọt nước mắt còn đọng lại trên khoé mắt gật đầu nói
Tổ đội các bạn sẽ thi đấu ở khu Hoa viên tầng 2 lúc 8a.m ngày mai. Mong đến đúng h.
Điền xong thông tin cá nhân, Kazuo quay lại nhìn nhỏ nói:
– Được rồi, h thì đi thôi!
– Đi đâu cơ?_ Nhỏ ngạc nhiên hỏi lại
– Luyện tập chứ còn đi đâu nữa. Bộ cậu nghĩ có thể thắng mà ko luyện tập chắc? Nhanh lên mình sẽ dạy cậu!
– Uk, cảm ơn cậu nhìu, Kazuo!!!