Đọc truyện Thỏ Ngốc Đừng Khóc – Chương 13: Nước mắt nhạt nhoà
– Rất vui được gặp cô, Ayako Yukina. Tôi là hội trưởng hội PTX, Radis Perious Người đàn ông đang ngồi trên ghế nhìn thấy cô gái bước vào, thong thả đứng dậy đi về phía nhỏ
– Rất vui được gặp_ Nhỏ đáp lại, hít 1 hơi rồi nói tiếp_ Tôi thật sự rất vui khi gặp ngài ở đây chỉ là tôi đang tự hỏi việc bắt cóc 1 người đến đây có phải là hơi quá đáng hay ko?
– Ha ha_ Người đàn ông cười lớn_ Chúng tôi thật thất lễ, mong tiểu thư đây thông cảm cho
Hội trưởng Perious lấy lại vẻ mặt như trước, nhìn nhỏ nghiêm túc nói:
– Thật ra, hôm nay tôi muốn gặp cô là vì có lí do
– Lí do? Lí do là gì mà lại bắt người quá đáng như vậy?
– Chúng tôi muốn mượn sức mạnh Luv của cô
– Hả?
Nhỏ ngơ ngác ko hiểu những gì mà người đàn ồn trước mặt mình đang nói. Mượn thế quái nào được khi chính nhỏ còn ko biết cách sử dụng kia chứ
Hội trưởng nhìn nhỏ đang ko hiểu gì bèn lên tiếng:
– Ta biết cô có 3 loại Luv; Luv dạng phòng thủ, tri thức và chữa trị. Nhưng điểm mấu chốt ở đây lại là cô ko biết sử dụng nó như thế nào đúng chứ?
Nhỏ im lặng. Hình như là đúng
– Nếu cô gia nhập hội của chúng tôi, học cách sử dụng Luv chỉ là chuyện nhỏ
– Ko cần_ Nhỏ phản bác_ Tôi muốn về hội Sky
– Tại sao cô lại muốn về đó vậy cô bé? Ơr lại vs chúng tôi ko phải tốt hơn sao? Chúng tôi sẽ cho cô mọi thứ
…………..
– Chẳng lẽ_ Hội trưởng sực nhớ ra_ Là vì cái tên Akira Kazuo đấy hay sao
Nghe nhắc đến tên cậu ta, nhỏ chợt giật mình
– Nhìn điệu bộ của cô cũng đủ biết câu trả lời rồi cô bé
– Thế thì liên quan gì đến ông?
– Thật là… dù thế nào cx chỉ là 1 cô bé
Hội trưởng nói rồi đi về phía bàn làm việc cầm lấy li rượu, thong thả uống
– Tôi vẫn chưa hiểu, ý ông là sao?
– Cô bé cô nghĩ hội Sky thật sự đối xử tốt vs cô sao?
– Tất nhiên rồi. Kazuo rất tốt vs tôi
– Vậy được. Chúng tôi sẽ để cô đi. Dù thế nào, PTX sẽ luôn chào đón cô
– Thật sao?_ Nhỏ mừng rỡ
– Phải nhưng để chắc chắn tôi sẽ cử 1 người đi theo cô, như vậy sẽ an toàn hơn
– Cảm ơn ông rất nhiều_ Nhỏ cúi đầu tỏ vẻ biết ơn
– Cộc…Cộc….Cộc…..
Đột nhiên từ bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. 2 người đều hướng mắt ra phía ngoài cửa
– Vào đi_ Hội trưởng lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị lúc trước
Từ ngoài bước vào là 1 người con trai hơn nhỏ chắc tầm 3,4 tuổi. Trẻ nhưng lại phát ra 1 khí chất khác thường
– Yukina đây là Kaito. Cậu ấy là 1 cao thủ trong hội của chúng tôi. Lần này cậu ấy sẽ giúp cô về hội Sky
Kaito nhìn cô gái trước mặt mình, mỉm cười nói;
– Xin chào,anh là Kaito. Rất vui được gặp em
Nhỏ cúi thấp đầu, lễ phép nói:
– Chào anh. Em cũng rất vui được gặp anh
– Xin lỗi phải cắt ngang_ Hội trưởng bắt đầu có vẻ gấp gáp_ Tôi nghĩ cô nên về hội nhanh nhất có thể
– Vâng
– Kaito nhờ vào cậu
– Hội trưởng ngài yên tâm_ Kaito nói rồi quay sang phía nhỏ_ Chúng ta đi thôi
…………………………………………….
– Hội trưởng, ngài để cô ta đi vậy sao?
– Yên tâm đi cô ta sẽ quay về vs chúng ta, sớm thôi
………………………………………………
Kaito và nhỏ đi men theo khu rừng đi qua bức tường đỏ
– Đi qua chỗ này là chúng ta có thể đến được hội Sky rồi_ Kaito lên tiếng
– Vậy sao? Thật sự rất cảm ơn anh
Trời càng ngày càng tối, màn đêm như bao trùm mọi vật, dường như muốn nuốt chửng mọi thứ. Nhỏ tự dưng lại có 1 dự cảm ko lành về những gì sắp diễn ra. Đáng nhẽ nhỏ phải vui mừng mới phải, tại sao lại cảm thấy bồn chồn như vậy cơ chứ
– Em ko sao chứ?
Kaito tự dưng thấy mặt nhỏ biến sắc, lại có chút lo sợ khó hiểu bèn vội vàng lên tiếng
– Em…ko sao_ Nhỏ ấp úng trả lời
2 người đi thêm một quãng nữa thì thấy 1 một toà nhà cao lớn nằm chính giữa thành phố. Vì trời quá tối, ánh sáng từ toà nhà hắt lại khiến mắt nhỏ mờ đi, bất giác nhỏ đưa tay lên dụi mắt
– Ayako, đây là hội quán Sky, chúng ta đến nơi rồi
Nghe câu nói của Kaito mà lòng nhỏ vui ko kể xiết, mừng đến nỗi ko nói được câu nào
– Em vui vậy sao?_ Kaito hỏi bằng giọng buồn rầu
– Hả?_ Nhỏ ngạc nhiên rồi cảm thấy hơi ngại vội lảng sang chuyện khác
Kaito ko nói gì chỉ dẫn nhỏ đi vào phía bên trong của toà nhà. Nhỏ cảm thấy 1 điều rất kì lạ. Nếu như nhỏ nhớ ko lầm thì lần đầu tiên nhỏ đến cùng Kazuo thì có rất nhiều người canh gác cơ mà. Sau giờ lại vắng tanh thế này
– Kaito_ Nhỏ gọi
– Chuyện gì vậy?
– Anh ko thấy lạ sao? Ko ai canh gác cả. Hội Sky vắng vẻ đến đáng sợ luôn
– Chắc họ muốn chào đón em đấy. Việc em sẽ về Sky, hội trưởng đã báo cho họ biết rồi
2 người đang nói chuyện rất vui vẻ thì ánh đèn đột ngột bừng sáng. Phía sau mỗi cánh cửa đều xuất hiện những người cầm kiếm, một số người khác thì hình như là pháp sư đang chăm chăm nhin nhỏ và Kaito
Nhỏ bất giác lùi xuống, cảm thấy lo lắng vì ko biết chuyện gì đang xảy ra. Bên cạnh có vẻ Kaito cũng lo lắng ko kém nhỏ.
– Sword magic!
Kaito đọc thần chú triệu hồi thanh kiếm lục bích, chuẩn bị sẵn sàng tư thế chuẩn bị chiến đấu
– Tại sao chứ?_ Nhỏ hét lên
– Chúng tôi cần sức mạnh Luv của cô. Chỉ cần có nó Sky sẽ trở thành bất bại_ 1 người đàn ông cười lớn
– Tại sao chứ?…..
– Cái chúng tôi muốn chỉ là sức mạnh của cô thôi
2 người đang rơi vào thế bất lợi. Kaito rứt môi suy nghĩ. Dù anh có là tay kiếm giỏi đến đâu đánh lại hàng chục nguwoif thế này lại còn phải bảo vệ cô bé này nữa thật là bất khả thi. Sau 1 hồi suy nghĩ, Kaito ko nói gì kéo tay nhỏ đi thẳng. Đám người kia vẫn đuổi theo phía sau
– Cố lên Ayako, đến được Bức tường đỏ chúng ta sẽ an toàn
Chân nhỏ dường như ko thể chống đỡ được sức nặng của cơ thể nữa, khuỵu xuống. Mệt mỏi, nhỏ ko nghĩ mọi việc sẽ như thế này. Đau vì bị phản bội, đau vì mình đã đặt niềm tin sai chỗ. Tại sao chứ? Nhỏ vào SAO chỉ muốn chơi như 1 nguwoif bình thường, tại sao cái sức mạnh quái quỷ này cứ đeo bám nhỏ mãi thế? Có phải nếu ko có nó ko phải nhỏ đang chơi 1 cách rất vui vẻ hay sao chứ?
– Ayako, Ayako….
– Ayako, đứng dậy đi, bọn họ sắp đuổi kịp rồi
– Ayako…
Tiếng gọi của Kaito lạc dần trong không khí. Nhỏ thấy mắt mình mờ đi rồi biến mất