Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn

Chương 17


Đọc truyện Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn – Chương 17

Năm năm sau, tại sân bay, một cô gái đeo kính dâm mặc một bộ váy trắng cùng với dáng người nhỏ bé xách vali bước ra khỏi máy bay. Cô vừa đi xuống liền nhìn thấy một ông già trung niên và một số vệ sĩ đầu cạo trọc cũng đang đeo kính mặc vest đen cầm biển. Trên biển có ghi ” Hoắc Thanh Y, chào mừng trở về”. Thấy vậy, cô liền đi đến chỗ bọn họ

Cô vừa tiếp lại gần, họ lập tức cúi người xuống, đồng thanh nói: ” HOẮC TIỂU THƯ, MỪNG CÔ VỀ NƯỚC”

Thanh Y bị bọn họ làm cho giật mình, lùi lại mấy bước. Tất cả mọi người ở sân bay đều bị cô làm cho chú ý, tất cả đều hướng mặt về phía cô. Quản gia Tư đứng thẳng người rồi khẽ cười. Đã năm năm cô không gặp ông, trông ông có vẻ già đi rất nhiều. Thanh Y tiến đến ôm lấy.

” Bác Tư cháu nhớ bác lắm đó” Thanh Y mỉm cười nói

” Ta cũng rất nhớ con. Giờ con lớn thật đấy. Năm năm trước chỉ là một cô nhóc tinh nghịch giờ đã trở thành một thiếu nữ rồi” Tư Phong cười nói rồi vỗ vỗ nhẹ lưng cô

” Con đã không còn là một đứa trẻ nữa rồi” Thanh Y nói rồi cười ” hì hì”


Thanh Y không ôm Tư Phong nữa, cô đứng thẳng dậy rồi cùng bọn họ trở về thự. Ngày hôm nay cô trở về, cũng là ngày cô sinh nhật lần thứ mười tám. Sau khi về đến nhà, bác Tư Phong bảo cô nhanh chóng đi tắm rồi đi nhanh chóng đi chơi với Tố Cửu, vì cô bé Bạch gia này chờ cô rất lâu rồi, Tư Phong còn bảo cô là nhớ mời cô bé đó tối đến đây dự sinh nhật do Hoắc tổng tổ chức tiện chúc mừng cô trở về. Thanh Y nghe vậy liền nói vâng rồi lên phòng tắm rửa sạch sẽ. Tắm xong cô vội vàng xin phép bác Tư ra ngoài rồi đón xe đến tìm Bạch Tố Cửu. Lúc đến thự của Tố Cửu, Thanh Y thấy cô đang chăm sóc vườn hoa của mình, cô khẽ nhẹ nhàng đi đến.

” ÒA” Thanh Y nói to

Tố Cửu đang cắt lá cây bị giật mình liền rơi kéo xuống, cô quay người thì thấy Thanh Y. Tố Cửu vui lắm liền ôm chầm lấy cô.

” Y Y Cậu trở về rồi. Nhớ cậu lắm đó. Đi mà chả nói lời nào cả, có biết mình buồn lắm không hả” Tố Cửu nói

” Xin lỗi. Mình trở về rồi nên đừng buồn nữa ” Thanh Y khẽ an ủi, cô khẽ đầy người Tố Cửu ra mỉm cười nói ” Hôm nay cha nuôi mình tổ chức sinh nhật tiện chào mừng mình về nước, tối đến nhé”

” Sinh nhật cậu sao. Vậy đi chọn quà cùng mình đi” Tố Cửu vui vẻ nói

” Quà cáp gì, có phải trẻ con nữa đâu. Cửu Cửu” Thanh Y nhìn Tố Cửu rồi cười

Tố Cửu lắc lắc đầu bảo không được rồi cô bảo quản gia của mình chở hai người đi mua quà cho Thanh Y. Ở hiệu chọn quà, cô cùng Tố Cửu đang chọn thì có tiếng bước chân lại gần, Thanh Y bỗng bị một bàn tay bám vào vai, cô giật mình liền cầm bàn tay đó rồi vật người đó ra phía trước. Người kia bị vật liền ngã xuống đất, mọi người trong cửa hàng liền xúm tới đỡ hắn ta dậy. Tố Cửu đứng bên cạnh Thanh Y cũng bị giật mình, cô lay lay người Thanh Y hỏi có chuyện gì, sao tự nhiên lại vật người tar a vậy. Thanh Y im bặt, không nói câu gì, một lúc sau mới bảo phản xạ tự nhiên. Người con trai kia ngồi dậy, mãi một lúc mới đứng dậy, phủi quần áo xoay người tiến đến chỗ Thanh Y.

” Tiểu Y, thật manh động” Người con trai mỉm cười nói


” Anh là ai, sao biết tên tôi” Thanh Y lạnh lùng nói

” Anh là Lăng Duật Ngôn đây, mới năm năm mà không nhận ra anh à” Lăng Duật Ngôn buồn rầu nói.

” Anh…anh Ngôn.” Thanh Y ngạc nhiên mở to mắt, một lúc sau nói tiếp: ” Em…em xin lỗi. Tại anh thay đổi nhiều quá, em không nhận ra”

” Anh vẫn thế, thay đổi chỗ nào” Lăng Duật Ngôn hỏi

” Anh…..Anh cao hơn, đẹp trai hơn còn…trưởng thành hơn nữa” Thanh Y nói

Lăng Duật Ngôn xoa đầu cô rồi mỉm cười, hắn hỏi cô tại sao ở đây. Thanh Y chỉ bảo là hôm nay sinh nhật cô nên Cửu Cửu muốn đi đến đây mua quà. Lăng Duật Ngôn hôm nay đến đây cũng là để mua quà cho Thanh Y vào mỗi năm, nhưng những năm trước không tặng được hắn liền mang về cất đi và hy vọng một ngày sẽ tặng chúng cho Thanh Y. Trong lòng Lăng Duật Ngôn vui lắm, cậu chờ ngày này lâu lắm rồi, cuối cùng cũng có thể tặng chúng cho cô. Thanh Y mời hắn đến bữa tiệc tối nay rồi xin phép hắn cùng Tố Cửu đi về.

Bữa tiệc sinh nhật của Thanh Y được tổ chức rất hoành tráng, bánh sinh nhật của cô được đặt thành bánh có ba tầng nhưng không quá to mà rất gọn gàng, tinh tế. Mỗi tầng có sắc màu riêng xen lẫn giữa hồng, đen, trắng vô cùng đẹp mắt. Ở đỉnh hoa còn có những cánh hoa Tigon, được tạo hình vô cùng sắc nét, chân thật. Trang trí xa hoa, sáng lóa. Bữa tiệc này không đơn giản chỉ là sinh nhật mười tám tuổi của Thanh Y mà còn là một buổi lễ chào mừng cô trở về.


Sauk hi về thự cùng Thanh Y, đôi mắt Tố Cửu lộ vẻ tò mò, hỏi: ” Thanh Y mình thực sự muốn tối đến ngay bây giờ.”

Thanh Y bật cười: ” Cửu Cửu, đêm nay là sinh nhật mình, sao còn vội vàng hơn cả mình thế.”

” Người ta chỉ muốn hóng xem tối nay có anh chàng nào đẹp trai đến đó không thôi. Hì Hì. Nhưng mà yên tâm mình sẽ chuẩn bị một món quà thật đặc biệt cho cậu” Tố Cửu vui vẻ nói

Thanh Y cốc vào đầu cô một cái, rồi nói Tố Cửu thật là mê trai mà. Tố Cửu nhìn cô cười lớn. Thanh Y thấy trời cũng đã hơi tối rồi liền bảo Tố Cửu ở lại nhà mình luôn, rồi lấy y phục của mình cho Tố Cửu, bắt cô ấy đi tắm. Tư Phong gọi cho người trang điểm đến cho hai người.

Màn đêm buông xuống, cuối cùng buổi sinh nhật đã đến. Ánh đèn chiếu xuống một chiếc xe thể thao đang lao nhanh đến. Chiếc xe phóng nhanh khiến cho những cây cối bên cạnh tạo ra tiếng xào xạc. Ngay sau đó chiếc xe dừng lại, người bước xuống xe chính là Lăng Duật Ngôn, Ánh sáng vây quay hắn giống như vương tử vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.