Đọc truyện Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn – Chương 21
Sáng hôm sau Hoắc Vân Trì bị đánh thức bởi một tiếng động rất lớn, hắn lập tức ngồi dậy nhìn sang phía bên Thanh Y. Không thấy Thanh Y hắn bỗng sửng sốt, đang định chống người nhìn xung quanh thì thấy Thanh Y đang lồm cồm trên nền đất, một tay không ngừng vò đầu, một tay bám vào mép giường, bước một chân, định cứ như vậy bò lên giường. Thanh Y khẽ nhíu mày, xoa xoa phần eo của mình.
” Aizzz… Đau..” Cô nhắm mắt, nghiến răng nói
“Tỉnh rồi à?” Hắn hỏi.
Thanh Y cắn môi, không trả lời lại. Sáng nay dậy cô cảm thấy thật mệt mỏi nên khi vừa leo lên giường cô lại đắp chăn vào ngủ tiếp. Hoắc Vân Trì thấy vậy liền mặc cho cô ngủ tiếp, hắn đi vào phòng tắm rồi mặc y phục vào rồi ra ngoài. Hoắc Vân Trì trước khi đi làm dặn dò quản gia lúc nào mà cô dậy thì hầm cái gì đó bổ cho cô ăn rồi hắn đi làm. Thanh Y ngủ đến mãi tận trưa cô mới bò dậy, đi vào phòng tắm việc đầu tiên là xả một bồn to đầy nước ấm, ngâm mình trong đó. Cô cảm thấy cơ thể không sạch sẽ, dùng khăn tắm chà mạnh gần như thể lột da. Tắm xong cô quấn khắn tắm đứng trước gương ngắm mình trong gương, sắc mặt trắng bệnh như ma, trên người thì đầy dấu vết hôn. Thanh Y thở dài thật không ngờ đêm đầu tiên của mình bị lấy đi bởi người cha nuôi mà cô vô cùng kính. Thanh Y lén về phòng mình mặc y phục, cô mặc cái váy cổ cao để che đi vết hôn kia rồi xuống dưới nhà. Thấy Thanh Y đi xuống Tư Phong đến lại gần cô.
” Y Y lại đây ra ăn canh gan lợn kỳ tử trứng gà đi ” Tư Phong nói
” Vâng cháu ăn liền” Thanh Y mỉm cười
Cô đi bếp ngồi xuống bàn ăn rồi ăn hết cái gan lợn, húp hết nước canh trong bát. Ăn xong Thanh Y cảm thấy trong người mình thoải mái hơn hẳn, bỗng có tiếng * ting* phát ra từ điện thoại cô. Thanh Y mở điện thoại ra xem thì có tin nhắn ” chúc mừng bạn đã đỗ trường đại học điện ảnh Bắc Kinh. Ngày mai đúng chín giờ có mặt tại hội trường. Địa điểm là phòng ba dãy hai của hội trường. Mặc trang phục giản dị, không quá lố, lòe loẹt, đi đúng giờ. Cảm ơn các học viên”, đọc xong cô vui lắm, công sức bao nhiêu ngày ôn thi ở bên Mỹ đã khiến cô đạt được mục đích rồi. Cô đứng dậy đi đến chỗ Tư Phong đang pha trà.
” Bác Tư Phong ơi, con đỗ vao đại học điện ảnh Bắc Kinh rồi” Cô mỉm cười nói
” Y Y chúc mừng con. Sớm trở thành một ngôi sao được mọi người biết đến nhé” Tư Phong cười ôn hậu
Thanh Y vui vẻ đi lên phòng khoe với Tố Cửu, cô đang gọi cho Tố Cửu thì có một cuộc gọi khác xen vào, cô liền bảo Tố Cửu tạm gác máy lại rồi nghe số điện thoại kia.
” Ai vậy” Thanh Y hỏi
” Y Y là anh… Duật Ngôn” Hắn nói
” Số này là cửa anh sao” Thanh Y hỏi
Hắn chỉ ” ừm” một cái rồi hỏi cô đang làm gì. Thanh Y nói cô chỉ đang nằm ở trên giường nghịch điện thoại.
Lúc này tại công ty Hoắc gia.
Hoắc Vân Trì đang làm việc với đống tài liệu trên bàn thì có tiếng gõ cửa. Hắn bảo người kia vào, một người con gái xinh đẹp bước vào văn phòng đi đến chỗ Hoắc Vân Trì vòng tay qua người hắn rồi ngồi lên đùi hắn. Cô gái đó tên Dư Uyển Hề, người này là tình nhân của Hoắc Vân Trì, cô đã theo hắn được bốn năm trước, từ trước tới nay thì chỉ có cô gái này là có thể bên cạnh hắn lâu như vậy, tuy ở bên hắn lâu nhưng chưa bao giờ cô ta bò lên được giường của hắn. Những cô gái trước không ai có thể chịu được tính khí thất thường của hắn. Hắn nhiều người theo đuổi như vậy nhưng lại duy nhất động tâm với một người đó là Thanh Kiều chị Thanh Y. Lần đầu hắn gặp mặt Thanh Kiều là lúc cô vừa tốt nghiệp đại học, cô mặc đồng phục tốt nghiệp vui vẻ chạy do bạn đuổi đằng sau, bỗng dưng va phải hắn, đồ của hắn rơi xuống, Thanh Kiều loáy hoáy nhặt đồ lên rồi đứng dậy mỉm cười tươi nói xin lỗi với hắn, lúc đó hắn chỉ gật đầu rồi đi qua Thanh Kiều. Một tuần sau, hắn lại gặp cô trên đường, hai người nói chuyện vui vẻ, Thanh Kiều nói gì cũng làm hắn cảm thấy dễ chịu, vui từ đó hắn rung động và hai người bắt làm người yêu của nhau.
Thấy Hoắc Vân Trì không có phản ứng gì Dư Uyển Hề liền véo mũi hắn, vì bị véo nên hắn mới cau mày nhìn cô.
” Hề Hề ra ghế kia ngồi ” Hắn lạnh lùng nói
” Em thích ngồi ở đây hơn” Dư Uyển Hề tỏ vẻ nũng nịu
” Anh không nói lần thứ hai” Hắn nói
Dư Uyển Hề bĩu môi đứng dậy ra chỗ ghế kia ngồi, hắn cũng ra đó ngồi nhưng ngồi đối diện cô ta rồi bảo nhân viên đi pha trà.